Ta Tại Huyền Huyễn Soát Nhân Vật Chính Làm Lão Bà

Chương 51: Vũ Tử Mạch 18+




Vũ Lâm đau đầu, hắn một đường đi tới đây, cái này phiến rừng rậm cách rất xa Bổ Thiên Các, mà cái này cỗ cương dương khí tức để cho hắn cảm giác được không quá nửa giờ nữa mà không được giải tỏa tuyệt đối sẽ bạo thể mà chết.
CMN, Tình Dược cái con khỉ!
Híp mắt nhìn qua những cái kia tán tu tu sĩ cũng phàm nhân, Vũ Lâm hơi lắc đầu. Thứ nhất, đó không phải phong cách tác phong làm việc của hắn, đệ nhị, quá yếu rồi. Nếu thực sự lựa chọn những cái kia tán tu tu sĩ, hắn hoàn toàn có thể "chơi" họ đến chết, theo nghĩa đen.
Vũ Lâm ầm một tiếng, đại địa rạn nứt, núi non run rẩy, hắn một vết lõm đạp sâu vào địa sơn, đem núi đạp đổ thành bột mịn, ầm ầm bay về Bổ Thiên Các, bất quá nửa đường đột nhiên hắn lại bị chặn lại.
Tà áo tím trên người bay lượn phất phơ trong gió, cơ thể đầy gợi cảm, lông mi cong vút, cặp mắt long lanh thâm thúy, nàng giống như người từ trong tranh bước ra, cực kỳ xinh đẹp lại có một loại linh tính hiếm thấy.
"Ngươi là cái đứa trẻ đánh bại Tô Minh trưởng lão."
Nàng - Vũ Tử Mạch nói, khí tức Nguyên Anh đại viên mãn bùng lên, hơn nữa ẩn ẩn còn có một đoàn Thiên Địa Dẫn Hỏa, có thể thấy đã tu thành Thần Anh cảnh từ lâu, cách Hóa Thần cảnh tuyệt không có xa:
"Tựa hồ cũng không có gì đặc biệt."
Vũ Lâm lúc này hoàn toàn là dựa vào định lực mới miễn cưỡng bảo trụ, đôi thần dực ầm ầm khuấy động trên không trung, hắn vung quyền lên đánh tới, đột nhiên cô gái phía trước giơ tay lên một chuỗi văn tự màu xanh xuất hiện, dấu ấn trong khoảng không sau lưng nàng rất cổ kính, giống như là quyển sách cổ uốn lượn được mở ra.
Đây chính là ký tự Thông Linh, tỏa ra màn hào quang lờ mờ, cảm giác như mỗi một chữ đều là hình lập phương. Mà hình như nó có sinh mạng, thả ra một luồng sức mạnh khó có thể diễn tả được.
Ầm Ầm Ầm...
Nhục Thân chi lực của Vũ Lâm không chỉ có hoàn mỹ mà còn vô cùng kinh khủng, hắn dựa vào mạnh mẽ Nhục thân chi lực, đem nàng toàn bộ phù văn húc bay, thậm chí còn va chạm vào thân thể nàng.
Nhưng mà, quyển sách cổ nhiều màu này như đang gánh chịu những lực lượng của năm tháng, nó gần như bất hủ. Hết thảy những Phù Văn sau khi bị tiêu diệt không ngờ lại tái sinh ngay tại chổ, tiếp tục trấn áp xuống.
Bốn phương tám hướng, Phù Văn không dứt giống như là những câu thần chú của Thần linh đang chậm rãi phủ xuống, một quyển sách cổ nổi lơ lững trên bầu trời như niêm phong cả bầu trời lại.
Một loạt chấn động khủng bố xuất hiện, tuy rằng nhẹ nhàng, không mấy dữ dội thế nhưng lại giống như biển lớn chầm chậm nhấp nhô, lúc nào cũng có thể bùng nổ ra cơn tức giận ngập trời, đánh tan đám mây đen kia.
"Rống!!!!"
Vũ Lâm gầm lớn một tiếng Sư Tử Hống, lập tức ngập trời âm ba vang lên, cây cối thạch đầu gần đó bị chấn thành mảnh vụn, kế đấy hắn giơ tay lên, phía sau hắn xuất hiện Thanh Liên Kiếm, thanh kiếm này được hắn đem luyện cùng Tam Muội Chân Hỏa, có thể sánh ngang vô thượng bảo cụ.
