Tà Thiếu Dược Vương

Chương 106: Vô cùng lớn lối, người mạnh nhất năm thứ nhất




Khảo hạch kiểm tra vốn chỉ là lấy lệ xuất hiện loại chuyện này, sau khi nghe mệnh lệnh của Lý Quân có một lão sư với tốc độ nhanh nhất vọt ra, không bao lâu đã lấy về một khối linh ngọc kiểm tra. Những thứ này bình thường kiểm tra sẽ không hư hỏng, nhưng thời gian dài sẽ luôn xảy ra vấn đề. Phù văn sẽ yếu bớt, hiệu quả kiểm tra sẽ không tốt, tự nhiên sẽ có một ít giữ lại dự bị.
Lần này nhìn thấy người này đem khối linh ngọc kiểm tra này bày xong, Lý Quân liền đứng ở đó nhìn, hiển nhiên là tránh cho lại xảy ra chuyện vừa rồi.
Nhậm Kiệt vốn là không giở thủ đoạn gì, càng thêm chưa từng nghĩ ở loại thời điểm này ra danh tiếng gì, tự nhiên sẽ không ngại Lý Quân có ở bên cạnh nhìn hay không. Chỉ là trong lòng hắn hiện tại đang suy tư chính là: khí kình Luyện Thể Cảnh tầng 7 đến tột cùng mạnh cỡ nào?
Bởi vì khí kình của Nhậm Kiệt hiện tại đã đang vô hạn đến gần trình độ chân khí, mà khí kình khổng lồ trong cơ thể hắn khiến hắn thật sự không rõ ràng trình độ Luyện Thể Cảnh tầng 7 bình thường cần rót bao nhiêu khí kình vào trong linh ngọc kiểm tra này mới được?
Từ từ đến đi, trong lòng nghĩ, Nhậm Kiệt giơ tay lên một lần nữa ấn lên trên linh ngọc kiểm tra. Lần này hắn vừa lên chỉ rót vào một bộ phận lực lượng rất ít, rất ít.
Ông ông... Linh ngọc kiểm tra liên tục sáng lên đến gần ba phần, điều này nói rõ đã đạt tới trình độ Luyện Thể Cảnh tầng 3.
Nhậm Kiệt làm bộ như tiếp tục vận chuyển công pháp, tiếp tục gia tăng rót vào khí kình, trong nháy mắt linh ngọc kiểm tra lại lần nữa phát ra tiếng ông ông, sau đó hào quang không ngừng lóe lên. Gần như là trong nháy mắt liền đã vọt tới trình độ Luyện Thể Cảnh tầng 8 gần đến tầng 9 mới có thể đạt tới, độ sáng ở giữa Luyện Thể Cảnh tầng 8 và tầng 9.
Móa! Chính Nhậm Kiệt đều không khỏi âm thầm tự mắng một tiếng. Chính mình chẳng qua là đưa vào 3, 4 phần ngàn lực lượng, rồi lại đã như vậy. Không trách vừa rồi trực tiếp rót vào lực lượng Luyện Thể Cảnh tầng 7 linh ngọc kiểm tra này sẽ nổ tung.
Tuy nhiên Nhậm Kiệt cũng cảm nhận được, sở dĩ khoa trương như vậy, chính mình rót vào chút khí kình như vậy liền cho thấy đến gần Luyện Thể Cảnh tầng 9, cũng là bởi vì cường độ khí kình của mình khác với mọi người, vừa không phải là chân khí còn có thể khiến cho linh ngọc kiểm tra này tiếp nhận, nhưng cường độ lại không kém chân khí bình thường bao nhiêu, cho nên mới có thể như thế.
- Luyện Thể Cảnh tầng 8 đỉnh, đấn gần Luyện Thể Cảnh tầng 9 sơ kỳ? Lý Quân đứng ngay ở bên cạnh, ánh mắt, thần thức đều chú ý mỗi một động tác nhỏ của Nhậm Kiệt, thậm chí cảm thụ biến hóa lực lượng trong cơ thể hắn, muốn nhìn ra một chút đầu mối.
Chỉ là nhìn đến cuối cùng, linh ngọc kiểm tra trước mặt Nhậm Kiệt hào quang đến gần Luyện Thể Cảnh tầng 9 sáng lên, hắn cũng không nhìn ra vấn đề gì. Tà môn, tiểu tử này rốt cuộc đang làm gì?
