Tận Thế Tông Sư

Chương 42:




"Thừa Cựu, đây là cua Nina đưa cho chú, con cầm đi đi."
"Vâng, bao nhiêu tiền ạ?" Yến Thừa Cựu nhận cua, mỉm cười.
"Ha ha, Nina đã trả tiền trước rồi." Đại hán đưa cua cười cười, "Nghe nói con muốn tham gia cuộc thi, cố lên nhé, đại học Lam Thiên cũng không tồi."
"Con sẽ cố gắng." Yến Thừa Cựu đáp.
"Vậy con về đi, đừng để Nina chờ sốt ruột." Đại hán thúc giục nói.
"Vâng." Yến Thừa Cựu cáo biệt bọn họ, đem cua rời đi.
Cậu bị theo dõi.
Bắt đầu từ mấy ngày trước, Yến Thừa Cựu phát hiện có người luôn theo dõi mình. Nhưng hình tượng hiện tại của cậu chỉ là một thiếu niên bình thường thích học hành, chỉ có thể lấy tịnh chế động, nhìn xem người kia rốt cuộc có tính toán gì.
Liên tục bị theo dõi ba bốn ngày, Yến Thừa Cựu trừ bỏ mỗi ngày ở nhà đọc sách thì chính là ra ngoài mua đồ ăn, nói chuyện với người khác một chút, có đôi khi cũng ra ngoài chơi đùa với bạn bè, quy luật vô cùng. Nhìn thế nào cũng chỉ là một thiếu niên phổ thông bình thường mà thôi.
"Dì Nina, con ở đây." Yến Thừa Cựu vẫy tay với Nina ở xa, Nina quay đầu lại cho Yến Thừa Cựu một nụ cười.
Người theo dõi Yến Thừa Cựu lập tức xoay người, tránh ở chỗ tối.
Lão đại nói, không thể để Nina phát hiện, chỉ có thể lén đi theo Yến Thừa Cựu.
Yến Thừa Cựu bị theo dõi buồn bực, người theo dõi cậu cũng buồn bực.
Hắn là Nhân Ngư loại rùa, ở trình độ nhất định có thể có được năng lực ẩn thân. Cũng không biết lão đại làm sao, điều hắn ra từ trong nhà quan lớn kia, phái hắn theo dõi một thiếu niên bình thường? Trời mới biết hắn đã đi theo tên quan lớn kia bao lâu, chỉ còn một chút nữa là có thể lấy được thứ mình muốn rồi. Nhìn bộ dáng vội vội vàng vàng của lão đại hắn còn tưởng là có gì nguy cấp, nào ngờ....
Yến Thừa Cựu nhìn thế nào cũng chỉ là một người bình thường!
"Thừa Cựu, dì nghe nói bây giờ đại học Lam Thiên cũng phải tiến hành thí nghiệm kiểm tra tố chất thân thể." Nina lo lắng nhìn nhìn cơ thể nhỏ bé của Yến Thừa Cựu, "Con vẫn nên ăn nhiều thêm một chút đi, không thì dì đi kiếm cái gì mới mẻ cho con ăn nhé, nghe nói ăn nhiều ngũ cốc thu hoạch có thể cao hơn một tí."
Yến Thừa Cựu treo nụ cười bất đắc dĩ trên mặt, "Không sao đâu ạ, dì Nina, con cũng không yếu đuối như dì nghĩ. Với còn không đến một tháng nữa là tới ngày thi rồi, ăn nhiều cũng không có tác dụng."
"Là dì không tốt." Khuôn mặt anh khí của Nina tràn đầy tự trách, "Trước kia dì còn chưa biết chuyện đã đánh cược với người ta."
"Dì Nina, dì không cần lo đâu, chúng ta về nhà ăn cơm đi." Yến Thừa Cựu biết nếu mình không để lộ một chút bản lĩnh nào thì Nina sẽ không buông tha, "Nếu dì Nina vẫn còn lo lắng, thế chúng ta thi chạy nhé, xem con có về được không?"
"Hả?" Nina có chút kinh ngạc, "Con muốn thi chạy với dì?"
"Đương nhiên." Yến Thừa Cựu khẳng định nói.
