Tận Thế Tông Sư

Chương 40: Biển Sâu




"Nhiệm vụ thứ hai của ngươi." Rối Gỗ Tuyệt Vọng đúng giờ xuất hiện trước mặt Yến Thừa Cựu đang huấn luyện, "Thời gian tồn tại là 1 năm."
"Thế giới thứ hai cũng yêu cầu thời gian tồn tại ngày càng dài sao?" Yến Thừa Cựu đổi một bộ quần áo khác hỏi.
"Ở thí luyện cuối cùng của người mới, chỉ cần bảo đảm có thể sống sót." Rối Gỗ Tuyệt Vọng khẳng định trả lời, "Nhưng bắt đầu từ thế giới thứ hai, sẽ có người chơi giống ngươi tiến vào."
"Được." Yến Thừa Cựu gật đầu đáp.
Rất nhanh, thân thể Yến Thừa Cựu lại một lần nữa bị đoàn kim quang vây nhanh, biến mất vô tung vô ảnh.
Bên kia, Judith trộm liếc Joker đang thất thần, trong lòng bỗng nhiên sinh ra một ý tưởng.
Joker vẫn luôn không đi tìm J Chuồn, lúc này đột nhiên có người được chọn, thật sự đã dọa cô sợ chết khiếp. Theo lời của Joker, đó là một người mới lần đầu tiên tiến hành nhiệm vụ, cẩn thận tính toán, hôm nay hẳn là ngày người mới kia chấp hành nhiệm vụ tận thế lần thứ hai.
Thí luyện người mới tuy rằng không tính là quá khó, nhưng tỉ lệ tử vong thông thường cũng rất cao.
Bắt đầu từ thế giới thứ hai, sẽ có vài người mới đồng thời tiến vào một thế giới, muốn hợp tác là không có khả năng, vì Rối Gỗ Tuyệt Vọng cho thời gian tồn tại đều căn cứ trên trình độ uy hiếp của thế giới. Tỷ như thời gian tồn tại là nửa năm, vậy thì ba ngày cuối trong nửa năm đó, tỷ lệ tử vong của người làm nhiệm vụ sẽ cao đến 80%! Muốn vượt qua những ngày cuối cùng, yêu cầu đạo cụ và năng lực bất đồng.
——————————————————
73 năm trước, thiên tai không ngừng. Hồng thủy, sóng thần, khô hạn, động đất liên miên, mức độ ô nhiễm không khí ngày càng cao, cho ra đời một loại virus tên là "Pandora".
Virus Pandora chủ yếu thông qua  không khí, nguồn nước, máu, đường hô hấp, mọi con đường truyền bá, một khi cảm nhiễm, các cơ quan của con người nội trong năm ngày đều sẽ suy kiệt, bất luận là các loại thuốc vật lý hay phương pháp trị liệu nào cũng không thể cứu sống người bệnh. Đồng dạng tai ương còn có động vật và thực vật, tốc độ tử vong của chúng nó còn nhanh hơn cả con người. Pandora tàn sát bừa bãi, hậu kỳ càng không ngừng dị biến, khó lòng phòng bị. Trận đại dịch này, đã giảm mạnh hai phần ba dân cư trên thế giới.
Nhưng đồng thời, mọi người cũng bắt đầu phát hiện, sinh vật dưới biển sẽ không bị virus Pandora xâm nhập. Dần dần, kêu gọi di chuyển xuống đáy biển ngày càng nhiều. Mười năm qua, vì không muốn bị lây virus Pandora, mỗi người đều đeo mặt nạ phòng độc. Tỉ lệ sinh sản hàng năm vì thế, Quốc gia mạnh mẽ đề xướng tinh trùng ống  nghiệm, hầu hết chủng tộc, nam nữ, tín ngưỡng khác nhau tại mười năm nay đã biến mất vô tung vô ảnh. Mọi người đã sớm bị ba chữ "Pandora" dọa muốn hỏng gan, chỉ cần có thể thoát khỏi bó, mặc kệ là đáy biển hay biển đao, bọn họ đều nguyện ý đi!
