Ta Mô Phỏng Trường Sinh Lộ

Chương 42: Tiên Nhân Không Thể Chung Sống





"Ta không có hứng thú với tu tiên."Trong trí nhớ của Lý Phàm, vẻ mặt của Tiêu Hằng khi nói lời này dường như vẫn còn rõ mồn một trước mắt.Lúc này mới qua bao lâu, như thế nào hắn lại thành công tiêu trừ chướng khí trong cơ thể, trực tiếp đột phá đến Luyện Khí kỳ?Trong lúc nhất thời, Lý Phàm tràn đầy khiếp sợ và mờ mịt.Lý Phàm đọc đi đọc lại lá thư do Tiêu Hằng gửi tới nhiều lần, sau đó lại ra ngoài hỏi thăm một vòng, khi ấy, hắn mới không cam lòng tiếp nhận sự thật này.Hóa ra, mặc dù ngày ấy Lý Phàm đã sắt son an ủi Tiêu Hằng rằng tin đồn buôn lậu trên đảo là nhằm vào Thiên Bảo Lâu nhưng sau khi về nhà, Tiêu Hằng vẫn hoảng loạn, khó chìm vào giấc ngủ.Nhắm mắt lại, hắn giống như nhìn thấy hình ảnh kinh hoàng tiên sư từ trên trời giáng xuống, chém giết tất cả người vượt giới.Liên tiếp mấy ngày, Tiêu Hằng đều như vậy.Đau đớn suy nghĩ, Tiêu Hằng cuối cùng cũng hạ quyết tâm.Để có thể yên tâm ngủ, tốt nhất là trở thành tu tiên giả, không cần phải lo lắng sợ hãi mỗi ngày.

Hắn bắt đầu nghiêm túc tu hành "Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú".Không ngờ rằng, sau khi Tiêu Hằng bình tĩnh lại, tiến độ tu hành quả nhiên là ngày vượt ngàn dặm.Kết hợp với dược vật, chỉ mất chưa đầy một tháng, hắn đã tự loại bỏ toàn bộ chướng khí trong cơ thể.Sau đó, hắn càng cảm thấy thiên địa linh khí phảng phất như vật sống, thân mật vờn quanh người mình.Bị thu hút sâu sắc bởi cảnh tượng này, tâm trí của hắn đắm chìm vào bên trong.Chỉ cần ngủ một giấc nồng, hắn lại dễ dàng dẫn khí nhập thể thành công.Mới đầu, hắn có hơi không dám xác định mình đã trở thành tiên sư trong truyền thuyết.Nhưng sau khi hắn cố gắng thân thiết với thị nữ trong nhà, lại đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh một hồi, theo bản năng giơ tay chụp chết nàng, Tiêu Hằng rốt cuộc cũng xác định, mình đã là một tu tiên giả.Tiên phàm là vĩnh cách.Tuy rằng đã là tu sĩ Luyện Khí kỳ nhưng Tiêu Hằng lại chẳng biết tiếp theo mình nên làm gì.Vì vậy, hắn đi gặp vị tiên sư trấn thủ trên Lưu Ly Đảo.Mà không khéo chính là khi đó, Hà Chính Hạo đang chủ trì Tịnh Thể Linh Trì pháp trận, không thể dứt ra.Tiêu Hằng chỉ có thể về nhà kiên nhẫn chờ đợi.Đợi đến khi Lý Phàm ra khỏi Linh Trì, Hà Chính Hạo cuối cùng mới rảnh rỗi, Tiêu Hằng rốt cuộc gặp được hắn.Hà Chính Hạo nghe nói kinh nghiệm của Tiêu Hằng, sau đó cẩn thận điều tra một phen, xác định Tiêu Hằng không nói dối.Hắn vốn là mừng rỡ sau đó vỗ mạnh vào đùi, một bộ dạng hối hận không thôi.Một lát sau, hắn mới phấn chấn lại, khẩn cấp muốn đưa Tiêu Hằng đến Vạn Tiên Đảo.Tiêu Hằng đề nghị muốn tạm biệt bằng hữu, Hà Chính Hạo tự nhiên đáp ứng.Sau đó, Tiêu Hằng đi tạm biệt đám người vượt giới, về sau bồng bềnh đi xa.Về phần Lý Phàm, Tiêu Hằng vốn định đi thăm.Nhưng hắn cũng biết Lý Phàm một lòng tu hành, hơn ba năm mới tịnh thể thành công.Mà cách đây không lâu hắn còn chính miệng nói trước mặt Lý Phàm rằng mình không có hứng thú đối với tu tiên.