Thanh Liên Kiếm cùng lúc rung động, kiếm ý ngập trời đem toàn bộ bầu trời đều chém ra vô tận khoảng không, liền là mây cũng đã giống như cái lưới, bị chém ra từng đạo không đồng nhất ô vuông đừng nói là những cái phù văn kia.
Mà cùng lúc này, Vũ Lâm lạnh lùng giơ tay lên, Thôn Thiên chi Tháp gầm rú phun ra một luồng phù văn, đem toàn bộ trăm mét xung quanh trấn áp, một luồng thông thiên chi lực tỏa ra đến từng cành cây cọng cỏ, hết thảy vạn vật đều trong nháy mắt úa tàn, tựa như sinh sinh bị hút đến diệt vong..
Lĩnh Vực, chỉ Tiên cấp sinh linh mới có thể có được lĩnh vực. Bên trong Lĩnh Vực, ngươi là chúa tể, theo nghĩa đen.
Hơn nữa, lại còn là Tiên Bảo mang tới Lĩnh Vực. Nên biết Tiên bảo dù là cấp thấp nhất Tiên bảo cũng không phải là phàm vực cường giả có thể sánh ngang. Phàm cùng Tiên nhưng là một lằn ranh khổng lồ về chất, không phải là lượng có thể vượt qua đấy.
Huống hồ đây chính là chân chính Tiên Bảo xuất thế!? Mặc dù nó đã bị Phàm Vực pháp tắc áp chế lại còn Nguyên Anh kỳ sử dụng Đạo Khí, nhưng một tia Tiên ý chí bên trong vẫn đủ để chấn áp bất kỳ cái nào Phàm Vực tu sĩ. Loại chiến áp này dù là Vũ Lâm tại đại chiến với vị Nguyên Anh trưởng lão kia cũng không có triển khai ra.
Nói chính xác, hắn còn có vô số thủ đoạn tại thời điểm kia không có triển khai, nhưng Thôn Thiên Tháp chân diện mục nhưng lại là một trong các át chủ bài lớn nhất của hắn.
Từ trong va chạm trước đó, Vũ Lâm mơ hồ cảm ứng được nàng so với vị Nguyên Anh trưởng lão kia nhiều mạnh hơn nhiều lắm, nhưng như vậy thì có hề gì!? Hừ hắc!!! Đem so với Tiên, Phàm nhân cùng Độ Kiếp cũng không có nhiều khác biệt, kiến hôi mà thôi.
Vũ Tử Mạch kinh hoảng thét lớn, cuốn sách cổ xưa trên đầu nàng gầm rú phun trào ra vô số phù văn câu thông thiên địa, ẩn ẩn có thể thấy được dị tượng tuôn rơi, mưa gào chớp giật. Nhưng Vũ Lâm ánh mắt lạnh lùng chỉ về phía nàng, viết ra một chữ:
TRẤN.
Lập tức, chữ này bay lên, áp lực kinh người đè vào không chỉ Vũ Tử Mạch mà còn có cả Sách Cổ kia, kế đó Vũ Lâm nhanh chóng lao tới, từ trên bầu trời Thôn Thiên Tháp nhanh chóng phủ bóng mờ xuống phong bế đan điền của nàng, mà Vũ Lâm đồng thời cũng ngưng tụ ra một cái phong bế tính phù văn, trấn vào đan điền nàng.
Vũ Tử Mạch lúc này tựa hồ một cái rương bị bốn tầng khóa khóa chặt, tầng tầng lớp lớp.
Lập tức cuốn sách cổ như thể mất đi động lực, rơi xuống, hào quang tuôn trào giữ cho nó không chạm mặt đất.
Vũ Lâm hai mắt ngập tràn lửa dục, hắn nhìn qua thiếu nữ áo tím liếm liếm môi, quần áo toàn thân hắn ầm ầm chấn động nổ tung, hạ thân tràn đầy gân guốc dài tới 20 cm không nhịn được nhấc cao lên...
"Không, ngươi muốn làm gì?!"
Đoạn hắn đi tới, đem Vũ Tử Mạch đè xuống đất, một tay xé tan quần áo của nàng, thiếu nữ áo tím hét lên, đoạn Thôn Thiên tháp sáng lên rực rỡ, phun ra vô số phù văn, đem nàng phong ấn sát lên trên mặt đất.