Nhưng dời xuống đáy biển sao có thể đơn giản như vậy? Chỉ là áp lực dưới đáy biển, thiết bị biển sâu, sinh vật đáy biển tập kích cũng đủ làm vô số người sứt đầu mẻ trán. Những chuyên ngành có liên quan đến biển cũng dần đánh bại sư phạm, tài chính, y học từ từ trở thành chuyên ngành đứng đầu.
Nhưng dưới sự nỗ lực đấu tranh của vô số nhà khoa học, các quốc gia rốt cuộc cũng công khai thông báo, lục địa đã không còn là nơi thích hợp cho con người cư trú, tập thể mọi người dời xuống biển sâu. Cuộc vận động di dời này giằng co hết một năm, mà vì gánh nặng kiến tạo dưới đáy biển và các loại phí dụng, rất nhiều quốc gia đều mang nợ trên lưng, thế nên hình thành một cuộc cải cách chính trị hoàn toàn mới. Nhưng đó đều chỉ là những lời sau lưng, ở ngày cuối cùng con người dời đến biển sâu, định ngày đầu tiên năm thứ nhất tân lịch.
Nhưng mọi người phát hiện, sau khi dọn đến đáy biển, đều không thể cứ thế kê cao gối ngủ.
Mà hiện giờ, đã là năm 63 tân lịch.
Yến Thừa Cựu vừa mới mở mắt ra, đã phát hiện chính mình đang nằm trong nước.
Cá bơi xung quanh phảng phất như đang chạy trốn về phía trước, thân thể cậu lại dao động theo nước biển không ngừng trầm xuống. Yến Thừa Cựu không biết vì sao địa điểm chấp hành nhiệm vụ lần này lại biến thành dưới biển, so sánh một tí là phát hiện ngay thế giới trước quả nhiên vẫn ưu đãi hơn.
Cũng may năng lực của bản thân Yến Thừa Cựu đã tăng đến cực đại, bế khí bơi lội trong nước gì đó vẫn có chút hiểu biết.
Cậu không biết rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra, nhưng nhìn cá xung quanh bơi nhanh như vậy, khẳng định là có thứ gì nguy hiểm đang tiến đến đây.
Yến Thừa Cựu ngừng thở, cử động tay chân, không ngừng muốn bơi lên trên mặt biển đến đất bằng, nếu thời gian bế khí quá lâu chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề.
Đang bơi, Yến Thừa Cựu bỗng nhiên phát hiện ra dưới nước có rất nhiều đồ vật.
Từng cây tạo hình người đàn ông hai tay bao quanh các loại thủy quản lớn nhỏ ngang dọc đan xen dưới đáy biển, hầu như cứ cách 1000 mét là có một cây, rất dễ thấy. Cũng không biết trên thủy quản có trang bị thứ gì đó, mà cá bơi xung quanh còn chưa tới gần thủy quản đã đi đường vòng.
Kỳ quái, đây rốt cuộc là thứ gì?
Yến Thừa Cựu không tùy tiện tiến lên chạm vào, chỉ cẩn thận quan sát cảnh tượng xung quanh thủy quản.
Thủy quản thẳng tắp tiến lên, dường như đang lên trên mặt biển, theo thủy quản vẫn luôn đi về phía trước, ngược lại nói rõ phương hướng cho cậu.
Thôi, không bằng đi theo thủy quản, lên trên mặt biển nhìn xem đã xảy ra chuyện gì?
Yến Thừa Cựu không dám thiếu cảnh giác, sau khi suy nghĩ cẩn thận liền bắt đầu tăng tốc.
Trạm giám sát nào đó dưới đáy biển.
Một người phụ nữ tóc ngắn ngồi trong trạm giám sát, thoạt nhìn cô khoảng hơn ba mươi tuổi, biểu tình quá mức nghiêm túc làm cô có vẻ bất cận nhân tình. Nhưng giờ phút này cô lại hết sức chăm chú xem tin tức mới nhất, hoàn toàn không có vẻ nghiêm túc như vừa rồi.
Tiêu đề tin tức hiện giờ càng nhìn càng thấy hot, nhưng thực chất tính chất nội dung lại không có bao nhiêu.
