Tàn Bào

Chương 251: Kim Long Trong Mộ




Tả Đăng Phong nghe tiếng liền chạy tới, một màn trước mắt làm hắn thất kinh. Chỉ thấy một đầu Kim Long xấu xí dữ tợn đã thò ra nhìn xung quanh 4 phía, những binh lính kia làm gì thấy qua loài sinh vật kỳ dị này, vì thế thét lớn rồi chạy ra ngoài.

Tả Đăng Phong thấy vậy liền quát lên một tiếng “ Câm miệng” sau đó phát ra Huyền Âm chân khí đánh về Kim Long đang đứng trong lỗ hỏng đang được đào, lúc trước hắn đã gặp qua Ngũ Trảo Kim Long, cũng không giống với Kim Long trước mắt cho nên Tả Đăng Phong biết vật này cũng không phải là Kim Long thật.

Huyền Âm chân khí phóng vào, con Kim Long kia cũng không bị bất kỳ tổn thương nào, phía trên vảy cũng không có đóng băng. Điều này làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy khác thường bởi vì Càn Khôn nhất mạch đều trước phân Âm Dương, sau diễn Ngũ Hành, lại có bát quái. Huyền Âm chân khí của Tả Đăng Phong thuộc phạm trù Âm Dương, càng thêm bá đạo hơn so với Ngũ Hành chi khí, mặc kế là vật gì do Âm Dương nhị khí tạo thành, cái gì cũng không thể coi thường Huyền Âm chân khí.

Đang lúc Tả Đăng Phong nghi hoặc thì con Kim Long bò ra, lớp vảy màu vàng óng, ngũ trảo dưới bụng. Điểm duy nhất khác Kim Long bình thường chính là cái đầu. Đầu Kim Long bình thường thì hơi bẹp nhưng con Kim Long trước mắt lại có đầu hơi lồi ra.

- Đại ca, mau tránh ra.

Đúng lúc này, đám người Ngưu Đại Toàn cầm súng máy tới.

Tả Đăng Phong nghe vậy lui ra sau, tiếng súng vang lên nhưng những viên đạn lại bắn xuyên qua Kim Long, có thể thấy thân thể của Kim Long cũng không phải là thật thể ( vật thật).

- Không cần nổ súng để ta.

Tả Đăng Phong lại hô lớn rồi phát ra Huyền Âm chân khí, Huyền Âm chân khí cũng không có xuyên qua thân thể của Kim Long, cũng không ngăn Kim Long lại được.

Viên đạn có thể bắn xuyên qua nó nhưng Huyền Âm chân khí lại không được. Nếu Kim Long này là hư ảnh thì sẽ không xuất hiện tình trạng như thế, ngoài ra khi Kim Long di chuyển thì Long trảo của nó cào xuống đất đều để lại dấu móng tay, cái này nói lên Kim Long cũng không phải là hư ảnh đơn thuần.

Kim Long này nhỏ hơn so với Kim Long bình thương, thân dài tầm chừng 10 thước. Từ trong hiện ra liền đánh về phía Tả Đăng Phong, Kim Long chưa tới nhưng gió tang đã tới trước, Tả Đăng Phong nhíu mày né ra, một kích của Kim Long vồ hụt, sau đó nó liền đánh về phía binh lính đang chạy trốn.

Thấy thế Tả Đăng Phong quay lại ra tay trợ giúp, lúc này hắn cũng không phóng ra Huyền Âm chân khí mà là ngự khí vào 2 tay, trực tiếp công kích vào Long thần, một chưởng này có hiệu lực rồi, Kim Long liền bị chấn ngã xuống đất, trực tiếp quay cuồng.

Một kích thành công, chân mày Tả Đăng Phong nhíu lại, khi tay của Tả Đăng Phong đụng vào Long thân thì hắn cảm nhận được bàn tay trơn nhẵn, cái này cũng giống như Linh khí hộ thể của người tu hành hay lá chắn của những trận pháp.

- Trời, là rồng a.

Lúc này đột nhiên Thiết Hài rơi xuống bên cạnh Tả Đăng Phong.

- Minh Tịnh đại sư, giao nó cho ông, ta đi xuống xem một chút.

