- Vậy mà tu luyện Luyện Thể thần thông?
Ánh mắt của Lam Nguyên Lăng cũng lóe ra một tia thần mang, vừa rồi hắn cũng cảm nhận được, một quyền kia của Khương Tư Nam không có vận dụng thần thông pháp lực, mà hoàn toàn là lực lượng thân thể, chỉ là lực lượng thân thể, lại có thể một quyền trọng thương Ngọc Hải.
Đây rốt cuộc là thiên tài cường đại cỡ nào?
Lúc này Lam Nguyên Lăng mới phát hiện, nguyên lai mình cùng Đại ca đều xem thường thiếu niên Tương Hàm mang về, thân phận của thiếu niên này tuyệt đối không tầm thường.
Cái miệng nhỏ nhắn của Lam Ngọc Nhi cũng mở thành hình chữ O, trừng to mắt, không dám tin tưởng, thoạt nhìn cực kỳ đáng yêu, nàng cũng thật không ngờ, Khương Tư Nam sẽ lợi hại như thế.
Giờ phút này Lam Tương Hàm cũng yên tâm, khóe miệng lộ ra dáng tươi cười si mê.
Giờ phút này bỗng nhiên nàng nghĩ tới tạo nghệ đan đạo làm cho nàng sợ hãi thán phục không thôi của Khương Tư Nam, không khỏi bình tĩnh lại, Khương Tư Nam khẳng định không phải người bình thường, bằng không cũng không có khả năng có Luyện Thể thần thông cường đại như thế.
Dù Ngọc Hải dựa vào đan dược đột phá đến Vương Thiên Cảnh, nhưng đó cũng là một Vương giả chính thức, nửa bước Vương giả ở trong tay hắn cũng chỉ có thể bị miểu sát, nhưng mà Khương Tư Nam là Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, lại có thể một quyền trọng thương Ngọc Hải, giờ phút này Lam Tương Hàm càng thêm hiếu kỳ thân phận của Khương Tư Nam.
- Thiết bá, giết hắn cho ta, giết hắn đi!
Ngọc Hải quả thực muốn điên rồi, bị một Thông Thiên Cảnh hậu kỳ oanh thành trọng thương, trong lòng của hắn tràn đầy khuất nhục, sát cơ lạnh thấu xương, hận không thể lập tức bầm thây Khương Tư Nam vạn đoạn.
Oanh!
Lão giả nhỏ gầy kia mặt mũi âm trầm, hắn phụng lệnh gia chủ bảo hộ thiếu gia, nhưng thiếu gia lại trọng thương ở trong tay Khương Tư Nam, cái này để cho hắn trở về căn bản không có biện pháp báo cáo kết quả công tác, hôm nay chỉ có thể bắt giữ Khương Tư Nam, giao cho Ngọc Hải giết hả giận.
Tu vi của hắn đạt đến Vương giả đỉnh cấp, hơn nữa tu luyện Huyền Minh độc chưởng thần thông, vô cùng cường đại, cả người giống như quỷ mỵ, lập tức ngang trời mà đến, chộp về phía Khương Tư Nam.
Khí tức Vương giả hạo hạo đãng đãng bộc phát ra, lực lượng lĩnh vực tràn ngập tứ phương, để cho tất cả mọi người cảm giác được tim đập nhanh không thôi.
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, đây chính là một Vương giả đỉnh cấp, chiến lực bất phàm, ngay thời điểm hắn chuẩn bị toàn lực ra tay, một đạo Lôi Âm cuồn cuộn vang vọng hư không.
- Ngọc gia quả thực khinh người quá đáng, chẳng lẽ cho rằng Lam gia ta không người sao?
Từ trong Lam gia, lập tức bay ra một trung niên nhân uy nghiêm, còn có một lão giả tiên phong đạo cốt, lão giả kia tay cầm phất trần, giờ phút này nhẹ nhàng vung lên, 3000 hào quang bắn đến, tràn ngập sát cơ, đánh về phía Vương giả đỉnh cấp kia!
Oanh!
Vương giả nhỏ gầy kia biến sắc, bất chấp đối phó Khương Tư Nam, mà oanh ra một chưởng, đập tản 3000 tia hào quang của phất trần, cả người lui trở lại, ánh mắt ngưng trọng nhìn hai người trước mặt.
- Gia chủ!
- Phụ thân!
Ánh mắt của người Lam gia cùng Lam Tương Hàm đều sáng ngời, trung niên nhân uy nghiêm kia, đúng là Lam Nguyên Đức, thật không ngờ giờ phút này bế quan bị kinh động, vậy mà phá quan đi ra.
Mà lão giả râu bạc trắng, tiên phong đạo cốt kia, là một vị nguyên lão của Lam gia, địa vị tôn quý, thực lực cường đại, đã đạt đến Vương giả đỉnh cấp, coi như cách Hoàng Thiên Cảnh cũng chỉ thiếu chút nữa.
Lam Nguyên Đức nhìn khuôn mặt của Lam Nguyên Lăng biến thành màu đen, còn có mấy cổ thi thể Lam gia, ánh mắt lập tức âm trầm xuống.