《 Số lượng Nhân Ngư bành trướng, nhân loại sắp nghênh đón lần hủy diệt thứ hai sau Pandora? 》
《 Chân tướng đằng sau cuộc bạo động của Nhân Ngư, chuyên gia Nhân Ngư tiết lộ sự thật! 》
《 Nhân Ngư cùng Pandora liên tiếp xuất hiện, rốt cuộc chân tướng là? 》
Người phụ nữ càng xem càng nhíu mày.
Tờ đầu tiên, là tin tức có liên quan tới Nhân Ngư, tờ tiếp theo, cũng là Nhân Ngư! Giao diện máy tính bị reset lại một lần, nhưng tin tức vẫn là Nhân Ngư, giống như trừ bỏ Nhân Ngư là không còn chuyện gì để đưa tin vậy.
Người phụ nữ xoa xoa mi, ném máy tính qua một bên, dựa vào ghế nghỉ ngơi.
Cô sinh ra ở đáy biển, cũng không biết cha mẹ mình là ai.
Trên thực tế, có rất nhiều người có hoàn cảnh giống cô. Từ nhỏ đã được chính phủ nuôi lớn, thành tích ưu tú sẽ bị phân phối đến đây công tác. Vì sự tồn tại của Pandora, số lượng con người giảm mạnh, rất nhiều quốc gia trực tiếp diệt quốc, cho dù là những đại quốc khoa học kỹ thuật phát triển cũng không dám làm gì, đem toàn bộ trọng tâm đặt lên sinh sản của dân cư. Cho tới bây giờ, tỉ lệ tăng trưởng dân cư đã giảm tới số âm.
Làm người sinh ra ở đáy biển, cô chưa từng nhìn thấy bầu trời tràn ngập sắc xanh như thế nào, cũng không biết cảnh mặt trời mọc mỹ lệ ra sao? Trên thực tế, chính phủ đang cố gắng đem lại thứ gọi là cảnh đẹp trước tận thế. Mọi người vì trốn tránh Pandora mới đến đây, không ngờ còn có tai họa lớn hơn đang chờ.
Sau khi dời xuống đáy biển, rất nhiều người vì không thể thích ứng mà trầm cảm, hình thành xã hội không xong. Mười năm trước Pandora tàn sát vừa bãi, hầu hết mọi người đều ngăn chặn dục vọng, sinh sản con cháu toàn dựa vào ống nghiệm. Mười năm cấm dục dưỡng thành thói quen, sau khi lệnh bỏ cấm chế vẫn như cũ không có bao nhiêu người nguyện ý yêu đương lập gia đình, nhân tình lạnh nhạt tới cực điểm.
Sau khi phát triển, chết trên mặt đất đã trở thành chấp niệm của rất nhiều lão nhân. Bọn họ nằm mơ cũng muốn trở lại mặt đất, chẳng sợ lập tức sẽ bị virus Pandora lây trúng, thống khổ chết đi.
Đúng vậy, cho dù đã đi qua vài thập niên, virus Pandora vẫn càn rỡ như cũ, kiên cường tồn tại trên mặt đất, chỉ cần có một người từ đáy biển đi lên, lập tức sẽ trở thành ký chủ của chúng.
Rốt cuộc mặt đất có thứ gì tốt đẹp, mặt trời, ngôi sao, hoa tươi, thật sự tốt đẹp đến mức ai cũng muốn hướng tới ư?
"Báo cáo trưởng quan!" Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một âm thanh.
"Vào đi." Người phụ nữ ngồi thẳng lại, cảm xúc trên mặt cũng nhanh chóng thu liễm.
Một binh sĩ tiến vào, nhìn qua còn rất quen mắt.
"Có chuyện gì?" Người phụ nữ nhìn bộ dáng vội vã của binh sĩ, nói.
"Phụ cận tinh lọc quản số 86 phát hiện có Nhân Ngư bạo tẩu đột kích!"
"Cậu nói cái gì?" Người phụ nữ lập tức đứng lên, "Đổi camera qua khu phụ cận tinh lọc quản số 86!" Cô cao giọng hô một câu, hình ảnh trên màn hình lập tức đổi mới.
"Đó là ai?" Người phụ nữ mắt sắc nhìn thấy đương như có ai đó đang bơi lội, "Phóng to lên."
Gương mặt thuộc về Yến Thừa Cựu xuất hiện rõ ràng trên màn hình.