Vũ Lâm một hơi cởi sạch quần áo, thân thể gần như hoàn mỹ trong nháy mắt khiến cô gái hơi sững sờ, nhanh chóng lại giãy dụa nữa. Nhưng Vũ Lâm đã hoàn toàn ở trong lửa dục, hắn nhìn qua nàng mỉm cười một cách tà ác, cây côn trụ to lớn của hắn lại lớn thêm một vòng. Vũ Lâm cười tà, mạnh mẽ mở miệng nàng ra, đôi môi cuốn lấy đầu khấc, ấn vào bên trong..
"ƯMMMM"
Vũ Tử Mạch kinh hoàng hét lớn, bị cây dương v*t tràn ngập mùi khai cùng mùi hôi của Vũ Lâm ấn vào sâu trong vòm họng khiến nàng không tự chủ phản xạ nuốt vào, rồi phun ra, nhưng mà càng làm vậy, Vũ Lâm tựa hồ càng khoái chí, hông hắn bắt đầu liên tục chuyển động, đâm ra rút vào...
Tựa hồ coi mặt nàng là nơi để phát tiết dục vọng.
"Ây.. ngươi thật tuyệt!"
Vũ Lâm quá kích thích, khóai cảm cao trào kèm theo dục vọng. Hai tay hắn nắm chặt tóc Vũ Tử Mạch giày vò, hông hắn liên tục dập dã vào miệng của Vũ Tử Mạch, tựa như muốn đâm cho nàng tơi tả.
Vũ Tử Mạch cảm giác muốn chết. côn th*t to lớn làm nàng choáng váng, lại thêm cơ thể bị uy áp khủng bố của Thôn Thiên Tháp trấn giữ, chỉ có thể ngoan ngoãn phục vụ hắn. Trong cơn kinh hoàng nàng cái lưỡi liên tục loạn chuyển, kéo dọc thân côn th*t, trợ hứng cho hắn.
Vũ Lâm dập như máy khâu vào miệng Vũ Tử Mạch, trong miệng rên rỉ sung sướng. Chẳng biết qua bao lâu, cái miệng nhỏ nhắn của Vũ Tử Mạch mút mạnh, một luồng chân khí tích tụ trong nhục côn, trực chờ bắn ra, càng lúc càng tựa như nóng rực mỗi nhịp nhất của Vũ Lâm.
Bạch bạch bạch
"A a a ta ra!!!"
Hắn bắn sâu vào miệng nàng, làm cho từ cuống họng, miệng của nàng đều tràn ngập tinh dịch của hắn.
"Ây, miệng ngươi không tệ a, không biết miệng dưới này như thế nào!!!"
Vũ Lâm sau khi xuất tinh một lần, cảm giác cũng khá hơn một phần nhỏ. Hắn cúi mình nhìn xuống hạ bộ của Vũ Tử Mạch, một vùng lông mao đen nhánh được cắt tia gọn gàng phía trên. Hai mép thịt căng mọng hồng hào ướt át, nhuyễn nhuyễn chuyển động, có thể mơ hồ thấy cái khe đen tối tiêu hồn kia ẩn hiện. d*m thủy trong suốt rỉ ra qua khe hở, hẳn là do bị hắn kích thích.
"Không đừng mà!!"
Vũ Lâm đè Vũ Tử Mạch xuống, banh hai chân nàng ra, bắt đầu đóng thật lực vào, cảm giác được khiến cho dược lực tình dược càng thêm mạnh mẽ, Vũ Lâm tay tóm lấy đôi nhũ hoa điên cuồng bóp mạnh. Bên dưới côn th*t nong hết cỡ âm đ*o của Vũ Tử Mạch ra, chui vào bên trong.
"Ư ư ư ư ư ư Không.. "
Cảm giác bị xé rách bên dưới khiến Vũ Tử Mạch khóc nấc lên..
Vũ Lâm liên tục nhấp mạnh, bộ ngực của cô gái liên tục nảy lên nảy xuống, đồng thời bị hai tay hắn mạnh mẽ xoa bóp. Vũ Lâm liên tục càng nhấp càng mạnh bạo, hai đùi của cô gái bị hắn liên tục bạch bạch bạch đã sưng đỏ lên, cuối cùng hắn cảm giác toàn thân nóng hổi, cô gái thét lên một tiếng:
"... đừng ra bên trong.!"
