Tặc Đảm

Chương 205: Chợ Đêm




Tiêu Ngự cẩn thận xem xét trạm canh gác, dựa theo kết cấu tiêu chuẩn trạm canh, đỉnh trạm canh có lắp đặt một con mắt, chỉ cần có đạo tặc tiến vào phạm vi của con mắt, con mắt sẽ cảnh báo, hoàn hảo, con mắt trên trạm canh phạm vi tương đương có hạn, chỉ có thể đo đạc khu vực chung quanh chừng sáu mét.

Muốn vượt qua trạm canh, phái tránh né phạm vi của con mắt, hơn nữa trạm canh này kiến tạo ở nơi địa thế hiểm yếu, chỉ có thể chính diện vượt qua trạm canh. Từ rừng cây bên cạnh vượt qua thật không dễ có thể, rừng cây bên cạnh nhìn như bình tĩnh nhưng nguy cơ tứ phía, có nhiều vũng bùn đáng sợ, không cẩn thận giẫm vào vũng bùn sẽ bị rơi xuống, cho đến khi bị vũng bùn nuốt hết, đáng sợ hơn bất cứ quái vật nào.

" Nghĩ muốn vượt qua có chút khó khăn" Tiêu Ngự ngẩng đầu nhìn hai tinh linh cung thủ trên trạm canh gác. Tiêu Ngự chợt nhớ tới, mỗi người chơi tham gia nhổ bỏ trạm canh gác ít nhất đạt được 100 điểm vinh quang, trạm canh gác cấp bậc càng cao, đạt được vinh quang trị càng nhiều, nếu như người chơi phối hợp với nhau cùng nhổ trạm canh gác, thu hoạch tính theo cống hiến trị mà phân phối.

100 điểm vinh quang trị, tương đương đánh chết 100 người chơi! Khen thưởng này thật phong phú, bất quá Tiêu Ngự thật sự hữu tâm vô lực.

Tiêu Ngự trầm mặc trong chốc lát, nếu như đem hai tinh linh cung tiễn thủ từ trạm canh dẫn xuống, có lẽ có thể đối phó một chút, Tiêu Ngự từ ba lô rút ra nỏ tiễn, bí mật trốn trong rừng thụ tùng, dần dần tới gần trạm canh gác.

"Mẹ nó, cái nhiệm vụ chết tiệt này, làm cho chúng ta thủ ở chỗ này lâu như vậy, ngay cả mấy cái bóng dáng người chơi thuộc tà ác liên minh cũng không thấy" một thanh âm từ rừng thụ tùng bên cạnh truyền ra.

Tiêu Ngự bỗng nhiên cả kinh, nơi này còn có người? Tiêu Ngự nhanh chóng thu hồi nỏ tiễn, cẩn thận đi ra rừng cây, nhìn về phía trước. Trong rừng cây thụ tùng phía dưới trạm canh gác, xuyên qua khe hở lá cây, mơ hồ có thể nhìn thấy bóng dáng hơn mười cái người chơi thuộc thiên sứ liên minh, bọn họ bí mật trốn trong rừng cây, cho nên vừa rồi Tiêu Ngự không có phát hiện.

Tiêu Ngự thầm nghĩ may mắn, nếu như vừa rồi bắn ra hai nỏ tiễn bắn hai tinh linh cung tiễn thủ, chẳng những phải thừa nhận hai tinh linh cung tiễn thủ truy kích, mấy người chơi thiên sứ liên minh này cũng sẽ đuổi theo, trong bọn họ khẳng định có thợ săn cùng đức lỗ y, truy tung theo, Tiêu Ngự khẳng định có phiền toái.

"Nhiệm vụ này cũng không phải là chúng ta giết nhiều ít bao nhiêu người chơi tà ác liên minh, chỉ cần chúng ta đem trạm canh bảo hộ năm giờ là thành công, hoàn thành nhiệm vụ xong có thể có ba kiện tử trang cùng năm mươi điểm vinh quang trị, ngươi tựu thầm vui đi."

