Tàn Bào

Chương 181: Một con ba ba lớn




Lúc trước Tả Đăng Phong vẩn cho rằng chổ hình tròn tiểu đảo này cắm rễ dưới đất vẫn lồi ra trên mặt nước. Nhưng sau khi tới gần thì mới phát hiện hòn đảo này đúng là tự nổi trên mặt nước. Dưới nước không có cái gì chống đỡ. Khoảng cách gần mới phát hiện hòn đảo này cũng không phải là đảo. Mà là một cái xác ba ba to lớn.

Xác ba ba to mấy trượng Tả Đăng Phong đã từng thấy qua. Nhưng là xác ba ba đường kính 2 dặm Tả Đăng Phong vẫn thấy lần đầu. thị giác rung động thật lớn làm Tả Đăng Phong cực kì hoảng sợ. Nhưng là giờ phút này bất chấp suy nghĩ nhiều. Bởi vì theo sát phía sau là người cá vẫn đang truy sát hắn. Bắt đầu ném thủy mâu trong tay. Dưới tình huống cấp bách Tả Đăng Phong nhanh chóng bơi tới phụ cận xác rùa rồi nhảy lên.

- Tao cho tụi bây đuổi theo nè.

Trên xác ba ba có chất đống lớn hòn đá cùng bùn đất. Tả Đăng Phong sau khi đi lên lập tức vung ném bình khí ra rồi nắm lên một hòn đá ném vào dám nhân ngư kia .Cử động của Tả Đăng Phong lần này là hoàn toàn trút sự căm phẫn. Hắn cũng biết hành động này sẽ tăng mâu thuẩn của hai bên. Nhưng là hắn vẫn làm. Một đám không biết điều như vậy thì không đáng giải hòa.

Hành động lần này của Tả Đăng Phong làm đám người cá cực kì tức giận. Sôi nổi nhảy ra mặt nước ném thủy mâu về phía hắn. Tả Đăng Phong lúc này đã đã khôi phục tốc độ phản ứng vốn có. Phàm là người cá dám mạo hiểm trồi lên. Hắn đều dùng tảng đá đập bể đầu. Một kích tất trúng. Một kích phải chết.

Rất nhanh chung quanh hồ nước đều toàn màu đỏ. Điều này làm cho Tả Đăng Phong vô cùng cao hứng. Đây là khoái cảm báo thù. Nếu chúng nó quay đầu chạy hết. Hắn chỉ nén giận trong bụng.

Sau khi chọi chết đám người cá rốt cục chúng nó cũng không dám tự tiện nổi lên mặt nước. Tả Đăng Phong có thời gian hiện tại đang đánh giá cái mai cực lớn con ba ba mà hắn đang đứng. Mai của con ba ba cùng mai rùa không giống nhau. Mai của con ba ba có vẻ bẹp. Mà mai rùa thì hơi gồ lên . Trước hết xuất hiện trên mai rùa thông thường là có giáp văn (hoa văn ) mà ba ba không có. Cái tiểu đảo này chắc hẳn là mai của một con ba ba. Hơn nữa là mai của con ba ba cái. Bởi vì mai của con ba ba cái tròn hơn so với con đực.

Mai ba ba chia làm giáp bụng cùng giáp lưng. Tiểu đảo chính là lưng giáp ba ba. Hơn nữa là lật úp xuống. Trong mai có nhiều hòn đá cùng bùn đất. Cái này tự nhiên do người Bộc quốc làm. Tác dụng chủ yếu cùng tảng đá nặng trên con thuyền không khác nhau. Chính là làm cho sức nặng mai ba ba tăng thêm. Ngấn nước rất sâu. Dùng cách này làm nó có thể cố định ở khu vực này. Sức nặng mai ba ba hơn nữa còn có hòn đá ít nhất cũng nặng mấy ngàn cân. Cho dù phiêu phù trong nước cũng sẽ không dễ dàng di động.

Trên đảo ngoại trừ hoa cỏ màu xanh còn có không ít đại thụ. Tả Đăng Phong nhảy lên một cây đại thụ gần đó rồi ngước mắt nhìn về phía xa, tìm kiếm Ngọc Phật . Phát hiện Ngọc Phật đi thăm dò xem những thứ khác còn không có trở về. Chỉ có Thập Tam đứng ở bờ biển lo lắng nhìn hắn.

