Ta Là Xuyên Không Giả

Chương 72: Nhân vật vô địch




Lăng Vân mở ra bảng thuộc tính, hắn tý nữa thì rớt cằm, nghĩ mình bị hoa mắt.
Nhân vật: Vô Kiếm.
Nghề nghiệp: Tự do chức nghiệp.
Trạng thái: Trung Lập
Danh hiệu: Xuyên Không Giả.
Đẳng cấp: 0 cấp.
Danh vọng: 0
HP: 20000
MP: Vô Hạn.
Nhanh nhẹn: 5000
Trí lực: 5000
Sức tấn công: 10000
Sức phòng thủ:5000
Kháng phép: 5000
May mắn: 10.
Trò Đùa Của Đấng:
Thuộc tính 1: Nếu bị chết, ngoài đời thật cũng sẽ bị chết! Vì vậy hãy hành động cẩn thận.
Thuộc tính 2: Tuyên Ngôn Của Thần, gây ra sát thương sẽ hồi lại số máu bằng lượng sát thương đã gây ra..
Chuyển hóa ngược các trạng thái bất lợi thành có lợi.
Thuộc tính 3: Sát thương chí mạng sẽ làm mục tiêu bị choáng 5 giây.
Thuộc tính 4: Mỗi khi lên cấp, bạn không nhận được điểm cộng tự do chỉ số, thay vào đó toàn bộ chỉ số của bạn hiện tại sẽ được gấp đôi. Khi đạt tới cấp 1000, bạn sẽ thành Chân Thần, mọi chỉ số sẽ trở thành Vô Cực.
Đồng thời Thần Linh sẽ ban cho bạn 3 điều ước ngoài hiện thực.
Thuộc tính 5: Là một Xuyên Không Giả, bạn nhận được MP vô hạn.
Thuộc tính 6: Không thể nhận sát thương chí mạng, giảm 70% sát thương nhận phải từ các đòn đánh tầm xa, giảm 50% sát thương nhận phải từ các đòn cận chiến.
Thuộc tính 7: Bạn phải cần lượng kinh nghiệm gấp 100 lần người chơi bình thường cùng cấp để lên cấp.
Thuộc tính 8: Phản Xạ Thần Thánh, bất cứ sát thương vật lý hay ma pháp nào bắn tới bạn, bạn sẽ biết quỹ đạo của đòn tấn công trước khi bắn trúng mình.
Thuộc tính 9: Sát thương bỏ qua mọi phòng ngự của đối phương, đồng thời gây ra hiệu quả phá tan trang bị.
Thuộc tính 10: Món Quà Của Đấng, tất cả mọi kĩ năng thời gian hồi chiêu giảm 80%.
Có thể nhìn rõ lá cây cọng cỏ cho dù ở cực xa.
Bạn nhận được khả năng bay, có thể sống trong môi trường chân không.
Mỗi khi tấn công 4 lần, đòn tấn công thứ 5 sẽ gây ra sát thương gấp 10 lần.
Xem xong thuộc tính của mình, Lăng Vân im lặng hồi lâu, sau đó lấy tay dụi dụi hai đôi mắt xem có phải nhìn nhầm không.
Xác định mình không có nhìn nhầm, Lăng Vân vẫn không tin, thầm nghĩ: “ Trò Đùa Của Đấng sao… quả thật đúng là trò đùa của đấng mà…3 điều ước sao, ta chắc chắn phải đạt được.”
Tất cả mọi chỉ số của hắn hiện giờ có thể độc chiến một đại quân, nhưng hắn không phải vô địch, đồng thời hắn cũng rất sợ hãi phải chết một lần nữa, hắn sẽ không dại dột mà đi thể hiện nếu không cần thiết.
Lăng Vân kiểm tra trong túi của mình, hắn chỉ có 10 đồng và 5 mẩu bánh mỳ, 10 túi nước, một áo choàng.
