Ta! Thiên Mệnh Đại Nhân Vật Phản Phái

Chương 166: Ngươi Mau Tránh Ra!






"Muốn giết ta báo thù? Vậy lấy chút bản lãnh ra đây, đừng để ta xem thường ngươi.
"Sau đó, hắn lắc đầu, vẻ mặt có chút tiếc nuối thất vọng, đứng dậy chuẩn bị trở về cung điện.
Ông!Bỗng nhiên, một cỗ khí tức kinh khủng tỏa ra từ trên người Cố Tiên Nhi.
Mặt nàng lạnh băng, rút ra một thanh đại dao đen nhánh, sát khí ngập trời, mặt trên của thanh đao đáng sợ đến cực hạn, tựa như muốn xé rách thiên vũ, chặt đứt thương khung.
Lập tức, thanh đại đao đen nhánh liền xuất hiện không trung, hiển hiện rất nhiều dị tượng đáng sợ, đại đế đẫm máu, Chân Tiên phù tru, vũ trụ băng liệt.
Ẩn chứa nguồn lực lượng quá kinh khủng, tựa như tuyệt đao diệt thế, khó có năng lực sánh ngang, mênh mông mà mãnh liệt.
"Đây là cái gì?""Thật đáng sợ! Vô Thượng Phong đến cùng xảy ra chuyện gì, đó là nơi ở của Cố chân truyền, có phải xảy ra đại chiến hay không a?"Giờ khắc này, vô số đệ tử Đạo Thiên Tiên Cung, cũng bị kinh sợ, từ những ngọn núi, thần đảo của riêng mình, sợ hãi nhìn về phía xa.
Bọn hắn nhìn về hướng đó, bị thanh đại đao hắc sắc đáng sợ kia trấn trụ, thần hồn run sợ, không nhịn được muốn quỳ phục xuống.

Loại thần uy này, thậm chí đã vượt qua cả Thánh Cảnh, tuỳ tiện có thể hủy thiên diệt địa!Nhất là đám đệ tử ở Vô Thượng Phong, cảm thụ trực tiếp nhất, tâm thần đều phải chịu sự áp bách kinh khủng, khó có thể chịu đựng, hít thở không thông.
Ai có thể nghĩ tới, Cố Tiên Nhi có thể tuỳ tiện lấy ra một vật như vậy?"Siêu việt Thánh Cảnh, Cố Tiên Nhi sao lại có được vật này? Nếu như không phải thực lực nàng không đủ, chỉ sợ uy lực sẽ càng thêm dọa người.
"Tất cả trưởng lão xuất hiện, tại trong cao không nhíu mày, bọn hắn tự khoe là lão quái vật, nhưng cũng cảm nhận được tim đập nhanh.
Cố Tiên Nhi mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng lai lịch sau lưng tuyệt đối kinh người, trách không được đại trưởng lão sẽ có đãi ngộ như thế với nàng.
Bọn hắn nghe qua lai lịch của Cố Tiên Nhi, biết nàng có quan hệ với Trường Sinh Cố gia, còn những chuyện khác, không được rõ lắm.
Nhìn thanh thiên đao khủng bố này, bọn hắn không khỏi lâm vào trầm mặc, lại càng tò mò hơn về lai lịch của Cố Tiên Nhi.
"Cố Trường Ca cùng Cố Tiên Nhi xung đột không nhỏ, bất quá thân là truyền nhân Trường Sinh thế gia, Cố Trường Ca hẳn cũng không sợ thanh đao này, nhưng ăn chút đau khổ chắc là không thiếu được "Bọn hắn nhìn cảnh tượng bên trong Vô Thượng Phong, không khỏi nói như thế.
"Đao của lão quái, hắn vậy mà đưa cho nha đầu Tiên Nhi món đồ này, tên gia hỏa Cố Trường Ca này tự mình tìm đường chết, tự mình chuốc khổ, không trách được lão phu "Bên trong hư không, đại trưởng lão giờ phút này đã khôi phục bình tĩnh, tiên phong đạo cốt, phong phạm cao nhân một phái.
Nhìn xem một màn này bên Vô Thượng Phong, hắn không khỏi vuốt râu mà cười, có chút thoải mái a.
Không dễ để thấy được bộ dạng kinh ngạc của Cố Trường Ca, khiến tâm tình hắn thoải mái, thật giống như ngày trời nóng bức được uống cam tuyền mát lạnh, sảng khoái toàn thân!Hắn thấy, Cố Trường Ca không chết được nhưng cũng phải trầy da tróc vảy, bây giờ Cố Tiên Nhi bạo phát, rút ra thanh đại đao đen nhánh, gặp thần Sát Thần, gặp phật giết phật.
Thực lực Cố Trường Ca dù có mạnh hơn nữa, tài năng nhiều hơn nữa, hắn cũng phải chịu thương tổn.
Nhưng mà sau một khắc, thần sắc đại trưởng lão không khỏi cứng đờ, nhướng mày, thậm chí có bộ dặng như gặp phải quỷ vậy.
Việc trên thế gian này có thể khiến hắn khiếp sợ cũng không nhiều.
Phía ngoài cung điện, lúc Cố Tiên Nhi rút thanh đại đao ra, Cố Trường Ca liền chú ý tới, hắn sớm đã đoán trước được, vẻ mặt một mảnh yên tĩnh.
Quay người.

