Tặc Đảm

Chương 230: Ý nguyện xưa




Cáp Nhĩ vừa bay ra ngoài, Phí Tư bên cạnh lại vọt lên. 2 người phối hợp trái lại lại khá ăn ý

< Điện Quang Chi Thuẫn >!

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á cao giọng ngâm xướng trúc trắc chú ngữ, pháp trượng giơ lên cao, pháp bào tung bay lên, toàn thân bao phủ mấy đạo dòng điện. Đem thân thể nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á bảo vệ.

Trường thương trong tay Phí Tư lần thứ 2 đâm trúng nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á. Ngả Cơ Lỵ Á trên đầu phiêu khởi bay lên hơn 1000 giá trị thương tổn, Phí Tư cũng bị một đạo điện quang trên người Ngả Cơ Lỵ Á bắn bay ra ngoài. Hơn nửa ngày mới đứng vững.

Lúc này Cáp Nhĩ đã xuất hiện ở sau lưng nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á. Một cái < Thâu Tập >đâm tới cái ót nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á.

"Đáng chết tên phản bội." Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á còn không kịp chửi mắng. Cái ót đã bị Cáp Nhĩ phục kích đâm trúng, rơi vào trạng thái hôn mê. một đạo dòng điện trên Điện quang thuẫn cũng đem Cáp Nhĩ bắn bay ra ngoài.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á vẫn còn hôn mê trong. Phí Tư vừa vọt lên. Trường thương trong tay chấn động một cái công kích trên người nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á.

Thấy được nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á bị Phí Tư và Cáp Nhĩ thay phiên khống chế, Tiêu Ngự một cái < Thần chi tài quyết > phóng ra ngoài. Sau đó nhanh chóng trốn đi. Tiêu Ngự chỉ có thể dùng Thần Dụ Chi Thư công kích nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á vài cái. Đối với cục diện chiến đấu chỉ có thể góp sức có hạn.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á bị 2 người cùng giai class cận chiến không ngừng áp bức. Cho dù thực lực dũng mãnh. Nhưng cũng thi triển không được. Huyết lượng nhanh chóng đi xuống. Sau 2 phút Huyết lượng chỉ còn lại có hơn 30000.

Phí Tư và Cáp Nhĩ thì hơi lộ vẻ thoải mái, Phí Tư giờ còn lại 58000 Huyết lượng, Cáp Nhĩ còn còn lại 29000 Huyết lượng.

Oành, điện quang hộ thuẫn ở trên người nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á bị Phí Tư và Cáp Nhĩ công kích đến chia 5 xẻ 7. Phí Tư đâu chịu buông tha cái cơ hội tốt này. Vung kỵ sĩ thương trong tay lên. Thúc dục Long Dăng từ trên bầu trời hướng về phía dưới lao xuống.

< Long Viêm Trảm >!

Trường thương trong tay Phí Tư hóa thành một ngọn lửa rồng, từ trên bầu trời phác xuống, công kích ở trên người nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á. Ầm ầm nổ tung ra. Trong lúc nhất thời ánh lửa ngút trời.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á nhận được một cái thiệt hại nặng, lui ra ngoài, thổ ra một ngụm Máu tươi đỏ thẫm, trên người pháp bào nhiều chỗ bị đốt trụi, lộ ra làn da trắng nõn. (wind... : T-T n ếu m à ta thì ta chọn hoàn thành nhiệm vụ trong hoà bình - bọn này chả biết thương hoa tiếc ngọc gì cả... dẻo mồm 1 tí bán đứng thằng Cáp Nhĩ là xong > < )

< Trường Không Trảm >!

Một bên Cáp Nhĩ < Tật Phong Bộ > nhằm phía nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á, nhảy lên cao, chủy thủ trong tay hóa thành một đạo thải hồng, hướng nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á đâm tới.

Phụt, một dòng Máu tươi từ trên vai nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á bắn nhanh ra. Cáp Nhĩ đánh trúng nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á trong con mắt hiện lên một chút chán ghét và căm hận. Tay phải pháp trượng hướng đến nơi bụng Cáp Nhĩ, lạnh quát một tiếng: "Hắc ám phá!"