Bánh mỳ hồi phục 10HP/s, duy trì 10 giây. Uống nước thì hồi phục 20HP ngay lập tức và 10 điểm thể lực.
Nếu là chức nghiệp khác thì khi mới vào sẽ được tặng trang bị tương ứng, nhưng hắn là tự do chức nghiệp vì vậy được tặng 10 đồng tiền thay vì tặng vũ khí.
Lăng Vân trầm mặc, hắn biết hắn không thể cao ngạo được, hắn giết người chơi thì sẽ tích rất nhiều điểm PK, bị toàn bộ NPC vây giết, có rất nhiều NPC cường đại có thể giết hắn.
Nếu một NPC, mười NPC không giết được hắn, nhưng cả một vương quốc, một đế quốc hay một liên minh đâu? Hắn lúc đó chết không có chỗ chôn, không chỉ trong trò chơi chết mà thực tế cũng chết.
Hơn nữa hắn đã sống lại, bây giờ được thần linh trao cho rất nhiều cơ hội, hắn sẽ tận dụng tốt nó.
Lăng Vân mặc trên người một bộ áo vải màu đen không có bất cứ thuộc tính gì, hắn thích màu đen vì vậy khi tạo nhân vật đã chọn cho mình một bộ quần áo đen.
Hệ Thống: Ngươi sinh ra ở tiểu trấn Hồng Môn, Vương Quốc Mently, Thanh Thủy thành.
Thanh Thủy thành là một thành gần với Vô Tận Sơn Lâm, về phần tiểu trấn Hồng Môn thì chỉ là một tiểu trấn nhỏ thuộc Thanh Thủy thành, tại Thanh Thủy thành có hơn trăm trấn nhỏ như Hồng Môn trấn.
Có thể hiểu Hồng Môn tiểu trấn như là một thôn nhỏ, còn Thanh Thủy thành là một huyện…
“ Xem ra ta vẫn là xuất phát từ trấn này.”
Ở kiếp trước Lăng Vân mới bắt đầu chơi Con Đường Đế Vương cũng xuất phát từ đây. Thấy hai bên đường người tấp nập, vô số người vây kín NPC, Lăng Vân không khỏi cảm khái, hồi ức.
Lăng Vân theo ký ức, liền tìm tới đạo sư Kiếm Sĩ để học tập, ở nơi đạo sư Kiếm Sĩ ở là một quảng trường khá đông đúc người chơi cùng các người gỗ.
Đi tới trước mặt đạo sư Kiếm Sĩ, Lăng Vân cúi đầu cung kính nói: “ Chào ngài, ta là một tự do chức nghiệp, nghe danh ngài đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt, ta đế đây để học tập kĩ năng kiếm sĩ. Mong được ngài chỉ giáo.”
Lăng Văn ăn nói rất lẽ phép, hắn không như nhiều người chơi khác vào phát là ăn nói trống không để NPC dạy skill, bởi vì hắn biết NPC trong Con Đường Đế Vương có IQ như một người bình thường.
Hệ thống: Hảo cảm của Kiếm Sư Akarag đối với ngươi tăng lên 10 điểm.
Kiếm Sư Akarag khẽ vuốt chòm râu, bộ dáng cao nhân gật đầu nói: “ Người trẻ tuổi, rất có giáo dục, vì ngươi nghề nghiệp là tự do chức nghiệp, không phải là kiếm sĩ nghề nghiệp, nên ta không thể dạy ngươi 3 kĩ năng cơ bản của Kiếm Sĩ cùng 1 lúc được, ta sẽ dạy ngươi kĩ năng cơ bản nhất của kiếm sĩ… Sau này nếu muốn học tiếp, có thể đến tìm ta, ta sẽ dạy ngươi những kĩ năng khác nhưng ngươi phải làm một số nhiệm vụ. Vì là kĩ năng cơ bản nên hoàn toàn là miễn phí.”
