Ta Là Nữ Phụ Không Phải Nữ Chủ

Chương 64:




Thiên Hàn bị gạt máy ngang như vậy anh rất khó chịu. Đều anh khó chịu hơn nữa đó là Lisa dám đụng tới người anh yêu. Lisa cô chọc ai thì chọc, lần này cô chọc nhằm người rồi.
Anh đứng dậy gọi cho đàn em của mình tìm vị trí mà Lisa đang ở. Con bạch hổ đang hưởng thụ sự ấm áp từ tay anh, bỗng chốc bị mất đi cảm giác đó. Nó hụt hẩng thấy chủ nhân vội vàng đi, nó biết có chuyện gì xảy ra nó vội chạy theo nhảy lên xe của anh.
Anh thấy nó nhảy lên xe của mình, định bỏ nó xuống nhưng muốn bỏ con bạch hổ này xuống xe rất mất thời gian. Nên anh đành mang nó theo vậy.
Kế tiếp anh gọi báo cho mấy nhóm Minh Thiên biết, họ vừa nghe xong muốn chửi Thiên Hàn 1 trận. Nhưng Minh Nhã vẫn là quan trọng nhất. Minh Thiên bật định vị lên tìm vị trí của cô, trước đó anh muốn có được định vị của cô, nên bị cô phá cho 1 trận.
Về phía Minh Nhã, cô tỉnh lại thấy đầu hơi đau. Cô nhìn xung quanh thấy 3 tên đã hại cô đang đánh bài rất vui vẻ. Cô cười gian xảo, 3 tên đó mà đánh bài thì sẽ không đánh lại cô đâu. Cô liên tục gây tiếng động làm 3 tên kia phải chú ý đến cô. Nhưng họ mê đánh bài không thèm chú ý cô. Cô buộc phải dùng đến cách khác.
Cô cố gắn nhìn bài của 1 tên sắp thua rồi chỉ hắn về nhất. 3 tên giật mình "cô... cô... cô tỉnh rồi sao?"
"Tôi tỉnh rồi, tôi thấy ngứa tay quá hay mấy người cởi trói cho tôi đi. Như vậy mới đủ người chơi, mấy người cũng thấy vừa nãy tôi chỉ hắn rồi mà". Cô ngước nhìn tên mã mình vừa chỉ đánh bài.
Cả 3 tên suy nghĩ thấy cô nói cũng có lí, 3 tên liền cởi trói cho cô. Cô nhanh chống ngồi vào vị trí.
"Hay mình chơi ăn tiền đi" cô nhìn xung quanh tìm cái túi xách của mình. Cô lấy tiền để trước mặt 3 tên kia dĩ nhiên là rất thích nên đã đồng ý .
"Mày mau chia bài đi". Tên thứ nhất nói.
"Rồi tao chia liền". Tên thứ 2 cầm bài lên sắp 1 chút liền chia.
1 lúc sau
"Sao cô thắng hoài vậy?"
"Ôi tiền của tôi".
"Thang cái j ông đây còn thua nhiều tiền hơn đây nè".
"Tại mấy người chơi dở thôi" cô bĩu môi nói.
"Thôi không chơi nữa, tôi hết tiền rồi". 1 tên bức xúc nói.
"Nè không chơi thì chán lắm, tôi cho mượn tiền. Mấy người cũng biết tôi là ai rồi mà". Cô cố nài nỉ tên vừa rồi ngồi xuống.
Thấy cô nói cũng có lí nên tên đó lại ngồi xuống.
Vừa lúc Lisa bước vào trên tay cầm 1 cái máy quay. Cô ta nhìn thấy cảnh tượng này muốn rớt hàm xuống.
Thiên Hàn cũng vừa tìm được chỗ của Minh Nhã. Anh vội chạy đến mặc kệ Lisa đang chắn trước mặt mình. Anh đẩy cô ta ra 1 bên.
"Chặc chung tiền đê..." cô cầm bài chơi ngon lành.
" Nhã Nhi của anh em có sao không?" Anh ôm cô rồi còn lắc lắc vài cái.
