Tặc Đảm

Chương 268: Vòng nhiệm vụ thứ 3




1010 kim tệ."

"1020 kim tệ."

Giá cả vẫn còn tăng như bão tố, trương phương pháp điều chế dược hoàn này ngay cả 1 ít Công hội cũng vô cùng cần, Tiêu Ngự tiếp tục tăng giá, bởi vì Tiêu Ngự quả thực là rất cần trương phương pháp điều chế dược hoàn này, cho nên Tiêu Ngự cũng không quan tâm tốn bao nhiêu kim tệ, nếu như quả thực không được, Tiêu Ngự thậm chí dự định đến trên sàn giao dịch trên thu mua them 1 ít kim tệ.

"1300 kim tệ!" Tiêu Ngự vừa bỏ thêm 1 giá, phương pháp điều chế dược hoàn đấu giá giá cả cuối cùng cũng ngừng lại, qua 3 phút, không có người tiếp tục tăng giá, trương phương pháp điều chế này đã bị Tiêu Ngự thu vào trong túi.

Còn còn lại hơn 600 kim, Tiêu Ngự thu mua 1 ít Hắc Hạnh Thảo, Tiêu Ngự tìm 1 chút, không có phương pháp điều chế chất độc trí mạng bán ra gì hay, chỉ có thể cho qua. Lật quanh nhìn 1 chút chuyên mục đấu giá sách kỹ năng Đạo tặc, Tiêu Ngự không ngờ lại có thể phát hiện, có người ở đấu giá sách kỹ năng [ Đột Thứ ] và [ Bạo Liệt ], [ Đột Thứ ] bị đưa lên đến 20.000 kim tệ, [ Bạo Liệt ] thì đến 30.000, những kỹ năng này đều rất quý. Tiêu Ngự tìm 1 chút, cũng không có sách kỹ năng thích hợp cho bản thân.

Tiêu Ngự đến dược sư Công hội, bắt đầu chế tạo các loại dược hoàn.

Thời gian từng giây từng giây trôi qua, Tiêu Ngự chế tạo 10 bình chất độc Hắc Hạnh Thảo, 1 ít chất độc ***** Linh Thảo, còn có 1 ít dược hoàn khác.

Tiêu Ngự nhận được Phong Dã truyền âm.

"Hôm nay biểu hiện không tệ a." Phong Dã vừa cười vừa nói.

Tiêu Ngự cười nhạt, nói ra: " Trận tiếp theo khi nào thì thi đấu?"

" Buổi tối 2 ngày sau, có thể đấu 2 trận, giao đấu là 1 người lôi pháp và 1 người Băng Pháp sư. Ngươi chuẩn bị sẵn sàng, đánh vài trận ta sẽ giúp ngươi bố trí cùng Lưỡi Lê quyết đấu, Đạo tặc danh dự cuộc chiến đứng thứ nhất Tà ác liên minh, thật đúng là đáng mong đợi đấy." Phong Dã có chút hưng phấn nói ra.

"Tốt như vậy sao? Cùng Lưỡi Lê đánh xong. Bất kể thắng hay thua. Ta phỏng đoán ta không muốn nổi danh cũng không được." Tiêu Ngự có chút lo lắng nói ra.

"Cũng vừa phải thôi. Nếu như ngươi thật có thể thắng Lưỡi Lê. Kiếm được 1 khoản như vậy là đủ rồi. Nếu như ngươi khiêu chiến Lưỡi Lê. Câu lạc bộ sẽ mở cá cược. Bất luận 1 Đạo tặc nào khiêu chiến Lưỡi Lê. Tỉ lệ cược sẽ là 1 ăn 10 trở nên. Đến lúc đó thì phải xem ngươi đó." Phong Dã nói ra.

1 ăn 10. Tỉ lệ cược này thật là rất cao. Lưỡi Lê thời gian dài chiếm cứ ngai vàng đứng thứ nhất Tà ác liên minh. Tên tuổi hắn chính là cam đoan của chiến thắng. Cũng khó trách có tỉ lệ cược cao như vậy. Nghĩ đến tỉ lệ cược đáng sợ. Trái tim Tiêu Ngự khẩn cấp nhảy dựng lên. Đây là cơ hội 1 bước lên trời. Nếu như Tiêu Ngự đặt lên 1.000 vạn = 10.000.000. Thắng thi đấu mà nói. Gấp 10 lần là Tiêu Ngự có thể thắng lấy 1 ức = 100.000.000 rồi. Mấy cái chữ số này thật là đủ khiến người ta kinh ngạc. Bao nhiêu người phấn đấu cả đời mà so bằng được?