Lăng Vân nghe vậy lễ phép nói: “ Thưa ngài, chỉ cần ngài chỉ giáo một kĩ năng cơ bản đối với ta đã là một đại ân rồi, ta sẽ cố gắng tập luyện tốt kĩ năng ngài truyền dạy, sau này ta sẽ tới đây học tiếp.”
Kiếm Sư Akarag gật đầu, tán thưởng nói: “ Ta tên là Akarag, người trẻ tuổi, ngươi thật là có chí hướng học tập! Sau đây ta sẽ dạy ngươi chiêu thức cơ bản nhất, gọi là Bạt Kiếm Thuật!”
Kiếm Sư Akarag nói xong thì trong đầu Lăng Vân xuất hiện các hình ảnh về chiêu thức Bạt Kiếm Thuật, rất đơn giản, chỉ là cho kiếm vào vỏ và rút kiếm ra.
[Bạt Kiếm Thuật: Rút kiếm chém vào đối tượng thật nhanh, có thể gây 200% sát thương.
hồi chiêu: 0.4 giây.]
Bởi vì 80% giảm thời gian hồi chiêu nên Bạt Kiếm Thuật thời gian hồi chiêu chỉ còn 0.4 giây, vậy là 1 giây Lăng Vân có thể dùng hai lần Bạt Kiếm Thuật.
Kiếm Sư Akarag: “ Bạt Kiếm Thuật, nguyên lý chỉ có một, đó là nhanh, chuẩn xác! Đây là chiêu thức cơ bản mà tất cả các Kiếm Sĩ phải thuần thục. Bây giờ ngươi hãy tới quảng trường phía trước rèn luyện Bạt Kiếm Thuật hoặc có thể rời đi, bắt đầu cuộc hành trình của ngươi.”
Lăng Vân không ngu gì mà rời đi, hắn biết rằng ở lại quảng trường chém cọc gỗ sẽ có rất nhiều chuyện tốt, đầu tiên là tăng các chỉ số thuộc tính như nhanh nhẹn, công kích, lực công kích. Tuy vậy không phải chém cọc gỗ nào cũng có thể tăng thuộc tính, mà còn phải phụ thuộc vào yếu tố may mắn.
Đôi khi cao thủ giao chiến với nhau, cả hai kỹ xảo bằng nhau thì chỉ số chính là thứ quyết định thắng bại.
Muốn hiệu quả tăng chỉ số thì bắt buộc người chơi phải không mặc trang bị gì, đồng thời đẳng cấp thấp hơn 10 thì mới có thể tăng lên, nếu không thì đẳng cấp nào cũng có thể tăng thì các khu luyện tập sẽ chẳng còn chỗ đứng cho người chơi mới.
Không chỉ tăng chỉ số, còn có phát động một số nhiệm vụ ẩn của NPC đạo sư, kiếp trước có người chăm chỉ chém cọc gỗ, khi chém tới cọc gỗ thứ 100 000 thì nhận được một nhiệm vụ ẩn dấu chức nghiệp, khi hoàn thành nhiệm vụ, người chơi này chuyển từ Kiếm Sĩ thông thường thành Kiếm Thánh.
Đây là một nghề nghiệp mà vô số người chức nghiệp Kiếm Sĩ mơ ước, không thể với tới. Bọn họ hối hận vì ngày xưa không chăm chỉ chém cọc gỗ… Hiện tại Lăng Vân có cơ hội, mặc dù lên cấp thấp là một điều xấu nhưng đôi khi trong chuyện này cũng là cái lợi đối với hắn.
“ Thưa Ngài, ta sẽ ở lại đây luyện tập, để lắm giữ kỹ năng cơ bản, trở thành một chân chính Kiếm Sĩ.”
“ Tốt, rất tốt! Vậy ngươi hãy ở lại đây rèn luyện, hạ gục càng nhiều cọc gỗ càng tốt…”
Nghe được Kiếm Sư Akarag nói vậy, Lăng Vân kinh hỉ, thầm nghĩ, hôm nay ta phải chém 100 000 cái cọc gỗ, không, phải là chém 1 triệu cái!