"Không phải Nhân Ngư!" Người phụ nữ thấy làn da bóng loáng trên mặt Yến Thừa Cựu, nhịn không được hô, "Nhìn dáng vẻ đó chỉ sợ là còn chưa thành niên, ai thả trẻ vị thành niên ra vậy?"
"Trưởng quan, ngài..... Ngài nhìn phía sau." Binh sĩ đột nhiên vươn tay, chỉ vào một bóng ma màu đen trong màn hình, "Là.... Là Nhân Ngư bạo tẩu, vẫn là cá mập!"
"Không xong!" Người phụ nữ kinh hô, "Khoảng cách quá xa, lập trức triển khai thông tin, lệnh cho thiếu niên kia rời đi!"
"Vâng."
Yến Thừa Cựu bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không thích hợp.
Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ bốn phương tám hướng, Yến Thừa Cựu nhìn kỹ, phát hiện giọng nói đang vọng lại từ thân thể cá nhỏ.
"Căn cứ theo pháp luật bảo hộ trẻ em vị thành niên, cậu không thể ra bên ngoài, nhanh chóng trở về đáy biển!" Người đang nói chuyện dường như là phụ nữ, lời nói ngắn gọn này đã làm nội dung có hơi sâu xa.
Tâm tư Yến Thừa Cựu vừa chuyển, lập tức đã có đáp án.
"Ngại quá, chị ơi, tôi quên đường về mất rồi." Yến Thừa Cựu khoa tay múa chân, giả vờ xin lỗi.
"Đừng nói nữa, lập tức chạy theo cá nhỏ, Nhân Ngư muốn....." Còn chưa dứt lời, xung quanh lập tức kịch liệt dao động, cuốn những con cá nhỏ đi ra ngoài.
Yến Thừa Cựu ngẩng đầu, thấy trên đầu xuất hiện một bóng đen khổng lồ.
Là đầu của một con cá mập!
Không, có hơi khác với cá mập bình thường, thoạt nhìn nó có chút "Thông minh", cảm xúc ẩn chứa trong hai mắt cực kỳ dày đặc.
"Đáng giận!" Người phụ nữ thấy máy truyền tin cá giám thị trong nước bị phá hư, nhịn không được đập bàn.
Giờ phút này hình ảnh đã trở nên mơ hồ, tuy là bạo tẩu, nhưng sâu trong tiềm thức Nhân Ngư kia vẫn biết phá hủy máy theo dõi phụ cận trước.
"Các cậu chờ ở đây, tôi ra ngoài nhìn xem." Người phụ nữ lập tức đi ra cửa.
"Trưởng quan, không được đâu." Binh sĩ vội vàng ngăn cản, "Đó là Nhân Ngư bạo tẩu loại cá mập, chúng ta vẫn nên thông báo cho quân đội bên kia......"
"Thiếu niên kia không thể chờ." Người phụ nữ đẩy binh sĩ ra một bên, cởi áo khoác, để lộ đồ lặn đặc chế. Thân là phó trưởng ga của trạm giám sát đáy biển, cô có nghĩa vụ bảo vệ con dân của quốc gia!
Yến Thừa Cựu tùy thời chuẩn bị móc Phá Dạ ra.
Hành động trong nước cực kỳ không thuận tiện, cho dù là vung quyền hay dùng đao cũng đều sẽ chịu lực cản của nước, thương tổn cực nhỏ. Đối mặt với con quái vật khổng lồ này, cậu gần như không có cơ hội chiến thắng. Nhưng ngồi chờ chết xác thực không phải tác phong của Yến Thừa Cựu.
Cậu đã suy nghĩ rất nhiều trong một tháng huấn luyện này.
Thế giới trước dạy cho cậu rất nhiều điều, cho cậu biết rất nhiều thứ. Tại thế giới này, cậu không thể dễ dàng bại lộ thân phận của mình, vì còn có người làm nhiệm vụ như cậu đến đây.
Có lẽ là do Yến Thừa Cựu đối diện với cá mập mà không có nửa điểm khiếp sợ, lại có lẽ do cá mập phát hiện ra sự bất đồng trên người Yến Thừa Cựu. Nên nó không tùy tiện tấn công, mà là mở miệng ra, dùng sức hút.
Vô số dòng nước bay vào miệng cá mập, thân thể Yến Thừa Cựu cũng di động theo.
