Chương 56
Lục Bách Hoa ở bên cạnh nhìn biểu cảm của anh trai, trong lòng cô ấy càng thêm tò mò với chị gái thần tiên. Sự tồn tại của anh trai trong gia tộc luôn khiến người khác kiêu ngạo, hôn nhân đại sự càng phải bận tâm, nhưng nhiều năm như vậy hình như cô bé chưa từng thấy anh trai đối xử với ai như vậy.
Nhưng mà…
Chị gái tiên nữ còn có một đứa con, là mẹ đơn, người lớn chắc chắn sẽ không thể chấp nhận được.
Lục Bách Hoa bỗng nhiên cảm thấy anh trai có hơi đáng thương, nhưng mà cô bé cũng rất thích chị gái tiên nữ xinh đẹp này.
Diệp Mai Hoa phát hiện, ánh mắt Lục Bách Hoa nhìn cô có vẻ nhiệt tình kỳ lạ?
Bữa cơm này có vẻ khá kỳ lạ, bầu không khí vông cùng ngựng ngừng, nhưng Lục Bách Thiên không bỏ qua bất cứ cơ hội nào có thể ở chung với Diệp Mai Hoa, cho nên anh ấy vẫn ngồi yên ở đó không động đậy.
Cuối cùng vẫn là Trúc Nhã phát huy bản lĩnh hay lảm nhảm của cô bé, kể một vài chuyện cười khiến có mọi người không biết nên khóc hay cười, bầu không khí cũng dần dần hòa hợp.
Dương Ngọc San lặng lẽ gửi một tin nhắn Zalo cho Diệp.
Mai Hoa, người đăng sau cầm lấy di động nhìn một lát, động tác chợt dừng lại, ngẩng đầu đối diện ánh mắt đầy sâu xa của Dương Ngọc San.
“Thành thật khai báo, Lục Bách Thiên này là ai? Đừng hòng nói dối chị” Ngón tay ấn vài cái, lại xóa, một lần nữa đánh chữ lại, cuối cùng vẫn gửi tin nhắn.
“Xem như… Bạn trai cũ đi: “Bạn trai cũ? Thoạt nhìn cậu ấy đối với em tình cũ chưa dứt đấy: Diệp Mai Hoa không nhắn lại, ánh mắt có chút né tránh.
Dương Ngọc San hiểu rõ, bỗng nhiên nhiệt tình lôi kéo Lục Bách Thiên hỏi: “Bách Thiên phải không? Cậu trẻ tuổi như vậy, lại tuấn tú nữa chứ, đã kết hôn chưa?” Câu hỏi trực tiếp như vậy bỗng nhiên khiến bầu không khí đột nhiên đông cứng lại.
Nửa đường, Lục Bách Thiên lặng lẽ nhìn thoáng qua Diệp Mai Hoa, nói: “Chưa từng, không gặp được người nào tôi thích, không gấp gáp kết hôn” Dương Ngọc San truy hỏi: “Vậy nếu như gặp thì sao?” “Nếu cô ấy nguyện ý, tôi sẽ làm một người chồng tốt.” Dương Ngọc San càng thêm vừa lòng, người này vừa anh tuấn lại có lễ phép, còn là cấp trên tương lại của Mai Hoa, càng quan trọng là, trong mắt người này chỉ có Mai Hoa, người sáng suốt đều nhìn ra được.
Diệp Mai Hoa càng thêm đứng ngồi không yên, không vì cái gì khác, chỉ vì ý tứ trong lời nói của Lục Bách Thiên.
Lúc này, chiếc Maybach dừng ở bên ngoài nhà hàng hạ cửa sổ xe, một đôi mắt to tròn nhìn đám người Diệp Mai Hoa cách một tấm kính.
“Bố ơi, là dì xinh đẹp!”