Tàn Bào

Chương 214: Vương Lăng Tề Vương




Sau khi Tả Đăng Phong nhấn vào chữ Tề, đã chứng minh phán đoán của hắn là chính xác, chữ Tề vừa lún vào xong, ngọn lửa trong miệng Huyền Vũ Quy Xà lập tức tắt ngấm, tiếng ầm ầm lại vang lên, Huyền Vũ lui về phía sau, mặt đất tiền đồng tách ra, cơ quan Huyền Vũ liền chìm xuống bên dưới, tiền đồng hợp lại, đường đi thông suốt.

- Tả tiên sinh, đây là chuyện gì ?

Sau khi thấy nguy hiểm không còn nữa, Đằng Khi Chính Nam lập tức bước nhanh đến bên cạnh Tả Đăng Phong.

- Nơi này là lăng mộ của Tề Vương Lý Nguyên Cát triều Đường.

Tả Đăng Phong liền giải thích, năm xưa trong chính biến ở Huyền Vũ môn, Lý Nguyên Cát và thái tử Lý Kiến Thành đã bị Lý Thế Dân giết chết để cướp ngôi vua.

Đằng Khi Chính Nam nghe xong không hỏi nhiều, mà nhanh chóng đi theo thông đạo, thông đạo chỉ dài ba trượng, phía cuối lại có một cánh cửa đá.

Tả Đăng Phong không vội đi tới, nơi này là mộ của Tề Vương Lý Nguyên Cát, nếu không có gì bất ngờ thì tòa lăng mộ ở phía bắc kia chắc chắn là của thái tử Lý Kiến Thành. Lúc này điều khiến Tả Đăng Phong khó hiểu là vì sao Lý Thế Dân lại bí mật đem hai người anh em của mình chôn ở nơi này, động cơ của hắn là gì ? Phải chăng là hắn muốn chuộc lỗi hay trấn áp vong hồn của họ ? Hay là vì một lý do nào khác ?

Khi Lý Thế Dân còn là Tần vương thì Lý Thuần Phong đã theo hầu bên cạnh, người trong đạo môn nếu theo con đường làm quan thì chắc chắn không còn thoải mái, tự do nữa. Lý Thế Dân muốn hắn làm gì thì hắn phải làm thế, cho nên chắc chắn việc Lý Thuần Phong xây dựng nơi này chắc chắn không phải do ý tốt của bản thân hắn, mà phải là do ý của Lý Thế Dân.

Tả Đăng Phong để ý nguyên nhân xây dựng nơi này là vì nó sẽ quyết định nơi này hung hiểm ra sao, nếu vì lòng trắc ẩn và áy náy mà Lý Thế Dân đem hai người anh em của mình chôn cất tại đây, vậy phần mộ này sẽ không quá hung hiểm, mà còn là nơi đại cát đại lợi. Còn nếu như hắn là vì muốn trấn áp, giam cầm vong hồn hai người anh em của mình, vậy phần mộ này chắc chắn sẽ cực kỳ Âm độc, càng tiến vào sâu thì càng nguy hiểm.

Sau một lúc lâu, Tả Đăng Phong mới ngẩng đẩu đi về hướng cánh cửa đá thứ hai, những manh mối đã có không đủ để giúp hắn tìm ra chân tướng sự việc, chỉ còn cách tiếp tục đi vào cánh cửa thứ hai tìm lời giải.

Cánh cửa đá thứ hai giống hệt cánh cửa thứ nhất, vị trí mở cửa vẫn là Âm Dương Thái Cực Phù nằm ở góc trên bên phải, Tả Đăng Phong do dự một lát nâng tay ấn vào cơ quan, tiếng kẽo kẹ vang lên, cánh cửa chậm rãi mở ra.