Xung quanh không có thứ gì có thể mượn lực, cho dù Yến Thừa Cựu có muốn ổn định thân hình, cũng chỉ có thể nhìn mình từng chút từng chút bị cá mập hút vào miệng.
Không, còn có biện pháp.
Yến Thừa Cựu nhìn cá mập mở to miệng, ánh mắt lộ ra chút tàn nhẫn.
Chỉ cần một khắc cậu tiến vào miệng cá mập rút Phá Dạ đao ra, dùng sức đâm xuống miệng nó, là có thể ổn định bản thân.
Phá Dạ đao sau khi triển khai dài một mét, chỉ cần bản thân đỡ đao hơi ngồi xổm xuống, cá mập muốn ngậm miệng cũng không thể, như vậy liền có thể an toàn.
So với khả năng giết cá mập không mấy thực tế, cách này vẫn khả thi hơn nhiều.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Yến Thừa Cựu không tiếp tục ổn định thân thể nữa, mà mặc kệ bản thân nước chảy bèo trôi, trong tay nắm Phá Dạ đao đang biến nhỏ, chuẩn bị tùy thời động thủ.
"Mau tới đây!"
Đúng lúc Yến Thừa Cựu muốn động thủ, phía sau cậu lại truyền đến giọng nói một lần nữa.
Ơ, dường như là giọng nói trong máy truyền tin lúc nãy?
Yến Thừa Cựu đành phải thu Phá Dạ đao lại, miễn để người khác hoài nghi. Đúng lúc này, lưng cậu bỗng nhiên bị ai đó đụng trúng, cả người ngã về phía trước, lập thức thuận theo dòng nước và cá nhỏ xung quanh bị hút vào miệng cá mập, cùng bị hút vào còn có một người phụ nữ.
"A ——"
Cùng với tiếng hét thảm, những thứ có thể uy hiếp đến bản thân đều bị nó ăn hết.
Cá mập mỹ mãn ngậm miệng lại, vui vẻ rời đi.
"Trưởng quan, trưởng quan!"
Trạm giám sát đáy biển không ngừng truyền đến tiếng gọi ầm ĩ, nhưng thân thể Nhân Ngư có thể ngăn cách sóng âm, chỉ là tốn công vô ích mà thôi.
Yến Thừa Cựu khó được có lúc muốn mắng người.
Nhưng cậu không thể mắng.
Lúc người phụ nữ bị hút vào cùng với Yến Thừa Cựu gắt gao nắm được tay cậu, không ngừng nhỏ giọng an ủi, "Không phải sợ."
Hỏa khí trong lòng Yến Thừa Cựu nhờ lời an ủi này của cô mà hầu như biến mất không còn.
Hai người bọn họ rất nhanh đã bị đẩy tới dạ dày của cá mập.
Phía dưới còn có rất nhiều cá tung tăng nhảy nhót.
Thời điểm rơi xuống, người phụ nữ kia một bên kéo Yến Thừa Cựu, một bên làm động tác ngã xuống cực kỳ lưu loát, hơn nữa "Mặt đất" này cũng coi như mềm mại, không có chuyện gì xảy ra.
"Chị là Nina của trạm giám sát đáy biển." Người phụ nữ nâng Yến Thừa Cựu dậy, hơi hơi kéo mặt nạ ra, để lộ khuôn mặt anh khí mỹ lệ.
"Chị Nina." Yến Thừa Cựu nghiêm túc sắm vai một thiếu niên ngoan ngoãn, nhẹ giọng gọi một câu.
"Em yên tâm, Nhân Ngư loại cá mập cũng không có gì đáng sợ. Bọn họ sắp chết rồi nên mới có thể hóa nguyên hình bạo tẩu, bọn họ lúc này chẳng qua là hồi quang phản chiếu, năng lực tiêu hóa cũng không còn. Chỉ cần chờ đến lúc hắn chết, chúng ta liền có thể đi ra ngoài." Nina nhìn gương mặt đỏ bừng của Yến Thừa Cựu, nhỏ giọng an ủi, "Hơn nữa ở đây cũng có chỗ lợi, vẫn có một ít không khí còn tồn tại, không thì có khả năng chúng ta cũng chẳng chống đỡ được bao lâu."
