Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 119:




Mariya Yuri đứng trước tòa nhà văn phòng hiện đại cao ngất, rụt rè nhìn Seishuuin Ena tràn đầy tự tin đi đằng trước.
"Ena, chúng ta không cần phải thông báo với bọn hắn sao?"
"Thông báo?" Seishuuin Ena bất đắc dĩ lắc đầu. "Yuri, ngươi thực sự cần phải hiểu rõ hơn ý nghĩa của việc làm người đại diện thứ hai cho Vương tại Nhật Bản. Không phải ta đã nói rằng ngươi bây giờ chỉ cần trực tiếp nghe lệnh Vương sao?"
"Nói thật, ta vẫn chưa hiểu, Ena..." Mariya Yuri tiếp tục nhìn xuống mặt đất, lấy bàn tay vân vê sợi tóc. "Đột nhiên bị Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử yêu cầu đi phục vụ Tokoyogi-sama, sau đó lại bị yêu cầu đến Nagasaki làm Vu Nữ..."
"Không sao, đi theo ta!"
Seishuuin Ena đánh gãy lời nói của Mariya Yuri, kéo tay nàng vavof trong tòa nhà trụ sở của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử.
Mariya yuri phát hiện thấy mấy nhân viên bảo vệ có phản ứng của ma lực ở bên ngoài cửa khih nhìn thấy Seishuuin Ena vậy mà lộ ra vẻ cực kỳ cung kính, nghiêng người chín mươi độ chờ nàng vào trong.
Mà khi bước vào bên trong không gian xen lẫn giữa cổ điển và hiện đại, lại được trải tàm êm nhìn qua đầy hoa lệ của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử, Mariya Yuri theo bản năng vẫn cảm thấy hơi căng thẳng.
- - Nhà Mariya là một gia tộc có nhiều Công Chúa Vu Nữ với điều kiện tài chính tốt đẹp, nhưng không thể so sánh được với một con quái vật khổng lồ như tổ chức quản lý thế giới ma thuật Nhật Bản.
"Sayanomiya Kaoru có ở đây không?"
"Seishuuin gia chủ, thủ lĩnh đang ở trong phòng làm việc cùng với Amakasu-san."
Nữ nhân viên tiếp đón tươi cười trả lời. Nàng còn đánh mắt lén quan sát thiếu nữ tóc nâu bên cạnh Seishuuin Ena - theo lời đồn, đây chính là vị có thể trở thành [thϊế͙p͙ thất] thứ hai của Ma Thuật Vương tại Nhật Bản....
Là một thiếu nữ trẻ tuổi. Thật là may mắn a.
Che giấu lòng ghen tị đang bốc cháy ở dưới đáy lòng, nữ tiếp tân chủ động lấy lòng hai vị Công Chúa Vu Nữ:
"Hai ngài có cần ta dẫn đường không?"
"Không cần, ta biết lối đi rồi."
Từ chối lời mời của nữ tiếp tân, Seishuuin Ena kéo tay của Mariya Yuri tiến lên phía trước. Các nhân viên khác ở hai bên lúc đầu hơi nhíu mày khi thấy có người đi bộ ồn ào ở trong hành lang, nhưng khi thấy gương mặt của Seishuuin Ena đều biến sắc, chủ động tránh sang hai bên.
"... Bọn hắn dường như rất sợ Ena."
"Đây là sự kính trọng của bọn hắn với Vương - như vậy mới đúng."
Đến trước cánh cửa gỗ, Công Chúa Vu Nữ của Kiếm không thèm gõ cửa, trực tiếp đẩy ra.
"Sayanomiya-san! Ta muốn hỏi các ngươi về chuyện của nhà Mariya! Tại sao em gái nàng lại bị Kuhoutsuka Mikihito yêu cầu đi làm Vu Nữ?!"
"Ena!"
Thiếu nữ tóc nâu giật mình.
Ở trong phòng, thủ lĩnh của Ủy Ban Biên Soạn lịch Sử dùng ánh mắt bất thiện lườm hai thiếu nữ vừa đẩy cửa vào trong phòng. Nàng đành phải ngừng lại cuộc thảo luận với Amakasu Touma, ra hiệu cho hắn bước ra ngoài đóng cửa lại.
"... Gõ cửa là một đức tính rất tốt, Seishuuin-san. Còn có, chào mừng ngươi đã đến trụ sở của Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử, Mariya-san."
Nếu như câu nói đầu liên là xen lẫn giữa khó chịu cùng bực mình, thì câu nói thứ hai đã hòa hoãn hơn rất nhiều. Sayanomiya Kaoru cảm thấy rằng so với vị Công Chúa Vu Nữ của Kiếm với EQ thấp chỉ biết chém người kia, Mariya Yuri lại càng có nhiều tiềm năng cùng năng lực để thực hiện nhiệm vụ cần thiết.