Hôm nay lại trong nháy mắt đã thành tu sĩ Luyện Khí kỳ!Tiêu Hằng thật sự không biết nên đối mặt với Lý Phàm như thế nào, hơn nữa sợ đả kích Lý Phàm, cho nên hắn chỉ để lại một bức thư, nhờ người đưa tới.Tiêu Hằng rất cảm kích Lý Phàm nhiều lần giúp đỡ, vì thế nói ở Vạn Tiên Đảo chờ hắn, đến lúc đó nhất định sẽ báo đáp Lý Phàm."Đệ có ngày hôm nay, toàn bộ đều dựa vào sự che chở của huynh.""Nay nghe tin huynh đã trừ chướng thành công, nói vậy không lâu sau có thể sẽ đột phá Luyện Khí.
""Đệ đi trước một bước, ở Vạn Tiên Đảo chờ đợi đại giá của huynh.

""Ngày sau gặp lại, nếu huynh có điều nhờ vả, đệ dù có chết cũng không dám chối từ.""Hằng bái biệt lần nữa.

"...Lý Phàm buông thư của Tiêu Hằng xuống, chậm rãi thở hắt ra.Đây chính là người có thiên tư tung hoành trong truyền thuyết sao?Không dựa vào bất kỳ trợ giúp nào, tự mình đánh bậy đánh bạ liền có thể đột phá đến Luyện Khí kỳ.Thậm chí còn có thể cảm nhận được thiên địa linh khí thân mật với hắn...Tuy rằng đã sớm biết người tu tiên tư chất không đồng đều, Lý Phàm cũng biết thiên phú của mình không cao, nhưng loại thiên tài này lại ở bên cạnh mình, cảm giác...Đúng thật là làm cho người khác không dễ chịu a.Xem ra nỗi lo lắng của Tiêu Hằng cũng không phải không có lý, nếu hắn thật sự đột nhiên xuất hiện đúng lúc mình vừa mới thành công loại trừ chướng khí, có lẽ tâm tình của mình đúng thật là sẽ mất cân bằng.Lý Phàm cười khổ.Nhưng cũng chỉ là tâm tính có hơi mất cân bằng mà thôi.Lý Phàm biết rõ rằng sự chỗ dựa của mình chưa bao giờ là tư chất của bản thân mà chính là "Hoàn Chân", dị bảo có thể cho mình vô số cơ hội làm lại.Có "Hoàn Chân" trong tay, bất luận là dạng thiên tài nào, hắn tự tin mình đều có thể nghiền ép.Chẳng qua là quá trình này có thể hơi dài một chút, đòi hỏi phải lập kế hoạch từ đời này sang đời khác.Luyện Tâm Chú vận chuyển, tâm lý lộn xộn của Lý Phàm cũng dần dần bình tĩnh.Hắn mở "Ngũ Linh Cảm Khí Pháp" được Hà Chính Hạo tặng ra, chậm rãi cẩn thận nghiên cứu.Quyển sách ghi lại, thời đại thượng cổ, có thuyết linh căn.Vào thời điểm đó, chỉ những người phàm có linh căn mới có thể tu hành.Bình thường thì có Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ hành linh căn, cũng có linh căn dị thuộc tính như Lôi, Phong, Ám.Người có linh căn đơn hệ thì giai đoạn đầu tu luyện rất nhanh, chuyên tu công pháp có thuộc tính tương ứng, cũng có thể dễ dàng tu luyện đại thành.Có đa linh căn thì tốc độ tu luyện chậm chạp, cần phải chú ý đều các loại thuộc tính, dễ hao phí tinh lực vô ích mà khó đạt được hiệu quả.Chỉ khi là kỳ tài ngút trời, dù có đa linh căn cũng có thể