Đỉnh pháp trượng Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á phát ra một tiếng nổ mạnh nặng nề sinh ra luồng khí lưu mãnh liệt đem Cáp Nhĩ đánh bay ra ngoài, nặng nề té rớt trên mặt đất ở phía xa. Trượt xa hơn 10m, một cái hơn 6000 giá trị thương tổn từ trên đầu Cáp Nhĩ bay lên.

Trường thương trong tay Phí Tư liên tục bức bách nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á. Tay phải một đòn < Long Cuồng Liệt Sát > xuất thủ đâm vào thân thể nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á, đem nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á đánh bay ra ngoài.

Trước khi bay rớt ra ngoài trong tích tắc. Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á kịp tung một chưởng < Hắc Ám Bạo Khí > công kích lên trên người Phí Tư. làm tốc độ Phí Tư đình trệ.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á thật vất vả mới đứng lại được. Một đạo ánh sáng oanh kích trên người nàng. Lại là Tiêu Ngự với skill < Thần Chi Thẩm Phán >. Không có hộ thuẫn hấp thu thương tổn < Thần Chi Thẩm Phán > của Tiêu Ngự đối với nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á tạo thành hơn 8000 giá trị thương tổn.

"Loài người đáng chết!" Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á phẫn nộ gầm gừ, vung pháp trượng tay bên phải lên.Vô số sợi mây hắc ám từ trên mặt đất đi ra, nhanh chóng đem Tiêu Ngự bao vây, Tiêu Ngự vừa định mở ra < Tật Phong Bộ > chạy trốn, ngưng những này sợi mây đột nhiên phóng thẳng ra. Đem Tiêu Ngự trói chặt lại.

"Không tốt." Tiêu Ngự hoảng hốt, sau khi hắn bị những sợi mây hắc ám này trói chặt. Thân thể căn bản không có cách nào động đậy. Cũng không cách nào thi triển kỹ năng, Tiêu Ngự hướng phía trước nhìn lại, nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Ánh mắt sắc bén đang hướng về bên này, tay phải pháp trượng cử động. Từng đạo hắc ám khí tức ngưng tụ ở đầu pháp trượng. Biến thành một quang cầu màu đen chiếu sáng khuôn mặt xinh xắn của nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á.

Lúc này trong ánh mắt của Tiêu Ngự, khuôn mặt trái xoan này tựa như tử thần đòi mạng.

" Teo em rồi." Tiêu Ngự nghĩ thầm.

Đúng lúc này. Một đạo thương nhọn đem nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á đâm bay ra ngoài.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á thân thể nặng nề va chạm ở trên tường cung điện.

Là Phí Tư cứu Tiêu Ngự!

"Được cứu trợ." Tiêu Ngự cái trán toát ra một chút mồ hôi lạnh, vừa rồi thiếu chút nữa đã mất mạng.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á cũng không có từ trên tường rơi xuống, lẳng lặng trôi nổi trên không trung. Trên người pháp bào không gió tự động. Tay phải giơ pháp trượng lên cao, khuôn mặt mỹ lệ ở dưới ánh sáng của ngọn đèn mờ tối đặc biệt đẹp một cách lạnh lùng.

"Du hồn đáng ghét." Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á phẫn nộ gầm gừ. Trên bầu trời từng đạo ánh sáng màu đen đáp xuống trên người nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á.

< Xúc Tua Hắc Ám >!

Vô số bóng ma hội tụ lên. Biến thành một xúc tua vĩ đại đem Phí Tư trên bầu trời nắm chặt lại.

Phí Tư không ngừng vùng vẫy nhưng từ đầu đến cuối không có cách nào thoát khỏi xúc tua vĩ đại. Thấy được Phí Tư bị chế trụ. Tiêu Ngự thầm nghĩ cách.

Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á mái tóc màu đen theo gió vũ động, từng đạo ánh sáng hắc ám tập trung trên pháp trượng. Pháp trượng trong tay Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á ánh sáng trải rộng.

" Xâm nhập giả hèn hạ. Đi tìm chết đi. < Hắc Ám Buông Xuống >!" Nữ hoàng Ngả Cơ Lỵ Á quát nhẹ một tiếng. Một đạo ánh sáng to lớn màu đen oanh kích ở trên người Phí Tư, ở trong luồng ánh sáng hắc ám Phí Tư phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Long Dăng cũng phát ra tiếng long ngâm đau khổ, từng cái sát thương cao tới hơn 1000 thương tổn từ Phí Tư bay lên.

