Tận Thế Tái Sinh Hi Vọng Cuối Cùng

Chương 61: Sư Tử Vs Diều Hâu





Hắn cuối cùng cũng chôn cất xong, những hạt giống trên mỗi ngôi mộ đều đã nảy mầm.
Những chồi cây tựa như bia mộ của họ, có lẽ chỉ có người Row mới biết được phía dưới người chôn cất là ai.
Tô Vũ cũng không quá bi thương với hắn bọn họ vẫn chưa chết mà có lẽ thật sự ý thức của họ cũng đang ở trong những cây cối này.
Hắn vẫy tay chào tạm biệt tất cả những chồi non.
Cuối cùng hắn cũng có cơ hội kiểm tra sự thay đổi trên cơ thể mình.
Nhìn kỹ mới trong thấy được sự biến hóa ở cơ thể hắn, phía trong lớp đá trên người đã ẩn một màu xanh lục, nhưng không quá rõ ràng, nếu chỉ nhìn qua có lẽ sẽ nghĩ đó chẳng qua chỉ là ảo giác.
【 Bảng trạng thái cá nhân】
Tên người chơi: Hiện Thực Tận Thế - Lam tộc
Đẳng cấp : 32
HP: 100%
MP: 325/325
Lực lượng: 123 (+5)
Nhanh nhẹn: 123 (+5)
Thể lực: 123 (+5)
Trí lực: 123 (+5)
Mị lực: 10 (+5)
Trang bị: Sát hoàng kiếm, Phong Ủng
Kỹ năng: Kiếm pháp cơ sở (LV max), Thiểm Ảnh Kiếm (LV 10), Hô hấp pháp (LV 4), Ý chí bất khuất (LV 3), Tâm(LV 2), Phi Tiêu (LV 2), Lời chúc phúc từ thần Khnum (LV max), Chúc phúc (LV max)
Thiên phú: Emeraline hóa (S+), Quang tử ( B +)
Điểm tự do: 0
.....
【 Thiên phú: Quang tử】

Cấp bậc: B +
Thiên phú thuộc tính : Gia tăng tốc độ khôi phục thể lực lên 40 %, vết thương lên 10 % khi ở dưới ánh sáng mặt trời.
Thiên phú nói rõ: Một loại thiên phú của Mộc nhân, giúp cho họ có thể khôi phục, tăng trưởng sức mạnh thông qua ánh sáng mặt trời.
Kiểm tra thấy ngươi có kỹ năng "Lời chúc phúc từ thần Khnum", thiên phú gia tăng từ Quang tử (C+) lên Quang tử (B+).
( Thiên phú mạnh yếu tùy thuộc vào nồng độ của ánh sáng mặt trời)
....
Quang tử có thể xem là một thiên phú đặc biệt, vừa mạnh vừa yếu.
Những thứ ẩn ở trong da hắn có lẽ là "Diệp lục" cũng nhớ đó mà hắn có được thiên phú này.
Việc tăng thiên phú là một niềm vui ngoài ý muốn, thần Khnum là một vị thần cai quản sông ngòi tại sa mạc Patagon.
Thiên phú hắn tăng lên cấp B+ có lẽ chính là nhờ năng lượng từ con sông này.
Tô Vũ cưỡi ngựa trở về làng Vạn Xuân của mình, hơn hai tuần qua đi công trình cũng đã bắt đầu dần được hình thành.
Chỉ cần đợi thêm một thời gian ngắn nữa, làng Vạn Xuân sẽ có một bộ mặt mới.
Gần đến làng, một số người đang đứng chờ hắn trước cổng làng, Elena và Duke cũng là một người trong số đó, phía sau họ còn có rất nhiều người, có lẽ trong đó đa số là bộ hạ của Duke.
Hắn cũng muốn nói chuyện với Duke về những người này.
Elena đã đến giang tay ôm hắn : " Mừng ngươi trở về "
" Ta có đi lâu lắm đâu, các ngươi cần gì ra đây đón ta làm gì " Nói như vậy nhưng Tô Vũ vẫn rất vui khi có người ra đón hắn.

