- Tam tỷ, nhanh lên, chậm như rùa, chị tốt nhất là cộng thêm thuộc tính nhanh nhẹn đi.
Bên ngoài truyền đến tiếng nói quyến rũ của Lôi Đình Bách Hợp.
- Câm miệng cho bà, lúc đánh quái mở đường sao không chê bà chậm?
Chen vào là tiếng bước chân huỳnh huỵch cùng thanh âm như hét vào tai của Lôi Đình Khí Phách.
- Đại ca, mọi người nhanh nói giúp em với, Tam Tỷ nàng luôn khi dễ em.
Không nhìn được mặt Lôi Đình Bách Hợp mà chỉ nghe thấy tiếng nói khiến tâm hồn người ta thăng hoa bay bổng.
- Bọn họ đến rồi.
Nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên đều mỉm cười nhìn nhau.
- Tam tỷ, Tứ tỷ, hai người cả ngày tranh cãi, một phút không ngừng, phiền chết mất!
Lôi Đình Cuồng Chiến người đã to, giọng nói lại càng to hơn.
- Mày thì lắm miệng vừa thôi!
Thanh âm tới gần, thân thể mập mạp của Bách Hợp đi vào mang theo một trận gió lốc.
- Thiên ca, anh không có vấn đề gì chứ!
Lôi Đình Hiên, Phá, Cuồng Chiến lục tục xuất hiện, cuối cùng vẫn là Lôi Đình Khí Phách cùng Thiên Nhai Vắng Khách. Lần trước Tiểu Thiên bị đá khỏi mạng làm cho mọi người thật lo lắng.
- May nhờ máy Dưỡng Sinh tiếp nước khôi phục thể lực, không anh 3 – 4 ngày không ăn chắc cũng toi rồi.
Mộ Dung Tiểu Thiên đứng dậy bắt tay mọi người, trong ánh mắt họ ánh lên vẻ quan tâm. Tuyệt Phong cùng Minh Tâm Rồng Ngoan Ngoãn cũng đứng lên chào hỏi nhiệt tình.
- Thiên ca, sao tới Thông Minh Thành lại không dừng lại ở đại bàn doanh của chúng em, kiểu gì bọn em cũng phải chiêu đãi anh một bữa chứ.
Chờ mọi người ngồi xuống Lôi Đình Hiên bắt chuyện.
- Không phải là không nghĩ tới, mà sự việc lần này khá khẩn cấp!
- Chuyện gì thế?
Lôi Đình Hiên nghe vậy chén trà đang bưng tới miệng cũng bỏ xuống.
- Hàng hóa của ta bị người cướp.
Mộ Dung Tiểu Thiên bất đắc dĩ.
- Tên nào gan lớn như vậy, dám cướp của Thiên Ca, đúng là không muốn sống nữa.
Người nóng tính nhất, Lôi Đình Khí Phách nhảy lên.
- Là kẻ nào?
Lông mày của Lôi Đình Phá cũng cong lên hỏi.
- Những kẻ này chắc các cậu rất quen thuộc, đều là dân Thông Minh Thành.
Mộ Dung Tiểu Thiên trầm giọng
- Đến cuối cùng là ai?
Lôi Đình Hiên mắt phát sáng.
- Ma Quỷ Dong Binh Đoàn.
Mộ Dung Tiểu Thiên thản nhiên.
- Thề có chúa, em đã sớm không vừa mắt với bọn này.
Lôi Đình Cuồng Chiến hung hăn vỗ xuống bàn.
- Làm thịt tên Lão Đao kia đi.
Lôi Đình Khí Phách cũng góp cây búa to đùng lên cái bàn bé xíu.
Chiếc bàn chịu áp lực từ hai người nát vỡ đôi. Tửu điếm của hệ thống chẳng nhẽ cho bàn miễn phí? Tất nhiên là không, vừa đập xong thì đã có NPC đến xin bồi thường. Người quản gia này rất bình tĩnh, trên mặt luôn đeo nụ cười, lại còn khuyến khích bọn Mộ Dung Tiểu Thiên thoải mái mà phát tiết, đập sập tửu điếm cũng được, miễn là trong túi có đủ tiền mặt.
Dĩ nhiên là có dịch vụ bảo hộ trong khách sạn nhưng dịch vụ đi cùng nộp thuế.
Chờ Mộ Dung Tiểu Thiên giao tiền bồi thường, NPC quản gia thay toàn bộ những thứ bị hủy sau đó vứt lại một câu:
- Đừng ngại, đập tiếp đi!
Lôi Đình Hiên trừng mắt với Khí Phách cùng Cuồng Chiến.