- Thôi kim Ngọc.

Tả Đăng Phong rơi vào đường cùng rồi ngưng khí hô lớn.

- Cái gì?

Xa xa truyền đến Ngọc Phất đáp lại, khoảng cách vài dặm cũng không ảnh hưởng hai người giao tiếp.

- Anh làm gì ở đằng kia thế?.

Ngọc Phật đã phát hiện Tả Đăng Phong đang ngồi xổm trên đảo.

- Người cá đuổi theo tôi đến đây. Hòn đảo nhỏ này là một xác con ba ba lớn.

Tả Đăng Phong cao giọng trả lời.

- Đừng có gấp, tôi lập tức đi tới.

Ngọc Phật nghe vậy vội vàng lướt xuống nóc nhà, chốc lát Ngọc Phật đã đến bên hồ.

- Tên gia hỏa này không biết tốt Tả Đăng Phong , củng dám công kích tôi.

Tả Đăng Phong chỉ ở xác người cá ở xung quanh mai ba ba. Trước hết là do người cá tính tình hung hãn, cho dù bị đánh cũng không bỏ chạy.

- Đem lựu đạn ném cho tôi.

Tả Đăng Phong nói, vị trí hiện tại của Ngọc Phật là ở bờ đông. Giửa hai người khoảng cách cũng khoảng 2 dặm. một người dùng linh khí để ném, một người dùng linh khí đế nắm bắt, hoàn toàn có thể làm được.

- Được.

Ngọc Phật nghe vậy đi về hướng nam, sau một lát trở về trên lưng vác một cái rương gỗ, Ngọc Phật ném từng trái lựu đạn cho Tả Đăng Phong.

- Anh hãy ném một tảng đá ra lót xuống dưới trước. Tới nửa đường tôi ném thêm một tảng nữa, anh có thể mượn lực để trở lại.

Ngọc Phật ngưng khí nói.

- Không vội, thật vất vả lắm mới lên đây được, tôi phải quan sát một chút.

Tả Đăng Phong lắc đầu nói.

- Vậy anh làm nhanh lên . Dây dưa với một đám súc sinh để làm gì?

Ngọc Phật cười khổ.

- Không cho nổ chúng nó, trong lòng tôi cảm thấy không thoải mái.

Tả Đăng Phong căm giận mở miệng

Ngọc Phật nghe vậy lắc đầu cười. Tả Đăng Phong có đôi khi lý trí một cách đáng sợ, có đôi khi lại hành động phi thường theo cảm tính. Bất quá Tả Đăng Phong hồ nháo củng không có làm Tả Đăng Phong cảm thấy không tốt. Trên thực tế Tả Đăng Phong cũng không phải là người vô vị. Sở dĩ hắn sống mệt mỏi như vậy đều là bởi vì kiên trì chịu trách nhiệm, điều này đã bức hắn thành cái dạng này.

- Ở những phòng khác cô có phát hiện cái gì không ?

Tả Đăng Phong mở miệng hỏi.

- Không phát hiện cái gì đặc biệt. Trình độ văn minh nơi này không cao, cũng không phát hiện văn tự thời cổ đại nào.

Ngọc Phật nói.

- Cho nên chổ này Âm dương thành cổ tuyệt đối không phải là người nước Bộc kiến tạo.

Tả Đăng Phong nói, ở cổ đại văn minh, văn minh tập trung chủ yếu ở trung nguyên. Mọi người ở đây còn chưa hoàn toàn khai hóa.

- Tiếp theo chúng ta làm gì?

Ngọc Phật gật đầu hỏi.

- Trước hết cho nổ rồi nói sau.

Tả Đăng Phong ngoắc ý bảo Ngọc Phật tiếp tục ném lựu đạn.

- Tôi hỏi anh sau khi chúng ta ly khai nơi này tiếp tục làm gì?

Ngọc Phật giải thích nói.

- Đi phía tây xem một cái, đem thân thế Thập Tam tìm hiểu cho rõ ràng.

Tả Đăng Phong thuận miệng trả lời.