Bạch bạch bạch bạch... cùng lúc nàng run rẩy khóc lóc, vô số âm thanh dâm dục phát ra khi hạ thân hai người không ngừng va chạm.
Vũ Lâm hai tay ghì chặt tay nàng, càng lúc càng nhấp mạnh hơn, côn th*t lên xuống dồn dập, mà âm đ*o Vũ Tử Mạch cũng thuận theo, các mép thịt điên cuồng bó lấy côn th*t của hắn, nơi hạ thân cũng bị kích thích cực độ, đã mất đi khống chế từ lâu.
Cuối cùng một luồng tinh dịch nóng hổi phun vào bên trong âm đ*o nàng, khiến cho Vũ Tử Mạch vừa rên rỉ vừa khóc. Phun trào ra rồi, Vũ Lâm cũng tỉnh lại, nhìn thấy đang nằm phía dưới hạ thân mình Vũ Tử Mạch một thân lõa lồ đang kinh khủng nhìn hắn.
Hạ thân nàng không ngừng co giật, d*m thủy cùng t*ng trùng quá nhiều, không thể ngăn cảm, thấm đẫm cả mặt đất, dâm mỵ vô cùng.
"Ngươi... ngươi có thể tha cho ta không!? Ta sai rồi.. tha cho ta."
Vũ Tử Mạch khóc nức lên, thất thân triệt để, chỉ có thể cầu xin tha thứ. Mà Vũ Lâm nghiêng đầu, thả tay ra. Tựa như được đại xá, Vũ Tử Mạch xoay người bò dậy, định bỏ chạy. Nhưng Vũ Lâm sao có thể bỏ qua, hắn ngay lúc nàng bò dậy lập tức mạnh mẽ hung hăng kéo nàng trở lại, mỉm cười tà ác, nhấc hông nàng lên banh hai chân ra, côn th*t mạnh mẽ tiến vào trong.
"Mông rất đẹp đấy."
"Tên khốn ngươi muốn làm cái?!"
Vũ Tử Mạch kinh ngạc run rẩy.. lúc này, côn th*t tựa hồ còn đâm vào sâu hơn nữa.
"A"
"Ngươi dám hét! Ngươi cho ta hét, ta không ngại có người nhìn thấy."
Vũ Lâm cười bực bội, dù đã xuất tinh nhưng thân thể hắn vẫn bị Tình Dược đem hiệu ứng phát tình kích thích lên cao nhất, không làm vài lần là không xong. Nói rồi hắn nhấc hông nàng lên, ấn sâu cây nhục côn vào bên trong cửa mình nàng, lại tiếp tục nhấp mạnh mẽ, nhưng lần này đã nhẹ nhàng hơn nhiều.
Vũ Tử Mạch đổ gục xuống mặt đất, tựa hồ kiệt sức, chỉ còn phần hông liên tục cử động do bị Vũ Lâm mạnh mẽ ấn.
Vũ Tử Mạch vừa khóc vừa rên rỉ, Vũ Lâm hai tay không ngừng nắn bóp Vũ Tử Mạch cái mông, lại liên tục nhấp, từng tiếng bạch bạch bạch vang lên, đột nhiên hắn cảm giác theo hắn từng cái vỗ, âm đ*o bên trong của Vũ Tử Mạch liên tục co thút vào, từng đoàn d*m thủy tứa ra, khiến cho hắn nhấp ra vào dễ dàng hơn không ít.
"Ngươi cũng thật dâm đãng, mới bị làm một lần nước đã sướng đến mức tiết nhiều như vậy rồi!!! Trời sinh dâm phụ a."
Vũ Lâm cười hì hì, Vũ Tử Mạch gầm gừ vừa rên rỉ:
"Ta... không có... sướng!"
Vũ Lâm cười cười, rút cây nhục căn ra, đem Vũ Tử Mạch lật ngược lại, cặp vú bồng bềnh nảy lên, đoạn hắn đem hai chân Vũ Tử Mạch nhấc lên đặt sát ngực hắn, đùi nàng áp vào cặp ngực cường tráng của Vũ Lâm, hắn gật gù nhìn qua thân thể nàng trước khi lại đút vào:
"Không tệ. Ta bình thường không thích thiếu nữ béo, nhưng ngươi là ngoại lệ đấy."
