Tà Thiếu Dược Vương

Chương 810: Nhập thánh




Thân thể Tàn Thiên Thánh Hổ vỡ vụn, lực lượng theo Ngưu Lão Nhị khống chế, đổ về phía Nhậm Kiệt.
- Lần này Nhị gia nói rõ ràng trước, đừng phân tâm, Nhị gia chỉ muốn nói rõ ràng với ngươi, đây là Thánh thể của thất muội, lúc trước bị đám đê tiện kia tự cho là khống chế được nên mới thành thế này. Bây giờ Nhị gia dùng Thánh thể này giúp ngươi, lần này không cho ngươi từ chối. Có nghe chưa, lần này... Ngưu Lão Nhị sợ Nhậm Kiệt lại có hành động gì, hắn lập tức giải thích trước.
Chỉ là tài ăn nói của Ngưu Lão Nhị rõ ràng không cao, trong lòng hiểu rõ, nói ra lại không được rõ ràng, nói đến sau lại không biết phải diễn đạt thế nào.
- Sặc! Thánh thể lại bị tên này trực tiếp chuyển hóa thành lực lượng, lực lượng thật khổng lồ, quá tốt... Nhậm Kiệt lại cảm nhận được lực lượng trút vào, đồng thời nghe tiếng của Ngưu Lão Nhị, liền yên lòng.
Nói chơi, trước giờ Nhậm Kiệt đều làm chuyện mà người khác không dám làm, tự nhiên hắn không phải hạng cổ hủ gì.
Hắn không cho Ngưu Lão Nhị tự phế hy sinh, là bởi bản thân Nhậm Kiệt có nguyên tắc cùng giới hạn làm người. Nếu hôm nay hắn thật tiếp nhận Ngưu Lão Nhị dùng tánh mạng giúp hắn tăng lên lực lượng nhập Thánh, vậy tâm tình của hắn sẽ có khúc mắc không thể tháo gỡ. Như vậy, Nhậm Kiệt vĩnh viễn không đạt đến mạnh nhất.
Nhưng bây giờ thì khác, Thánh thể đời trước của Hổ Hổ, Nhậm Kiệt lại không có chướng ngại gì.
- Đừng nói nhảm, lần này coi như ngươi thông mình, sớm biết ngươi có thể luyện hóa Thánh thể, cần gì tốn công nhiều chuyện như vậy. Nhậm Kiệt liền buông ra, dung nhập lực lượng luyện hóa Tàn Thiên Thánh Hổ.
Hắn không phải hạng người cứng nhắc, đến lúc này tự nhiên sẽ không so đo những chuyện đó. Lần này không như Ngưu Lão Nhị lấy mạng mình tăng lên lực lượng cho Nhậm Kiệt, trước đó Nhậm Kiệt dù trọng thương, nhưng nhẹ hơn Tàn Thiên Thánh Hổ rất nhiều, hắn có thể cảm nhận được Tàn Thiên Thánh Hổ bị đánh bay thảm thế nào.
Chỉ là tiếp theo hắn chìm trong cảm ngộ, tiếp đó liền đột phá, không để ý tới Tàn Thiên Thánh Hổ nữa. Càng không ngờ, Ngưu Lão Nhị lại có cách luyện hóa Tàn Thiên Thánh Hổ thành lực lượng tinh khiết.
Vừa nghe vậy, Ngưu Lão Nhị liền cười nói: - Người khác thì tự nhiên không được, ngay cả những Bán Thánh khác lấy được Thánh thể này, cho hắn trăm ngàn năm cũng chưa chắc luyện hóa thu lấy cho mình, dù sao đây là Thánh thể Bán Thánh đỉnh phong. Thánh thể đạt đến nước này, dù cho Thánh hồn ngã xuống, thân thể vẫn có uy lực đặc thù hết sức huyền diệu. Huống gì thất muội không chết, có lẽ bây giờ không thể khống chế lại Thánh thể này, hiện tại muội ấy cũng không cần. Nhưng là nhị ca, muội ấy chắc chắn sẽ không chống cự lực lượng của Nhị gia, huống chi thất muội có nhân quả kiếp này với ngươi, nói rõ mọi chuyện liền trở nên đơn giản.
Người thế tục dù có nói nhân quả, nhưng vĩnh viễn khó mà chạm đến, càng khó nói rõ ràng nhân quả như thế nào. Nhưng đối với người tu đạo, nhất là đạt tới Bán Thánh, đó là chuyện cực kỳ huyền diệu nhưng lại rất rõ ràng, chuyển thế đầu thai, nhân quả tuần hoàn cũng dần sáng tỏ.
Đương nhiên, còn chưa đạt đến mức nhìn xuyên kiếp trước kiếp nầy, nếu thật đạt đến mức đó, chính là thật sự trở thành Thánh nhân.