- Hắn làm sao có thể cũng đến gần Luyện Thể Cảnh tầng 9, đùa gì thế?
- Chẳng lẽ thật sự là người Nhậm gia sợ mất mặt, không tiếc mọi giá mạnh mẽ giúp bọn họ tăng lên.
- Ta thấy khẳng định có vấn đề, hắn khẳng định sử dụng ngoại lực gì, lúc trước hắn không phải chính là nguyện ý mượn dùng ngoại lực sao?
- Không sai, nếu không chỉ bằng loại người trước giờ không tu luyện như hắn, làm sao có thể đạt tới loại trình độ này.
- Vừa rồi nổ tung nói không chừng chính là lần đầu tiên hắn không làm tốt, ăn gian không thành công tạo thành.
- Không biết sử dụng bí pháp gì đây, nếu không làm sao có thể thừa nhận được lực lượng mượn tới mạnh như vậy, đánh chết Cao Phi đoán chừng cũng là khống chế lực lượng không tốt.
- Không sai, loại người trước giờ không tu luyện như hắn cũng chỉ có thể dựa vào loại tà môn ngoại đạo này, rất nhanh là sẽ tự ăn quả đắng, uống rượu độc giải khát là không có kết quả gì tốt.
...
Lúc trước mập mạp kiểm tra liền khiến cho những người này rất khiếp sợ, chỉ có điều phản ứng còn không lớn như vậy. Mà khi Nhậm Kiệt lần thứ hai kiểm tra kết quả vừa ra người chung quanh thật sự là loạn, nói gì đều có.
- Câm miệng, chỉ các ngươi lợi hại, chỉ các ngươi được. Lão sư ở bên cạnh nhìn đều không nói gì đây, lúc nào đến lượt các ngươi ở đó nói lung tung. Không có kết cục tốt, ta xem các ngươi mới không có kết cục tốt ấy... Vừa rồi lúc linh ngọc kiểm tra nổ tung đám người này nói Nhậm Kiệt, mập mạp đã rất là tức giận, lúc này rốt cục không nhịn được.
Nghe thấy bọn họ ở đó nói, so với lúc nghị luận mình còn khiến hắn giận hơn, tuy rằng hắn không biết phiếu cơm lão đại lúc nào tu luyện, tu luyện như thế nào, cũng chưa từng hỏi phiếu cơm lão đại hiện tại đến tột cùng mạnh bao nhiêu, nhưng mập mạp khẳng định phiếu cơm lão đại khắc khổ hơn so với tất cả mọi người. Mà chính mình sở dĩ có thể đạt tới hiện tại, loại tu luyện liều mạng, tàn khốc đó lại há là đám ngu ngốc bọn họ có thể so sánh. Hiện tại bọn họ rồi lại còn đang nói hươu nói vượn, mập mạp thật sự không nhịn được.
- Mập mạp chết bầm, tính là cái thứ gì. Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng?
- Đúng, kêu gào cái gì hả.
- Ngươi tính là thứ gì.
...
Nghe thấy mập mạp gầm lên, có mấy người lên tiếng phản kích, lập tức có không ít người nhằm vào mập mạp. Tuy rằng không chủ động ra mặt, nhưng theo bọn họ thấy mập mạp chẳng qua là người bên cạnh Nhậm Kiệt, còn chưa đủ tư cách lớn lối với bọn họ.
Mà lúc này, Lý Quân tuy rằng muôn vàn khó hiểu nhưng Nhậm Kiệt dù sao cũng là dựa theo quy củ thông qua, hắn cũng cho người đem thành tích của Nhậm Kiệt ghi lại, Luyện Thể Cảnh tầng 8 đỉnh thông qua.
- Mập mạp, ồn ào với bọn họ cái gì, còn có người kêu gào với ngươi thì trực tiếp cho bọn họ chút Trảo Tâm Nạo Phế Xuân Xuân Phấn, hơn nữa gặp lần nào hạ lần đó. Xem bọn họ về sau còn dám kêu gào hay không.
Nhậm Kiệt nhìn như đang vừa đi xuống vừa nói với mập mạp nhưng kỳ thật là nói với tất cả mọi người. Quả nhiên, lời này của hắn vừa ra trong nháy mắt chung quanh liền trở nên yên tĩnh.
