Tài Năng Tuyệt Sắc

Chương 121:




Làm sao Khắc Lôi Nhã có thể để cho Tập Ít Kì có thời gian nói chuyện, càng không cho hắn có thời gian niệm chú ngữ. Tập Ít Kì luống cuống không ngừng gọi ra lá chắn ma pháp để ngăn cản công kích ác liệt của Khắc Lôi Nhã. Nhưng mỗi một kiếm của Khắc Lôi Nhã đánh vào lá chắn, một lần Tập Ít Kì lại hoảng sợ. Sức mạnh như thế Tập Ít Kì không có cách ứng phó.
Tập Ít Kì biết, nếu còn tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ thua! Như thế nào cũng không ngờ cô gái nhu nhược trước mắt là chiến sĩ!
Không đúng! Con ngươi của Tập Ít Kì trong nháy mắt mở to. Chiến sĩ làm sao có khả năng vừa sử dụng Đấu Khí vừa có thể phóng ra ngọn lửa ma pháp? Sao có thể tạo ra ngọn lửa Hóa Hình? Không thể!
Nói như vậy, cô gái này là ma vũ song tu! Vừa là ma pháp sư, vừa là chiến sĩ!
"Trong lúc đánh nhau mà phân tâm chính là tự sát, đại thúc!" Lời nói lạnh lùng tàn khốc của Khắc Lôi Nhã vang lên bên tai Tập Ít Kì, ngay lập tức, lá chắn ma pháp của Tập Ít Kì đã bị sức mạnh điên cuồng đánh vỡ, hắn bị đánh bay, đập mạnh vào góc cây to phía sau.
Trước mắt Tập Ít Kì là một mảnh tối đen, muốn ngất đi.
Cuối cùng sắc mặt Tập Ít Tư cũng thay đổi nhìn chăm chú vào quả Cầu Thủy Tinh. Quá khinh địch rồi! Tất nhiên là phải trả giá cao. Hi vọng tên nhóc này lấy làm bài học. Tập Ít Tư thở dài. Aiz, cũng may là sư phụ vội vàng đuổi theo, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng nổi!.
Vẻ mặt Khắc Lôi Nhã lạnh như băng, nắm chặc ngọn lửa Hóa Hình trong tay chậm rãi đến gần Tập Ít Kì.
"Vĩnh biệt, Đại thúc." Khắc Lôi Nhã khẽ nở một nụ cười mê hoặc, Tập Ít Kì cảm thấy lo lắng. Ngay sau đó, thanh kiếm bằng lửa trong tay Khắc Lôi Nhã chém tới trước ngực của Tập Ít Kì.
Tập Ít Kì tận mắt thấy thanh kiếm bằng lửa càng ngày càng gần sắp chạm vào cơ thể mình, động tác của Khắc Lôi Nhã bỗng dừng lại.
Thanh kiếm trong tay Khắc Lôi Nhã đừng lại ở giữa không trung, không có cách nào chém xuống.
Không cảm thấy đau đớn như mình tưởng tượng, Tập Ít Kì chậm chạp mở mắt, thấy cô gái trước mắt đứng im tại chổ. Sắc mặt thay đổi, tư thế vẫn giữ nguyên và không thể cử động.
"Ha ha, không phải ngươi muốn vĩnh biệt ta sao? Khụ khụ" Tập Ít Kì đắc ý đứng lên, nhưng không ngờ động phải vết thương, ho khan một tiếng. Hắn biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Là sư phụ cứu hắn!
Thanh kiếm bằng ngọn lửa trong tay Khắc Lôi Nhã từ từ biến mất, sức mạnh không thể duy trì được từ từ mất đi. Giống như lúc bị hút vào trận Ngũ Tinh này!
"Ít Kì, ngươi quá kinh địch rồi, lần này thua thảm hại, về sau cần phải chăm chỉ luyện tập." Phía sau, giọng nói già nua truyền đến tai Khắc Lôi Nhã. Một ông cụ mặc áo đen chậm rãi xuất hiện sau lưng Khắc Lôi Nhã.
"Sư phụ, hắc hắc, bây giờ không có chuyện gì rồi. Sức mạnh của thần Hắc Ám thật lợi hại, trận pháp này đã phát huy tác dụng, lần nào cũng thế." Tập Ít Kì cười hả hê, nhưng cũng không đám cười lớn sợ động đến vết thương.