"Không không.. "
Vũ Tử Mạch rên rỉ, hai tay che mặt đỏ bừng, Vũ Lâm tiếp tục nhấp mạnh, bộ ngực nàng theo Vũ Lâm nhấp càng lúc càng nảy lên nảy xuống, mồ hôi nàng tiết ra cùng mưa rơi khiến cho cơ thể nàng hoàn toàn trơn bóng, nhìn càng thêm đẫy đà. Vũ Lâm mỗi lần nhấp lại khiến cho Vũ Tử Mạch rên lên một tiếng, tư thế bọn hắn đang làm càng làm cho cây căn trụ của Vũ Lâm đâm vào sâu hơn bên trong nàng.
Mà Vũ Lâm sau mười mấy phút liên tục nhấp, gầm lớn, hạ thân phun ra vô số màu trắng dịch thể, lấp đầy âm đ*o nàng.
"Ư Ư Ư Ư Ư A A A"
Vũ Tử Mạch cũng ưỡn người ra, trong khi cặp đào bồng căng cứng bị hắn liên tục xoa bóp không ngừng nhấp nhô, chợt nàng vươn người, hét lớn một tiếng, thở hồng hộc, khuôn mặt đỏ bừng bừng.
Vũ Lâm chợt cảm giác bên dưới mình bị dính nước, nhìn lại thì ra là Vũ Tử Mạch đã d*m thủy ồ ạt chảy ra ngoài, chảy cả vào trên đùi hắn. Vũ Lâm cười cười, nhấc hông Vũ Tử Mạch lên, bắt đầu tiếp tục nhấp, hơn nữa càng lúc nhịp nhấp càng mạnh hơn:
"Còn nói là không dâm, nước sướng tiết ra càng lúc càng nhiều. Hừ, miệng thì nói không muốn, nhưng thân thể vẫn là rất thành thật."
"Không được..ư ư... ngươi sẽ làm ta có thai mất."
"Hừ, ngươi nên lo lắng cho cái gì khác ngoài có thai đi."
Vũ Lâm cười tà, đứng dậy giơ lên cây nhục côn nhấp nhúa trong d*m thủy cùng tinh dịch, ra lệnh:
"Mút nó đi."
Cũng không thèm đợi Vũ Tử Mạch làm gì, Vũ Lâm nhanh chóng nắm lấy đầu nàng mà ra vô liên tục, côn th*t hơi xìu xuống do xuất tinh lại có dấu hiệu cương cứng trở lại.
Vũ Tử Mạch hoảng sợ thật sự, nếu không làm tên này thoả mãn, nàng có khả năng gục luôn tại đây mất. Giương đôi mắt đầy sương mù lên nhìn Vũ Lâm, hi vọng hắn buông tha cho mình. Nhưng hành động này của nàng càng làm cho hắn nổi lên thú tính. côn th*t càng điên cuồng tăng tốc hơn.
"Ư Ư Ư Ư Ư Ư ỌC ỌC"
Vũ Tử Mạch chảy ra hai hàng nước mắt, nàng thề lần sau sẽ khiến tên này phải biết điều. Nàng đành phải góp lấy chút sức còn lại mà cố gắng phục vụ hắn. Cái lưỡi của nàng liên tục lướt trên thân côn th*t, đôi môi cũng bao bọc lấy toàn thân côn th*t mà thoả mãn hắn.
Chẳng biết qua bao lâu, Vũ Tử Mạch đã sắp ngất xỉu vì ngạt thở, côn th*t trong miệng nàng bỗng giật giật vài cái. Vũ Lâm tăng tốc ra vào miệng nàng, rồi hắn thọc sâu côn th*t vào tận cuống họng nàng, ồ ạt phóng tinh vào tận sâu trong đó.
Vũ Lâm sau khi ra lần thứ ba hay thứ tư gì đó, liếc nhìn Vũ Tử Mạch, thân thể nàng không ngừng co giật, tràn ngập trong tinh dịch, đôi mắt tràn ngập sương mù, âm đ*o hai mép sưng đỏ, ướt đẫm tinh dịch cùng d*m thủy.
"Ngươi... thả ta đi được chưa?!"
