Ta Mô Phỏng Con Đường Trường Sinh

Chương 58: Tọa Sơn Hưởng Kỳ Thành





Công pháp mà Hà Chính Hạo tu có tên là ‘Tọa Sơn Quyết’.

Đặc điểm lớn nhất của ‘Tọa Sơn Quyết’ chính là tọa sơn hưởng kỳ thành.

Chọn lựa một ngọn núi, ngồi ngay ngắn trên đó, vận hành công pháp, hao phí mấy năm là có thể tương hợp khí tức tự thân với ngọn núi.

Từ đó trở đi mỗi khi ngọn núi cao lên một phần, tu vi của bản thân sẽ được nuôi dưỡng, tăng cao tương ứng.

Ngược lại, nếu nhận sai, độ cao của ngọn núi sau đó không tăng lên, tương đương với lãng phí mười mấy năm tu hành.

Ngoài việc có thể hưởng lợi từ việc núi cao, cũng có thể thu được lợi ích từ việc giúp đỡ người khác.

Ví dụ như lần này giúp đỡ Lý Phàm, nếu sau này Lý Phàm có thể đột phá tới Luyện Khí kỳ, như vậy hắn thu được phản hồi một cách bí mật, gia tăng tu vi của mình.

Không phải hấp thụ trộm cắp tu vi của đối phương, mà giống như một người đắc đạo, gà chó lên trời.

Độ cao của ngọn núi tăng lên sẽ khiến cây cối trên núi cùng nhau cao lên.
Người khổng lồ trưởng thành, cũng sẽ nhân tiện mang theo vật trong tay áo.

Đương nhiên, so với núi sông, điều kiện giúp người không hà khắc như vậy, không cần trói buộc một người, có thể giăng lưới rộng.
Nhưng tương ứng, lúc trước bỏ ra bao nhiêu cũng sẽ quyết định về sau thu được bao nhiêu.

Cho nên gặp được hậu bối có tiền đồ, Hà Chính Hạo chưa bao giờ ngần ngại giúp bọn họ một phen.

!
Ra khỏi pháp trận trung ương đảo Lưu Ly, Lý Phàm lặng lẽ trở lại Thính U lâu mà không kinh động người khác.


Sau khi loại bỏ chướng khí, quả thực Lý Phàm cảm nhận được những chỗ không giống trước kia.

Giống như trẻ ra mười mấy tuổi, thị lực và thính giác đều tốt hơn rất nhiều.

Càng có thể mơ hồ cảm nhận được năng lượng tinh khiết chảy xuôi trong thiên địa.

Đây chính là linh khí sao!
Trong lòng Lý Phàm vui mừng.

Sau khi dẫn khí nhập thể thì sẽ trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ.

Lý Phàm nóng lòng muốn ngày đêm không ngừng tu luyện ngay lập tức.

Nhưng trước đó, còn cần xem qua ‘Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú’ không hiểu sao lại xuất hiện.

Tìm kiếm trong đầu một lần, cũng không xuất hiện phương thức vận hành mới.

Vì thế Lý Phàm vẫn dựa theo phương pháp tu luyện Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú mà bắt đầu tu luyện.

Vừa vận hành, Lý Phàm đã nhận ra sự khác biệt giữa Luyện Tâm Chú và Thanh Tâm Chú.

Lúc trước tu hành Thanh Tâm Chú, thường cần hao phí nửa gi, mới có thể chậm rãi tĩnh tâm lại, loại bỏ tất cả tạp niệm trong đầu.

Nhưng một khi thi triển Luyện Tâm Chú này, chỉ trong chốc lát, Lý Phàm đã cảm thấy tâm như gương trong.

Trong đầu dường như xuất hiện một cái cối xay khổng lồ, không ngừng nghiền nát và hấp thụ tạp niệm, hóa thành chất dinh dưỡng tăng cường tâm thần của mình.

Tu hành Thanh Tâm Chú ba năm, ngoại trừ những thứ thể hiện trên mặt bảng, Lý Phàm cũng không phát hiện còn có lợi ích gì.

Nhưng tu hành Luyện Tâm Chú, Lý Phàm liền có thể rõ ràng cảm giác được tinh thần của mình đang mạnh lên từng giây từng phút.