Lăng Vân cúi đầu, nói: “ Vâng thưa ngài.”
Kiếm Sư Akarag gật đầu, phất phất tay ra hiệu cho Lăng Vân đi tới khu luyện tập.
Đi tới khu luyện tập gần đó, Lăng Vân đột nhiên nhớ tới Hạ Ân, lập tức mở hệ thống lên, tìm kiếm người chơi, gõ chữ Tiểu Ân, sau đó gửi lời mời kết bạn, đợi một chút sau đó hệ thống thống báo kết bạn thành công.
Lăng Vân lập tức liền trò chuyện: “ Hạ Ân, bây giờ đang ở đâu vậy? Là ta Lăng Vân đây.”
“ Uy, phải gọi ta là đại ca!”
“ Được rồi, đại ca đang ở đâu vậy.”
“ Đang đánh quái ở ngoài Hồng Môn tiểu trấn, ở đây đông người quá, cày cấp khó thật.”
“ Được rồi, đợi lát nữa ta mang ngươi đi lên cấp.”
“ Ngươi mang ta đi!? Có được không vậy!?”
“ Được mà, đợi tầm 30 tiếng nữa là được…”
“ Cái gì!? 30 tiếng nữa!? Thôi, thôi, ta không cần, cúp máy đây, ta sắp bị người ta chèn chết rồi.”
Hạ Ân cúp máy xong lại cắm đầu vào bãi quái đang đông nghịt người, ở đây người quá đông khiến nàng mãi mà chẳng kiếm được một con quái nào…
Lăng Vân sau đó lại thêm bạn bè với Doanh Doanh và Diệp Mặc.
“ Doanh Doanh, đang ở chỗ nào vậy, Lăng Vân đây.”
“ Ah, đang ở cùng với Diệp Mặc. Có chuyện gì không Lăng Vân?”
“ À thôi không có gì đâu, hai người luyện cấp tiếp đi. 30 tiếng sau chúng ta cùng nhau sẽ đi luyện cấp.”
“ Hmm, Lăng Vân cậu đang ở đâu vậy?”
“ À, tớ đang ở khu tập luyện đánh cọc gỗ.”
“ Đánh cọc gỗ, đánh thứ đó có tác dụng gì chứ.!?”
“ Đánh thứ đó để tăng điểm thuộc tính, thông thường thì cứ 100 cọc gỗ cậu được nhận 1 điểm thuộc tính tự do.”
“ À vậy à, thôi miễn đi, thứ đó chỉ cho 1 kinh nghiệm, máu thì nhiều mà đánh thì cũng mất thời gian, không bằng đi đánh quái còn hơn. Cậu đánh tiếp đi nhá.”
Lăng Vân và Doanh Doanh kết thúc cuộc trò chuyện.
“ Bạt Kiếm Thuật!”
“ Trảm Kích”
Bước vào khu luyện tập, vô số người chơi đang hét lớn ra chiêu, trông mọi người rất nhốn nháo và hào hứng.
Lăng Vân đi tới chỗ để vũ khí, ở chỗ này vũ khí không hạn chế số lượng, được hệ thống cài đặt để giúp cho người chơi luyện tập. Đương nhiên là chỉ có thể lấy vũ khí và sử dụng trong khu luyện tập mà thôi, chứ không thể mang ra ngoài bán hay giao dịch.
Chỗ để vũ khí có hai loại kiếm, 1 là kiếm làm từ kim loại, 2 là kiếm làm từ gỗ. Đá số người chơi cầm kiếm sắt để chém cọc gỗ, chứ không ai cầm kiếm gỗ cả, một vài người muốn cầm kiếm gỗ để chém cọc gỗ, kết quả là bị người khác cười chê.
Vì quá xấu hổ nên những người cầm kiếm gỗ đã đổi lại vũ khí thành kiếm sắt, sau đó kiếm gỗ cũng chẳng có người nào thèm sờ. Hiện tại Lăng Vân chọn vũ khí chính là một thanh kiếm gỗ.
