Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 42: Bỏ qua




Editor: Tương Ly
Ý tứ của hắn là... Muốn đi phủ thành chủ làm khách?
Đáy mắt Dạ Quân Nham lóe qua thoáng khiếp sợ, tiếp theo khẽ nhíu mày, nghĩ thầm hắn chẳng lẽ còn chưa hết hy vọng với Kính Luân Hồi?
“Đương nhiên hoan nghênh, ân nhân đến, toàn bộ Viêm Hỏa Thành chúng ta đều hoan nghênh.” Mặc dù trong nội tâm hoài nghi dụng ý hắn vào ở phủ thành chủ, nhưng Dạ Quân Nham lại không cự tuyệt.
Hắn căn bản không cách nào cự tuyệt, hắn vừa đến đã cứu đám người mình nhiều tính mạng như vậy, với mình có ân; thứ hai lấy tu vi bí hiểm của hắn, nếu đắc tội hắn, chẳng phải là đưa tới đại địch cho Viêm Hỏa Thành? Huống chi hắn lần này không nói tới một chữ chuyện Kính Luân Hồi, chỉ muốn đi phủ thành chủ làm khách mà thôi, như hắn ngay cả này điểm yêu cầu nếu không đáp ứng, còn đâu danh dự?
“Bọn họ, tùy ngươi xử trí.” Viêm Minh gật đầu, Dạ Quân Nham ngược lại là người thông minh, hắn thích cùng người thông minh nói chuyện.
Đám người kia bị Viêm Minh điểm đến sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, đáy lòng hối hận không thôi, sớm biết rằng sẽ có người lợi hại như thế xuất hiện, bọn họ vô luận như thế nào cũng không sẽ chạy tới chịu chết, nhìn xem ngốc ưng lão nhân cái loại đó Thiên giai cao thủ còn bị hắn như bóp con kiến bóp chết, trong lòng bọn họ ngay cả ý niệm phản kháng cũng không dám có.
Đáy mắt Dạ Quân Nham lóe tia ngoan lệ, đôi mắt quét qua những phần thi thể, chân tay cụt trên đất, đáy mắt tràn đầy đau đớn cùng bi thương, “Giết! Không chừa một người.”
Phất tay, hắn hạ xuống lệnh giết bất luận tội!
Hơn hai mươi tên thuộc hạ còn sống trong mắt thiêu đốt lên hừng hực hận ý, tay run rẩy nắm vũ khí, từng bước một đi về hướng những người đã giết huynh đệ bọn họ, toàn thân sát khí...
“Lão tử giết các ngươi!”
“Lưu Kì, huynh đệ của ta năm đó cứu ngươi một mạng ngươi lại vong ân bội nghĩa, hôm nay ta thay huynh đệ của ta đem mệnh ngươi thu hồi lại!”
“Thấy lợi quên nghĩa, súc sinh, bọn người các ngươi súc sinh...”
...
Ở dưới uy áp kinh khủng của Viêm Minh, ngốc ưng lão nhân dẫn đầu đám người kia không hề có lực chống cự, hơn một trăm người bị hơn hai mươi người thị vệ đồ sát, người người chết không toàn thây!
“Các huynh đệ, chúng ta báo thù cho các ngươi ...”
“Các huynh đệ, chúng ta về nhà!”
...
Nhìn những nam nhân một khắc trước còn hung mãnh giết địch, một khắc sau lại ôm thi thể trên đất lệ rơi đầy mặt, đáy mắt Viêm Minh lóe qua tia tán thưởng!
Trọng tình nghĩa, xứng dáng là nam nhân!
Ánh mắt hắn rơi xuống Dạ Quân Nham đồng dạng thần sắc kích động, đáy mắt lóe qua thần sắc quỷ dị khó lường.
Có lẽ, cuộc đời này cha mẹ Thất Thất sẽ không đồng dạng...
Đêm đó, Viêm Minh tiến vào phủ thành chủ, lại không như nguyện nhìn thấy người hắn tâm tâm niệm niệm.
Hắn từng uyển chuyển hỏi thăm qua thành chủ Dạ Quân Nham, được đáp án dĩ nhiên hắn cũng không biết Dạ Thất Thất đi nơi nào.
Mà giờ khắc này Dạ Thất Thất lại hồn nhiên không biết có tồn tại kinh khủng như thế theo dõi chính mình, mà thôi tính cách của nàng dù biết được chỉ sợ cũng sẽ không để ở trong lòng.
Giờ phút này, nàng đang tiến hành một nghi thức rất trọng yếu - - nhận chủ!
Ở dưới sự nghiêm hình bức cung của nàng, bánh bao nhỏ khí linh cuối cùng cùng nàng thẳng thắn!
Nàng Dạ Thất Thất bất quá là trùng hợp đánh bậy đánh bạ tiến vào trong nghịch thiên thần đỉnh, Nghịch Thiên Đỉnh cũng không nhận thức nàng, nàng chỉ là có tư cách trở thành chủ nhân Nghịch Thiên Đỉnh mà thôi, khí linh trước lời nói nửa thật nửa giả, mục đích chỉ là muốn để nàng đem Nghịch Thiên Đỉnh mang ra khỏi địa phương quỷ quái này, cũng không có thật lòng nhận thức nàng.
- - ta kháo, ai nói bánh bao nhỏ ngây thơ thuần lương? Hàng này nha đúng là đồ phúc hắc!
Dạ Thất Thất nghe khí linh nói xong, trong lòng một trận chửi rủa, quả nhiên không thể tùy tiện tin người khác, còn có mẹ nó câu nói kia nói thật hay “Càng là nữ nhân xinh đẹp càng gạt người!” Tương tự như vậy nàng cũng có một câu, càng là vật dễ thương đáng yêu càng có thể là tiểu quái thú phúc hắc!
Nếu đã cùng khí linh thẳng thắn, Dạ Thất Thất đương nhiên sẽ không để cho miếng thịt béo ăn vào trong miệng lại bay mất, dùng toàn bộ hãm hại lừa gạt mê hoặc uy hiếp các kiểu kỹ năng, bánh bao nhỏ khí linh cuối cùng rưng rưng gật đầu, cùng nàng lập thành khế ước, hơn nữa lập tức giúp nàng cử hành nghi thức nhận chủ!
Đêm nay, Dạ Thất Thất đều ở trong Nghịch Thiên Đỉnh không trở về phủ thành chủ, đồng dạng, đêm nay, Viêm Minh ở phủ thành chủ đợi nàng cả đêm, cuối cùng lại cũng không thể đợi đạo bóng dáng quen thuộc trong trí nhớ trở về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.