" Năm giờ, buồn chết lão tử, tuỳ tiện chạy tới mấy cái tà ác liên minh làm cho lão tử ngược lại cũng thống khoái hơn ah."

Thanh âm nói chuyện mơ hồ truyền vào lỗ tai Tiêu Ngự, Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, chỉ hai tinh linh cung tiễn thủ trên trạm canh cũng khó đối phó rồi, hơn nữa bên dưới trạm canh còn có hơn mười cái người chơi thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự nghĩ đi qua cơ hồ là không có khả năng.

Tiêu Ngự cẩn thận mở bản đồ, cẩn thận nghiên cứu một chút, "Quên đi, hay là lui về, vòng đường khác đi." Tiêu Ngự nghĩ thầm, trên bản đồ đánh dấu một chút đường nhỏ rơi rớt, bất quả phải vòng quanh khá xa, hơn nữa tương đối nguy hiểm.

Tiêu Ngự né tránh tầm mắt của hai tinh linh cung tiễn thủ, theo đường cũ quay về. Nguồn truyện: Truyện FULL

Đi một đoạn thời gian, thấy có sáu người chơi đâm đầu hướng Tiêu Ngự đi tới

"Đã thu nhặt được hai mươi sáu miếng nanh sói, đủ cho chúng ta đổi được không ít vật" thú nhân chiến sĩ nói với Thương Minh ở phía sau, ngữ khí thập phần hưng phấn.

Ám vu Thương Minh đáp "Ân", ánh mắt nghi hoặc nhìn Tiêu Ngự ở phía trước, hắn rất kì quái Tiêu Ngự vì sao lại quay trở về

Năm người theo ánh mắt của Ám Vu Thương Minh nhìn đến, chứng kiến đối diện bọn họ là Tiêu Ngự, lòng đều có chút buồn bực.

"Nanh sói?" nghe được thu nhân chiến sĩ nói, Tiêu Ngự lông mi nhíu lại, không biết bọn họ nói dùng nanh sói đổi vật phẩm không biết là ý gì? Tiêu Ngự trầm mặc một lát, đón đầu đoàn người chơi này, phía trước có trạm canh tinh linh, nếu như bọn họ lỗ mãng tiếp tục đi lên, rất có thể bị tinh linh trạm canh phát hiện, bị người chơi thiên sứ liên minh giết chết, cho nên không ngại bán chút nhân tình, lại hỏi đến tác dụng của nanh sói.

Ám vu Thương Minh thấy Tiêu Ngự đi tới, nếu là cùng liên minh, lại chỉ có một người, bọn họ cũng không việc gì phải sợ hãi.

" Xin chào!" Thương Minh đối với Tiêu Ngự chảo hỏi, "Xin hỏi có chuyện gì không?" Thương Minh tưởng rằng Tiêu Ngự quay đầu lại là vì bọn họ.

"Phía trước có một tòa trạm canh tinh linh, có hai cái hai mươi cấp tinh linh cung tiễn thủ, còn có hơn mười người chơi thiên sứ liên minh, nếu như các ngươi tiếp tục đi tới, có thể có nguy hiểm." Tiêu Ngự đứng lại tại chỗ, đánh giá đám người chơi này, ánh mắt rơi vào huân chương công hội trên lồng ngực bọn họ, huân chương trên ngực bọn họ điêu khắc một cái kỵ sĩ. Tiêu Ngự bỗng dưng sửng sốt, là người bang Thiết Kỵ?

Ám vu Thương Minh nhìn chăm chăm con mắt Tiêu Ngự, suy tư trong chốc lát, nói "Cảm ơn" Tiêu Ngự không cần phải lừa gạt bọn họ, xem ra Tiêu Ngự sở dĩ lui về là bởi vì phát hiện trạm canh gác của thiên sứ liên minh, mới lui lại.