Khắc Lôi Nhã nhìn xuống, không biết từ lúc nào dưới chân nàng đã xuất hiện trận Ngũ Tinh. Sự xuất hiện của ông cụ này tuyệt đối không đơn giản. Mình không thấy ông ta bày trận pháp lúc nào.
Đợi chút! Khắc Lôi Nhã khẽ cau mày, đây là sức mạnh của thần Hắc Ám?
"Lão già, trận pháp này là thần Hắc Ám vô sỉ dạy ông?" Khắc Lôi Nhã lên tiếng hỏi, giọng nói rất hung hăn.
"Cô bé, ngưới sắp chết đến nơi rồi, còn nói nhiều lời nhảm nhí." Tập Ít Kì hừ lạnh, cảm giác đau đớn sau lưng truyền tới, nhớ tới việc mình dễ dàng bị cô gái này đánh bại, hắn liền cảm thấy khó chịu! 
‘‘Bọn người đạo đức giả của thần điện Quang Minh không xứng nhắc đến thần Hắc Ám!" Ông cụ mặc áo đen tức giận cau mày nói. Người của thần điện Hắc Ám căm thù người của thần điện Quang Minh đến tận xương tuỷ. Hai bên gặp nhau, thì nhất định phải có người chết.
Thiết! Trong lòng Khắc Lôi Nhã không thèm để ý. Nàng biết rõ, thần Hắc Ám vô sỉ, lúc nào cũng theo dõi nàng. Hắn sẽ không để nàng chết! Chỉ là không nghĩ tới lần này nàng lại gặp phải thuộc hạ của hắn.
"Vĩnh biệt, tiểu muội." Tập Ít Khì cười lạnh, rút thanh chủy thủ của mình ra, lạnh lùng đâm về phía Khắc Lôi Nhã.
"Thần Hắc Ám!" Khắc Lôi Nhã lớn tiếng quát, động tác của Tập Ít Kì đột nhiên dừng lại.
"Ngươi đang phô trương cái gì? Cho dù bây giờ ngươi cung phụng thần Hắc Ám của chúng ta, ta cũng không tha mạng cho ngươi!" Tập Ít Kì khinh thường hừ lạnh, Khắc Lôi Nhã gọi to làm cho hắn giật mình.
Khắc Lôi Nhã im lặng, giựt giựt khóe miệng, chờ thần Hắc Ám vô sỉ xuất hiện.
Tập Ít Kì giơ chủy thủ trong tay lên, nhưng mà, trong nháy mắt, bóng tối nhanh chóng xuất hiện xung quanh!
Ông cụ áo đen rất quen thuộc áp lực này!
Xung quanh càng ngày càng tối, tối đến không thấy năm ngón tay của mình.
Tập Ít Tư nhìn cầu Thủy Tinh sắc mặt thay đổi nuốt một ngụm nước miếng cố tìm hình ảnh của Khắc Lôi Nhã trong bóng tối, nhưng không thấy gì cả. Lần đầu tiên hắn thấy cảnh tượng này, sẽ mãi không thể quên được!
Mà ở đấy sắc mặt ông cụ áo đen và Tập Ít Kì cũng thay đổi. Áp lực này bọn họ không lầm thì đã gặp một lần!
Thần Hắc Ám xuất hiện!!!
Bóng tối mờ ảo xuất hiện, áp lực khinh khủng như vậy, chỉ có thể là thần Hắc Ám! Nhưng! Tại sao thần Hắc Ám lại xuất hiện?
Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì dường như đã biết được đáp án, nhưng họ không cách nào chấp nhận, không thể nào tin nổi đáp án này.
Cô gái này kêu gọi thần Hắc Ám xuất hiện? Làm sao có thể?
Điều này làm sao có thể?!
Trong bóng tối, hiện ra ánh sáng màu đỏ. Thần Hắc Ám xuất hiện!
"Ngươi không thể cho ta nghỉ ngơi được sao, đừng có gọi ta thường xuyên như thế." Giọng nói của thần Hắc Ám lạnh lẽo có chút tức giận. Hai lần hiện thân để bảo vệ Khắc Lôi Nhã làm cho hắn cảm thấy thật mất mặt, rất bực mình.
Áp lực đáng sợ này làm cho ông cụ áo đen và Tập Ít Tư không thể nào nhúc nhích. Lời nói của thần Hắc Ám khiến cho bọn họ rất hoảng sợ. Đấy là ý gì? Thần Hắc Ám đang nói chuyện với ai?