Mà ở trong đám người, có mấy người sợ tới mức toàn thân run rẩy, không nhịn được đưa tay gãi gãi. Mà cho dù là người lúc đó không trải qua cũng nghe nói qua sự lợi hại của Trảo Tâm Nạo Phế Xuân Xuân Phấn đó của Nhậm Kiệt, vừa nghĩ tới sự đáng sợ của thứ ấy, cả đám liền trở nên thành thật.
Vừa rồi ngươi một lời ta một lời, thứ nhất là thói quen, thứ hai bọn họ nghĩ chính là: chính mình cũng không ra mặt, lén ở dưới nhiều người như vậy đang nói, Nhậm Kiệt ngươi lợi hại mấy có mặt lão sư ngươi lại có thể làm sao. Nhiều người như vậy ngươi dù sao cũng không thể đều ghi nhớ trả thù chứ. Tuy nhiên Nhậm Kiệt lúc này vừa nói ra lời ấy, ai cũng không dám trêu chọc phiền toái. Vạn nhất thật sự chọc giận bọn họ, cũng không phải là đùa giỡn, Nhậm Kiệt này hiện tại dường như không có chuyện gì không dám làm, cho dù là lúc thi học kỳ, có nhiều lão sư như đám người Lý Quân ở bên cạnh, những người này cũng không cảm thấy an toàn chút nào.
Nhậm Kiệt nguyên bản không muốn để ý tới đám người kia, bởi vì mấy người kêu gào nhiều nhất trong lớp học hắn đã thu thập, thậm chí trực tiếp đem Cao Phi đánh chết. Nhưng đám người này thói quen xem thường, theo thói quen đứng ở góc độ của bọn họ tiếp tục tự cho mình là đúng, thậm chí đến giờ còn nói lời như vậy, vậy thì không giống nhau.
Nhậm Kiệt muốn đi lấy lệ lười phản ứng bọn họ là một chuyện, nhưng nếu chính bọn họ tự tìm phiền phức, như vậy Nhậm Kiệt cũng sẽ không khách khí với bọn họ. Tha thứ bọn họ, bao dung bọn họ đó là chuyện của cha mẹ bọn họ, Nhậm Kiệt cũng không cho rằng chính mình cần phải làm như vậy.
- Đê tiện, lúc này đều thành thật rồi hả. Mập mạp nhìn thấy chung quanh nguyên bản cả đám khó chịu, không phục tranh cãi với mình đều tắt lửa, trong lòng cũng rất là thư thái, mắng một câu cùng đám Đồng Cường cùng đi lên đón.
- Cùng đám người này ở một chỗ thật khiến người toàn thân không thoải mái, đi lấy lệ xong rồi, chúng ta mau chóng đi thôi. Mập mạp làm ra bộ dạng cả người nổi gai ốc, mộtbộ cảm giác đau không muốn sống.
- Chờ thêm một chút, mọi người coi trọng chúng ta như vậy, chúng ta thế nào cũng phải có chút bày tỏ mới được. Nhậm Kiệt nói, trực tiếp đi sang một hướng khác.
Hả? Mập mạp không khỏi ngây ra, vừa rồi không phải là phiếu cơm lão đại nói, mau chóng kết thúc chuyện nơi này rồi đi, chính mình và Thiết Tháp lúc trước đều kiểm tra xong rồi, hiện tại phiếu cơm lão đại kiểm tra xong làm sao lại đột nhiên không đi nữa. Đây là làm cái gì?
Ngay khi mập mạp nghi ngờ không hiểu, Nhậm Kiệt chạy tới bên cạnh Đồng Cường. Đồng Cường đã thuần thục cho Nhậm Kiệt mượn lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể, trong nháy mắt trong cơ thể Nhậm Kiệt một tầng hào quang màu vàng tản mát ra.
Đây là? Móa, phiếu cơm lão đại lại mượn lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể, đây là muốn làm gì?
Mấy lần gần đây nhất, Nhậm Kiệt sau mỗi lần mượn lực lượng Đồng Cường đều là muốn ra tay, lần này lại muốn đánh với ai, nhiều người như vậy mà...
Nhậm Kiệt mượn một chút lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể của Đồng Cường, kỳ thật vẫn là Chân Khí Cảnh tầng 1, chỉ là một tầng hào quang màu vàng ở ngoài tương đối dọa người mà thôi, nhưng như vậy đã đủ rồi. Nhậm Kiệt xuyên qua đám người trực tiếp đi tới một lôi đài thật lớn sớm được dựng sẵn ở một bên, thoải mái nhảy lên đứng trên lôi đài.