Sau chốc lát, Ngọc Phật ném hơn hai trái miếng lựu đạn. Tả Đăng Phong đem lựu đạn từng cái mở chốt rồi ném vào trong hồ. Sau tiếng nổ mạnh của lựu đạn , từng chùm huyết hoa ( vệt máu) từ dưới nước nổi lên. Người cá sau một lúc hoảng sợ rốt cục né ra bốn phía.

Báo thù xong, Tả Đăng Phong rời khỏi, mép nước đi vào phía trong tìm tòi. Phạm vi 2 dặm củng không rộng. Chẳng bao lâu Tả Đăng Phong phát hiện khu vực giửa đảo có một tấm bia đá cao hơn một trượng. Nền tấm bia là một con con to lớn thạch quy ( rùa đá). Bởi vì niên đại xa xưa, trên đầu tấm bia đã bị phong hóa. Trên bia đá văn tự đã từ lâu không còn tồn tại. Đối với việc này Tả Đăng Phong chỉ có thể lắc đầu cười khổ. Cái tấm bia đá này ghi chép quá trình kiến tạo tòa thành trì này, xác ba ba cùng với lai lịch người cá. Thậm chí còn có thể có bản ghi chép về sự tình của chủ nhân Thập Tam. Nhưng là thời gian trôi qua quá lâu, tấm bia đá đã bị phong hóa, manh mối đã bị cắt đứt.

Trong chốc lát, Tả Đăng Phong rời đi hòn đảo nhỏ này, theo phương pháp của Ngọc Phật về tới bên hồ.

- Có phát hiện gì không?

Ngọc Phật hỏi.

- Cây cối trên đảo xanh tươi như vậy là bởi vì nhận lấy hơi nước tẩm bổ của xác con ba ba , cùng Khương Tử Nha và chủ nhân Thập Tam không có quan hệ gì, nơi này cũng có không ít trận pháp.

Tả Đăng Phong lắc đầu thở dài. Có thể phát ra hơi nước củng chưa chắc là địa chi, cái xác ba ba này thật lớn như thế, không hỏi củng biết là khi còn sống củng là một ngoại tộc có đạo hạnh.

- Thế còn dấu vết củaThủy chúc Âm trư?

Nnp P hỏi tới vấn đề mấu chốt.

- Khương Tử Nha năm đó mang nó đi, điều đó chắc chắn là sẽ không mang nó trở về. Sau khi đối kháng với Thập Tam thất bại, tôi nghĩ Khương Tử Nha cũng không giết chết nó, rất có thể sẽ vận dụng trận pháp đem nó giam cầm trong một khu vực. Năm đó Khương Tử Nha được phong ở Tề quốc, nên rất có thể nó trong biên giới Tề quốc.

Tả Đăng Phong lắc đầu nói. Chuyến đi Vân Nam này tuy không thu hoạch được gì cũng không tính là vô ích.

- Đi thôi , ly khai nơi này.

NP nói, tiếp theo còn phải đi về hướng bắc tìm kiếm phương pháp vượt sông Lan Thương đuổi tới khu vực bờ Tây, thời gian cũng không dư dả gì.

Tả Đăng Phong nghe vậy gật gật đầu, đem đạn súng máy cùng với lựu đạn trong hòm gỗ lớn chuyển dời sang hòm gỗ nhỏ. Năm đó Bộc quốc rốt cục đã xảy ra chuyện gì , cũng chỉ có thể phỏng đoán, sự thật hay không cần phải manh mối khác để chứng thật. Việc khẩn cấp trước mắt là phải xử lý tốt chuyện tình của Thập Tam, sau đó trở về xử lý chuyện bên ngoài.

Trong thời gian Tả Đăng Phong thu dọn đồ đạc, Ngọc Phật chạy về tường thành màng về đệm chăn các vật. Đi phía tây đúng là đỉnh Tuyết sơn ( Núi tuyết), nơi đó cực kì rét lạnh.

- Đi thôi.

Ngọc Phật đi tới bên Tả Đăng Phong.

- Chờ một chút.

TDP đột nhiên nghĩ tới một chuyện, xoay người đi hướng bên cạnh nhà đá. Sau chốc lát ném ra một thi thể đen như mực .

- Anh muốn làm gì?

Ngọc Phật nhíu mày hỏi.

- Xác định chúng ta đi về phía tây có nguy hiểm hay không.