Ngay sau đó, điều khiến bọn họ hoảng sợ hơn lại xảy ra.
Khắc Lôi Nhã có thể cử động, không nhịn được hừ lạnh: "Ngươi tưởng ta muốn à? Lần này không phải thuộc hạ ngươi dùng sức mạnh của ngươi đánh ta, ta sẽ gọi ngươi sao?"
Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì trợn tròn mắt, nhìn bóng tối xung quanh bọn họ sững sờ há hốc miệng, đại não ngừng hoạt động. Cô gái này, không ngờ đang cùng thần Hắc Ám nói chuyện!
Nàng, rốt cuộc là ai?
Nàng không phải thầy tế của thần điện Quang Minh sao? Vì sao có thể kêu gọi thần Hắc Ám dễ dàng như vậy?
"Nói cho thuộc hạ đầu heo của ngươi biết, đừng có trêu chọc ta!" Khắc Lôi Nhã khó chịu cử động cánh tay.
Xung quanh tối đen, không một tiếng động, Khắc Lôi Nhã vừa nói xong không khí xung quanh im lặng đến đáng sợ.
Ông cụ mặc áo đen và Tập Ít Kì nuốt nước miếng, bắt đầu lo lắng không yên. Bây giờ bọn họ biết rõ, quan hệ của cô gái này với thần Hắc Ám tuyệt đối không bình thường. Có thể thấy, bởi vì cô gái này mà thần Hắc Ám thu hồi sức mạnh đã ban cho họ!
"Thuộc hạ của ta, nhớ rõ, sau này không được đánh nhau với nàng. Cố gắng bảo vệ an toàn cho nàng." Trong bóng tối giọng nói của thần Hắc Ám truyền đến. Trong giọng nói ẩn ẩn một chút tức giận không cách nào che giấu được.
"Có nghe không?" Khắc Lôi Nhã diễu võ dương oai hừ lạnh.
"Dạ, thần Hắc Ám vĩ đại!" Ông cụ mặc áo đen và Tập Ít Kì hoảng sợ đáp.
"Ta ban sức mạnh cho các ngươi một lần nữa, sử dụng cho tốt, đừng làm cho ta thất vọng." Giọng nói thần Hắc Ám vang lên, ông cụ mặc áo đen phát ra tiếng kêu rên, không biết thần Hắc Ám đã làm gì.
Ông cụ áo đen chưa kịp phản ứng, bóng tối xung quanh cứ như vậy mà biến mất. Thần Hắc Ám đã đi rồi.
Khắc Lôi Nhã xoay bả vai của mình, nàng biết thần Hắc Ám đang khó chịu, không muốn gặp nàng, cho nên nhanh chóng rời đi.
Ông cụ áo đen và Tập Ít Kì sững sờ nhìn cô gái mặt dày này, nói không nên lời.
"Lão già, các ngươi còn đứng đờ ra đó làm gì?" Khắc Lôi Nhã không quan tâm hừ lạnh "Nơi này là nơi nào? Nói đi. Tại sao ta lại bị hút vào đây, bạn của ta đâu?"
Ông cụ áo đen không có bất kì phản ứng nào, trong đầu ông xuất hiện những món đồ gì đó. Thần Hắc Ám mới ban tặng.
"Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai? Rõ ràng ngươi là người của thần điện Quang Minh, tại sao có thể kêu gọi thần Hắc Ám?" Tập Ít Kì vội hỏi. Hiện tại hắn không thể suy nghĩ gì cả, tất cả sự việc vừa rồi không thể tin được. Người bình thường như hắn không thể hiểu nổi.
"Ta?" Khắc Lôi Nhã nhìn vẻ mặt vội vàng của Tập Ít Kì, hừ một tiếng không thèm trả lời câu hỏi của hắn "Các ngươi không nghe việc thần Hắc Ám giao phó sao? Các ngươi phải cố gắng bảo vệ an toàn cho ta."
Tập Ít Kì trợn tròn mắt, nhớ lại lời nói của thần Hắc Ám, không nói nên lời nhìn Khắc Lôi Nhã.
“Trả lời câu hỏi của ta, đây là nơi nào? Bạn của ta đâu?” Khắc Lôi Nhã nhìn Tạp Ít Kỳ đang nghẹn họng nhìn trân trối mà tức giận hỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.