Cảm giác này so với lúc hắn chỉ có một mình có đôi chút khác lạ, nhưng hắn rất thích.
" Trưởng làng, ta có chuyện muốn nói với người " Duke đợt hai người trò chuyện xong, cũng bước đến.
" Được, ta cũng có chuyện muốn bàn bạc với ngươi "
Hắn kéo Elena cùng đi vào họp, dù sao hai người bọn họ cũng đã cùng nhau xây dựng nên ngôi làng này từ những ngày đầu tiên, hắn không việc gì phải dấu diếm cô cả.
" Ta là người không thích vòng vo, làng của chúng ta đang rất cần người.
Ngươi có thể cho ta mượn dùng những người này được không ? "
Số người của làng Vạn Xuân hiện tại quá ít, muốn xây dựng một tường thành nhỏ bao quanh làng cũng mất rất nhiều thời gian.
Sau này bọn hắn còn phải xây dựng lại một số nhà ở, nếu như chỉ dựa vào nhân công ở trong làng sẽ mất thời gian rất dài.
Thời gian lại không cho phép hắn, nếu thế cục chỉ có ba vị tướng và nhà vua thì chắc hắn sẽ được an toàn.
Nhưng vấn đề là có tới sáu phe thế lực, trong đó thế lực của quý tộc phân bố không đều, thậm chí bọn họ còn thường xuyên đánh nhau.
Nếu cứ tình hình tiếp tục tiến triển, chắc chắn sẽ có một bên bị thua trận, mà nơi bọn họ chạy đến chắc chắn sẽ là vùng đất này.
" Ta biết làng Vạn Xuân cần người, ta cũng không muốn tiếp tục làm Hầu tước nữa.
Ta đã quá mệt mỏi rồi "
" Nếu ngươi muốn dùng cũng được nhưng đừng giao cho họ những việc trái với lương tâm.
Tuy ta là một Hầu tước không ra gì, nhưng bọn họ là những bộ hạ tốt.
"
Duke đã không còn mong muốn tiếp tục làm Hầu tước, có lẽ sau biến cố này ông ta đã không quá bận tâm đến quyền lực nữa.
" Ta thay mặt làng Vạn Xuân cảm ơn ngươi "
Có những người này gia nhập, bọn hắn sẽ đẩy nhanh tốc độ phát triển của làng Vạn Xuân, xây dựng nhà cửa, đường xá, rèn đúc các trang bị cũng có thể bắt đầu thực hiện được.
Trong lúc bọn hắn đang bận bụi nghĩ cách xây dựng thì ở nơi xa, ở phía bờ tây của nước Frank đang có một cuộc chiến vô cùng lớn.
Một người đang để trần, trên tay hắn đang cầm một cây đại đao, đôi mắt cực kỳ khát máu và điên dại, hắn đang ngồi phía trên một con sư tử màu đỏ, trong miệng nó đang gặm một cánh tay người.
" Chim sẻ, ngươi hết cách rồi đúng không ? "
Phía đối diện hắn là một người gầy gò, người này có một đôi mắt cực kỳ sắc bén, hắn đang ngồi trên lưng một con ngựa xám, trong cực kỳ bình thường.
" Barca, ta không ngờ ngươi lại độc ác như vậy " Đôi mắt hắn vẫn liên tục nhìn xung quanh để tìm cách thoát thân.
" Trong ba người ta là tên ngu ngốc nhất, ta không độc ác thì sao có thể ngồi chung vị trí với các ngươi.
Ha ha ha" Người tên Barca đang cười rất vui vẻ, nụ cười của hắn lại cực kỳ đáng sợ, trong đôi mắt nhìn về phía người đàn ông kia như đang nhìn một món ăn.
" Ngươi làm vậy cũng không thắng được đâu, ngươi nghĩ có ai sẽ ủng hộ ngươi lên làm vua ? " Người đàn ông gầy gò muốn dùng lời nói để kéo dài thời gian, trong đầu hắn vẫn đang liên tục nghĩ ra đối sách.
" Ta cần ai ủng hộ sao ? Chỉ cần giết hết thì ai ngăn cản được ta.
Ha ha ha " Nụ cười của Barca càng ngày càng điên cuống.
" Ngươi muốn giết hết cả nước Frank sao ? " Hắn vẫn muốn cố gắng kéo thêm thời gian.
" Ha ha.
Julius, ta biết ngươi đang muốn kéo thời gian.
Ngươi thật sự nghĩ ta rằng ta không biết sao " Ánh mắt của Barca đã trở nên vô cùng sắc bén.
" Bây giờ ngươi có thể làm được gì ? Mấy thành gần đây đã bị quân của ta giết hết, rừng núi nơi đây ta cũng cho người đốt sạch.
Ngươi không có đường thoát đâu.
" Hắn trở nên rất bình tĩnh nhìn về phía Julius, không hề lo lắng hắn có thể thoát thân.
" Ngươi muốn quyết một trận với ta sao ? Có lẽ ngươi còn chưa biết, trong đội quân của ngươi có gián điệp của ta đấy.

Không sợ bị đâm sau lưng sao ? Ha ha ha " Barca liên tục nói ra những tin tức vô cùng chấn động.
Julius quay người nhìn về phía đám bộ hạ của mình, hắn không hiểu tại sao bọn họ lại có người phản bội hắn, hắn bình thường đối xử với bọn họ đều rất tốt.
" Thắc mắc đúng không, hiếu kỳ đúng không.
Ngươi quỳ xuống đi rồi ta nói cho người nghe.
Ha ha ha " Vẫn là những tiếng cười vô cùng khó chịu.
Có một vài người trong đám bộ hạ của Julius đã chịu đựng không nổi sự xấu hổ, có vài người đã lấy kiếm ra tự sát.
Biểu hiện của họ càng làm Julius khó hiểu, tại sao bọn họ lại bán đứng hắn.
" Ồ, chết rồi sao ? Không đợi ta trả người nhà cho các ngươi mà tự sát như vậy sao ? Vậy để ta mang bọn họ làm mồi nhắm của ta vậy.
Ha ha ha " Barca nhìn về phía những xác chết, trong cực kỳ thích thú.
Đôi mắt của Julius đã không còn lý trí như trước, hắn đang cực kỳ tức giận.
" Thôi thôi, ngươi đừng ra vẻ đáng thương nữa.
Ta nói cho ngươi biết.
Ta bắt hết tất cả những người thân của bộ hạ ngươi.
Sau đó ta sẽ cắt những bộ phận trên cơ thể bọn họ, gửi tới cho bọn họ mỗi ngày.
Bọn họ nhìn những món ăn được làm từ người thân của mình.
Cảnh tượng đó thật là cảm động " Trong đôi mắt Barca thể hiện sự mê say như hắn nhớ về một món ngon nào đó.
Julius cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa : " Giết "
Hai quân lao về phía nhau như những con dã thú.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.