Vũ Tử Mạch run rẩy khóc lóc.. nàng cũng từng nghe qua chuyện nam nữ, nhưng giới hạn tại một số thường thức, nam nhân thông thường không phải là mười phút tả hữu là ra sao?! Tên này trực tiếp mỗi lần nửa tiếng, hơn nữa liên tục cương lên, đến nay đã ba bốn lần rồi.
1 phút dài tựa như một năm vậy.
"Thả!? Không có chuyện dễ dàng như vậy đâu!!!"
Vũ Lâm cười, kế đó tay hắn rút ra một kiện dược tề, nhỏ vào bên trong âm đ*o nàng, lập tức bên trong cửa mình nàng một luồng ngứa ngáy dâng lên, một cỗ dục vọng thèm muốn không ngừng phun trào,..
Mà bên dưới nàng cũng phun ra từng luồng d*m thủy như điên. Vũ Lâm cười lạnh, không ngừng lấy tay day day vú nàng, nhưng không thèm nhấp vào trong.
"A A a cho ta, ta muốn nó..."
Chỉ thấy kế đó, Vũ Tử Mạch há hốc miệng, hốc mắt ẩm ướt nhìn về tiểu đệ đệ của hắn thèm muốn, tay phải xoa nắn lấy bộ ngực nhỏ của mình, tay trái đưa xuống dưới háng, hai ngón tay vạch ra vùng bí ẩn khe suống nóng, bên trong tràn ra đầy d*m thủy nhầy nhụa, không ngừng cầu xin.
"A, cô muốn cái gì cơ?!"
Vũ Lâm ánh mắt phát lên chút buồn cười, Vũ Tử Mạch nhìn hắn, há hốc miệng hổn hển:
"dương v*t của ngươi, ta muốn nó,..."
"muốn làm gì cơ?!"
"Ta muốn ngươi.. đ-t ta.. cắm nó vào l-n ta.."
Vũ Tử Mạch nghiến răng nói, bên dưới nàng d*m thủy phun lên ào ạt, Vũ Lâm cười, dã thẳng tiểu đệ đệ vào khe suối kia, Vũ Tử Mạch bị hắn đâm liên hoàn, không ngừng rên rỉ sung sướng, nàng không ngừng kêu lên:
"Mạnh, mạnh nữa, ta muốn nữa a a a a đ-t chết ta đi, đ-t banh l-n ta đi.. "
"Ha ha, hôm nay cho ngươi thỏa mãn luôn."
Đoạn, hắn cắm sâu hơn vào bên trong, Vũ Tử Mạch từng tiếng rên rỉ nối liền nhau, âm đ*o nàng mỗi khi bị hắn nắn bóp sờ mó cặp vú liền co rút lại, khiến mỗi lần Vũ Lâm nhấp ra nhấp vào đều mang theo cảm giác khít chưa từng có.
Vũ Lâm tại trên thân Vũ Tử Mạch giày vò thêm gần nửa tiếng, lúc này đây hắn đã đổi hai cái tư thế, Vũ Tử Mạch bị Vũ Lâm nhấc lên, nửa đứng nửa thân trên thì rũ xuống, đè vào thân cây trên mặt đất thành tư thế la hán đẩy xe bò, đằng sau nàng Vũ Lâm liên tục ấn vào sâu bên trong nàng. Vũ Tử Mạch từ vừa khóc vừa rên rỉ bây giờ đã chỉ còn lại rên rỉ trong cơn cực khoái không ngừng nghỉ, mỗi lần Vũ Lâm bàn tay hoặc là bóp mông nàng, hoặc là thọc vào lỗ đít nàng Vũ Lâm đều sẽ cảm giác được âm đ*o nàng co rút mãnh liệt.
Vũ Lâm cảm thấy toàn thân nóng chảy, kế đấy hắn nắm lấy tóc nàng kéo giật về phía sau, liên tục điên cuồng nhấp, mà bị Vũ Lâm nắm tóc kéo ra sau Vũ Tử Mạch đột nhiên âm đ*o nàng mãnh liệt co rút, để cho hắn phun vào trong âm đ*o nàng một dòng tinh dịch nóng hổi, thậm chí trào cả ra ngoài, rơi trên mặt đất cùng với một đống d*m thủy do chính nàng tiết ra.
"A A A A A A sướng quá"
Vài giờ sau..