"Dì sẽ giảm tốc." Nina nhìn bộ dáng nghiêm túc của Yến Thừa Cựu, câu cự tuyệt thật sự không thể nói ra.
"Bắt đầu đi, dì Nina." Yến Thừa Cựu cười nói.
"Được." Nina làm ra tư thế chuẩn bị, Yến Thừa Cựu đứng bên người Nina, đột nhiên há mồm hô, "Chạy!"
Nina dẫn đầu xông ra ngoài.
Chạy được một đoạn xa, Nina mới phản ứng được mình đang làm gì.
Không xong rồi, trong quân đội dưỡng thành thói quen, lúc người khác kêu "Chạy" bên tai thì cô sẽ dùng tốc độ nhanh nhất của mình theo bản năng.
Không biết có phải Thừa Cựu lúc này vẫn đang đứng tại chỗ không, cô vẫn nên quay về xem cậu đi.
Nina vừa định quay đầu lại, liền nghe thấy tiếng cười của Yến Thừa Cựu, "Dì Nina, dì ngó đông ngó tây gì thế ạ?"
Hả?!
Nina ngạc nhiên nhìn Yến Thừa Cựu đi theo bên mình, trong mắt kinh ngạc không thôi, "Thừa Cựu?"
"Vâng ạ." Yến Thừa Cựu cười đáp, "Dì Nina, từ nhỏ con đã chạy rất nhanh, nếu dì mà phân tâm, cũng có thể bại dưới tay con đó."
Dứt lời, Yến Thừa Cựu tăng tốc, thậm chí còn đuổi kịp và vượt qua Nina nửa cái đầu.
Nina lập tức không dám phân tâm nữa, chỉ có thể ra sức đuổi theo.
Nhân Ngư đi theo Yến Thừa Cựu và Nina, trợn mắt há hốc mồm nhìn bọn họ rời đi, đứng tại chỗ mắng một câu "Mẹ kiếp", rồi nhận mệnh đuổi theo.
Đáng ghét, hai người kia chạy nhanh quáaaaaaaa, hắn căn bản không biết chạy bộ!
Quãng đường về nhà thường ngày phải tản bộ mất 40 phút, hai người dùng tốc độ nhanh nhất vội vàng chạy về, mới có mấy phút đã tới nơi.
Nina kéo quần áo trên người, chỉ hơi thở hồng hộc, còn lại vẫn ổn, thật ra Yến Thừa Cựu không hề có chuyện gì, sau khi công lực của cậu đạt tới cảnh giới Thăng Phách, chạy bộ một ngày đối với cậu cũng không phải chuyện lớn gì. Nhưng vẫn dùng chút nội lực ép mình đỏ mặt, nhìn qua như là rất mệt.
"Thừa Cựu, con chạy nhanh thật đó." Nina thật lòng tán thưởng, "Dì ở trong quân đội, cũng ít thấy ai nhanh như con."
"Lâu rồi con không chạy." Yến Thừa Cựu đáp, "Dì Nina, dì không cần lo cho cuộc thi của con đâu, thi đậu tất nhiên tốt, nhưng không đậu cũng không sao cả, con có thể thi vào trường khác mà. Nếu thật sự không được, thì cùng lắm con đi tòng quân giống dì Nina thôi."
"Vẫn nên thi." Nghe Yến Thừa Cựu nói không thi đại học, Nina lập tức ngăn cản, "Thừa Cựu, rất nhiều thứ chỉ có ở trung tâm căn cứ. Đại học Lam Thiên lại ở trung tâm căn cứ, con học ở đó mới là tốt nhất. Cho dù có chuyện gì, nơi đó vẫn rất an toàn."
"Dì Nina, gần đây dì hay lo lắng sốt ruột lắm." Yến Thừa Cựu bình tĩnh nhìn Nina nói, "Trong căn cứ xảy ra chuyện gì ạ?"
Nina nghe thấy lời này của Yến Thừa Cựu, ban đầu muốn phủ nhận, nhưng thấy bộ dáng của Yến Thừa Cựu, lời nói sớm đã chuẩn bị tốt lại không thể nào nói ra. Hay là nói cho cậu, không thì sau này lỡ có chuyện gì, Thừa Cựu chạy không kịp thì phải làm sao.