Tuy rằng mức độ tăng rất nhỏ, nhưng quả thực đang tăng lên!
Lý Phàm không khỏi kinh ngạc, theo sau lại là vô số nghi hoặc.

Tại sao ‘Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú’ có thể nhìn thấy bất kỳ chỗ nào ở Tu Tiên giới, chỉ dùng để loại bỏ chướng khí lại biến thành ‘Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú’ thần dị phi thường ở trên người mình?
Tiên pháp không thể đồng tu, Luyện Tâm Chú này có tính là công pháp tu tiên không?
Bằng vào nhận thức trước mắt của mình đối với Tu Tiên giới, Lý Phàm không thể đưa ra đáp án.

Nhưng Lý Phàm mơ hồ cảm thấy, trong chuyện này nhất định ẩn chứa một bí mật cực lớn.

Sau này có cơ hội nhất định phải âm thầm điều tra một phen.

Lý Phàm thầm nghĩ trong lòng.

!
Chỉ kém một bước nữa là bước vào ngưỡng cửa tu tiên giả, lại vui mừng lấy được công pháp thần kỳ như ‘Huyền Hoàng Luyện Tâm Chú’.

Lý Phàm không khỏi có chút hưng phấn lâng lâng.

Nhưng không lâu sau, hắn nhận được một bức thư.

Tin tức trong thư đã đập thứ sự tự mãn trong lòng hắn.

Tiêu Hằng dẫn khí nhập thể thành công, đã đi tới đảo Vạn Tiên.

“Ta không có hứng thú với việc tu tiên.


Vẻ mặt của Tiêu Hằng khi nói những này trong trí nhớ dường như vẫn còn rõ ràng ở trước mắt.


Lúc này, thời gian mới trôi qua bao lâu, tại sao hắn đã có thể thành công loại trừ chướng khí trong cơ thể, trực tiếp đột phá đến Luyện Khí kỳ rồi?

Trong lúc nhất thời, Lý Phàm vừa ngỡ ngàng vừa khiếp sợ.


Lý Phàm nhìn đi nhìn lại vài lần bức thư của Tiêu Hằng gửi tới, tiếp đó hắn ra ngoài hỏi thăm một vòng, lúc sau hắn mới không cam lòng chấp nhận sự thật này.


Hóa ra, tuy ngày hôm đó, Lý Phàm lời thề son sắt an ủi hắn rằng lời đồn đãi về việc nhập cư trái phép trên đảo là nhằm vào Thiên Bảo lâu nhưng sau khi về nhà Tiêu Hằng vẫn hoảng loạn như cũ, khó có thể chìm vào giấc ngủ.


Mỗi khi hắn nhắm mắt lại, hắn đều giống như thấy được hình ảnh tiên sư từ trên trời giáng xuống, chém giết tất cả người trong Ly giới.


Mấy ngày liên tiếp, Tiêu Hằng đều như thế.


Sau khi Tiêu Hằng rút kinh nghiệm xương máu, cuối cùng hắn cũng hạ quyết tâm.


Vì có thể an tâm ngủ, hơn nữa nếu hắn trở thành tu tiên giả thì sẽ không cần phải lo lắng hãi hùng mỗi ngày, hắn bắt đầu tu hành “Huyền Hoàng Thanh Tâm Chú”.


Không nghĩ tới, sau khi Tiêu Hằng âm thầm quyết tâm, tiến độ tu hành tiến triển cực nhanh.


Hắn phối hợp với dược vật, chỉ cần chưa đến một tháng, cơ thể đã có thể tự động loại bỏ chướng khí.


Tiếp đó, hắn cảm thấy thiên thiên địa linh khí phảng phất như vật, vô cùng thân thiết chạy xung quanh hắn.


Hắn bị cảnh tượng này thu hút, tâm thần sa vào trong đó.


Hắn cảm giác chỉ vừa mới ngủ một giấc, đã có thể dẫn khí nhập thể thành công.


Lúc đầu, hắn còn có không dám xác định, bản thân đã có thể trở thành tiên sư trong truyền thuyết.


Nhưng khi hắn định thân mật với thị nữ trong nhà, lại đột nhiên cảm thấy chợt hồi hộp, theo bản năng dùng một chưởng chụp chết nàng.
Lúc này Tiêu Hằng rốt cuộc xác định, bản thân đã trở thành một tu tiên giả.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.