Kiếm Gỗ: Màu xám cấp, một tay kiếm, công kích +2, đẳng cấp yêu cầu 0.
Khi Lăng Vân cầm kiếm gỗ, nắm chặt trên tay bước về phía cọc gỗ ở phía xa xôi nhất, nơi mà chẳng ai thèm tới. Sau đó cậu bắt đầu đánh nó bằng chiêu Bạt Kiếm Thuật.
- 15003, chỉ một chiêu bạt kiếm thuật là cọc gỗ đã ngã xuống. Sát thương vượt qua cả HP của cọc gỗ, lập tức cọc gỗ đứt làm đôi.
[Bạt Kiếm Thuật – cấp 1: Độ hoàn thành 90%, tạo thành 150% thương tổn kĩ năng.
Điểm tinh thông + 3.
Điểm tinh thông cần để lên cấp: 3/30.]
Sau khi chém xong cọc gỗ thứ nhất, Lăng Vân lại nhanh chóng chém cọc gỗ thứ hai, thứ ba,… Có khoảng 10 000 cọc gỗ ở trong khu luyện tập, chỉ trong vòng 1 phút Lăng Vân đã xử lý xong hơn 100 cọc gỗ.
Lúc này mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lăng Vân.
“ Oh, tên kia là ai vây, một kiếm chém đổ cọc gỗ.”
“ Thật không tin được lại có người ra chiêu nhanh như vậy.”
“ Hình như tên đó đang dùng Bạt Kiếm Thuật, nhưng mà chiêu này sao lại có thể hồi nhanh như vậy được.”
Mặc kệ những lời nói của mọi người, Lăng Vân vẫn tiếp tục dùng Bạt Kiếm Thuật, ở khu luyện tập khi cọc gỗ bị hạ gục thì sau đó 5 giây sẽ tự động xuất hiện một cọc gỗ mới, vì vậy Lăng Vân cứ chém tới đâu cọc gỗ lại mọc lại đến đó.
Mặc dù chém cọc gỗ rất chán nhưng cậu vẫn cố gắng chém một cách miệt mài.
18 tiếng sau…
‘ Tên kia rốt cuộc có thù hằn gì với cọc gỗ chăng?”
“ Ài, có lẽ là thất tình muốn đi đập phá, tiện thể vào đây giải sầu, có lẽ vậy.”
“ Người này ý chí thật kiên cường.”
Lúc này Lăng Vân vẫn đang chém, hiện tại hắn đã chém được tới gần 100 ngàn cọc gỗ, hắn lại chém tiếp vài phút nữa.
“ Cuối cùng cũng xong.” Lăng Vân dừng tay, thở dài một hơi.
Chém 100 ngàn cọc gỗ, hắn hiện tại thuộc tính đã có chút thay đổi về sức tấn công và nhanh nhẹn, chỉ số tăng lên chút ít.
Khi Lăng Vân định đi tới trước mặt Kiếm Sư Akarag, hắn lập tức bị chặn đường bởi một người chơi, ngươi này có tên là Tiểu Ăn Hàng, đây là một người chơi nữ.
Thấy cái tên quen quen, Lăng Vân nghĩ nghĩ một chút, lập tức nhớ ra người trước mặt chính là một vị nổi tiếng trong Con Đường Đế Vương, là một người chơi kiếm sĩ có số có má, cấp độ 251, người chơi top 6 của Con Đường Đế Vương.
Lăng Vân thật không ngờ hắn ở đây lại gặp được đại nhân vật như vậy, hắn nhìn Tiểu Ăn Hàng nói: “ Cô có chuyện gì không?”
Tiểu Ăn Hàng nhìn từ trên xuống dưới Lăng Vân, sau đó nói: “ Nhan sắc tạm được, mà tại sao ngươi lại chăm chú chém cọc gỗ như vậy? Có bí mật gì sao!?”