"Chuyện này dì chỉ nói một lần, Thừa Cựu, con không được nói cho ai khác." Nina hít sâu một hơi, sắc mặt nghiêm trọng mười phần, "Dì hoài nghi, virus Pandora đã có thể biến dị tới đáy biển chúng ta. Mà ngọn nguồn, là do Nhân Ngư!"
Yến Thừa Cựu tuy rằng đã sớm có suy đoán, nhưng nghe được tin tức này từ trong miệng Nina vẫn không khỏi giật mình, "Dì Nina, dì nói thật sao?"
"Tuy rằng đây chỉ là suy đoán của dì, nhưng cũng tám, chín phần mười." Sắc mặt Nina lập tức tệ hơn rất nhiều, "Dì vốn có hai người bạn tốt, trong đó có một người vì đột phát bệnh tật mà chết. Nhưng dì biết, thân thể hắn vẫn luôn rất tốt, không có khả năng chết đơn giản như vậy được. Sau đó, bọn dì điều tra, phát hiện một chút không thích hợp. Một người bạn khác của dì, quay đầu liền đi làm giải phẫu Nhân Ngư."
"Mấy năm nay, địa vị của dì trong quân đội từng bước đi lên, hắn trong Nhân Ngư cũng có thế lực của riêng mình. Thứ bọn dì có thể tiếp xúc tự nhiên nhiều hơn trước kia. Pandora chưa từng chân chính rời khỏi chúng ta, nó chỉ đang ẩn núp, từ từ biến dị, bố trí sẵn bom bốn phía xung quanh chúng ta, chỉ cần một chút lửa, tất cả đều sẽ nổ. Thừa Cựu, trường đại học Lam Thiên nằm ở trung tâm căn cứ, nơi đó hết thảy đều tốt nhất, chỉ khi con học ở đó, dì mới có thể yên tâm." Trên khuôn mặt anh khí của Nina khó có lúc xuất hiện vài phần dịu dàng nữ tính, "Có đôi khi dì nghĩ, dì hẳn không nên nhận nuôi con, nhưng dì cũng tự tin mình có thể cho con những gì tốt đẹp nhất. Cho dù con không đậu đại học Lam Thiên, dì cũng có biện pháp cho con đi cửa sau."
"Dì đừng nói vậy, dì Nina." Yến Thừa Cựu lắc đầu nói, "Nếu năm đó tổ tiên chúng ta đã tránh được một lần, thì nhất định sẽ tránh được lần thứ hai. Con chắc chắn sẽ thi đậu đại học Lam Thiên."
"Dì Nina, con không biết dì muốn tra cái gì, nhưng dì nhất định phải chú ý an toàn." Yến Thừa Cựu nghiêm túc nói, "Chỗ con có......"
"Khoan." Nina đột nhiên đánh gãy lời nói của Yến Thừa Cựu, "Bên ngoài có người."
Là Nhân Ngư kia sao?!
Trong lòng Yến Thừa Cựu rất là chán ghét, bỏ lỡ cơ hội tốt này, cậu còn có cách nào để đem quyền phổ cải tiến kia dạy cho dì Nina không?
"Chẳng lẽ là hắn?" Nina lẩm bẩm một tiếng, "Thừa Cựu, con ở nhà đi, để dì ra ngoài nhìn xem."
Nói xong, Nina lập tức mở cửa, xông thẳng ra ngoài.
Thôi, vẫn nên nhét quyền phổ dưới gối dì Nina đi.
Tập võ là một sự tình trường kỳ, một hai năm căn bản không thể luyện ra thứ gì. Tạ Tư Hàm ở thế giới trước đã khiến Yến Thừa Cựu ngộ ra điều này, không có đủ thời gian, mà muốn thể hiện toàn bộ năng lực của Cổ Võ căn bản không có khả năng.
Nhưng nếu cải tiến sát thương của đại quyền pháp một chút, trở nên thích hợp cho quân nhân sử dụng, lại rất là đơn giản. Quân nhân vốn dĩ đã có tố chất thân thể tốt, cũng có võ công của riêng mình. Hơn nữa quyền pháp đã trải qua cải tiến, hẳn có thể nâng sát thương lên một chút.
Đây cũng là một ít tâm ý của Yến Thừa Cựu dành cho Nina.