Tả Đăng Phong nói với Thiết hài, tuy rằng Kim Long này nhìn như thật thể nhưng cũng không phải là thật thể, hẳn là một ảo ảnh do cơ quan trong mộ tạo ra, đạo cơ quan này hẳn là do Viên Thiên Cương thiết kế.

- A di đà Phật, ngươi đã quên hai ta bây giờ không đi chung đường rồi sao?

Thiết Hài lắc đầu.

Tả Đăng Phong thấy thế lại nhíu mày, tên hòa thượng điên này thật sự là không biết suy nghĩ mà. Tả Đăng Phong cũng không có nói gì nữa, lại tiếp tục tấn công vào Kim Long, lúc này đây Kim Long không dám PK với Tả Đăng Phong mà là quay sang đám binh lính nhưng mà tốc độ của nó cũng không nhanh bằng Tả Đăng Phong, bị Tả Đăng Phong đuổi theo đánh trúng, lại ngã xuống đất thêm lần nữa.

Tuy rằng Kim Long ngã xuống đất nhưng điều này cũng không nói lên nó bị thương, sau đó nó xoay người, lại đuổi theo đám binh lính.

Đám binh lính ở phía Bắc bây giờ đã thay đổi họng sụng, bắt đầu bắn về phía Kim Long. Tả Đăng Phong sợ trúng đạn cho nên nhảy lui về phía sau.

Những viên đạn kia vẫn bắn xuyên qua Kim Long, cũng không Kim Long được, mắt thấy tình thế nguy cấp, đám người lại ném lưu đạn ra, lựu đạn cũng không ảnh hưởng gì đến Kim Long, ngược lại làm cho Tả Đăng Phong và Thiết Hài phải chạy tránh.

Không có cách nào ngăn Kim Long, chỉ một lát sau nó đã đến bên cạnh xe ô tô, vung đuôi ném mấy chiếc xe ra, những tiếng kêu rên lại vang lên.

Tả Đăng Phong không đành lòng, vội vàng xuất chưởng ngăn cản, Thiết Hài thấy Tả Đăng Phong ra tay vẫn không chế ngự được Kim Long thì ngứa nghề, rốt cuộc không nhịn được nữa mà động thủ.

Tả Đăng Phong thấy Thiết Hài đã lên trận vì thế liền lắc mình trở ra, giờ phút này hắn muốn xác định có phải Kim Long là do cơ quan trong lăng mộ tạo thành hay không? Vì thế hắn muốn đi vào lăng mộ.

- Ngươi chạy sao?

Thiết Hài thấy thế vội vàng hô lớn.

Tả Đăng Phong nghe vậy vẫn không trả lời, nhanh chóng vọt tới hỗ hỏng trong lăng mộ nhưng mà trong mộ lại truyền ra trọc khí ( Khí bẩn) làm cho hắn dừng lại.

Tả Đăng Phong rơi vào đường cùng đành phải lắc mình mà quay về, cùng Thiết Hài một tả một hữu công kích Kim Long.

- Ngươi đã trở về rồi sao?

Thiết Hài bất minh sở dĩ, nghi ngờ đặt câu hỏi.

- Bên trong có vi khuẩn, hiện tại không thể đi vào.

Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng.

- Vi khuẩn là gì?

Thiết Hài lại ra tay ném

- Là quái vật.

Tả Đăng Phong thuận miệng trả lời.

Tả Đăng Phong đang muốn nói chuyện thì thấy Kỷ Toa đã xuất hiện ở bên ngoài, đang tỏ ra kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.

Tả Đăng Phong cũng thấy Thập Tam đang từ trong rừng vây vọt tới, sau khi vọt tới nó liền lăng không nhảy lên, lợi trảo ra khỏi võ, móng trái vung thẳng vào đầu Kim Long.

Trúng 1 trảo của Thập Tam, Kim Long liền biến mất, Tả Đăng Phong mắt tinh, thấy được dưới móng vuốt của Thập Tam có một thứ gì đó, rất nhanh đã văng ra xa 10 thước, nương theo tiếng leng keng, nó đã rơi xuống đất.