Lăng Vân không định nói, nhưng nếu như kết giao được với một cao thủ thì không có việc gì phải giấu giếm, nhưng mà hắn sẽ không nói về việc chém 100 000 cái thì sẽ có nhiệm vụ trở thành Kiếm Thánh.
Lăng Vân ậm ừ, vẻ mặt do dự, sau đó nói: “ C-Chuyện này phải bí mật, không biết có thể thêm bạn rồi nói riêng được không?”
Tiểu Ăn Hàng kinh ngạc, nói: “ Bí mật!? Chém cọc gỗ mà cũng phải bí mật sao? Hmm, có thể, chúng ta thêm bạn đi.”
Tiểu Ăn Hàng và Lăng Vân liền thêm bạn bè với nhau.
Sau khi thêm bạn xong, Lăng Vân liền nói về việc chém cọc gỗ tăng điểm chỉ số với Tiểu Ăn Hàng, đồng thời phân tích về việc nhận điểm chỉ số chỉ có thể giới hạn khi ở cấp thấp, càng nghe Tiểu Ăn Hàng càng mặt nghiêm túc, sau đó nàng nói: “ Cảm ơn, tý nữa thì ta bỏ mất cơ hội rồi, đôi khi lên cấp nhanh không phải là tốt.”
Lăng Vân lắc đầu, nói: “ Không có gì, chuyện nhỏ mà thôi, sau này có khi ta cũng cần cô giúp đỡ một chút.”
Tiểu Ăn Hàng mỉm cười, gật đầu nói: “ Được, có việc gì khó cứ gọi ta. Ta đi chém cọc gỗ đây.”
Chém cọc gỗ để nhận được thuộc tính với tỷ lệ cao thì phải chém bằng kiếm gỗ, còn kiếm sắt chắc chắn sẽ không nhận được điểm thuộc tính.
Lăng Vân gật đầu, tạm biệt Tiểu Ăn Hàng sau đó đi tới chỗ Kiếm Sư Akarag, vừa tiến tới trước mặt Kiếm Sư Akarag, ông ta liền nói: “ Ngươi rất tốt, có thể hạ gục hơn 100 000 cọc gỗ chỉ trong vòng một ngày, khi xưa ta cũng không bằng một phần mười của ngươi… Ngươi xứng đáng làm một kiếm sĩ thiên tài! Có những người như ngươi thì kiếm đạo sẽ không bao giờ bị phai mờ. ”
Hệ thống: Kiếm Sư Akarag đối với bạn hảo cảm tăng lên 40, độ hảo cảm đạt 50, trạng thái: Thân Thiết.
Lăng Vân lễ phép nói: “ Ngài đã quá khen, ta làm một ngươi kiếm sĩ, ta sẽ luôn luôn truy cầu đỉnh cao nhất của kiếm đạo! Có ta thì kiếm đạo cũng sẽ không bao giờ bị phai nhạt.”
Kiếm Sĩ Akarag gật đầu, vỗ vai Lăng Vân nói: “ Ngươi rất tốt, ta thấy mình không có gì có thể dạy ngươi, ta chỉ có một món quà này cho ngươi, nhưng ngươi tuyệt đối phải giữ bí mật! Bởi vì ta chính là nhờ thứ này mà có thể đạt tới cấp độ Kiếm Thánh, nhưng ta vẫn chỉ học được một ít của nó mà thôi… Nếu ngươi tiếp nhận món quà này của ta, ngươi sẽ phải làm giúp ta một việc! Ngươi có muốn nó không?”
Lăng Vân lễ phép, vẻ mặt nghiêm túc nói: “ Thưa ngài! Ta đồng ý món quà của ngài, ta sẽ cố gắng hoàn thành điều ngài ủy thác.”
Kiếm Sư Akarag cười ha hả, sau đó gật đầu nói: “ Tốt, tốt! Hãy nhận lấy nó.”
Lăng Vân lập tức nhận được một hòn đá có khắc hình một thanh kiếm màu vàng từ tay Kiếm Sư Akarag, hắn giám định nhưng không ra vật gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.