Nếu nói ban đầu Yến Thừa Cựu còn mang suy nghĩ có thể có có thể không với đại học Lam Thiên, bây giờ lại là hàng thật giá thật muốn đi. Nếu đồng dạng là nhiệm vụ giả, biết thế giới này sớm muộn gì cũng bị hủy diệt, nhưng lại cần thiết ngây ngốc ở chỗ này cho đủ thời gian, bọn họ sẽ chọn đi đâu? Tất nhiên là nơi an toàn nhất!
Lại nói Nina bên kia sau khi lao ra, tự nhiên không phát hiện Nhân Ngư rùa đang ẩn thân bên cạnh.
"Kỳ quái, chẳng lẽ trực giác của mình sai rồi?" Nina khẽ nhíu mày, xác nhận xung quanh không có gì thêm một lần nữa, mới chậm rãi đi vào nhà.
Haizzzzz.
Nhân Ngư rùa thở dài một hơi, trách không được mấy người bọn họ nói Nina là người trong lòng của lão đại, loại trực giác nhạy bén này thật sự làm người ta sợ hãi!
Chẳng qua mình vừa mới nghe đại học Lam Thiên gì đó, không lẽ Yến Thừa Cựu muốn thi vào Lam Thiên sao?
Hơi trùng hợp rồi đó.
Đại học Lam Thiên này, cũng là đại bản doanh của bọn họ đóoo!
Nửa tháng sau, nơi chiêu sinh của đại học Lam Thiên.
Thân là trường đại học tốt nhất trong căn cứ đáy biển, cho dù hiện tại dân cư tăng trưởng suất vì phụ, năm nào người ghi danh cũng nối liền không dứt. Người thường cũng vậy, Nhân Ngư cũng vậy, quan quân chính khách cũng vậy, tất cả đều nhìn chằm chằm danh sách đại học Lam Thiên của bọn hắn!
Không không không, sao bọn họ lại coi trọng danh sách sinh viên của đại học Lam Thiên cơ chứ? Chẳng qua là vì đây là nơi an toàn nhất, phòng thí nghiệm lớn nhất mà thôi.
"Gần đây mấy Nhân Ngư đó lại không an phận, muốn đưa tên con cái họ vào danh sách, chúng ta nơi này phỏng chừng là chịu không nổi rồi." Chủ nhiệm chiêu sinh khổ hề hề nói với hiệu trưởng.
Chỉ có đại học Lam Thiên mới tiến hành chiêu sinh cả người thường và Nhân Ngư. Hành động này trước kia vốn làm người ta phải trầm trồ khen ngợi, bây giờ ngược lại trở thành nơi giao đấu của người thường và Nhân Ngư.
"Thêm vào một vài người thích hợp cũng không sao." Trên mặt hiệu trưởng không có bất luận cảm xúc gì, dùng một loại ngữ khí bình tĩnh lãnh đạm chậm rãi nói, "Học sinh lần này, có thể an toàn tốt nghiệp hay không còn chưa biết?"
Chủ nhiệm cùng vài giáo viên khác nghe hiệu trưởng nói lời này, không hẹn mà cùng lộ ra bi thương tương đồng trên mặt.
Đúng rồi, nếu có thể nhịn qua, địa vị của Nhân Ngư sẽ bay lên lần thứ hai. Nếu không thể nhịn được, vậy trong thời gian ngắn cho bọn hắn một chút ngon ngọt thì sao?
Nói đến cùng, bọn họ chỉ là một hạt bụi không đáng kể trong thời đại như nước lũ này, là tiến lên hay lùi bước cũng đều không theo ý bọn họ.
Danh sách chiêu sinh Nhân Ngư tăng rồi, nên danh sách chiêu sinh người thường phải giảm bớt.
Giáo viên thức suốt đêm sửa bài thi, tăng độ khó thêm 10%, yêu cầu liên quan đến tố chất thân thể của học sinh cũng cất cao rất nhiều. Aiz, vạn nhất thật sự xảy ra chuyện gì, tỷ lệ sống sót của học sinh có thân thể khỏe mạnh luôn cao hơn.
Thời điểm Yến Thừa Cựu nhận được bài thi, hơi hơi nhướng mày, đề thi lần này khó hơn rất nhiều so với quá khứ. Chẳng qua đối với Yến Thừa Cựu mà nói, đúng là không được tính là quá khó.