Đằng sau cửa đá là một ao thủy tinh, nằm chính giữa, thủy tinh trong suốt, có thể thấy rõ ràng chất lỏng màu đen bên trong. Ở phía nam ao ở gần phía cửa đã là một bệ đồng, có hình Bạch Hổ, rộng chừng hai thước, dài ba thước, cao ba thước, trên lưng hổ có vẻ một hình bàn cờ, ở phía trên đầu hổ có đặt một mâm tròn, bên trên có đặt chín viên cầu to như trứng bồ câu, các viên này mặc dù kích cỡ bằng nhau nhưng về chất liệu và màu sắc thì hoàn toàn khác biệt.

Mới nhìn thoáng qua, Tả Đăng Phong nghĩ hình vẽ trên lưng hổ là bàn cờ, nhưng quan sát kỹ lại phát hiện không phải, bàn cơ vây là do mười chín đường ngang dọc tạo thành, hình vẽ trước mặt chí đường, đây không phải bàn cờ vây, mà là Cửu Cung đồ phổ.

Cái gọi là Cửu Cung đồ phồ là một loại phương pháp diễn sinh từ Kỳ Môn Độn Giáp mà ra, ngoài việc có thể suy diễn số mệnh thì còn có thể suy diễn vị lai, nhìn thấy Cửu Cung đồ phổ, Tả Đăng Phong lập tức trợn tròn mắt, Âm Dương Ngũ Hành Bát Quái địa chi hắn đều quen thuộc, nhưng còn Cửu Cung thì hắn lại chẳng biết một chút gì.

Đám người Đằng Khi Chính Nam đã có kinh nghiệm, để mặc Tả Đăng Phong một mình ở phía trước phá trận, chẳng ai đến gần, bọn hắn biết rõ tính tình của Tả Đăng Phong, nếu tự tiện lại gần nhất định sẽ bị hắn châm chọc.

Tả Đăng Phong lấy rượu trắng trong rương ra uống vài ngụm, sau đó cầm bình rượu tiếp tục quan sát Cửu Cung đồ phổ trên lưng Bạch Hổ, ở những chổ đán chéo của các đường trên Cửu Cung đều có hố lõm vào, nói như vậy chín viên cầu này có thể tự dọ đặt ở bất kỳ một chỗ nào trên đó. Nếu chỉ đơn giản là sắp xếp Cửu Cung đồ hình thì cũng không có gì khó : “Nhị tứ vi kiên, lục bát vi túc, tả tam hữu thất, đái cửu lý nhất, ngũ cư trung ương”, cứ theo thứ tự như vậy mà sắp xếp, bất kỳ trên dưới, trái phải hay đán cheo đều có tổng là mười lăm. Nhưng điểm khó của Cửu Cung đồ này là những viên cầu này có chất liệu khác nhau, bên trên cũng không có con số biểu thị, nên cơ bản là không thể biết viên nào là một, viên nào là hai. Nếu đặt sai thì kết quả sẽ là đám nước đen bên trong ao nhanh chóng tràn ra ngoài, còn về việc loại nước đen kia là thứ gì thì Tả Đăng Phong cũng không rõ, nhưng hắn biết chắc chắn đó không phải là mực viết.

- Dù biến hóa thể nào đi nữa thì bản chất vẫn không đổi, ta còn phải sợ ngươi chắc !

Khốn cảnh trước mắt không khiến Tả Đăng Phong sinh ra thoái ý, mà ngược lại còn làm khơi dậy lòng hiếu thắng trong lòng, Cửu Cung đồ dù khó đến mấy cũng không thoát ly đạo lý Âm Dương Ngũ Hành, việc hắn cầm làm lúc này là tính toán sắp xếp hoàn chỉnh Cửu Cung.

Tả Đăng Phong cầm chín viên cầu lên, hơi suy nghĩ liền từ trong đó chọn ra một quả cầu màu vàng bỏ vào vị trí trung tâm của Cửu Cung đồ.Viên cầu đầu tiên là dễ đặt nhất, không cần để ý đến chất liệu, đều có thể đặt ở vị trí trung tâm. Sau khi đặt vị trí trung tâm thì Cửu Cung đồ đã có đầu mối để tính toán, tám viên cầu còn lại không thể tự tiện đặt lung tung được.