"Vâng, em nghe chị." Yến Thừa Cựu vừa phân tích lời nói của Nina, vừa đáp.
Nhân Ngư, hóa thành nguyên hình, bạo tẩu trước khi chết?
Chỉ là vài từ mấu chốt, cũng đã cung cấp cho Yến Thừa Cựu rất nhiều tin tức.
Cậu thử thăm dò nhìn Nina hỏi, "Chắc là chị Nina rất có kinh nghiệm, thế thì em yên tâm rồi, Nhân Ngư không phải là đối thủ của chị Nina."
"Không cần khen chị." Nina cười một tiếng, "Nhân Ngư thực sự rất mạnh, bằng không mọi người sẽ chẳng vì thời gian ngắn ngủi này mà cam tâm biến thành Nhân Ngư. Cũng nhờ nó hiện tại cực kỳ suy yếu, chị mới có biện pháp trốn thoát."
Nói xong, Nina lại thu hồi gương mặt tươi cười, chất vấn Yến Thừa Cựu, "Em tên gì, còn chưa thành niên, sao lại rời khỏi căn cứ đáy biển, đi ra bên ngoài?"
Yến Thừa Cựu trong lòng cả kinh, sắc mặt lại cực kỳ u buồn.
Cậu lén nhìn Nina, ấp a ấp ung nói, "Em là Thừa Cựu, em.... Em chỉ muốn đi tìm.... Tìm bố mẹ em, tâm tư không đồng nhất nên đi ra ngoài, rất xin lỗi, gây phiền phức cho ngài rồi."
"Thừa Cựu?" Nina lẩm bẩm lặp lại cái tên này, trong lòng tức khắc nổi phiền muộn lên.
Là bố mẹ cậu còn hoài niệm trước kia, nên mới lấy cái tên này cho con trai?
Đi tìm bố mẹ, hay là bố mẹ thiếu niên này đều đã rời khỏi căn cứ, lên trên mặt đất "Hành hương" thành người chết?!
Nina nhớ tới tiêu đề tin tức khiến người ta kinh sợ kia, lại nhìn bộ dáng Yến Thừa Cựu hiện tại đỏ mặt ngượng ngùng lại u buồn đau thương, thương xót trong lòng lập tức dâng lên.
Nhóc con vị thành niên đều là bảo bối của căn cứ!
Người giống như Thừa Cựu, khẳng định sẽ được rất nhiều người hoan nghênh, chỉ là vận khí không tốt nên mới mất bố mẹ!
"Em, em đừng thương tâm. Bố mẹ em muốn lên lục địa cũng bình thường, nhưng chúng ta tốt nhất không nên đi, trên đó có Pandora." Nina không giỏi an ủi người khác, lời nói cũng hơi khô cằn.
Đúng lúc hốc mắt Yến Thừa Cựu đỏ bừng, dường như không muốn nói thêm.
Nina đành phải trầm mặc.
Một lát sau, Nina lại cảm thấy mình mà không nói lời nào thì thiếu niên này lại nghĩ nhiều. Nghe nói những đứa trẻ lớn lên trong không khí buồn bã của biển sâu sẽ luôn yếu ớt hơn so với người thường, nếu thiếu niên này nghĩ rằng cô không thích cậu, vậy thì hiểu lầm to rồi.
"Em.... Bình thường em thích làm gì?" Nina cẩn thận hỏi.
"Đọc sách ạ." Dường như Yến Thừa Cựu hơi buồn ngủ nên đưa tay lên gối đầu, "Chỉ là có rất nhiều điều em không rõ."
"Không rõ cái gì?"
"Pandora, thực sự đáng sợ như vậy sao?" Yến Thừa Cựu hữu khí vô lực hỏi.
Nina sửng sốt một lát, trong lòng lập tức kéo vang hồi chuông cảnh báo, "Pandora thực sự rất đáng sợ, nó đã xuất hiện một trăm năm nay, vì nó mà chúng ta phải dời từ lục địa xuống đáy biển, đến nay vẫn không tìm được biện pháp chữa trị."
"Thế còn Nhân Ngư, cũng rất đáng sợ sao?" Yến Thừa Cựu không nhìn Nina, "Chị ơi, chúng không giống nhau sao?"