Đương nhiên. Đây là ở dưới tình huống Tiêu Ngự có thể thắng. Tiêu Ngự cũng không dám cam đoan mình nhất định có thể thắng Lưỡi Lê. Lưỡi Lê Đạo tặc đứng đầu, tên tuổi là dựa vào thân kinh bách chiến đánh hạ được. Thực lực của hắn ở mặt đó rất ổn. So với Tiểu Đao chỉ cao hơn chớ không có thấp!

Ở trên phương diện này. Tiêu Ngự nhất định phải thận trọng. Không đánh thì thôi. Đã đánh mà nói nhất định phải thắng!

"Đạo tặc đứng đầu Tà ác liên minh." Tiêu Ngự trong lòng trở nên nóng lên. Cái danh hiệu này. Là vô số giấc mộng của toàn bộ Đạo tặc Tà ác liên minh. Ngôi vua cao không thể với tới!

Tiêu Ngự không muốn nổi danh, lại có 1 giấc mộng, đã chơi thì phải trở thành người thứ nhất, đây là 1 loại cảm giác thành tựu! Đó cũng là 1 loại phương thức Tiêu Ngự trút hết những tích tụ trong lòng trước kia, 1 khi quyết định làm 1 việc gì, Tiêu Ngự nhất định phải so với người khác làm được tốt hơn hết.

"Ngoài tỉ lệ cược ở ngoài, nếu như ngươi thực sự có thể đánh thắng Lưỡi Lê, còn có thể thu được 50.000.000 tiền thưởng, trong khoảng thời gian này khẩn trương tăng thực lực lên đi." Phong Dã nói ra với Tiêu Ngự, đối với Tiêu Ngự có thể đánh bại Lưỡi Lê hay không, Phong Dã cũng không dám cam đoan, dù sao Lưỡi Lê còn chưa từng thấy bại, cùng Tiêu Ngự khác rất nhiều, Tiêu Ngự mới thắng vài trận, mà Lưỡi Lê đã thắng trên trăm trận! Nếu như Tiêu Ngự thực sự chống lại Lưỡi Lê, Phong Dã dự tính phần thắng sẽ ở 3 thành trở lên, chỉ cần có 3 thành, cũng đủ cho Phong Dã liều mạng rồi, dù sao tỉ lệ cược là 1 ăn 10 trở lên, thêm nữa Tiêu Ngự là người mới, tỉ lệ cược có lẽ còn có thể cao hơn nhiều. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn

"Ân." Tiêu Ngự đáp, Tiêu Ngự cũng vô cùng mong đợi trận chiến này, trong khoảng thời gian này cần gấp rút tăng lên thực lực, tốt nhất có thể tìm được nhiều cái kỹ năng trước khi PK với Lưỡi Lê, mới không ở khi PK lấy trứng chọi đá.

Chỉ riêng vài trận đánh cuộc này, Tiêu Ngự đã giúp Phong Dã kiếm được hơn 1 tỷ, hiện nay Tiêu Ngự vẫn duy trì bất bại, Tiêu Ngự rốt cuộc có thể đi thật xa trên con đường này hay không, Phong Dã không có cách nào tưởng tượng được, ngoài Lưỡi Lê và mấy cái nhân vật mũi nhọn của Đấu Trường Hắc Ám, người khác đối với Tiêu Ngự mà nói, đều không có tính khiêu chiến gì cả.

"Nghe nói ngươi luôn ở tại trong nhà Tiểu Lam?" Phong Dã mỉm cười nói, hắn đối với Triệu Lam Hinh vô cùng hiểu rõ, có thể để cho Tiêu Ngự ở tại nhà nàng, quan hệ của 2 người tuyệt đối không bình thường, có lẽ cũng đã là quan hệ bạn trai bạn gái.

