Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 362: Tử gia, thực lực chấn nhiếp! (3)




Editor: ChieuNinh_dd.lequydon
Tử Tiếu Lãnh từng tận mắt nhìn thấy người trước mắt nhìn như hài đồng này đã xử trí một người nói năng lỗ mãng với hắn như thế nào, trước nhổ hết từng cái móng tay của người nọ, rồi sau đó ngâm ở trong nước muối trọn vẹn nửa nén hương. Rồi sau đó đích thân hắn cắt bỏ lỗ tai, con mắt, mũi... kể cả đầu ngón tay và từng bộ vị trên thân thể của người nọ, từ từ, từng chút, bày ra chỉnh tề ở trong mâm. Bên cạnh bày một cái nồi lớn trên bếp lò, những bộ phận máu tươi đầm đìa lấy xuống từ trên thân người kia liền bị bỏ vào ở bên trong nồi hơi chưng chín. Sau đó trước mặt bọn họ để cho người kia ăn vào từng miếng từng miếng, nếu không ăn, thì đánh xuống một cái răng hoặc cho hắn một đao... Đến nay nhớ tới một màn kia, Tử Tiếu Lãnh đều cảm thấy trong dạ dày một trận cuồn cuộn, rất muốn phun!
Dù như thế nào hắn cũng không nghĩ ra, một người dáng dấp tinh linh thấu triệt như thế, hài đồng đẹp mắt đến thật giống như đứa nhỏ thanh khiết vậy mà trong xương lại là thị huyết biến thái như thế.
"Để ta xem, Tuyết huynh thư thả chờ một lát." Rõ ràng vô cùng thị huyết biến thái tàn bạo, lại hết lần này tới lần khác có cái tên vô cùng tinh khiết tao nhã, thật sự là buồn cười đến cực điểm.
Che giấu chuyện xấu, dơ bẩn không chịu nổi!
Người thị huyết tàn bạo như thế, hết lần này tới lần khác lại gọi là Tuyết Vô Cấu, lấy ý trắng noãn tinh khiết thấu triệt không dơ bẩn như tuyết.
Lúc biết được tên Tuyết Vô Cấu từ đâu mà có, Tử Tiếu Lãnh ước chừng cười lạnh nửa nén hương.
Buồn cười, quả nhiên thật là tức cười!
"Ừ, chủ nhân để cho ta chuyển cáo Tử gia chủ một câu nói." Trên mặt Tuyết Vô Cấu không chút biểu tình, trên mặt tinh xảo giống như đứa nhỏ tuyết trắng lạnh như băng không mang theo chút tình cảm nào, lộ ra cỗ hàn ý cự người ngoài ngàn dặm: "Chủ nhân nói, mấy ngày gần đây sẽ có một nam một nữ đi vào Cự Tượng Thành, vả lại Tử gia chủ còn nhớ phải ước thúc người Tử gia ngàn vạn lần không được trêu chọc đến bọn họ, cần phải làm cho họ rời đi sớm một chút. Nếu không, hết thảy hậu quả để cho Tử gia tự mình gánh chịu, chủ nhân quả quyết sẽ không quản chuyện này."
Người ngay cả Mộc thị đều muốn kiêng kỵ, vậy một nam một nữ đó đến tột cùng là lai lịch ra sao?
Đáy mắt Tử Tiếu Lãnh thoáng lóe qua vẻ kinh ngạc, lập tức mang theo vài phần thăm dò hỏi Tuyết Vô Cấu: "Xin hỏi Tuyết huynh, hai người này đến tột cùng là lai lịch ra sao? Tuyết huynh có biết tướng mạo không? Không biết Tuyết huynh có thuận tiện lộ ra một hai hay không?"
Tuyết Vô Cấu lạnh lùng nhìn đến Tử Tiếu Lãnh một cái, giọng nói vẫn lạnh như băng không hề tâm tình như cũ: "Chuyện không nên biết Tử gia chủ tốt nhất đừng hỏi."
Đụng phải đinh ở chỗ Tuyết Vô Cấu, Tử Tiếu Lãnh cũng không mặt mũi tiếp tục hỏi nữa, mở ra thư tín Tuyết Vô Cấu đưa tới cẩn thận đọc kỹ, rồi thiêu hủy lá thư này ngay trước mặt Tuyết Vô Cấu, ngay cả tro đều bị Tuyết Vô Cấu thu về. Dien%^%dan*^*le#*#quy^_^!don~ChieuNinh
"Tuyết huynh, trong thư nói, huynh muốn ở lại mấy ngày ở Cự Tượng Thành, không biết Tuyết huynh đã tìm được nơi ở chưa? Nếu như Tuyết huynh không chê quý phủ đơn sơ, không bằng tạm thời đặt chân ở bỉ phủ, không biết ý Tuyết huynh như thế nào?"
Lời Tử Tiếu Lãnh nói người bình thường vừa nghe thì biết hắn là cố ý khiêm tốn, thật không nghĩ đến Tuyết Vô Cấu lại nghiêm trang đánh giá Tử phủ, mặt mũi tràn đầy ghét bỏ gật đầu: "Thuận tiện mà thôi, ủy khuất mấy ngày cũng không sao."
Phốc!
Nghe lời Tuyết Vô Cấu nói, Tử Tiếu Lãnh thiếu chút nữa nhịn không được đánh lên mặt hắn một quyền.
Nếu đã ủy khuất như vậy, ngươi cần gì ở lại chỗ này?
Tử Tiếu Lãnh rất muốn nói với hắn những lời này, nhưng lời nói đến bên miệng, chống lại cặp mắt không hề gợn sóng của Tuyết Vô Cấu, hai tròng mắt thấu triệt thanh minh, lại nuốt tất cả lời nói xuống.
Vì tương lai gia tộc, ta nhẫn!
"Ba người kia, còn tốt?" Tuyết Vô Cấu đột nhiên mở miệng hỏi.
Tử Tiếu Lãnh gật đầu: "Rất tốt, bọn họ giống như đã nhận mệnh rồi, ngoại trừ hai ngày vừa tới kia thì làm ầm ĩ, mấy ngày nay đã yên tĩnh rất nhiều."
"Không biết khi nào thì Tuyết huynh dẫn người đi? Ta..." Tử Tiếu Lãnh mặt mũi tràn đầy khó xử, muốn nói lại thôi mở miệng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.