- Chẳng lẽ Ngọc gia muốn khai chiến với Lam gia ta sao? Nếu như thế, vậy tỷ thí đan đạo không so cũng được, hôm nay hai nhà liền không chết không ngớt!
Ánh mắt của Lam Nguyên Đức lạnh như băng, ánh mắt rơi vào trên người Vương giả đỉnh cấp nhỏ gầy kia, còn có Ngọc Hải.
Giờ phút này trong nội tâm hắn vô cùng phẫn nộ, thật không ngờ thời điểm mình bế quan, Ngọc Hải cũng dám đến Lam gia khiêu khích, hơn nữa giết không ít đệ tử Lam gia.
Tuy Lam Nguyên Đức bị thương, nhưng tu vi vẫn rất cường đại, nhất là Vương giả uy áp rơi vào trên người Ngọc Hải, để cho hắn cơ hồ không thở nổi.
Giờ phút này Ngọc Hải đã uống Linh Đan chữa thương, thương thế tốt lên rất nhiều, chỉ là cánh tay vỡ vụn trong lúc nhất thời còn không có dài ra nhanh như vậy.
Hắn lạnh lùng nhìn thoáng qua Lam Nguyên Đức nói:
- Lam gia chủ, hôm nay ta đến là muốn thay đệ đệ Ngọc Khê của ta cầu hôn, không có ý tứ khai chiến với Lam gia, nhưng mà người Lam gia ngươi đánh ta bị thương, khoản sổ sách này làm sao tính toán?
Thanh âm của hắn vẫn rất kiêu căng, bởi vì hắn biết Lam Nguyên Đức không dám ra tay với mình, nếu không Lam gia nhất định sẽ diệt vong.
Ánh mắt của Ngọc Hải vô cùng oán độc nhìn Khương Tư Nam, giờ phút này hắn hận thiếu niên áo trắng kia tới cực điểm.
- Cầu hôn? Ngươi giết người Lam gia ta chính là vì cầu hôn? Nói sau, khi nào ta đáp ứng gả nữ nhi của ta cho Ngọc Khê, ngươi một Vương giả, lại bị một Thông Thiên Cảnh hậu kỳ đánh trọng thương, còn có mặt mũi kêu gào ở chỗ này? Ta cũng thay ngươi e lệ, còn không cút cho ta!
Giờ phút này Lam Nguyên Đức không lưu chút tình cảm, nhìn tộc nhân của mình bị giết, Lam Nguyên Lăng bị Huyền Minh chi độc gây thương tích, trong lòng của hắn vô cùng phẫn nộ, hận không thể bầm thây Ngọc Hải vạn đoạn, nhưng hắn biết rõ hiện tại căn bản không thể động thủ với Ngọc Hải.
- Hảo hảo hảo! Lam Nguyên Đức, ngươi có gan, chuyện hôm nay ta nhớ kỹ, đợi sau khi đan đạo thi đấu, ta ngược lại muốn nhìn Lam gia các ngươi thành chó nhà có tang cút ra Lam Ngọc Thành như thế nào!
Ánh mắt của Ngọc Hải cũng phát lạnh, trên mặt trướng đến đỏ bừng, hắn thật không ngờ Lam Nguyên Đức nói chuyện không lưu tình như thế, trong nội tâm tràn đầy sát cơ, nhưng hắn cũng biết hôm nay Ngọc gia còn không có cách nào nuốt Lam gia được.
Nhưng đợi sau Đan Khí thi đấu, Lam gia đi ra Lam Ngọc Thành, vậy sẽ thành cừu non mặc người chém giết, không còn có bất luận trở tay gì nữa.
Ánh mắt hắn âm lãnh oán độc quét nhìn mọi người, nhất là hung hăng nhìn Khương Tư Nam, cùng Vương giả đỉnh cấp nhỏ gầy rời khỏi.
- Gia chủ, kẻ này đánh Ngọc Hải thương nặng, chỉ sợ Ngọc gia sẽ hận chúng ta thấu xương, coi như chúng ta thua đan đạo thi đấu, chỉ sợ cũng không cách nào bình yên vô sự ly khai Lam Ngọc Thành, không bằng giao hắn cho Ngọc gia, dẹp loạn phẫn nộ của Ngọc Hải?
Đại trưởng lão Lam Không bỗng nhiên tiến lên, nhìn Lam Nguyên Đức nói.
- Đúng vậy, gia chủ, Ngọc Khê là Chân Truyền Đệ Tử của Tề Thiên Giáo giáo chủ, được xưng Tề Thiên Giáo đệ nhất thiên tài, vô cùng cường đại, nếu hắn biết rõ ca ca của mình bị người gây thương tích, nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, tiểu tử này cũng dám trọng thương Ngọc Hải, hắn là muốn hại chết Lam gia chúng ta!
Lam Thiên Chiếu cũng lên tiếng nói, trong lòng của hắn vô cùng ghen ghét, Khương Tư Nam là Thông Thiên Cảnh hậu kỳ, hơn nữa không rõ lai lịch, hắn dựa vào cái gì có thể trọng thương Ngọc Hải?
- Đã đủ rồi!
Vừa lúc đó, thanh âm lạnh như băng của Lam Tương Hàm truyền đến.