Sau khi viên cầu màu vàng đặt vào vị trí trung tâm, thì ở trên lưng hổ vị trí gần chiếc đuôi bật ra một món đồ khéo léo hình quả hồ lô, việc quá bất ngờ khiến Tả Đăng Phong giật mình lui lại vài bước, nhưng sau khi chăm chú nhìn kỹ liền phát hiện đó là một đồng hồ cát tinh vi được làm từ thủy tinh, nó khác với đồng hồ cát bình thường là ở bên trong nó chứa vàng cát chứ không phải cát thường, tốc độ rơi của cát vàng rất chậm, Tả Đăng Phong nâng tay nhìn đồng hồ, dựa theo tốc độ chảy của vàng cát đã đoán được muốn toàn bộ cát vàng bên trong đồng hồ cát chảy xuống hết cần đến mười hai canh giờ, cũng chính là thời gian một ngày.

Biết rõ tình huống cũng không khiến Tả Đăng Phong cảm thấy thoải mái, ngược lại, hắn càng thấy áp lực hơn, Lý Thuần Phong nếu đã dám để cho đám hậu nhân mười hai canh giờ để phá trận, đã chứng tỏ Cửu Cung đồ này cực kỳ khó giải.

- Đi ra bên ngoài đào một đường xuống bên dưới mộ, làm cạn nước trong ao !

Đằng Khi Chính Nam ra lệnh cho ba người công binh. Hắn cố tình nói lớn là để Tả Đăng Phong nghe.

- Đừng để cho thể diện mà không biết, nếu ngươi cố cho nổ tung tường thủy tinh thì sợ rằng vĩnh viễn cũng không thể tiến vào chủ mộ.

Tả Đăng Phong liền cười khẩy nói, cơ quan nơi này mặc dù rất nguy hiểm, nhưng vẫn chừa đủ thời gian để người xâm nhập phá trận, đây là khí độ của Lý Thuần Phong, để cho người xâm nhập có cơn hội công bằng khiêu chiến, nhưng nếu người xâm nhập dùng tiểu xảo với hắn, chắc chắn hắn cũng có biện pháp đối phó tương ứng, ví dụ như chặn đứng đường vào mộ, hoặc hoàn toàn phong bế chủ mộ.

- Tả tiên sinh, xin chủ ý giọng điệu của mình, chúng ta chỉ muốn giúp ngươi mà thôi !

Giọng điệu của Tả Đăng Phong khiến Đằng Khi Chính Nam rất tức giận.

Tả Đăng Phong nghe xong cũng không buồn nói lại, hắn xem Đằng Khi Chính Nam như người đã chết, cứ để cho hắn nói nhiều thêm vài lời đi.

- Tả tiên sinh, thời gian của chúng ta rất eo hẹp, ngươi cho rằng cần thiết phải phá giải cơ quan nơi này sao ?

Đằng Khi Chính Nam liền lộ vẻ sốt ruột hỏi, Tả Đăng Phong lấy ra bình rượu có ý muốn tập trung suy nghĩ, mà thứ thiếu nhất của hắn lúc này chính là thời gian, nơi này cũng không phải khu vực người Nhật chiếm đóng.

- Chỉ có thể phá giải Cửu Cung đồ, nếu dùng biện pháp cứng rắn, chắc chắn Lý Thuần Phong sẽ không để ngươi tiến vào được chủ mộ.

Tả Đăng Phong liền lắc đầu nói, sự kiện Huyền Vũ môn xảy ra vào năm 626, lúc đó Lý Thuần Phong mới 25 tuổi, chính là một chàng trai trẻ tuổi, mà người trẻ tuổi sẽ có một đặc tính chung, đó chính là cuồng vọng hiếu thắng, lòng hư vinh cực cao.

Những cơ quan trong tòa lăng mộ này đã thể hiện đầy đủ tâm tình của Lý Thuần Phong lúc đó, vô số tên ngắn bên ngoài sau khi loạn bắn, chó mèo liền chết gần hết, chỉ những người còn sót lại mới có tư cách đối mặt với những cơ quan phía sau, đây là do tâm tình của người trẻ tuổi gây ra, nếu lúc thiết kế tòa lăng mộ này hắn năm mươi tuổi, vậy chắc chắn sẽ bình tĩnh thiết kế tòa lăng mộ này không một kẽ hở, chắc chắn không để lại chút hi vọng sống nào để thử thách trí thông minh của kẻ xâm nhập. Tất cả những việc làm của hắn đều ẩn ý là “Ta có đủ thông minh chưa, ngươi có thể không ?