"Đừng có bỏ qua câu hỏi của ta!"
Seishuuin Ena khí thế hung hăng chất vấn.
"Mariya Yuri là bạn thân của ta, bây giờ còn là thuộc hạ của Vương! Ủy Ban Biên Soạn Lịch Sử không có quyền yêu cầu nhà Mariya làm bất kỳ điều gì!"
Sayanomiya Kaoru dừng lại động tác pha cà phê của mình, bất ngờ hỏi lại:
“Seishuuin-san cùng Mariya-san quen biết từ trước?”
“Mấy năm trước khi tổ tiên đại nhân đưa ta đến Tokyo, ta đã kết bạn với Yuri!”
“...”
Mỹ nhân tóc đỏ chớp chớp mắt, quyết định lại tiếp tục trừ tiền lương của bộ phận tình báo.
“Vậy thì thật là trùng hợp bất ngờ. Seishuuin-san, em gái của Mariya Yuri là Mariya Hikari cũng là một vị Công Chúa Vu Nữ, điều này ngươi có biết không?”
“Khoan đã! Hikari bây giờ vẫn chỉ còn là một Vu Nữ thực tập, nàng chưa thể biết sử dụng linh lực một cách hiệu quả.”
Nghe thấy chủ đề quay về em gái của mình, Mariya Yuri sốt ruột tiến lên một bước.
“Ta biết, Mariya-san.” Sayanomiya Kaoru thở dài. “Nếu có thể, ta cũng không muốn phải liên luỵ đến em gái ngươi. Nhưng đáng tiếc là vị trí [Vu Nữ của Saitenguu] đã bị bỏ trống hơn một trăm năm nay, mà Mariya Hikari lại là vị Công Chúa Vu Nữ duy nhất hiện nay được biết có sức mạnh [Disaster Purification].”
“[Disaster Purification]? Chờ đã, không phải đó là...”
“Là yêu cầu cần thiết để khởi động nghi thức [Keeper of the Horse] tại Saitenguu, Seishuuin-san. Điều này chắc hẳn ngươi cũng đã biết.”
Seishuuin Ena trầm mặc lại, ánh mắt đối mặt với thủ lĩnh của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử. Nhưng từ đôi mắt trong suốt của Sayanomiya Kaoru, nàng chỉ có thể thấy được thản nhiên - thủ lĩnh của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử không nói dối.
“Saitenguu...? Đó là đâu?”
Mariya Yuri hoang mang đặt câu hỏi.
“Đó là...”
“Để ta trả lời cho, Seishuuin-san. Saitenguu là một ngôi đền bí mật nằm bên trong Nikko Toushouguu, được thành lập để làm phong ấn chặn lại [Cửa Địa Ngục] của Nhật Bản. Có lẽ Mariya-san đã biết rằng Nikko Toushouguu được thành lập để thờ Tokugawa Ieyashu, nhưng rất ít người biết được rằng mục đích chính của Toushouguu còn là nơi để chứa Saitenguu - Ngôi đền phong ấn Dị Thần.”
Dị Thần.
Chỉ riêng cái tên này đã đủ khiến cho Mariya Yuri cảm thấy sống lưng mình trở nên lạnh lẽo.
Nàng không phải là một người bình thường không biết gì về thế giới thần bí, mà là một vị Công Chúa Vu Nữ mang trong người dòng máu của Thần - Nàng biết về tính nguy hiểm của Dị Thần, cũng như sự thật đanh thép [Chỉ có Thí Thần Giả mới có thể đánh bại Dị Thần].
“Không được! Ta không cho phép Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử lấy tính mạng của Hikari để thực hiện nghi thức nguy hiểm đến như vậy!”
Vị Công Chúa Vu Nữ hiền lành đầy chất Yamato Nadeshiko này bùng nổ. Nàng giống như là một con động vật bỗng xù lông khi bị uy hϊế͙p͙, lớn tiếng nói với mỹ nhân tóc đỏ trước mặt.
“Không cần biết các ngươi định làm gì! Ta sẽ không cho phép Hikari bị tổn thương, hãy đưa nàng ra khỏi chuyện này!”
“... Quyết tâm của ngươi rất đáng ngưỡng mộ, Mariya-san. Nhưng rất xin lỗi, ta không thể đồng ý với lựa chọn này.” Sayanomiya Kaoru nhẹ giọng. “Mariya Hikari là Công Chúa Vu Nữ duy nhất hiện nay có [Disaster Purification], cần có nàng thì chúng ta mới có thể khởi động đươc nghi thức của Saitenguu.”
“... Dù ta có quyết định trở thành người đại diện của [Ma Thuật Vương] cũng không được sao?”
“Ta rất tiếc. Việc thực hiện nghi thức [Keeper of the Horse] là theo đúng lợi ích của cả Nhật Bản và của cả Ma Thuật Vương.”