"Đúng vậy." Tiêu Ngự hơi có chút xấu hổ nói ra, hắn cũng không biết nên như thế nào giải thích, loại chuyện này, thường hay càng mạt càng đen. ( càng giải thích càng rắc rối – càng hiểu lầm )

"Ngươi cùng nàng phát triển thế nào rồi? Phải biết nàng là nữ thần trong lòng rất nhiều đàn ông đấy, chậc chậc, nếu như bọn họ biết cái nữ thần này lại bị ngươi câu dẫn, không chừng sẽ tìm ngươi quyết đấu đấy." Phong Dã trêu ghẹo nói ra.

" Tiêu Ngự nhất thời không biết trả lời như thế nào, hắn đối với Triệu Lam Hinh là vô cùng mến mộ, chỉ là giữa 2 người quan hệ cũng không rõ ràng, Tiêu Ngự không dám xác định trong lòng Triệu Lam Hinh phải chăng có bóng dáng bản thân hay không. "

"Ha ha, không làm khó ngươi nữa, cố gắng đi, nàng là 1 cô nương tốt, hảo hảo chăm sóc nàng a." Phong Dã nói ra.

Cùng Phong Dã hàn huyên 1 lát, Tiêu Ngự tắt đi giọng nói, hơi hơi có chút mê man, hít sâu 1 hơi, hướng về phía xa đi đến, trời sáng mau quá, rất nhanh sẽ nhận được cái nhiệm vụ ám sát thứ 3.

1 giọng nói đột nhiên vang lên, nhìn danh sách truyền tin, lại có thể là " Hầu Tử ", Tiêu Ngự nhận ra được giọng nói.

"Không nghĩ tới ngươi thực sự không đổi tên, ta chỉ là tùy tiện phát ra 1 chút, không nghĩ tới thông suốt luôn." Hầu Tử cao hứng nói ra.

"Ngươi cũng vào trò chơi? Giờ thế nào rồi?" Tiêu Ngự hỏi, mặc dù và Hầu Tử không có tình cảm qua lại vững chắc gì, Tiêu Ngự cũng hy vọng hắn có thể thoát khỏi cái cuộc sống trước kia.

"Khá được, ta đã Lever 23, là Vong linh Đạo tặc, không nghĩ tới trong trò chơi kiếm tiền nhẹ nhàng như vậy, ta bây giờ đánh ra trang bị bán lấy tiền 1 tuần có thể bán được 2-3.000, sống là không có vấn đề rồi." Hầu Tử nói ra, 1 lát sau, Hầu Tử vừa bổ sung 1 câu nói, "Cám ơn ngươi." Hầu Tử là thực sự rất cảm kích Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự cười, nói: "Ta lại không giúp đỡ được cái gì, có thể sống đi ra là tốt rồi." Không nghĩ tới Hầu Tử cùng ý nghĩ của bản thân đặc biệt giống nhau a, lại có thể đều chọn Vong linh Đạo tặc, trái lại làm cho Tiêu Ngự có chút bất ngờ, Hầu Tử có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy lên tới Lever 23, chứng minh Hầu Tử rất có thiên phú chơi game, hắn có thể đạt được thành tích như vậy, đều dựa vào chính hắn cố gắng được.

"Nếu như không phải ngươi khiến cho ta vào trò chơi thử, ta cũng không có khả năng giống như bây giờ." Hầu Tử có chút kích động nói ra.

"Ta cũng là 1 Vong linh Đạo tặc, nếu có cái gì cần, ngươi có thể tìm ta." Tiêu Ngự nói ra, Tiêu Ngự thực lực bây giờ, ở toàn bộ Tà ác liên minh đều có thể xếp được với hàng đứng đầu, năng lực ở trong phạm vi nào đó có thể trợ giúp Hầu Tử 1 chút, hơn nữa Tiêu Ngự bây giờ không cần vì cuộc sống mà lo lắng. Hầu Tử còn vừa mới cất bước, có thể trước mắt đi đến cái dạng này đã rất không tệ, nếu như có thể thu được trợ giúp của Tiêu Ngự chắc chắn sẽ như cá gặp nước. Ở trong trò chơi có nhiều bằng hữu cũng là chuyện tốt, Hầu Tử người này bản tính không xấu, rất có tình nghĩa.

"Không cần, không cần." Hầu Tử cuống quít nói ra, lúc trước Tiêu Ngự cứu hắn phần ân tình này, hắn còn chưa trả được, hắn là cái loại người tri ân tất báo, nếu như lại tiếp nhận giúp đỡ của Tiêu Ngự, hắn cũng không biết nên làm như thế nữa.