Đối với học sinh ở thời đại bọn họ mà nói, chắc là trình độ tiểu học.
Haiz, còn phải hơi khống chế một tí.
Yến Thừa Cựu đi ra từ trường thi, vốn muốn cười một cái, nhưng nhìn mấy thí sinh bên cạnh đều mặt mày ủ ê, chỉ có thể cúi đầu, quay về khách sạn ngủ một giấc.
Hôm sau là thí nghiệm thể chất.
Nói là thí nghiệm thể chất, kỳ thật chỉ là một vài hạng mục thể dục đơn giản, tỷ như chạy đường dài, nhảy cao linh tinh.
Lúc bắt đầu thi, học sinh bị chia thành năm nhóm, mỗi nhóm tiến hành thí nghiệm, Yến Thừa Cựu thuộc nhóm cuối cùng, chỉ có thể chờ mọi người thi xong mới tới phiên cậu.
Bàng quan có một chỗ tốt, chính là có thể chuẩn xác nhìn rõ bản lĩnh của mọi người, thuận tiện khống chế bản thân. Trong đó, Yến Thừa Cựu nhìn thấy hai gương mặt quen thuộc, nếu cậu không lầm, thì trước kia dì Nina từng đánh cược với bố mẹ bọn họ.
Bốn nhóm thí sinh thi liên tiếp bốn ngày, cũng có không ít học sinh giống Yến Thừa Cựu tới xem mỗi ngày. Tổng thể mà nói, trình độ bình quân của học sinh trong căn cứ đáy biển đều cao hơn người thường ở thế giới khác, tiềm năng cũng được khai phá đầy đủ.
Đây là một tin tức tốt đối với Yến Thừa Cựu.
Việc này có ý nghĩa cho dù cậu không cẩn thận để lộ, trong mắt người khác xem ra cũng không phải chuyện kinh thế hãi tục gì.
Đúng rồi, một tin tức tốt khác là, từ khi cậu đi vào khu vực phụ cận đại học Lam Thiên, Nhân Ngư luôn theo dõi cậu kia rốt cuộc cũng biến mất.
Không ngờ, Nhân Ngư loại rùa kia ủ rũ cụp đuôi đi về nhà, báo cáo với lão đại.
"Lão đại, em đi theo Yến Thừa Cựu gần một tháng rồi, thật sự không phát hiện cậu ta có chỗ nào khác với người thường. Còn nếu thực sự phải báo cáo gì đó, thì cậu ta tương đối thông minh, chạy rất nhanh." Mai rùa buông tay, "Giờ cậu ta đang đi thi ở đại học Lam Thiên, em cũng không vào được."
"Trực giác của anh không sai." Người đàn ông lắc đầu, "Thời gian một tháng mà không nhìn ra điều gì, hẳn là cậu ta đã phát hiện ra chú."
"...... Lão đại, em chưa từng bị ai phát hiện cả." Từ khi thành công dung hợp gen rùa, chưa có ai nhận ra năng lực ẩn thân của hắn. Chỉ là cuộc thi chiêu sinh của đại học Lam Thiên rất nghiêm khắc, cũng có không ít huấn luyện viên Nhân Ngư, trong đó kiểu gì cũng có người khắc chế hắn.
"Yến Thừa Cựu tuyệt đối không phải người thường." Càng quan sát cậu, nghi hoặc trong lòng người đàn ông này càng lớn, "Bố mẹ cậu ta là ai, anh đến bây giờ vẫn chưa tra ra. Cậu ta vì cái gì mà tiếp cận Nina, thời cơ cũng không khỏi quá trùng hợp."
Mấy câu này nghe vào lỗ tai các thuộc hạ, ngược lại âm thầm vĩ lão đại cảm thấy tiếc nuối.
Nghe nói trước khi lão đại giải phẫu thành Nhân Ngư là một đôi lưỡng tình tương duyệt với cô Nina kia, nếu thích thật thì cứ nói ra, hà tất phải ngượng ngùng xoắn xít? Cho dù tuổi thọ của Nhân Ngư ngắn hơn người thường, nhưng sung sướng nhất thời cũng là sung sướng!