Tiêu Ngự vội hỏi "Các ngươi là bang Thiết Kỵ?", nếu là người bang Thiết kỵ, chuyện này tựu thành đơn giản.

"Đúng vậy! " Ám Vu Thương Minh có chút cảnh giác nhìn Tiêu Ngự, sở dĩ tin Tiêu Ngự không lừa bọn họ vì Tiêu Ngự cùng bọn họ không phát sinh bất cứ xung đột lợi ích nào nhưng nếu như Tiêu Ngự là người công hội khác lại là địch nhân Thiết Kỵ, ám vu Thương Minh không thể không hoài nghi Tiêu Ngự có dụng tâm khác hay không.

Tiêu Ngự từ hành trang lấy ra một quả huân chương màu bạc, ánh mắt ám vu Thương Minh chợt sáng một chút "Các ngươi nhận ra thứ này không?"

Ám vu Thương Minh kinh ngạc nói "Công hội vinh dự huân chương!"

Năm người chơi phía sau Thương Minh đều động dung, bọn họ hiểu được công hội vinh dự huân chương ý nghĩa như nào.

Chứng kiến những người chơi này kinh ngạc, Tiêu Ngự nhìn công hội vinh dự huân chương trong tay, xem ra thứ này phân lượng không nhỏ.

Tiêu Ngự không biết chính là, công hội vinh dự huân chương chỉ có sáu cái, một cái là do công hội lão đại giữ, năm quả còn lại phân cho người chơi vô cùng trọng yếu đối với công hội, mỗi một người cầm công hội vinh dự huân chương, mặc kệ có phải công hội thành viên hay không, tại công hội địa vị đều là siêu nhiên, đãi ngộ tương đương với cấp bậc trưởng lão.

"Không trách được hắn có trang bị tốt như vậy" ám vu Thương Minh thầm nghĩ, Tiêu Ngự cư nhiên có ba kiện truyền thuyết cấp, trang bị như vậy, cả tà ác linh minh cũng có thể đứng vào hàng ba người đứng đầu.

Cho đám người ám vu Thương Minh xem qua vinh dự huân chương, Tiêu Ngự đem vinh dự huân chương ném vào trong hàng trang, nói "Vừa rồi ngươi nói nanh sói đến tột cùng có tác dụng gì?"

Thương Minh giải thích " Trung tâm Hắc Ám ao đầm có một chợ đêm của dân bản xứ, dân bản xứ không thích giao dịch bằng kim tệ, nanh sói hoang lang rơi xuống là tiền tệ thông dụng của bọn họ, dùng nanh sói có thể đổi được vật phẩm."

Tiêu Ngự hỏi "Chợ đêm dân bản xứ? Dùng nanh sói có thể trao đổi được những thứ gì?" Tiêu Ngự hỏi, mở bản đồ ra xem xét một chút, trên bản đồ quả thật đánh dấu một cái chợ đêm, chỉ là đánh dấu quá nhỏ, Tiêu Ngự vẫn không chú ý thôi.

Thương Minh nói "có thể trao đổi rất nhiều, dân bản xứ buôn bán ở chợ đêm chủ yếu là dược thảo tiếp theo là sủng vật, toạ kỵ còn có trang bị, bất quá đồ tốt phải mấy nghìn mấy vạn miếng nanh sói, nếu như có nhiều nanh sói, còn có thể đổi được vật phẩm truyền thuyết cấp, sử thi cấp." nói tới trang bị truyền thuyết cấp, sử thi cấp, Thương Minh không khỏi có chút nhấn mạnh.

Không nghĩ tới chợ đêm nhiều thứ tốt như thế, nghe Thương Minh giới thiệu, Tiêu Ngự sinh ra ý niệm muốn vào nhìn, mục đích của Tiêu Ngự cách chợ đêm của dân bản xứ cũng không xa, vừa lúc thuận đường.

