Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 82: Chuyện Cũ Của Cố Gia






Cố Trường Ca thân là thiếu chủ, nhưng cũng không chắc chắn sẽ trở thành gia chủ, việc này còn cần đông đảo tộc lão cùng đưa ra quyết định.Thân là Trường Sinh gia tộc khổng lồ, có vô số thần đảo tiên sơn, quan hệ giữa các mạch vô cùng rắc rối phức tạp.Bao gồm cả chủ mạch của Cố Trường Ca, kỳ thật còn có tứ đại chủ mạch khác, đó là chưa kể đến một mạch đã bị sụp đổ.Mỗi một mạch đều có người muốn đạt được vị trí gia chủ, hiệu lệnh các phương, thống ngự lãnh địa vô tận.Mấy mạch còn lại cũng có không ít thiên tài thiên phú tuyệt thế, nhìn chằm chằm vào vị trí gia chủ tương lai.Đương nhiên dưới sự tranh đấu ác liệt như thế, cũng sẽ có quy định nhất định, đó chính là không thể tổn hại tính mệnh của đồng tộc.Các tộc lão rất hoan nghênh sự tranh đấu giữa bọn tiểu bối, chính như vậy mới có thể làm cho gia tộc duy trì sự phát triển, tránh cho gia tộc trở thành một đống ao tù nước đọng.Sự kiện một mạch suy kiệt hơn mười năm trước, do một mạch của Cố Lâm Thiên chèn ép, kỳ thật cũng đã gây ra không ít mâu thuẫn giữa các tộc lão.Lúc này, ở tộc địa Cố gia.Tọa lạc rất nhiều cung điện nguy nga, mang vẻ cổ kính, cổ thụ che trời, tỏa ra ánh sáng rực rỡ.Nhiều lão giả có khí tức vô cùng cường hãn đang thương nghị một vài chuyện."Trường Ca này từ hạ giới trở về, khí tức ngược lại càng thêm cường đại, ẩn ẩn đã đến Phong Hầu cảnh đỉnh phong, bây giờ thiên tài tất cả các mạch sợ rằng không ai là đối thủ của hắn." Một vị lão ẩu có chút bất đắc dĩ nói, trong mắt lóe lên kim quang.Nàng bây giờ là một trong tộc lão của Cố gia, thực lực vô cùng khủng bố."Trường Ca này trừ những phương diện khác ra, riêng phương diện thiên phú tu luyện có thể coi là hiếm thấy, danh xưng Thần Tôn cũng không ngoa, chỉ sợ không đến mấy năm nữa hắn sẽ có thể đột phá Thần cảnh."Lão giả bên cạnh không khỏi đồng ý nói, mặc dù không phải cùng một mạch với Cố Trường Ca, nhưng đối với thiên tư của hắn vẫn khen không dứt miệng.Trong tộc có thiên tài tuyệt thế, đây đương nhiên là chuyện tốt rồi."Xem ra vị trí gia chủ đời tiếp theo lại rơi xuống nhất mạch bọn hắn đi, vị trí gia chủ đời thứ ba cũng ở một mạch này.
.