Tả Đăng Phong phóng linh khí ra nắm lấy vật đó, phát hiện là một Khai Nguyên Thông Bảo, cái này cũng không giống với Khai Nguyên Thông Bảo thời Đường triều, nó không làm bằng đồng mà được làm bằng vàng, làm cho Tả Đăng Phong cảm thấy nghi hoặc nhất chính là trên này có ghi 4 chữ “ Đào xuống 4 thước”.

- Tại sao con rồng kia lại biến thành đồng tiền?

Tả Đăng Phong nhíu mày thì Thiết Hài lắc mình tới giật đồng tiền trong tay Tả Đăng Phong mà hỏi.

Tả Đăng Phong nghe vậy không có mở miệng, mà là cau mày nhắm mắt trầm ngâm, Khai Nguyên Thông Bảo làm bằng vàng này là thứ đồ vật giành cho lớp xã hội thượng lưu, nếu là đồ giành cho xã hội thượng lưu thì trên đó khắc chữ cũng là điều bình thường nhưng mà cũng không nên khắc 4 chữ “ Đào xuống 4 thức”, bởi vì 4 chữ này nghe không mang theo điềm lành rồi.

Nghĩ đến đây, Tả Đăng Phong cúi đầu xuống nhìn, nhìn thấy vẻ mặt đắc ý đang đợi khích lệ của Thập Tam, Tả Đăng Phong thấy thế sờ sờ đầu Thập Tam, sau đó vung tay ý bảo đám người Ngưu Đại Toàn đang tỏ ra run rẩy.

- Đi lấy xẻng cùng cuốc, đào ở đây.

Đợi đám người Ngưu Đại Toàn đến gần, Tả Đăng Phong ra lệnh.

- Xảy ra chuyện gì?

Kỷ Toa đến hỏi.

- Cô xem đi.

Tả Đăng Phong cầm lấy đồng tiền từ trên tay Thiết Hài ra rồi đưa cho Kỷ Toa.

- Tôi không thấy rõ lắm.

Kỷ Toa trả lại.

Tả Đăng Phong mới nhớ lúc này là nửa đêm, ánh sáng không rõ, Kỷ Toa không có tu vi cho nên khó thấy rõ trong đêm tối.

- Kim Long lúc nãy là do đồng tiền này biến thành, trên đồng tiền có khắc 4 chữ “ Đào xuống 4 thước”

Tả Đăng Phong giải thích.

Kỷ Toa nghe vậy cũng không tiếp thu được ý của Tả Đăng Phong, ngay cả Thiết Hài cũng mơ hồ, Tả Đăng Phong lại lên tiếng giải thích:

- Viên Thiên Cương là một một đời huyền học đại sư, tinh thông nhất đúng là Kỳ Môn Độn Giáp đoán trước thuật, ta hoài nghi ngàn năm trước hắn dự đoán được chúng ta sẽ đến đây nên mới để lại cái này.

- Hắn làm sao biết đồng tiền sẽ rơi xuống vị trí này.

Kỷ Toa cúi đầu nhìn dưới chân.

- Cô không phải là người trong Đạo môn cho nên không hiểu được những điều kỳ diệu trong này.

Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng tuy là ngoài miệng nói thế nhưng mà trong lòng hắn cũng không hy vọng sự thật là như thế. Nếu phía dưới thật có chôn vật gì, vậy nói lên Kỳ Môn Độn Giáp của Viên Thiên Cương đã đạt đến cảnh giới Khuy Thiên.

- Lỡ dưới này có cảm bẫy thì sao?

Kỷ Toa lại hỏi.

- Hẳn là không phải.

Tả Đăng Phong lắc đầu nói.

Trong lúc 2 người nói chuyện thì Ngưu Đại Toàn đã lấy công cụ đào móc tới, Thiết Hài thấy mọi người muốn đào thì vội vàng né tránh, tạo thành khoảng cách phân rõ giới hạn.

Tả Đăng Phong chỉ vị trí cụ thể rồi mang theo Thập Tam cùng Kỷ Toa lui ra sau, Ngưu Đại Toàn ra lệnh một tiếng, đèn xe mở lên, mọi người bắt đầu làm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.