Tiêu Ngự hỏi "Kế tiếp các ngươi chuẩn bị làm sao bây giờ, đi đường vòng?" theo bản đồ chỉ thị, nếu như con đường này không thông, đám người Thương Minh phải đi đường vòng rất xa.

Thương Minh trầm ngâm trong chốc lát nói "Ta thử xem có thể đả thông đường không."

Tiêu Ngự hỏi "Ngươi có thể tìm thêm người không?" nếu như có thể tìm thêm người chơi, chưa chắc hạ không được trạm canh gác kia.

"Hẳn là có thể tìm tới một ít người, công hội chúng ta có hơn mười tiểu đội hoạt động trong Hắc Ám ao đầm, thu thập nanh sói." Thương Minh nói, hắn bận rộn đứng lên, bắt đầu liên lạc người khác.

"Nếu như hắn có thể tìm người, như vậy đỡ phải đi đường vòng" Tiêu Ngự nghĩ thầm, người chơi có thể ở phụ cận Hắc Ám ao đầm hoạt động sẽ không quá kém, Tiêu Ngự ở bên một gốc thụ tùng, nghỉ ngơi một lát.

Thương Minh hướng Tiêu Ngự nói "Có năm tiểu đội khoảng cách nơi này tương đối gần nhân số chừng ba mươi người, một hồi nữa sẽ tới."

Tiêu Ngự gật đầu, có thể tìm tới hơn ba mươi người, khẳng định có thể nhổ trạm canh gác này.

Tiêu Ngự không nói chuyện, an tĩnh chờ đợi.

Đám người Thương Minh tụ cùng một chỗ, nghị luận gì đó thỉnh thoảng liếc mắt nhìn Tiêu Ngự, bọn họ đối vớ thân phận Tiêu Ngự có chút tò mò, phỏng đoán, Tiêu Ngự hẳn là bằng hữu của bang chủ.

Thiết kỵ công hội so với công hội khác nhân số ít hơn nhưng tổng thể thực lực không kém, bởi vì người chơi vào thiết kỵ công hội tố chất cao hơn, không giống công hội khác, cao thấp không đều, hơn nữa lực ngưng tụ cũng rất mạnh, đây là nguyên nhân vì sao Thương Minh có thể gọi nhiều người chơi tiểu đội tới trợ giúp như vậy.

Qua chừng hơn mười phút đồng hồ, đội thiết kỵ người chơi đầu tiên đã đi tới, ngay sau đó là đội thứ hai, thứ ba, càng ngày càng nhiều.

Tiêu Ngự tính toán một chút, tổng cộng là ba mươi chín người, đánh hạ trạm canh gác hẳn không có vấn đề gì.

Thương Minh kiểm kê nhâsố, đem đoàn đội biên chế tốt, chuẩn bị giao cho Tiêu Ngự chỉ huy, liếc mắt nhìn phụ cận, lại không phát hiện Tiêu Ngự, Tiêu Ngự đã biến mất không thấy.

" Hắn đi rồi" đạo tặc tên Thiên Không nói.

Thương Minh gật đầu, Tiêu Ngự khó có khả năng đi vòng, rất có thể là đi lên phía trước.

"Chúng ta đi thôi" Thương Minh đối với những người chơi khác nói.

Ba mươi chín người theo đoàn đội xuất phát, hướng phía trước tiến vào, đi đến phía trước chừng mấy trăm mã, bọn họ phát hiện một trạm canh gác cao vút, trên trạm canh còn có hai cai tinh linh cung tiễn thủ.

"Mọi người cẩn thận một chút, trừ bỏ hai cái tinh linh cung tiễn thủ phía dưới trạm canh còn có hơn mười người chơi" Thương Minh nhắc nhở nói, nhìn một chút đội hình khổng lồ phía sau, nếu như tình báo Tiêu Ngự xác thực, bọn họ nhiều người như vậy, nhổ bỏ trạm canh gác này hẳn không có vấn đề gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.