." Một vị lão giả khác lại lắc lắc đầu nói."Ngược lại đáng tiếc cho mạch của lão thập tam, bây giờ bị chèn ép đến mức lụi tàn, ngoại trừ lão tổ ở mộ tộc địa không biết là bế quan hay đã tọa hóa ra, sợ là đã không thể chèo chống được nữa rồi.
.
."Lúc này, một người khác chợt nói.Lời này, lập tức khiến cho sắc mặt của mấy người hơi đổi, có chút kiêng kị, không muốn nói nhiều.Chuyện mười mấy năm trước là chuyện cấm kỵ ở Cố gia, chuyện này liên quan đến đồng tộc tương tàn, cũng may những tộc lão đã giải quyết được.Chuyện này mà truyền ra ngoài sẽ làm chấn động tứ phương, vô cùng mất mặt.Thân là Trường Sinh thế gia, lại phát sinh loại chuyện đáng xấu hổ này, mà lại do chính gia chủ hiện tại gây ra, thật sự là không thể nói nổi, chuyện này sẽ biến thành trò cười, làm cho rất nhiều tu sĩ cười nhạo."Dù mấy vị lão tổ của mạch lão thập tam tỉnh lại, biết được việc này, chắc hẳn cũng sẽ không nói gì, dựa vào thiên phú bây giờ của Trường Ca, tương lai hắn chắc chắn vô cùng bất phàm, thậm chí vượt qua cả gia chủ bây giờ cũng nên.""Nhất mạch của lão thập tam cũng thật đáng thương, tộc nhân lưu vong bên ngoài, uy thế sớm đã không bằng lúc trước, bất quá gần đây ta nghe được một ít tin đồn không tốt đối với Cố gia ta.""Dường như là liên quan đến Trường Ca.
.
.""A, chuyện gì?""Năm đó tiểu nữ hài của nhất mạch lão thập tam kia chưa chết, chúng ta lúc trước nhìn nhầm rồi, không nghĩ tới nàng chỉ là không hiện ra thiên phú mà thôi.""Đúng là hài tử đáng thương, haizzz nếu như có thể bảo vệ nàng thật tốt, sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Cố Trường Ca năm đó mới bao nhiêu tuổi, tuổi còn nhỏ, tâm tư lại lãnh khốc ác độc như vậy, ra tay với chính muội muội của mình..
.
Nếu như để hắn dẫn dắt Cố gia ta , tương lai Cố gia sẽ đi về đâu a?"Một vị tộc lão có chút thở dài nói, hắn đối với chuyện năm đó hiển nhiên vẫn canh cánh trong lòng, không quên được.Đương nhiên có quy định của gia tộc, không thể làm hại tính mạng đồng tộc.Thế nhưng nhất mạch kia cũng bị lưu đày tới ngoại giới."Tiên Khí chi địa, gần đây hình như nghe được tin tức của đứa bé kia.
.
.

Việc này chúng ta có lỗi với nàng, không nên để gia chủ biết được tung tích của nàng.".
..Trong cung điện tráng lệ, nguy nga rộng lớn.Hai người Lâm Thu Hàn cùng Tô Thanh Ca đang yên tĩnh đứng thẳng.Nên làm cái gì, nên tuân thủ cái gì, địa phương nào có thể đi, địa phương nào không thể đi, tất cả các quy của này ở Cố gia các nàng đã rõ ràng.Cố Trường Ca khẽ gật đầu.Đối với các nàng cũng không có gì đáng nói, bây giờ vấn đề thân phận của các nàng đã được giải quyết.Mang hai nàng đến thượng giới, đương nhiên không muốn để hai nàng chỉ làm bình hoa.Lâm Thu Hàn có được thiên phú đan đạo kinh khủng, hắn sớm muộn sẽ đưa nàng đến đan đạo đại tông.Về phần Tô Thanh Ca, giữ nàng ở bên người làm nha đầu để sai sử, cũng không có vấn đề gì.Thân là đệ nhất mỹ nhân Đông Hoang hạ giới, cho dù là ở thượng giới mênh mông rộng lớn này, dung mạo của nàng cũng ít người sánh kịp.Chẳng qua với sự thông minh của nàng là một nha đầu đi theo hắn ngược lại có chút lãng phí.Mà điểm khí vận của nàng so với những thiên tài trẻ tuổi kia của Cố gia còn cao hơn rất nhiều.Chuyện này nói rõ.Nàng không hề đơn giản như vẻ bề ngoài.Bây giờ giữ người có thực lực cường đại như Diễm Cơ ở bên mình là được rồi."Thanh Ca, ngươi có tính toán gì hay không? Ngươi không phải một mực tò mò thượng giới sao.
Bây giờ tới được đây lại không thấy ngươi nói gì nữa?" Cố Trường Ca nhìn nàng, lòng lại dâng lên ý niệm muốn trêu đùa nàng một phen.Tô Thanh Ca nhìn hắn, thanh âm rất thấp, "Thanh Ca biết khó chiếm được tình cảm của công tử, công tử không cần ta nữa sao?"Nàng mặc dù tự xưng là thông minh, nhưng đi tới thượng giới có chút không quen, nàng không giống Lâm Thu Hàn còn có tiên tổ bên cạnh.Nếu như Cố Trường Ca không cần nàng nữa, nàng không biết mình sẽ gặp phải chuyện gì.Cường giả như Minh lão đi tới thượng giới lại bị lôi đi đào khoáng cho những gia tộc lớn.Nàng dung mạo không tệ, nhưng kết cục có lẽ còn tệ hơn là đi đào khoáng..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.