Đằng Khi Chính Nam nghe xong liền gật đầu, hắn cũng cảm giác lời của Tả Đăng Phong có lý, ngoại trừ cơ quan phía ngoài cùng kia thì hai cơ quan phía sau đều không có gì nguy hiểm, mà ngược lại càng giống như một cuộc so đấu trí lực hơn, nếu đã như vậy, người thiết kế nơi này chắc chắn sẽ không để ngươi dùng biện pháp cứng rắn chiếm được thứ gì tốt, nếu cứng rắn chắc chắn sẽ tạo ra hậu quả rất nghiêm trọng.

- Kiên nhân đi, nếu ta đoán không sai thì nơi này đã là đạo cơ quan cuối cùng rồi, chỉ cần phá giải Cửu Cung đồ thì chúng ta có thể đi qua.

Tả Đăng Phong liền nói.

- Thật sao ?

Đằng Khi Chính Nam tràn đầy hy vọng hỏi.

- Đúng vậy !

Tả Đăng Phong liền gật đầu. Nơi này tổng cộng có ba đạo cơ quan, vô số tên ngắn, tượng đồng Huyền Vũ phun lửa, cái ao độc thủy Bạch Hổ, từng đó là đã đủ rồi. Còm Thanh Long và Chu Tước chắc là ở trong tòa lăng mộ ở phía bắc kia, hơn nữa vào triều đường nơi này chắc chắn có binh lính lấy cớ trông coi Chu lăng để bảo vệ nơi này, cho nên không cần phải thiết kế quá nhiều cơ quan.

Đằng Khi Chính Nam liền gật đầu.

Nhưng vào lúc này phía bên ngoài cửa vào động khẩu truyền tới một tiếng hét lớn của một tên lính Nhật :

- Đại tá đại nhân, tiểu thư Anh Tử nhắn mọi người cần tăng thêm tốc độ !

- Xảy ra chuyện gì ?

Đằng Khi Chính Nam liền lớn tiếng hỏi lại.

- Người Trung Quốc đã phát hiện hành động của chúng ta, võ sĩ Tam Xuyên và tiểu thư Anh Tử đã giết chết bọn họ, chúng ta đang xử lý các thi thể.

Tên lính Nhật kia liền lớn giọng trả lời.

Tả Đăng Phong nghe xong liền nhíu chặt mày, quả nhiên là vậy, đứa trẻ kia sau khi trở về đã kêu người trong thôn đến, quỷ Nhật Bản cũng không giống hắn bận tâm đến trẻ em, đứa trẻ hoạt bát kia chắc chắn đã nằm trong vũng máu rồi.

- Đã biết !

Đằng Khi Chính Nam liền lớn giọng trả lời.

Thanh âm của Đằng Khi Chính Nam đã giúp Tả Đăng Phong tỉnh táo lại, cho đến bây giờ bên trong lăng mộ chưa có nơi nào thích hợp để bày trận, vẫn chưa đến lúc ra tay, việc quan trọng lúc này là phá giải được Cửu Cung trận đồ, đưa đám người Đằng Khi vào trong chủ một, sau đó giết sạch bọn chúng.

Cửu Cung chỉ dùng để suy diễn vận số và vận mênh, nói thẳng ra thì chính là toán mệnh và dự trắc, Lý Thuần Phong cũng không có quy định gì về việc phải sắp xếp ra sao, mà chỉ yêu cầu người bên ngoài đi vào dùng chín viên cầu này và Cửu Cung trận đồ tiến hành một lần suy diễn, Tả Đăng Phong suy nghĩ một lúc lâu, quyết định thử làm thầy bói một lần, suy diễn việc lành dữ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.