- Hiện tại các ngươi nghe kỹ, bản gia chủ hiện tại muốn làm chủ lôi đài lần này, tất cả mọi người muốn khiêu chiến đều lên đi, từng người một cũng được, mấy người một cũng được. Tùy tiện, lên đi? Nhậm Kiệt giờ khắc này thanh âm đột nhiên trở nên vô cùng lớn, đồng thời nhấc tay hướng về phía tất cả mọi người năm thứ nhất ngoắc tay.
Giờ khắc này còn có không ít người chưa kiểm tra xong, nhưng hành động này của Nhậm Kiệt trong nháy mắt đem sự chú ý của tất cả mọi người đều thu hút tới, thậm chí ngay cả lão sư trên đài kiểm tra đều khiếp sợ nhìn qua.
Loại khiêu chiến này là tương đối rộng rãi, bình thường sau khi kết thúc kiểm tra là có thể tiến hành. Có mấy người đã đạt tới Chân Khí Cảnh, tự nhận là đứng ở đỉnh nhất của năm thứ nhất liền đứng ở đó chờ tỷ thí. Tuy nhiên bọn họ bình thường cuối cùng mới lên, trước tiên cho người phía dưới tỷ thí lẫn nhau.
Ai cũng không nghĩ tới Nhậm Kiệt lại nhảy lên, lại nhìn hào quang màu vàng lập lòe trên người hắn, lòng của tất cả mọi người đều chìm xuống.
Móa, cái này còn so cái rắm à. Cao Phi là đạt tới Chân Khí Cảnh trực tiếp bị đánh chết.
Mà một ít người chân chính biết nội tình còn biết, ngay cả Quách Tú đều bị đánh tàn, còn có người nổi bật năm thứ hai Chu Hữu Tài ngày hôm trước cũng bị đánh cho hiện tại còn không biết sống chết. Dưới loại tình huống này năm thứ nhất còn ai dám lên.
- Không quan hệ, nếu như cho rằng thời gian còn chưa tới, kiểm tra còn chưa hoàn thành như vậy có thể chờ đến sau khi kiểm tra xong. Trên lôi đài này có thể sử dụng phù văn, trận pháp, vũ khí, nếu như bản gia chủ không nhớ sai, chỉ cần đánh không chết người là được nhỉ. Các ngươi có át chủ bài gì cứ việc lấy hết ra, cho dùlà phù văn có thể phát huy ra lực lượng Thần Thông Cảnh đều không thành vấn đề, bản gia chủ nhất luật thu hết không lầm. Tóm lại một câu nói, hôm nay thứ nhất này bản gia chủ muốn chắc rồi, đỡ cho các ngươi còn ở đây tỷ thí một ngày, ngươi tranh ta đoạt. Đỡ cho các ngươi ở bên dưới nhàm chán quan tâm thay cho người khác. Hiện tại quản tốt chính mình, có người khiêu chiến lập tức lên đây, lên đây.
Nhậm Kiệt cuối cùng đột nhiên tăng lớn thanh âm, thanh âm quanh quẩn trong sân kiểm tra trống trải.
Lời của Nhậm Kiệt lập tức bịt kín miệng của đám lão sư muốn nói chuyện kia, đồng thời cũng khiến mấy người Chân Khí Cảnh hùng tâm bừng bừng chuẩn bị cuối cùng ra tay muốn khóc không nước mắt. So, làm sao so hả!
Cho dù có phù văn ẩn chứa lực lượng Thần Thông Cảnh cũng không có khả năng sử dụng ở loại địa phương này, đó không phải là nói giỡn sao, phá sản mấy cũng không thể phá sản như vậy chứ.
Nhưng là lời của Nhậm Kiệt cũng nói rõ ràng, không có lực lượng và đồ vật Thần Thông Cảnh trở lên, vậy đều không cần so nữa.
Ánh mắt của Nhậm Kiệt chậm rãi đảo qua phía dưới, vô cùng phách lối nhìn bọn họ. Nguyên bản hắn không hề muốn tham dự cái này, nhưng sau lại nhìn thấy đám người này không ai ra mặt nhưng lại đều ở đó nói này nói kia, tự cho mình là đúng đánh giá nọ kia. Tốt, vậy thì càng mạnh một chút càng dứt khoát một chút được rồi.