"Đương nhiên không giống nhau!" Nina phản bác theo bản năng, "Nhân Ngư..... Nhân Ngư chung quy vẫn là người, vì bọn họ muốn sống tốt hơn, nên mới lựa chọn đi giải phẫu dung hợp gen mà thôi. Chỉ cần không đến lúc sắp chết, họ sẽ không biến thành nguyên hình bạo tẩu, là một nhóm người rất có lý trí. Chị à, mấy bạn học năm đó của chị, cũng có vài người trở thành Nhân Ngư, em không nên quá tin những tin tức đó, rất nhiều điều đều là vô căn cứ, Nhân Ngư không đáng sợ như trong tưởng tượng của em đâu."
"Là vậy sao?" Dường như Yến Thừa Cựu không quá tin tưởng, cậu rũ đầu xuống.
"Đúng vậy, về sau chị dắt em theo cho em nhìn là biết." Nina tươi cười an ủi nói.
Yến Thừa Cựu ngoài mặt tươi cười, giống như là đồng ý. Nhưng trong lòng lại có suy luận riêng của bản thân về tình hình căn cứ đáy biển.
Dựa theo lời Nina nói, Pandora phỏng chừng là một loại virus, cực kỳ lợi hại, mọi người đành phải dời xuống đáy biển mới có thể sống sót. Nhưng có rất nhiều người tưởng niệm lục địa, tình nguyện tự sát trên mặt đất. Đúng lúc tên của mình phù hợp với tâm lý đặt tên của những người này, nên Nina mới có thể tin tưởng cậu.
Rất cảm ơn ông ngoại đã đặt tên cho con!
Mà Nhân Ngư trong miệng Nina, có chút tương tự với Dương Tuyển giả, lại có chút bất đồng.
Giải phẫu Nhân Ngư có thể tự mình đi làm.
Chỉ sợ Nhân Ngư thuộc loại rất nguy hiểm nhưng không thể không tồn tại trong một nhóm người, có được năng lực không giống nhau, thậm chí còn có thể biến thành sinh vật dưới biển, ngày thường là hình người, nhưng lúc sắp chết sẽ bạo tẩu, hoàn toàn mất đi lý trí.
Kế tiếp, Yến Thừa Cựu lại trò chuyện đứt quãng với Nina, càng thêm chứng thực phỏng đoán của Yến Thừa Cựu. Mà Nina cũng rất vui sướng vì Yến Thừa Cựu từ ấp a ấp úng đến buông lòng nói ra một số chuyện.
Yến Thừa Cựu nghĩ đến bố mẹ thật lâu sau mới chịu nói, là người rất ít khi tự nhiên. Bố mẹ luôn không cho phép cậu ra khỏi cửa, luôn bắt cậu trong phòng đọc sách, cậu cũng luôn không tiếp xúc với người ngoài. Cậu vừa đi, bố mẹ sẽ lập tức kích động lớn tiếng hét to, nên cậu vẫn luôn nghe lời bố mẹ. Nhưng bệnh tình của bố mẹ ngày càng nghiêm trọng, cũng ngày càng trầm mặc ít nói, Yến Thừa Cựu mới phát hiện ra bố mẹ mình thế mà lén rời khỏi căn cứ đáy biển? Cậu dưới sự nóng vội, đành phải đuổi theo bố mẹ, không ngờ chẳng những không đuổi kịp, bản thân ngược lại cũng bị lạc.
Nói đến lúc sau, gương mặt Yến Thừa Cựu tràn đầy tưởng niệm, làm Nina không có bố mẹ cũng không khỏi động lòng.
Yến Thừa Cựu nói rất hợp tình hợp lý.
Vì sự tồn tại của Pandora, mọi người bắt đầu cấm dục. Hai người yêu nhau tiến tới hôn nhân đều sẽ được Quốc gia bảo vệ, tuyên truyền bốn phía, ý đồ cứu vớt tỉ lệ sinh sản đáng thương, mà không phải cứ nuôi dưỡng những đứa trẻ ống nghiệm không cha không mẹ.
Đối với bố mẹ mắc chứng trầm cảm khi đi xuống biển sâu mà nói, hiển nhiên không muốn con mình bại lộ trước mặt người khác,

1 2 »

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.