Tà Vương Phù Thượng Tháp: Nông Nữ Hữu Điểm Điền

Chương 39: Không Gian Mở Rộng




Tác giả: Vân Phi Mặc
Truyện được đăng chính thức trên wattpad của ooOLloydOoo ^^ Mong mọi người ủng hộ
Vốn tưởng rằng diện tích không gian là cố định, xem ra là không phải. Trước kia nó khá nhỏ, mà nơi trồng mía kia đột nhiên mở rộng ra, chắc hẳn có nghĩa là trồng càng nhiều loại thực vật, không gian cũng sẽ ngày càng mở rộng.
Vì nghiệm chứng ý tưởng này, Lâm Diệp Nhi lại đi thu hoạch mía, sau đó lại tiếp tục đi gieo, đồng thời cũng trồng cây dẻ ở bên ngoài vùng trông mía để làm ký hiệu.
Sau khi gieo xuống một tuần cây mía sẽ trưởng thành. Chờ một tuần sau, nàng sẽ quay lại kiểm tra không gian.
Những thứ trồng trong không gian, không thể công khai lấy ra, tiền trong nhà thu tự nhiên trở nên thiếu thốn, nhà vừa tu sửa, vừa lên voi chưa được mấy ngày đã thấy nguy cơ phải bắt rận trên lưng chó rồi.
Tu sửa nhà ở là đại sự, sư phó tu sửa thấy khách chỉ là mấy đứa trẻ, cũng không dùng thủ đoạn gian dối, làm việc rất dụng tâm, chỉ qua một tuần liền sửa sang nóc nhà cùng cửa sổ trông rất chắc chắn, ổn thỏa.
Dù những người thợ này chỉ làm trong thời gian ngắn nhưng đã bị thức ăn của Lâm Diệp Nhi thuần phục sát đất, trước khi đi còn khen không ngớt về trù nghệ của Lâm Diệp Nhi.
Hiện tại căn nhà tranh rách nát đã trở nên sáng sủa, sau khi kết toán xong, tổng cộng đã độn chi lên gần mười tám lượng bạc.
Sau khi dọn phòng ổn định, Lâm Diệp Nhi cùng Tiểu Đoàn Đoàn đã có riêng mỗi người một phòng, phòng trước kia quá cũ nát, hơn nữa nóc nhà lại bị thấm nước nghiêm trọng, cho nên tỷ muội hai người ở chung một gian phòng.
Hiện tại nhà đã sửa tốt, trước đó vài ngày cũng đã mua vải vóc bông các thứ để làm chăn đệm, tổng cũng đủ dùng. Lâm Diệp Nhi tìm được một cái bình gốm, lại vào rừng kiếm mấy cây hoa dại, để vào trong bình, bên trong dùng linh tuyền để dưỡng, làm căn phòng trông vô cùng có sức sống.
Sang thiệt chớ -.-
Phòng bếp, nhà kho, sau khi sửa sang lại toàn bộ, giờ đã ra dáng một căn nhà thực thụ, chứ trước kia nhà tranh cũng đã là sang rồi, nếu nói là chòi cũng không quá đáng.
Đến tối, Lâm Diệp Nhi làm một bàn ăn ngon, chiêu đãi mọi người vất vả trong quãng thời gian này. Lấy miếng thịt trong nhà xào lên, lại làm một mâm cải trắng, một chén canh nấm tiên, cả ba vui sướng trải qua bữa ăn thịnh soạn nhất từ trước đến giờ.
Ăn cơm xong, từng người trở về phòng, Lâm Diệp Nhi đóng cửa lại sau, lập tức tiến vào không gian. Lúc nhìn thấy không gian mở rộng ra phía sau những cây dẻ,Lâm Diệp Nhi vui sướng không kể xiết.
Xem ra suy đoán của nàng không sai, nếu muốn không gian trở nên rộng lớn, về sau phải gieo trồng thật nhiều cây cỏ. Lúc này Lâm Diệp Nhi lại thu hoạch hạt dẻ cùng mía, lại bắt đầu tuần hoàn gieo trồng tiếp.
Cây mía trưởng thành chỉ cần bốn ngày, hạt dẻ thì lại khác, nếu là gieo trồng từ cây giống, chờ đến lúc nó nở hoa kết quả ít nhất cũng phải mười ngày qua, nhưng nếu đã ra ra hoa kết quả t lần đầu tiên thì chỉ cần hai ngày sau đã có thể thu hoạch rồi.
Trước mắt nàng đã gieo thành công hơn mười cây dẻ, cũng coi như là đáp ứng nhu cầu hạt dẻ ở thực tế. Còn cây mía có thể trồng nhiều hơn, càng nhiều càng tốt. Đương nhiên hạt giống cây mía không cần quá nhiều, chỉ cần hai lần trồng đã có rất nhiều cây mía, sau khi thu hoạch xong, Lâm Diệp Nhi toàn bộ đặt chồng chất ở một bên.
Lúc này Lâm Diệp Nhi không nghĩ sẽ trồng mía trên toàn bộ đất có hiện tại, mà để dành lại một vùng, dùng để gieo trồng rau dưa cùng hạt giống cây lương thực mua được ở trấn trên.
Hạt giống lương thực chỉ có tiểu mạch, hạt giống lúa thì trong nhà có, nhưng rau cũng không có nhiều, chỉ có cải trắng cùng hai loại rau xanh mà thôi.
Cải trắng cùng rau xanh hai loại này sẽ dùng một nửa diện tích đất, còn lại để trồng tiểu mạch cùng lúa nước.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.