- Nhân quả, Hổ Hổ... Lời này làm Nhậm Kiệt không khỏi sững sờ, trong lòng rất cảm khái. Cảnh tượng ấp ủ Hổ Hổ hiện ra trong đầu, suốt một đường dẫn dắt Hổ Hổ như con gái, đến giờ vẫn còn như mới.
Bây giờ nghe Ngưu Lão Nhị nhắc tới Hổ Hổ, nhắc tới nhân quả, cũng làm Nhậm Kiệt rất cảm khái.
Có nhân mới có quả, nhân quả tuần hoàn, bây giờ ngẫm lại đúng thật là một cái tuần hoàn. Nếu như lúc trước mình không cứu sống, ấp ủ ra Hổ Hổ, mình không dẫn Tề Thiên đi theo đồng thời cứu ra Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, không phải làm quen Ngưu Lão Nhị, không phải.... vậy sẽ không có những gì hôm nay.
Ngẫm lại mọi chuyện, trong lòng Nhậm Kiệt rất sảng khoái, lực lượng dừng lại cũng điên cuồng tăng lên. Trong lòng Nhậm Kiệt vui vẻ, ý niệm vận chuyển, thúc đẩy lực lượng.
Các loại dị tượng sau người càng tăng tốc biến ảo, thân thể Nhậm Kiệt cũng lần lượt xảy ra biến đổi long trời lở đất. Nếu nói trong quá trình tu luyện sẽ có vô số lần thoát thai hoán cốt, tẩy tinh phạt tủy, như vậy lần này mới là là chân chính thoát phàm nhập Thánh.
Thánh giả, đứng trên cao trong thiên địa, sáng tỏ mọi thứ, tâm niệm thông suốt, lực lượng vô biên, chân chính đạt đến đỉnh cao trên thế gian này.
- Khẹc khẹc... Kim Cô Bổng đột nhiên phát ra tiếng kêu như khỉ, trực tiếp hóa thành một con khỉ nhỏ màu vàng, bám trên vai Nhậm Kiệt, trên người lóe lên hào quang vàng an bình. Nó cũng nương theo Nhậm Kiệt nhập Thánh, học tập cảm ngộ đại đạo thiên địa, đi vào cảnh giới vô cùng huyền diệu.
Oành... Trong biến hóa không ngừng, bất chợt lực tiên hồn của Nhậm Kiệt chuyển hóa thành lực thánh hồn, Thánh hồn ngưng tụ dẫn theo uy thế đặc biệt.
Theo tiên hồn chuyển hóa thành Thánh hồn, thân thể Nhậm Kiệt cũng đang biến đổi, dần trở nên mạnh mẽ vô biên, bành trướng hấp thu linh khí thiên địa xung quanh, hàng tỷ vạn dặm không gian xung quanh, vô số lực lượng đang tụ tập tới.
Đó không phải linh khí bình thường, mà là khí tức căn nguyên của những hành tinh, hấp thu từ căn nguyên thiên địa.
Nhậm Kiệt chân chính là tích sâu phát mạnh, tựa như Ngưu Lão Nhị vừa rồi ngây ngốc muốn hy sinh bản thân để Nhậm Kiệt mạnh mẽ nhập Thánh, nhưng hắn không đồng ý. Hắn không phải hạng người bỏ lỡ một lần giác ngộ nhập Thánh, liền không còn cơ hội, hắn là tự mình tranh thủ nhập Thánh.
Hắn đã sớm mượn linh khí Hỗn Độn tu luyện, đã sớm cảm ngộ, sử dụng lực lượng căn nguyên nhất của thiên địa.
Càng trải qua hai lần hủy diệt cấp đại sư, càng xuyên qua lá chắn đại thế giới, thậm chí còn nhận được phần thưởng của đại thế giới.
Đủ những chuyện này, thật ra đều là tích lũy hiếm có, tích lũy được mọi thứ, cuối cùng mới thành tựu được Nhậm Kiệt hôm nay.
Nhất là đại thế giới Cổ Thần Vương cuối cùng sụp đổ hủy diệt, mọi thứ đều thành lực lượng tinh khiết. Nhậm Kiệt hấp thu nắm giữ phần lớn lực lượng, đây là cơ duyên mà người khác có làm gì cũng khó mà chạm tới được.
Từ khi được trọng sinh, chìm đắm lâu dài trong Thánh nhân luận đạo, đây càng là phúc mà người ta tu mấy kiếp cũng không có.
Oong... Ngay khi Nhậm Kiệt nhập Thánh, đoạn phim trước giờ vốn cần lực lượng khổng lồ mới khởi động được, lại đột nhiên tự khởi động.
Tiếp đó, Nhậm Kiệt như cảm thấy các vị Thánh nhân đang luận đạo trước mặt, bọn họ như thoáng cái đứng trước mặt mình, mọi thứ trở nên rõ ràng, thậm chí hắn còn cảm thụ được hơi thở của bọn họ.
