Tại Sao Nam Chính Không Buông Tha Tôi

Chương 47: Sức Hút!





Thấy An Nguyệt rời đi, người đàn ông xoay lại nhìn cô và Tịch Âm nói: “ Làm phiền hai vị rồi.
Để đền bù sự cố hôm nay, giám đốc của chúng tôi tặng cho hai vị bộ sưu tập mới nhất của cửa hàng chúng tôi”
Diệp Tử Yên từ chối, nói: “ Chúng tôi chỉ cần chiếc váy màu xanh kia là được rồi”
“ Vậy tặng cho Diệp tiểu thư chiếc váy này.
Đây là thẻ phục vụ riêng của cửa hàng chúng tôi mong Diệp tiểu thư nhận cho”
Diệp Tử Yên thầm khó hiểu nhận lấy.
Cô cùng Tịch Âm cảm ơn rồi ra khỏi cửa hàng: “ tiểu Yên à, sao cậu ta có vẻ rất nhiệt tình cho đồ chúng ta a.
Thật khó hiểu”
“ Em cũng không biết”.
Trong cửa hàng người đàn ông dặn dò: “ sau này thấy Diệp tiểu thư phải phục vụ cho tốt, không thì công việc của các cô không giữ nổi đâu”
Nhân viên trong cửa hàng: “ Vâng”
Anh bước ra ngoài: “ Sếp đã thu xếp xong, Diệp tiểu thư không lấy quà tặng chỉ lấy chiếc váy kia thôi”.
Người đàn ông trong cửa hàng chính là thư ký Trương Vỹ
Sở Viêm nhìn hướng cô rời đi khẽ ừm một tiếng
Trung tâm thương mại này của tập đoàn Sở gia, anh đang đi khảo sát một chút thì thấy cô gặp phiền phức.
Liền giúp cô một chút vậy
Trương Vỹ cảm giác mình phát hiện được bí mật to lớn: ông chủ anh cư nhiên giúp Diệp tiểu thư, có phải có phải công ty anh sắp có bà chủ không a.

Diệp Tử Yên, La Tịch Âm đi dạo đến chiều mới trở về.
Vừa bước vào nhà đã đón nhận ánh mắt u oán từ anh trai mình
Diệp Tử Yên cảm thấy buồn cười: “ Anh nhìn em vậy làm gì a.
Em cũng đâu đem chị ấy đi mất”
La Tịch Âm nghe thấy cô chọc ghẹo liền đỏ mặt: “ chị đi nấu cơm”
Diệp Mộ Thần kéo cô lại: “ Có dì vương rồi, em không cần phải xuống bếp.
Đi thôi”
La Tịch Âm: “ Thần, từ từ đã, anh đừng kéo”
Diệp Mộ Thần một đường kéo Tịch Âm vào phòng.
Anh sợ để cô bên ngoài với Diệp Tử Yên con bé nhất định sẽ lại dắt cô đi chỗ khác.
Khó khăn lắm anh mới có một ngày nghỉ nhưng vợ mình lại bỏ đi theo em gái.
Anh không có sức hút như vậy ư.
Thật đáng giận.
Diệp Tử Yên cười khổ: chị dâu mình phải nuôi hai đứa con nít, vất vả rồi.
Cô trở về phòng mình, thấy có tin nhắn của thầy, cô liền mở ra xem.

Là thư mời tham dự buổi lễ tốt nghiệp của đại học Thanh Hoa sao?:” Hira, trò có thể đi.
Buổi lễ này có khá nhiều vị tiến sĩ trong viện nghiên cứu nhớ nắm bắt cơ hội”
Cô trả lời thầy: Vâng.
Em sẽ đến
Dù sao tuần sau cô mới nhận việc trong viện nghiên cứu nên khá rảnh.
Cứ đi xem sao vậy.
Cô cũng muốn xem đại học Thanh Hoa trông như thế nào.
Ngày mai sao, cũng may hôm nay cô đã đi mua đồ a.
Diệp Tử Yên, ngày mai cô chỉ đi thay cho thầy mình nên không cần chuẩn bị gì nhiều.

“ Sếp, mai đại học Thanh Hoa làm lễ tốt nghiệp, bên trường mời Sếp đến truyền cảm hứng với tư cách cựu sinh viên” Trương Vỹ bước vào phòng, thông báo
Sở Viêm hỏi: “ Ngày mai tôi có lịch trình gì không?”
“ Ngày mai chúng ta có một cuộc họp vào buổi sáng” Trương Vỹ nói
Sở Viêm nhìn văn kiện trên bàn nói: “ thông báo với bên trường, mai tôi không có thời gian”
Trương Vỹ không biết có nên nói không, anh cứ lưỡng lự đứng tại chỗ.
Sở Viêm thấy anh không đi ra liền hỏi: “ còn chuyện gì sao?”
Trương Vỹ lấy hết dũng khí nói: “ Thanh Hoa ngày mai có mời giáo sư Michael nhưng ngài ấy không đến được, còn nói học trò của thầy Tiểu thư Diệp Tử Yên sẽ đến.
Sếp…”
Sở Viêm khẽ ngừng bút, khẽ nói: “ Cuộc họp dời xuống buổi chiều đi.
Nói bên Thanh Hoa tôi sẽ đến”..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.