"Chừng nào có thành tích chiêu sinh?" Hắn hỏi.
"Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thì một tuần nữa." Một Nhân Ngư khác trả lời.
"Một tuần, không dài không ngắn nhỉ. Chờ đến lúc chấm thi xong, anh muốn biết thành tích của Yến Thừa Cựu đầu tiên." Người đàn ông mở miệng nói.
"Vâng."
Trong một khách sạn xa hoa nào đó.
"Bố, mẹ, hai người yên tâm, con nhất định sẽ đứng đầu." Một nam sinh cười tủm tỉm nói chuyện phiếm với bố mẹ nuôi của mình, "Bài thi con đều làm được hết, thí nghiệm thể chất cũng rất tốt."
"Bản lĩnh của A Thành ra sao, chúng ta biết rõ." Phu nhân trong video từ ái nhìn con nuôi của mình, "Nhớ lúc con vừa tới, nói chuyện toàn ấp a ấp úng, vậy mà trong một thời gian ngắn, đã trưởng thành không thua ai rồi."
Mắt La Thành hơi tối lại, sau nó tươi cười vui sướng nhìn phu nhân nói, "Lúc ấy con mới tới nhà, thật sự có hơi sợ người lạ. Sau này biết bố mẹ đều là người tốt, con tự nhiên phải thả lỏng rồi. Mẹ, chuyện lâu lắm rồi, mẹ đừng nói nữa có được không?"
"Được được, mẹ không nói." Phu nhân lắc đầu, "Nếu con đứng nhất cuộc thi, chuyện con nói với chúng ta, chúng ta sẽ giúp con thực hiện. Ai, con đứa nhỏ ngốc này, phòng thí nghiệm giải phẫu Nhân Ngư có gì tốt mà tham quan, đi nhiều không may mắn."
"Ha ha, con chỉ muốn đi xem sao." La Thành sáng mắt, "Con rất muốn biết, rốt cuộc Nhân Ngư và chúng ta khác nhau chỗ nào?"
"Phòng thí nghiệm cấp Quốc gia dễ đi như vậy sao? Chẳng qua nếu con đoạt được hạng nhất đi vào trường đại học Lam Thiên, chúng ta vẫn có thể lấy cớ con muốn ghi danh với Nhân Ngư có quan hệ chuyên nghiệp đi thử một lần." Phu nhân cười nói, "Phòng thí nghiệm này điệu cao thật, trước nay chỉ muốn học sinh và sinh viên tốt nghiệp đứng đầu trường."
"Quý hồ tinh bất quý hồ đa, mẹ, con nhất định sẽ nỗ lực." Vẻ mặt La Thành ngập tràn kiêu ngạo.
"Được, mẹ không quấy rầy con nữa." Phu nhân vẫy vẫy tay, tắt call video.
Nụ cười trên mặt La Thành dần dần biến mất, lộ ra một loại hương vị tang thương cực kỳ không phù hợp với lứa tuổi.
May là hắn đã đổi được đạo cụ ngụy trang từ trong tay Rối Gỗ Tuyệt Vọng, bằng không lấy tuổi thật của hắn mà muốn làm con nuôi nhà giàu thật sự không hề dễ.
Lúc này mới là thế giới thứ ba, mà độ khó đã cao như vậy rồi sao?
Giống với Yến Thừa Cựu, thời điểm La Thành vừa đi vào thế giới này, cũng bị ném vào trong biển bị Nhân Ngư tập kích. May là hắn đã nhận được năng lượng ở thế giới thứ hai, miễn cưỡng thoát được một kiếp. Đáng tiếc năng lực hắn nhận được thuộc loại phụ trợ, đơn đả độc đấu thật sự không có ưu thế gì.
Muốn sống sót khi làm nhiệm vụ, năng lực tự nhiên không thể thiếu.
Nếu không phải biết giải phẫu Nhân Ngư sẽ rút ngắn tuổi thọ, bản thân lại dùng phúc lợi của người mới rồi, La Thành sẽ không chút do dự đi làm giải phẫu Nhân Ngư, mà không phải năng lực râu ria nhận được ở thế giới trước.
Ai, giờ mới nói thì cũng không làm gì được, vì bạn không có khả năng biết được thế giới tiếp theo mình đi sẽ là cái dạng gì, vạn nhất không có năng lực, cũng chỉ có thể chờ chết.