Đây là hơi thở sinh mệnh, cực kỳ thần diệu, Nhậm Kiệt cảm nhận được rõ ràng có điều khác thường, nhưng hoàn toàn không thể nói rõ. Dù là lúc này hắn đã bước đầu nhập Thánh, nhưng cũng không cách nào nói được Thánh nhân luận đạo này là chuyện gì.
Nhưng Nhậm Kiệt vẫn cảm nhận được Thánh nhân luận đạo biến hóa, thậm chí hắn cảm nhận được các vị Thánh nhân đang nhìn về phía hắn.
Ánh mắt biến hóa như thế, tuyệt đối không chỉ là hình ảnh, tựa như cách xa vô số thế giới, vô số không gian, chăm chú nhìn vào hắn. Lúc này không có âm thanh gì, chỉ có ánh mắt khen ngợi.
Đây là lần đầu có loại cảm giác này, cái nhìn đó làm Nhậm Kiệt như nhìn thấu được mọi thứ. Nhưng vào lúc này, cuối cùng hắn có cảm giác như đối mặt với các vị Thánh nhân.
Bụp! Chỉ chớp mắt đối mặt với các vị Thánh nhân, ánh mắt nhìn nhau như vĩnh viễn, lại như thoáng cái lướt qua, sau đó đoạn phim kết thúc.
Hiện tại Nhậm Kiệt có cách khởi động lại đoạn phim, nhưng hắn không làm vậy, bởi hắn biết đã không cần. Hắn biết, từ sau khi hắn tiếp xúc tới Tiên Vương đỉnh phong, con đường còn lại phải dựa vào chính hắn. Hiện tại hắn đã nhập Thánh, mới có cơ hội thấy được một chút thứ vốn không nhìn thấu, còn lại thì không thể cưỡng cầu.
- Phá cho bổn gia chủ... Oành... Tuy rằng không thể tiếp tục nhìn Thánh nhân, không thể lại cảm thụ những thứ kia, nhưng chớp mắt này lại có chút ảnh hưởng tới Nhậm Kiệt. Cộng thêm Ngưu Lão Nhị không ngừng dung nhập lực lượng luyện hóa Thánh thể Tàn Thiên Thánh Hổ, Nhậm Kiệt rèn luyện thân thể đã đột phá bình cảnh, trực tiếp phá tan, xông lên trình độ hoàn toàn mới.
Tiếp đó, quanh người Nhậm Kiệt hiện ra những quy tắc lực lượng, tựa như thần phục. Vào lúc này, Nhậm Kiệt cảm giác như ngự trị trên thiên địa.
Người tu luyện, dù cho trở thành tiên nhân, Kim Tiên hay Đại La Kim Tiên, thậm chí Tiên Vương, vẫn như như đứa nhỏ trong thiên địa này, cuối cùng vẫn phải bị trói buộc, thần phục. Nhưng khi đã nhập Thánh, bước chân vào Bán Thánh, mới có cảm giác hoàn toàn mới, thiên địa không còn áp chế, cảm giác thoải mái như ngự trị thiên địa.
Dù chỉ là trong nháy mắt, không thể kéo dài, hoàn toàn hiểu ra, nhưng đã đi ra một bước trọng yếu.
Nhậm Kiệt hiểu rõ, trừ khi đạt đến cảnh giới như các vị Thánh nhân trong đoạn phim, đến khi đó mới thật sự siêu thoát khỏi thiên địa.
- Thành.... Ha ha... Thành... Hự... Ngưu Lão Nhị ở xa xa đang không ngừng luyện hóa truyền lực lượng cho Nhậm Kiệt, nhìn thấy biến hóa, không nhịn được cười ha hả.
Nhưng mà cười ra liền đụng tới lực lượng trong người, dù rằng hắn dùng lực lượng thần bí không thể nói rõ, làm Tàn Thiên Thánh Hổ có thể cho hắn luyện hóa, nhưng hắn có thể luyện hóa nhanh chóng như vậy, cũng phải trả giá không nhỏ.
Nhưng mà hắn lại sợ Nhậm Kiệt biết liền từ chối, liền mạnh mẽ áp chế không dám biểu hiện.
Kỳ tài ngút trời như lão đại cũng nói Nhậm đại gia chủ mới có thể giúp bọn họ, mới có thể đối phó Duy Nhất Chân Thánh. Trên thực tế, bất luận thất muội, lão đại hay là mình, đều vì Nhậm Kiệt giúp đỡ mới có hôm nay, bởi vậy coi như hắn hy sinh lớn hơn nữa, cũng phải giúp Nhậm Kiệt đạt được thành tựu.
Cảm giác này tựa như... giống như lão đại nói, gọi là thí tốt giữ xe. Dù mình là Bán Thánh, nhưng đối mặt Duy Nhất Chân Thánh thì tác dụng còn không lớn bằng Nhậm Kiệt. nếu thật có cách, năm đó bảy huynh muội bọn họ liên thủ, đã không đến nỗi cuối cùng bị trấn áp.
Cho nên theo Ngưu Lão Nhị thấy, Nhậm Kiệt chính là hy vọng, là chúa cứu thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.