Từ trên người cô có vài lá bài rơi xuống đất, cô tái mặt. "Chú... chú... chú làm cái gì vậy chứ. Tôi đang thắng mà, tiền của tôi".
"À thì ra là cô chơi ăn gian" cả 3 đều đồng thanh nói.
Thiên Hàn đầu đầy hắc tuyến, có phải cô bị bắt cóc không vậy trời.
"Không... không tôi..." Chuyện cô thắng là đều hiển nhiên. Cô chỉ dùng 1 chút kỹ xảo thôi mà. Giờ cô có nói gì thì cũng không biện minh được nữa.
"Chú đang đập bể chén cơm của tôi đó". Cô lai quay sang trách Thiên Hàn.
"Không cần em phải cực khổ như vậy anh sẽ nuôi em". Anh nhìn cô cười rồi lại dỗ cô.
Từ phía xa con bạch hổ chạy đến nhảy lên người cô, nó liếm lên mặt cô. Thiên Hàn biết hành động của nó nên tránh ra.
"Chú không phải muốn nó thịt tui chứ, thịt tui không ngon đâu". Cô sợ hãi, từ đâu ra con bạch hổ này vậy chứ.
"Không sao đâu". Anh cười ra hiệu con bạch hổ.
Nó ngồi dậy đến chỗ 3 tên đã bắt cóc cô. 3 tên kia run hết cả người "chị đại cứu bọn em với".
Lúc nãy cô có dụ 3 tên này đi theo cô giờ coi như họ theo cô rồi. "Chú à bọn họ chơi cùng tôi tha cho họ đi".
"Cút".
3 tên liền chạy mất dạng.
"Lisa cô gan lắm". Anh đến chỗ Lisa tát cô ta vài bạt tay.
"Hàn em... em..." cô ta khóc lóc không nói nên lời. "Em không có được anh thì cô ta cũng không". Cô ta chạy đến chỗ cô trên tay cầm con dao nhỏ.
"Lisa cô điên rồi". Anh hoảng hốt vội muốn đến chỗ cô ta.
"Anh không được đến đây, anh mà đến em sẽ mang cô ta cùng xuống địa ngục". Cô ta không thấy anh không ngừng tiến tới liền rạch 1 vết nhỏ trên mặt cô.
"Nè cô dám hủy dung tôi" cô điên rồi nha. Cô giẫm 1 cái thật mạnh vào chân cô ta rồi cho 1 cước vào bụng.
Lisa ôm bụng vì đau, Thiên Hàn ra hiệu 2 tên đàn em liền chế ngự được.
Mọi chuyện coi như được giải quyết xong, 1 đoàn người chạy đến.
"Nhã Nhi/ bảo bối/ chị tiểu Nhã/ tiểu xinh đẹp..." họ đồng thanh lên tiếng.
"Chuyện xong rồi chú tự giải quyết đi". Cô nhìn Thiên Hàn 2 mắt khép hờ rồi đi về.
"Ụa chuyện này là sao?" Thiên Vũ khó hiểu.
"Đâu đâu tên nào là tên bắt cóc đâu" Diệp Hạo Phong nhìn ngang, nhìn dọc.
"Nhã Nhi em có sao không? Mặt em có vết thương rồi anh đưa em đến bệnh viện".Nam Cung Ngạo lo lắng hỏi.
"Bảo bối có phải tên này bắt cóc em không? Đừng sợ anh se giúp em". Minh Thiên chỉ vào Thiên Hàn.
"Không sao người bắt cóc đã bị chế ngự, còn vết thương này nhỏ". Cô nhìn từng người lo lắng cho mình cô vui lắm.
"À mà vụ này nhỏ thôi mà có cần phải quy động lực lượng như thế không". Cô nhìn lại choáng hết cả mặt.
Qua ngày hôm sau cô nhận được tin Lisa bị trả về Mỹ. Gia đình cô ta phá sản chạy trốn khắp nơi.
Đáng lí Lisa phải bị giết nhưng đám người Minh Thiên lại muốn Lisa phải sống trong tủi nhục và lẫn trốn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.