La Thành tới đây vào ba năm trước, hắn cần phải sống sót ở đây bốn năm, năm nay đã là năm cuối cùng. Nếu không phải ngẫu nhiên nghe bố nuôi nhắc tới phòng thí nghiệm Quốc gia gần đây đã tạo ra kỹ thuật mới, nghe nói là có thể khiến cho Nhân Ngư tiếp nhận giải phẫu Nhân Ngư không cần lo lắng vấn đề tuổi thọ, chỉ là kỹ thuật hiện tại không đủ thành thạo, tạm thời bị ép xuống mà thôi.
Chỉ còn một năm cuối cùng, một năm này cũng là lúc nguy hiểm nhất, La Thành gấp không chờ nổi muốn có thêm càng nhiều năng lực.
Giải phẫu Nhân Ngư căn cứ vào cải tạo thân thể, khác với tinh thần tăng trưởng và căn nguyên năng lực hắn nhận được ở thế giới trước, nói cách khác, nếu mình tiếp nhận giải phẫu cải tạo, không có khả năng nổ tan xác chết. Nhưng tình hình căn cứ dựa theo kinh nghiệm làm nhiệm vụ của hắn, nếu kỹ thuật thành thục đến thời điểm có thể mở rộng, lúc đó nhất định là đêm trước khi hủy diệt, đến lúc đó hết thảy đều không còn kịp.
Mình cần thiết phải mạo hiểm, đi vào phòng thí nghiệm này, thành công cải tạo mình mới được! Cứ như vậy, cho dù căn cứ đáy biển thật sự bị hủy diệt, mình thân là Nhân Ngư cũng có thể ở dưới biển rộng một thời gian, chờ đến thời hạn rồi quay về.
"Đáng giận, sao đám người mới gần đây lại thông minh như vậy, không hề nổi bật tí nào?" Nghĩ đến tương lai có khả năng sẽ gặp nguy hiểm, La Thành lại nhịn không được mắng một câu.
Hắn đến thế giới này ba năm, ngầm giết ít nhất mười mấy nhiệm vụ giả hư hư thực thực, trong đó chỉ có một nửa là thật, vẫn còn là thuần tân binh, năng lực đạo cụ gì cũng không có, phí hết công phu của hắn. Nếu có thể vớt được vài đạo cụ hữu dụng, sao còn phải mạo hiểm như vậy nữa?
La Thành bên này mắng, Yến Thừa Cựu đương nhiên không biết.
Giờ phút này cậu đang cẩn thận nghiên cứu lá poker Lâm Ẩm Vô cho mình, muốn tìm ra thứ gì trong đó.
"Cho tôi một lá J Chuồn không có đồ án là có ý gì đây?" Yến Thừa Cựu lật qua lật lại lá bài trống, trước sau đều không nhìn ra manh mối gì.
Chất liệu của lá bài này cũng rất quái.
Giống giấy, lại giống kim loại.
Cậu từng thử dùng Phá Dạ đao chém, đốt lửa, ngâm nước, thuốc ăn mòn, nhưng lá poker này vẫn giống trước kia như đúc, không hề thay đổi.
Cậu đổi sang biện pháp khác, bắt chước Lâm Ẩm Vô coi nó như vũ khí, phát hiện hiệu quả cũng giống nhau. Cậu thậm chí còn thử ném nó qua một bên, kết quả đảo mắt lại nằm trong túi mình.
Hủy không được ném không xong, Yến Thừa Cựu trừ bỏ nhận lấy cũng không còn cách nào khác.
Yến Thừa Cựu bỗng nghe được một chút âm thanh.
Cậu giống như không có việc gì thu lá poker lại, lưu loát rời giường.
"A Tinh, cậu xác định thiếu niên này là đối tượng quan sát trọng điểm gần đây của tên kia sao?" Người đàn ông cường tráng để lộ hàm răng sắc bén, hơi lóe sáng dưới ánh mặt trời nhân tạo.
"Sẽ không sai đâu đội trưởng." Nhân Ngư loại sao biển lén lút nói, "Người kia phái mai rùa theo dõi thiếu niên này. Dường như, thiếu niên này là con của người

1 2 »

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.