Đây là một ma pháp có tính duy trì lâu dài. Đại chiêu của Ngả Cơ Lỵ Á! Cứ buông xuống Phí Tư như vậy có lẽ không chịu nổi bao lâu! Tiêu Ngự hướng về một bên trên mặt đất nhìn lại, Cáp Nhĩ đã thức tỉnh. Nhưng mà lúc này. Cáp Nhĩ cũng không có đi lên ngăn cản Ngả Cơ Lỵ Á, mà là đứng ở tại chỗ. Con mắt địa hào quang không ngừng huyền ảo biến đổi.

"< Hắc Ám Buông Xuống >. Cuối cùng nhịn không được sử dụng một chiêu này sao?" Cáp Nhĩ khóe miệng lộ ra âm u lạnh lẽo ý cười.

Tiêu Ngự nóng lòng vạn phần. Đều đến lúc này, Cáp Nhĩ lại có thể còn không ra tay, hắn rốt cuộc có dự định gì! Nhưng mà mà lúc này, Tiêu Ngự còn đang bị những sợi mây hắc ám này trói buộc, căn bản không có cách nào động đậy.

Tiêu Ngự gian nan giật tay trái mình tay trái, tay trái Thần Dụ Chi Thư phát ra một đạo bạch sắc quang mang nhợt nhạt, hễ là va chạm vào Thần Dụ Chi Thư sợi mây hắc ám nhanh chóng khô héo. Tiêu Ngự giật mình tay trái Vung Thần Dụ Chi Thư.

< Thần chi tài quyết >!

Một đạo hào quang màu trắng oanh kích lên trên người Ngả Cơ Lỵ Á, Ngả Cơ Lỵ Á phun ra một ngụm tiên huyết. Từ trên bầu trời rơi xuống.

Phí Tư còn sót lại hơn 6000 Huyết lượng bay ngược ra ngoài. Còn Long Dăng vừa rồi bị < Hắc Ám Buông Xuống > hóa thành tro tàn.

Phí Tư nặng nề té rớt ở phía xa trên mặt đất, Ngả Cơ Lỵ Á ngã vào cung điện góc trên mặt đất.

Trên sân chỉ có Cáp Nhĩ còn năng động.

Tiêu Ngự thờ ơ nhìn Cáp Nhĩ, Cáp Nhĩ rốt cuộc muốn làm cái gì? Tiêu Ngự biết. Nếu như mình dẫn tới sự chú ý của Cáp Nhĩ. Nói không chừng Cáp Nhĩ thứ đầu tiên tiêu diệt chính là mình.

Cáp Nhĩ không có để ý bị trói Tiêu Ngự ở bên cạnh. Mắt chim ưng nhìn chăm chú Ngả Cơ Lỵ Á trên mặt đất. Đắc ý cười nói: "Thân ái nữ hoàng bệ hạ. Sau khi sử dụng < Hắc Ám Buông Xuống > thời gian dài sẽ bị rơi vào trạng thái suy yếu, ngươi sẽ không quên chứ."

Trên mặt đất Ngả Cơ Lỵ Á lấy tay cánh tay chống lên mặt đất, ngồi dậy. Lau vết máu ở khóe miệng. Lạnh lùng nói ra: "Ngươi muốn thế nào?"

Cáp Nhĩ 2 mắt đỏ thẫm. Gần như điên cuồng nói ra: "Ngươi biết không. Mỗi khi đêm khuya. Ta nghĩ đến ngươi không có cách nào ngủ được. Ta muốn chiếm giữ ngươi bao nhiêu, muốn có ngươi. Nhưng mà ngươi lại coi ta là thành một tên nô lệ. Từ đầu đến cuối không thèm liếc mắt nhìn ta. Sau khi ta nói xúc phạm ngươi. Ngươi lại có thể đem ta đưa cho con đàn bà mập mạp xấu xí kia. Thân ái nữ hoàng bệ hạ, ngươi sao biết trong lòng ta oán hận ngươi nhường nào? Ta muốn đem ngươi biến thành nô lệ của ta, sau đó ra sức chà đạp ngươi. Ra sức đạp lên cái gọi là cao ngạo kia của ngươi."