TDP lấy dap găm ra..

- Làm vậy là có ý gì ?

Ngọc Phật không rõ lời nói của Tả Đăng Phong

- Tôi muốn xem nó nội tạng có bị thối rữa không? Nếu nội tạng đã thối rữa, vậy tỏ rõ nó không cách nào sống lại, gián tiếp thuyết minh nguyên chủ nhân Thập Tam đã chết đi là đạo pháp chưa thông thần. Nếu nội tạng của nó hoàn hảo, vậy tỏ rõ Đạo nhân Tiệt giáo là tồn tại cỡ thần tiên, pháp thuật cao huyền, rất có thể bây giờ còn sống. Nếu hắn chết còn dễ chứ nếu hắn còn sống, chúng ta mà đi qua là chịu chết.

Tả Đăng Phong mở miệng.

Ngọc Phật nghe vậy gật đầu.

Ngọc Phật cũng không phải là người mềm yếu. Trong thời gian Tả Đăng Phong rạch bụng ra nàng cũng không có đổi vị trí tầm mắt. Sau chốc lát nàng thở phào một cái, bời vì nội tạng của thi thể cùng khí quan đã khô quắt, hư rồi. Mặt ngoài không có thổi rữa là bời vì ảnh hưởng bởi độc tính.

- Có thể kiểm tra rốt cuộc là nó bị trúng độc gì không?

Tả Đăng Phong bỏ tay ném dao găm xuống.

- Để tôi xem thử.

Ngọc Phật nghe vậy gật đầu tiến lên cẩn thận kiểm tra. Sau khi dùng nhiều loại phương pháp thì lông mày nhíu lại

- Làm sao vậy?

Tả Đăng Phong nghi hoặc hỏi.

- Loại độc chất này tôi chưa bao giờ nhìn thấy. Nhưng tôi lại xác định nó là thuộc động vật, hơn nữa loại động vật này thuộc tính Kim.

Ngọc Phật nghiêm mặt nói.

- Không phải là mộc tính sao?

TDP nghe vậy rất là kinh ngạc, Địa chi thuộc tính thủy sẽ diễn sinh ra độc vật thuộc tính mộc, những người này sao lại trúng độc thuộc tính Kim chứ.

- Không phải, Ngân châm biến thành vàng nói rõ độc vật này thuộc tính Kim. Tôi dùng thử độc phù Thần Châu xác nhận loại độc này là thuộc về loài chim có kích thước lớn.

Ngọc Phật gật đầu.

TDP nghe vậy không có lập tức mở miệng, mà là trầm ngâm suy nghĩ sâu sa, chốc lát sau tỉnh ngộ.

- Bản thân Chu triều đã có 4 Địa chi thuộc tính thổ, trong ngũ hành thổ sinh kim, Khương Tử Nha rất có thể khống chế một con do địa chiThổ diển sinh ra độc vật thuộc tính Kim. Cái độc vật này hẳn là một loài chim biết bay, Khương Tử Nha muốn dẩn đi địa chi thuộc tính Thủy. Độc vật do nó diển sinh ra sẽ nhất định ngăn cản, song phương xảy ra chiến đấu. Trong ngũ hành Kim khắc Mộc. Bởi vậy cái con độc điểu thuộc tính Kim giết chết độc vật thuộc tính Mộc. Độc vật thuộc tính Mộc vừa chết , hơi độc kéo dài trăm dặm, cỏ cây xanh tươi, nhưng là cư dân trong thành bị chết đi cũng không phải là do độc vật này tạo thành mà là cái con độc điểu ( chim có độc) phun độc tạo thành.

Tả Đăng Phong nhíu mày mở miệng nói.

- Hi vọng cái con độc điểu thuộc tính Lim là do địa chi thuộc tính Dương sinh ra. Bằng không phiền phức của chúng ta là rất lớn.

Ngọc Phật lắc đầu cười bất đắc dĩ.

- Đằng Khi tìm kiếm 6 địa chi thuộc tính Dương, có một điều là rất khó tìm kiếm Long. Nội đan Tử Thử kia đã ở trong tay tôi, nếu độc điểu cũng là Địa chi thuộc tính Dơng sinh ra. Vậy nó thật sự rất xui xẻo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.