Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 259: Cường phá phong ấn, Thất Thất ra oai (7)




Editor: ChieuNinh
Đáng chết! Sớm biết thiếu niên kia khó đối phó như thế, lúc ấy mình nên giải quyết hắn trước tiên, cũng sẽ không nháo đến trình độ bây giờ.
Nghĩ đến ánh mắt không đồng ý của lão Lục lúc đến xem mình kia, tâm tình Tam trưởng lão giống như lửa đốt, tức giận phẫn nộ đan xen!
Lại nghĩ tới lão Lục uyển chuyển báo cho hắn biết lời nói trước đó của tộc trưởng. Dưới sự phẫn nộ, Tam trưởng lão đánh ra một quyền lên thân cây ở bên cạnh, một quyền ẩn chứa linh lực, trực tiếp đánh gãy ngang thân đại thụ.
"Ầm..." Thân cây ngã xuống đất, phát ra một trận rầm rầm rào rào.
Cách hơn mười mét, Dạ Thất Thất trong trạng thái ẩn thân nhìn thấy Tam trưởng lão đột nhiên giống như nổi điên, khẽ chau mày.
Hắn đang phát thần kinh gì vậy?
Chẳng lẽ hắn còn có khuynh hướng tự ngược?
Nhưng cũng làm cho Dạ Thất Thất phát hiện một chuyện, đó chính là, những đệ tử khác của Thủy gia hình như đối với hành động này của Tam trưởng lão đã tập mãi thành thói quen, thậm chí vì không muốn bị giận chó đánh mèo, tất cả mọi người theo bản năng tránh xa hắn, đi vòng qua địa phương khác lục soát.
Thấy thế, Dạ Thất Thất cười lạnh, xem ra, ngay cả ông trời cũng không ưa hắn!
Muốn ra tay công kích trước trong nháy mắt, bóng dáng Dạ Thất Thất hiện ra, giơ Phệ Hồn roi lên cao, hung hăng đánh xuống một roi về Tam trưởng lão...
"Tam trưởng lão, cẩn thận!"
Một tiếng hét lớn từ đằng xa truyền đến, nhưng mà đã trễ!
Đáy lòng Tam trưởng lão cảm giác được một trận lạnh run, chờ hắn phục hồi tinh thần lại, lại phát hiện ở chỗ sâu trong linh hồn của mình truyền đến một lực lượng cường đại lôi kéo, lực hút của lực lượng này cực kỳ cường đại giống như làm cho linh hồn của hắn bị tê liệt, đau đến không muốn sống.
"Tử Tiêu Thần Lôi, diệt!"
Cùng lúc đó, một giọng nói thanh thúy rơi xuống, kèm theo đó là một đạo sấm sét màu tím, hung hăng bổ vào trên người Tam trưởng lão với khuôn mặt tràn đầy thống khổ đến vặn vẹo.
"Oanh - -" "Oanh - - "
Tiếng sấm sét vang lên liên tiếp, biểu tình trên mặt Tam trưởng lão từ vặn vẹo giãy giụa đến cuối cùng đờ đẫn dại ra, cho đến khi chết đi.
"Tiểu tặc đáng chết!" Cách đó không xa, một tiếng hét phẫn nộ vang lên.
Kèm theo đó là một đao mang bén nhọn, Dạ Thất Thất mới vừa dùng hết toàn lực đánh chết Tam trưởng lão thực lực mạnh hơn bản thân rất xa. Hiện tại đối mặt với Lục trưởng lão thực lực tương tự với Tam trưởng lão phát ra một kích toàn lực, muốn tránh cũng tránh không kịp. Dùng Phệ Hồn roi đỡ một nửa công kích, một nửa uy lực còn dư lại của đao mang, cũng đủ làm cho Dạ Thất Thất bị đẩy lui, phun ra một búng máu tươi! (đao mang: giống như là lưỡi đao sắc bén nhưng không bằng sắt thép mà bằng sức gió của cánh tay đánh ra như thường thấy ở các phim hk ấy. Mình thấy dùng từ đao mang nó thuận hơn nên để như vậy)
"Cao thủ tu vi tôn cảnh, quả nhiên danh bất hư truyền!" Dạ Thất Thất chậm rãi đứng lên, bộ dáng có vài phần chật vật, sợi tóc mất trật tự, ngực còn có vết máu chính mình mới phun ra, trên đầu gối đầy bùn đất, đó là lúc vừa rồi mới bị đánh lui ma sát mặt đất còn lưu lại.
Mặc dù cao thủ tu vi tôn cảnh lợi hại, nhưng vẫn chưa tới mức làm cho Dạ Thất Thất nghe thấy liền không chiến mà bại. Nếu thật sự như thế, mới vừa rồi nàng cũng không cần đối địch với Tam trưởng lão.
Giờ đây, đã có hai người trưởng lão Thủy gia bị nàng chém giết, huống hồ tình trạng hiện tại của Viêm Hỏa Thành có quan hệ với Thủy gia, tung tích cha mẹ nàng không rõ, trong đó manh mối ở các phương diện đều chỉ ra có quan hệ với Thủy gia. Cộng thêm chỉ với ân oán của nàng và Thủy Thanh Ngạo cùng Thủy Thanh Khuynh, nàng và Thủy gia, thù này hận này, không cách nào hóa giải.
"Ầm - -" "Ầm - - "
Đao mang của Lục trưởng lão tràn đầy sát khí đánh tới Dạ Thất Thất, Dạ Thất Thất lách mình tránh thoát công kích của đao mang, Phệ Hồn roi lóe ra tia sáng yêu dị, từng ngọn lửa mang theo lực cắn nuốt từ trong lòng bàn tay Dạ Thất Thất đánh ra.
"A - - đáng chết!"
Lục trưởng lão bất ngờ không kịp chuẩn bị, bị bỏng bởi ngọn lửa Dạ Thất Thất đánh ra, trong ngọn lửa chứa đựng lực cắn nuốt, nhanh chóng thôn tính linh lực Lục trưởng lão.
Chính là hiện tại!
Dạ Thất Thất thừa cơ nắm lấy cơ hội, Phệ Hồn roi rời khỏi tay, giống như có sinh mạng, cực kỳ linh hoạt quấn lên Lục trưởng lão...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.