- Làm sao, ngay cả dũng khí lên lôi đài cũng không có, vừa rồi không phải là thật nhiều người rục rịch muốn thử sao, vừa rồi không phải là thật nhiều người đều muốn ở trên lôi đài này biểu hiện một phen sao. Hiện tại lên đê!!! Nhậm Kiệt lại lần nữa nhìn về phía bọn họ, lại lần nữa hô một tiếng, phía dưới không còn một người nào dám lên tiếng vào lúc này.
- Không ai lên đúng không, nói như vậy phần thưởng Ngưng Khí Đan cùng linh ngọc kia bản gia chủ hiện tại có thể lĩnh, đúng không? Nhậm Kiệt vẫn hỏi tất cả mọi người, ánh mắt từ trái sang phải toàn bộ đảo qua một lần. Nơi ánh mắt hắn đi qua, không ai dám nhìn thẳng.
Không ít người trong lòng khó chịu, nhưng có khó chịu mấy, nghĩ lại ngay cả người nổi bật năm thứ hai như Chu Hữu Tài đều bị đánh cho thảm như vậy, lại nghĩ lại Cao Phi bị đánh chết, cùng với Quách Tú kia...
Cho dù là trên lôi đài khiêu chiến so tài này không thể giết người, nhưng bị đánh bán sống bán chết cũng không đáng, mấu chốt là căn bản không thể đánh. Sự mạnh mẽ khi Nhậm Kiệt mượn dùng lực lượng hiện tại đã sớm mọi người đều biết, ai cũng không bị bệnh, tự lên đi tìm ngược.
- Vậy không phải là đơn giản sao, Thiết Tháp, đi chỗ lão sư đem phần thưởng quán quân khiêu chiến so tài toàn năm học lấy cho bản gia chủ, chúng ta đi. Nhậm Kiệt nói, trực tiếp nhảy xuống lôi đài đi về chỗ ở, đồng thời nhìn một số người bên cạnh hơi hơi lắc đầu cảm thán: - Mọi người thật là quá khách khí, ta chỉ lên đài nói mấy câu, mọi người liền đều khách khí nhường không tranh với ta. Tuy rằng phần thưởng bình thường, nhưng cũng kiếm được danh hiệu người mạnh nhất năm thứ nhất, thật tốt, thật tốt.
- Phiếu cơm lão đại uy vũ, người mạnh nhất năm thứ nhất, uy vũ, quá uy vũ. Mấu chốt là một trận đều không cần đánh, chỉ riêng khí thế liền dọa lùi tất cả mọi người. Đây nhưng là kỷ lục hơn ngàn năm nay chưa từng có của Ngọc Hoàng Học Viện. Ha ha... Phiếu cơm lão đại lợi hại, sáng tạo kỷ lục mạnh nhất trong lịch sử Ngọc Hoàng Học Viện, hổ khu chấn động, dọa cho bọn họ đều không dám đánh. Mập mạp lúc này rốt cuộc không nhịn được tiến lên, nói là đang chúc mừng Nhậm Kiệt, nhưng lời của hắn lại rõ ràng cho người khác nghe.
Chọc cho một đám người chung quanh sắc mặt vô cùng khó coi, mập mạp lại mặc kệ, trắng trợn giúp Nhậm Kiệt tâng bốc.
- Khiêm tốn, khiêm tốn, càng thành công càng phải khiêm tốn. Nhậm Kiệt và mập mạp phối hợp ăn ý cỡ nào, hai tay đè xuống ra vẻ khiêm tốn.
- Vậy làm sao được, loại chuyện này nhất định phải ăn mừng thật to một phen, sau khi trở về còn phải viết ở trước cửa một đôi câu đối. Vế trên ta đã nghĩ xong rồi: không ra tay, đồng niên cấp vô địch. Vế dưới chính là: trên lôi đài, không người dám đánh nửa cái rắm. Ha ha...
- Như vậy hoành phi cũng chỉ có thể là bốn chữ: mạnh nhất niên cấp mới được. Nhậm Kiệt nói là khiêm tốn, sau đó lại cùng mập mạp hai người một tung một hứng nghĩ câu đối, nói đến chỗ cao hứng Nhậm Kiệt ôm vai mập mạp, hai người cười lớn rời khỏi địa phương năm thứ nhất khảo hạch kiểm tra.
Lớn lối, vô cùng lớn lối, nhưng lại không ai dám kêu một tiếng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.