Nhìn thanh đao kia!"Tiên Nhi không thể "Nguyệt Minh Không hơi biến sắc mặt, muốn ngăn cản, thế nhưng không kịp rồi.
Thật vất vả Cố Trường Ca mới không động sát tâm với Cố Tiên Nhi.
Nhưng nếu Cố Tiên Nhi làm như vậy, thì cũng có nghĩa là trực tiếp lật mặt, thể hiện hết thù hận giữa hai người.
Khi đó khó giải quyết rồi!Lấy năng lực hiện tại của Cố Tiên Nhi, nếu quả thật vạch mặt với Cố Trường Ca, nàng hoàn toàn không có khả năng chống lại.
Trừ phi là tránh về Đào thôn, hoặc là nhờ đến sự trợ giúp của các sư tôn nàng.
Nguyệt Minh Không không lo lắng cho Cố Trường Ca.
Bởi vì nàng biết Cố Trường Ca thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, khó có thể tưởng tượng, một kích này của Cố Tiên Nhi hoàn toàn giết không nổi hắn.
Hiện tại nàng chỉ lo lắng cho cục diện sau đó.
Lúc này, Cố Tiên Nhi cũng có chút hối hận.
Nàng vừa rồi hoàn toàn bị lửa giận làm choáng váng đầu óc, không hề nghĩ ngợi liền lấy ra đại đao mà đại sư tôn cho nàng, muốn chặt Cố Trường Ca thành thịt nát!Điều này không giống với ý muốn quang minh chính đại đánh bại Cố Trường Ca của nàng.
Mà Cố Trường Ca cũng chỉ là ức hiếp giáo huấn nàng một chút, không có hạ sát thủ.
Nhưng bây giờ, nàng muốn thu tay đã không còn kịp rồi.
Cố Tiên Nhi nhanh chóng rút pháp lực bên trong đại đao về, có thể kia kinh khủng dư ba lại thế nào thu được trở về?Chỉ là phong mang đao khí kia, cũng đủ để xuyên qua hết thảy, chém núi đoạn biển!Ông!Hư không chiến minh, rất nhiều phù văn bùng lên, đơn giản giống như là muốn ép khắp bầu trời.
"Cố Trường Ca, ngươi mau tránh ra "Giờ khắc này, Cố Tiên Nhi thần sắc không khỏi có chút gấp gáp, vội vàng hô lên với Cố Trường Ca.
Vừa rồi xuất thủ là nàng, nhưng kêu gọi Cố Trường Ca tránh thoát cũng là nàng.
Cái này khiến nàng vô cùng xoắn xuýt, hoàn toàn không muốn dùng loại phương thức này mà đánh bại Cố Trường Ca.

Nhưng mà, nghe nói như thế.
Cố Trường Ca đến trước cung điện quay người dừng lại, rất bình tĩnh, nhìn một đao của nàng bổ tới, thậm chí không có một tia ý định chống cự, cũng không có chút động tác nào.
Thần sắc trên mặt, bình tĩnh làm Cố Tiên Nhi hoảng sợ.
"Một đao kia, trước hết trả lại ngươi "Cố Trường Ca hời hợt nói.
Sau đó lẳng lặng nhìn xem một đao kia bổ ra, theo bả vai rơi xuống, trực tiếp ngang qua toàn bộ nửa người.
Đau đớn đáng sợ, đơn giản như muốn đem thân thể tách vỡ ra.
Nhưng sắc mặt hắn vẫn bình tĩnh, lông mày cũng không nhíu lấy một cái.
Rất nhanh, máu tươi trực tiếp tuôn ra, trong đó một khối xương cốt ẩn chứa đại đạo phù văn, sáng chói dị thường, có vẻ vô cùng huyền diệu.
Dưới một đao kia, răng rắc một tiếng, xuất hiện một vết rạn tinh mịn.
"Cái này "Nguyệt Minh Không nhìn một màn này, cũng bị kinh trụ, đơn giản không thể tin được.
Nàng không nghĩ tới Cố Trường Ca vậy mà cái gì cũng không làm, trơ mắt nhìn một đao kia của Cố Tiên Nhi bổ tới.
Lấy năng lực của hắn, nếu như muốn chống cự mà nói, tuyệt đối có thể làm được!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.