Mariya Yuri chợt cảm thấy trời đất quay cuồng.
Căn phòng rơi vào lặng im.
Kể cả Seishuuin Ena khi nghe thấy vậy đều không nói được lời phản đối. Công Chúa Vu Nữ của Kiếm dù biết rằng mình được Vương yêu quý, nhưng đồng thời cũng biết rằng sự yêu quý đó có phần nhiều là nhờ vào việc nàng biết thực hiện đúng trách nhiệm cùng địa vị của một Tế Ti.
Tế Ti nếu như chỉ vì lợi ích của bản thân mà vi phạm vào lợi ích của Thần... Đấy đã là một loại [phản bội], đặc biệt còn là một loại [phản bội] tương đối nặng nề.
“Ena...”
“... Xin lỗi, Yuri.” Thấy đôi mắt của người bạn thuở nhỏ bỗng như mất đi ánh sáng, Ena cuối cùng vẫn không nhịn được, cắn răng nói: “Ta sẽ xin Vương cố gắng bảo vệ Hikari, đồng thời ta cũng sẽ lưu ý đến nàng.”
Đây đã là những gì nàng có thể làm một cách tốt nhất.
“Seishuuin gia chủ, ngài cần phải lưu ý rằng ưu tiên cao nhất vẫn là việc nghi thức được diễn ra thành công.”
“Không cần ngươi nhắc, Sayanomiya Kaoru!”
“...”
Không khí trong căn phòng nhỏ trở nên nặng nề. Mariya Yuri mấp máy đôi môi nhỏ nhắn của mình vài lần, nhưng cuối cùng vẫn không biết nói gì.
Theo tiếng “kẹt!” của gỗ, cánh cửa phòng lại được mở ra. Sayanomiya Kaoru hoàn toàn không chú ý người đến là ai, bực bội ra lệnh:
“Amakasu. chờ ở bên ngoài! Vấn đề gì cũng để lát nữa!”
“Có vẻ như ta đến đúng lúc rất thú vị.”
“Vương!”
Mỹ nhân tóc đỏ giật mình xoay người, cơ mặt cứng ngắc. Seishuuin Ena ngạc nhiên vui mừng tiến lên vài bước, nhưng lại bỗng lo sợ lo mất, e rằng ý tưởng lúc nãy của mình đã bị thanh niên tóc đen nghe được. Mariya Yuri cúi người hành lễ, lúc đứng lên ánh mắt vẫn theo bản năng lẩn tránh thanh niên.
Tokoyogi Masamune lấy tay ra hiệu cho Sayanomiya Kaoru rằng nàng được tha thứ lần này, sau đó trong cái nhìn chợt thở phào nhẹ nhõm của Sayanomiya Kaoru, hắn hơi mở hai cánh tay hướng về phía Seishuuin Ena.
Seishuuin Ena lo lắng trong giây lát, sau đó vẫn để tình cảm lấn áp lấy lý trí. Công Chúa Vu Nữ của Kiếm tiến lên ôm lấy Masamune, để thanh niên tóc đen một lần nữa cảm thán thân hình hoàn mỹ của nhà Seishuuin quả là di truyền.
— Ngoại trừ Luo Hao cùng Aisha, Seishuuin Ena là người có độ tương tác cao nhất với hắn.
Cảm giác toàn bộ linh hồn đều đang nhẩy cẫng vì vui vẻ, Seishuuin Ena phải dùng hết sức lực bản thân mới có thể tách ra khỏi người của Masamune, sau đó thì thầm.
“Vương... Ngài vừa rồi...?”
“Hừm, có nghe được.”
“Rất xin lỗi Vương! Nhưng chỉ trong trường hợp này, Ena xin ngài có thể cho Ena được tuỳ hứng một lần! Ena biết đây là rất không tốt, nhưng Ena xin ngài mở lòng nhân từ, để người khác có thể được hưởng một phần tình cảm mà ngài dành cho ta!”
Đáp lại nàng là lời nói vừa bực mình vừa buồn cười của thanh niên tóc đen.
“Nói cái gì nghiêm trọng như vậy? Nghi thức [Keeper of the Horse] sẽ không cần đến tính mạng của Công Chúa Vu Nữ, mà ta cũng có thể đảm bảo em gái của ngươi sẽ không bị ảnh hưởng gì.”
Nửa câu sau là hắn nói với Mariya Yuri.
Thiếu nữ tóc nâu đen cũng không có lựa chọn nào khác - nàng chỉ có thể tin tưởng vào lời nói của thanh niên tóc đen trước mặt, cầu nguyện hắn sẽ giữ vững lời hứa của mình.
“Dù sao ta cũng rất hài lòng về ngươi.”
Mà câu chốt của Tokoyogi Masamune lại càng làm thiếu nữ bối rối đỏ mặt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.