Ngả Cơ Lỵ Á cười lạnh lùng nhìn vào Cáp Nhĩ. Chậm rãi đứng lên. 2 tay duỗi hướng cổ áo, cởi ra nút thắt cổ áo. Trên người pháp bào màu trắng tựa như thủy ngân đổ xuống trên mặt đất. Lộ ra thân thể trắng tinh không tì vết : "Ngươi không phải muốn có ta sao? Chỉ cần ngươi đáp ứng ta đem kill 2 người bọn họ, ta có thể đưa nó cho ngươi."

Cáp Nhĩ mắt sói tham lam nhìn chăm chú thân thể hoàn mỹ của Ngả Cơ Lỵ Á.

Tiêu Ngự bị trói buộc một bên ánh mắt dừng ở trên thân thể Ngả Cơ Lỵ Á. Thật khó mà dời đi, bộ ngực cao vút, bụng bằng phẳng, phía dưới là tuyệt vời vô tận sắc xuân. Cánh tay ngọc trắng noãn. Chân đẹp thon dài. Tất cả điều này chỉ có thể xưng là hoàn mỹ. Đã ngay cả nơi mới vừa rồi bị ngọn lửa của Phí Tư thương tổn. Đều đã hoàn toàn khôi phục trơn bóng không tỳ vết. Ngả Cơ Lỵ Á đứng nghiêng nghiêng. Tựa như nữ thần Venus mỹ lệ.

Tiêu Ngự hít một hơi một luồng khí tức khô nóng từ dưới bụng đang ngọ nguậy mọc lên. Tiêu Ngự vẫn chỉ là một xử nam, chưa bao giờ thấy đàn bà thân thể trần truồng, huống chi Ngả Cơ Lỵ Á thân thể hoàn mỹ tựa như một khối bạch ngọc điêu khắc.

"Nàng chỉ là một một ít số liệu!" Tiêu Ngự nhắc nhở chính mình. Cưỡng chế khô nóng trong lòng. Cuối cùng chậm rãi khôi phục yên lặng.

Cáp Nhĩ trong ánh mắt tràn đầy nóng rực dục vọng và mãnh liệt mong muốn chiếm giữ. Quay đầu nhìn về phía Tiêu Ngự, hung ác tàn nhẫn ánh mắt tràn đầy sát ý.

Tiêu Ngự không chút nghi ngờ. Cáp Nhĩ có thể tiêu diệt mình. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Cáp Nhĩ thấy được Tiêu Ngự ánh mắt trong veo. Hơi hơi giật mình. Buông tha Tiêu Ngự, hướng về Ngả Cơ Lỵ Á đi đến.

"Ngươi trước hết kill bọn họ." Ngả Cơ Lỵ Á nhìn chăm chú Cáp Nhĩ nói ra.

"Thân ái Ngả Cơ Lỵ Á nữ hoàng. Ta tại sao phải đáp ứng yêu cầu của ngươi, như bây giờ không phải rất tốt sao, ta hoàn toàn có thể chiếm giữ ngươi mà không cần có bất luận cái gì băn khoăn. Thời gian suy yếu chỉ có thể duy trì 10 phút. Ta tại sao phải lãng phí thời gian đâu?" Cáp Nhĩ nhìn vào Ngả Cơ Lỵ Á. Đắc ý vênh váo cười ầm ầm.

"Ngu ngốc." Tiêu Ngự trong lòng mắng. Ngả Cơ Lỵ Á tự nhiên có điều cậy vào, nếu không sẽ không yên lặng như thế. Chỉ cần bọn họ lưỡng bại câu thương Tiêu Ngự và Phí Tư sẽ có cơ hội.

"Tên gia hỏa hèn hạ. Phẩm hạnh và tướng mạo ngươi như nhau làm cho người người buồn nôn." Ngả Cơ Lỵ Á hướng về Cáp Nhĩ nhổ một bãi nước miếng nước bọt.

Cáp Nhĩ không xem trọng. Đi đến Ngả Cơ Lỵ Á bên cạnh. Nhìn vào thân thể tuyệt vời của Ngả Cơ Lỵ Á, gian nan nuốt nước miếng một cái, cuối cùng nhịn không được, tay phải hướng bộ ngực cao vút của Ngả Cơ Lỵ Á chộp tới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.