"Ngươi... hộc xong... chưa... thả ta đi được không?!"
Vũ Tử Mạch mệt mỏi nhìn Vũ Lâm, người sau đã đứng lên, nàng ngồi tựa vào một gốc cây gần đó, hai chân dạng ra, tinh dịch phun trào từ bên trong âm đ*o Vũ Tử Mạch, hẳn là sau vài giờ dược lực từ lọ dược từ kia đã tan hết. Vũ Lâm cảm giác bên trong một đoàn cương hỏa vẫn âm ỉ, hắn lắc đầu đi tới trước mặt Vũ Tử Mạch, cây căn trụ cứng rắn thô bổng chĩa thẳng vào mặt nàng.
"Ngươi muốn làm gì?!"
Vũ Tử Mạch tái mặt, nhưng cùng lúc nàng mở miệng, cây căn trụ đã đâm sâu vào miệng nàng, vào tận trong cuống hong..
"Oc… oc… chóp chép. Chóp chép. Oc... ưmm"
Vũ Lâm tay đặt lên trên đầu nàng ấn càng lúc càng mãnh liệt hơn trước. Kế đó hông hắn cũng bắt đầu di chuyển, mỗi lần hắn nhấp ra nhấp vào, dương v*t của hắn mãnh liệt rút ra rồi lại đâm vào bên trong miệng của Vũ Tử Mạch, lút đến cận cán, đâm sâu vào trong cuống họng.
Vũ Tử Mạch càng bị hắn đ-t vào mồm càng rên rỉ mãnh liệt, miệng nàng bắt đầu bú cho hắn mạnh hơn, cái lưỡi ấm nóng của nàng càng lúc càng chuyển động mãnh liệt hơn, vòng quanh cây căn trụ như thể chỉ bằng nó là nàng muốn đẩy hắn ra khỏi miệng nàng.
Tốc độ hắn nhấp càng lúc càng nhanh, mạnh bạo. Mỗi lần hắn rút ra nàng chỉ có chưa đầy một nhịp để hít thở, côn th*t ra vào không ngừng nghỉ khiến nàng choáng váng, khuôn mặt đỏ bừng. Vũ Lâm lúc này hoàn toàn coi miệng nàng như bên dưới âm đ*o, rất tự nhiên mà đẩy tới đẩy lui.
Vũ Lâm tại trên đầu miệng môi nhỏ xíu của Vũ Tử Mạch nhấp liên tục mười mấy phút, cuối cùng hắn gầm lớn, một dòng t*ng trùng nóng hổi phun ra, để cho Vũ Tử Mạch thiếu sặc, nàng ho khù khụ, phun ra một đống lớn tinh dịch, tinh dịch phun đi ra hạ cánh trên cặp đào bồng cùng đùi nàng, nhưng tựa hồ chỗ đó đã có rất nhiều.
Vũ Tử Mạch thở hồng hộc, nhìn hắn bằng ánh mắt ai oán.
"Ngươi còn muốn chơi ta đến bao giờ nữa.. "
"ha hả!?."
Vũ Lâm mỉm cười.. ta thả ngươi đi mới là chân chính gặp quỷ! Ngươi nhưng là muốn giết ta đó, hiện chỉ là báo ứng thôi.
"Để ta cho ngươi nhìn trò mới đi. Đảm bảo ngươi không sướng đến ngất xỉu không lấy tiền."
Mà cùng lúc này, sau lưng hắn ầm ầm rung chuyển.. một cỗ hoành không thần thánh quang minh ý chí hiện thế, để cho Vũ Tử Mạch trong nháy mắt chấn động. Nhưng chưa hết, kế đó Vũ Lâm bứt ra một sợi tóc, cương khí huyết khí nhập thể phun đi ra ngoài, quần quanh sợi tóc, trong nháy mắt ngưng thực thành một tôn phân thân.
Tôn phân thân này cùng Vũ Lâm ngưng thực giống như đúc, hơn nữa cây côn th*t kia đồng dạng..căng cứng lên, nóng hổi vô cùng, thậm chí đem so với Vũ Lâm còn dọa người hơn một chút do có một loại chưa được thỏa mãn xu thế.
Vũ Tử Mạch nhanh chóng hiểu ra, la lớn:
"Không..."
Một cái đã giày vò nàng đủ thê thảm, lại thêm một cái...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.