chu toàn mọi mặt, người như vậy luôn có thực lực vượt xa những kẻ cùng cảnh giới nhưng chỉ có linh căn đơn hệ.Tuy nhiên, những việc này cũng chỉ là chuyện xa xưa mà thôiTu Tiên giới thời thượng cổ chú trọng thiên nhân hợp nhất.Linh căn chính là do ông trời ban cho, cũng chỉ có người may mắn được trời cao chiếu cố mới có thể cảm thụ được pháp tắc của trời đất, mới có tư cách đắc đạo thành tiên.Phàm nhân trong thiên hạ tuy có nhiều thay nhưng lại có mấy người may mắn sở hữu linh căn đây.Đại đa số mọi người, đối với việc tu tiên cũng chỉ có thể là nhìn thấy nhưng không với tới được.Sao lẽ trời này lại bất công đến vậy?May mắn, thời đại thượng cổ có Tiên Tôn truyền đạo!"Ngũ Linh Cảm Khí Pháp" ghi lại, khi ấy Tiên Tôn Pháp Thiên Tượng Địa (1), đối mặt với vô số phàm nhân cầu tiên vô vọng, truyền thụ con đường trường sinh.(1) Pháp Thiên Tượng Địa: Thần thông trong Tây Du Ký của Ngô Thừa n, người dùng hiện ra chân thân cao vạn trượng bao phủ thiên địa.Tiên Tôn có câu: Ta muốn thành tiên, cầu trời làm gì? Nếu trời không cho, ta tự đi lấy!Thuận thiên là phàm, nghịch thiên thì tiên!Một kẻ phàm nhân, mưu toan trường sinh, không cần phải cầu thiên nhân hợp nhất làm gì, chỉ cần tranh giành với trời!Vì vậy, Tiên Tôn đi thẳng vào vấn đề, giảng giải cho mọi người đạo của mìnhĐó cũng là đạo tu luyện được Tu Tiên giới hiện nay tuân theo.Tiên đạo một đường, chính là:Hút thiên địa chi linh, để Luyện lấy khí;Mượn thiên địa chi kỳ, để Trúc đạo cơ;Dòm thiên địa chi pháp, để luyện Kim Đao;Đoạt thiên địa chi tinh, để thành Nguyên Anh;Rút thiên địa chi tuỷ, để có được Thần;Tế thiên địa chi phách, để thân Hợp Đạo;Nghịch thiên địa chi lý, để chứng trường sinh!...Lạch cạch một tiếng, "Ngũ Linh Cảm Khí Pháp" rơi xuống đất.Lý Phàm run rẩy nhặt nó lên, không giấu được rung động trong lòng.Phương pháp tu tiên của thế giới này hoàn toàn ngoài dự đoán của hắn.Thậm chí mà nói...Có hơi đáng sợ.Khó trách, kể từ khi tiếp xúc với tu tiên giả của thế giới này, hắn đều có một cảm giác kỳ lạ.Thiên đạo của thế giới này dường như có ác ý cực lớn với những tu tiên giả.Cho dù đó là luật lệ tiên pháp không thể tu luyện chung, hoặc là tu sĩ sau khi chết chiếu rọi hàng ngàn dặm bầu trời, giống như đài phát thanh, cho đến Tiên Phàm chướng trong cơ thể của phàm nhân lại có thể gây tổn thương nặng cho các tu tiên giả, tất cả đều ám chỉ điều này.Đến lúc này, sau khi Lý Phàm tiếp xúc với Tu Tiên giới, bí ẩn cuối cùng đã được tiết lộ."Nghịch thiên địa chi lý, để chứng trường sinh!" Lý Phàm chậm rãi thấp giọng nói, thở hắt ra..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.