Tiêu Ngự cười cười, Hầu Tử đã không cần, Tiêu Ngự cũng không bắt buộc. Đàn ông thật sự, dù là không có người khác hỗ trợ, cũng có thể bản thân mở ra 1 mảnh thiên hạ, nói không chừng Hầu Tử có thực lực này, hắn và các cao thủ chênh lệch không hề rất lớn, qua 1 thời gian ngắn nói không chừng có thể đuổi theo.

"Vậy ngươi có gì vội cứ đi trước đi." Hầu Tử trầm mặc 1 lát, nói ra, nếu như Tiêu Ngự có 1 ngày cần hắn hỗ trợ, hắn tuyệt đối sẽ không chút do dự đứng ra, nhưng mà bây giờ, thực lực của hắn còn quá yếu, căn bản không thể giúp Tiêu Ngự cái gì.

Tiêu Ngự im lặng xuống, ngẩng đầu nhìn trời, tia nắng ban mai đã lộ ra, Tiêu Ngự hướng ngoài thành đi đến.

Trong rừng cây ngoài thành, chung quanh vẫn có chút mờ mịt, ma pháp đăng thưa thớt ngọn đèn từ hướng Minh Dạ Thành chiếu rọi qua đây.

Mấy cái thân ảnh xuất hiện ở trong rừng, là Chanh, đám người Ngưu Tử.

Tiêu Ngự điểm lại 1 lần số người, 10 người đều tập trung đông đủ.

"Kế tiếp có thể nhận được nhiệm vụ nào không biết?"

"Ai biết được."

10 người kiên nhẫn chờ đợi, bọn họ rất nhanh sẽ nhận được Hệ Thống Nhắc Nhở nhiệm vụ.

Hệ thống: ngươi có nguyện ý hay không tiếp nhận vòng nhiệm vụ thứ 3?

Vâng!

Hệ thống: ngươi đã tiếp nhận vòng nhiệm vụ thứ 3.

Hệ thống: ngươi đã tiếp nhận nhiệm vụ, giết Vạn phu trưởng Cuồng Chiến sĩ Lôi Tát Thiên sứ liên minh.

"Là Cuồng Chiến sĩ, Lever 30 tinh anh." Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, Cuồng Chiến sĩ là 1 trong mấy class Đạo tặc không muốn đối mặt nhất, máu nhiều phòng ngự cao, với lại Cuồng Chiến sĩ quân hàm cao còn có 1 cái kỹ năng kiềm chế khống chế của Đạo tặc.

Cùng lời tử tước Tư Mông nói như nhau, vòng nhiệm vụ thứ 3 cũng là 1 cái ám sát nhiệm vụ, lấy tình huống trước mắt xem ra, bây giờ những nhiệm vụ này vẻn vẹn chỉ là khảo nghiệm nhiệm vụ, có khó khăn nhất định, nhưng độ khó khăn tuyệt đối sẽ không quá lớn.

"Cái tọa độ này hình như cũng ở thảo nguyên lân cận a." Ngưu Tử nói ra.

"Không biết bên kia có đánh nhau hay không." Số Mệnh không nén nổi nói ra, nếu như thật sự đánh nhau, cảnh kia chắc chắn là đặc biệt đồ sộ.

"Không biết chính xác, tuy nhiên nếu như thực sự đánh nhau, phỏng đoán không mấy ngày mấy đêm chắc chắn chấm dứt không được."

Nghe những đội viên này nói chuyện phiếm, Tiêu Ngự nghĩ tới cảnh trên thảo nguyên quân đội 2 bên đông nghìn nghịt, 2 đại liên minh giữa chiến tranh chắc chắn phải tiêu hao không ít quân lực, khi đó tác dụng của các games thủ càng nổi bật hơn.

Mấy đội viên suy đoán, loại đại chiến này thường hay có thể ảnh hưởng kết cấu toàn bộ đại lục, ảnh hưởng quan hệ 2 đại liên minh trong đó, từng games thủ cũng gắn bó chặt chẽ hơn.

Sau khi nhận được nhiệm vụ, 10 người cũng lại nán lại them nữa, 10 cái thân ảnh hướng địa điểm mục tiêu chạy như bay.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.