…
Lôi Đình Phá phân tích:
- Thực lực Ma Quỷ Dong Binh Đoàn không thể coi thường được, so về năng lực cá nhân bọn mình nhỉnh hơn nhưng nếu trực tiếp đối đầu người bại là chúng ta. Dù sao tổng cộng chúng ta chỉ có 10 người tỉ lệ là 1 trọi 10 đó.
Rồng Ngoan Ngoãn không kìm được hỏi:
- Lôi Đình Dong Binh Đoàn của mọi người xếp trên vậy mà cũng chỉ có 6 mạng thôi à?
- Rất tiếc đấy là sự thật.
Lôi Đình Hiên cười tiếp nhận đề tài:
- Bởi chúng em làm nhiệm vụ Dong Binh nhiều hơn nên chỉ số Dong Binh Đoàn cũng cao hơn. Thêm nữa mải mê đánh quái luyện cấp chẳng ai nghĩ mời thêm thanh viên thành ra cả Dong Binh Đoàn chỉ có 6 nhân mạng.
- Em thấy cứ gọi tên Vô Phong kia, hắn có đến nghìn người rồi.
Lôi Đình Khí Phách định giơ lên búa lớn, ngờ đâu Lôi Đình Hiên trừng mắt một cái đành phải thả lại trên vai.
- Em nói chị Khí Phách, đừng suy bụng ta ra bụng người nữa.
Rồng Ngoan Ngoãn lại không kìm được.
- Chú quản được chị?
Lôi Đình Khí Phách tròn mắt nhìn Rồng Ngoan Ngoãn.
- Anh không muốn dùng lực lượng của Niệm Thiên nữa.
Mộ Dung Tiểu Thiên ngừng lại cho tất mọi người tập trung vào đây rồi mới nói tiếp:
- Ai trong chúng ta ngồi đây đều chưa biết mặt kẻ chủ trì của Niệm Thiên, Vô Phong dù sao cũng là nhân viên cấp cao mà thôi. Cho nên chẳng ai có thể đảm bảo về sau sẽ không xung đột với Niệm Thiên. Anh sợ phải quan hệ mật thiết với tổ chức này. Hơn nữa chúng ta không thể lúc nào cùng dựa vào thế lực người khác để sống, nếu muốn ẩn núp thì tốt nhất lên quấn gối rời khỏi [ Vận Mệnh ] cho nhanh.
- Nói đúng nắm.
Tuyệt Phong gật đầu cho là phải.
- Quan trọng nhất là chúng ta không thể núp dưới sự che chở của người khác được.
Những người khác đều đồng ý với ý kiến của hai người.
- Xem ra hai vị chuẩn bị thành lập thế lực của riêng bản thân.
Mắt Lôi Đình tỏa sáng.
Có thể cùng huynh đệ lập nghiệp khai bang, oai phong một cõi. Đây chính là giấc mộng Lôi Đình Hiên ấp ủ đã lâu.
- Hiên à, đây là hoàn cảnh yêu cầu. Lấy ví dụ việc hôm nay, Ma Quỷ Dong Binh Đoàn 100 mạng có thể làm chúng ta xấu mặt đến mức này, Tuyệt Phong Võng Du đệ nhất thì đã làm sao? Lôi Đình Dong Binh Đoàn xếp thứ hạng cao hơn thì thế nào? Còn có anh, ở Trung Quốc này cũng tính là vang danh khắp nơi, có thể đánh bừa một trận với Ma Quỷ Dong Binh Đoàn không? 1 vs 10 cho dù chiến thắng bọn mình cũng phải tổn thất nghiêm trọng.
Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Lôi Đình Hiên nói:
- Giống với suy nghĩ của em.
Lôi Đình Phá gật đầu:
- Lv của người chơi càng cao thì càng nhiều Dong Binh Đoàn được tạo ra, không bao lâu nữa đi đến đâu ta cũng phải đối đấu với 100, 1000 hay hàng nghìn người, nếu bọn mình không phát triển thế lực sẽ bị người ta coi là chuột nhắt ai cũng đánh giết.
Lôi Đình Phá cười ha hả, dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Tuyệt Phong.
- Hai người sẽ là mục tiêu hàng đầu của tất cả Dong Binh Đoàn, giết được hai người danh khí của Dong Binh Đoàn sẽ bay lên trời. Cho dù hai người có thần khí thì sao? Bị ngàn người vây đánh cũng đành chạy trối chết.
- Được rồi, không cần nói nhiều nữa.
Lôi Đình Hiên kết một câu:
- Tóm lại anh Thiên mà lập Dong Binh Đoàn thì phải cho chúng ta một chỗ, hiện tại giải quyết việc trước mắt đã, làm sao để đối phó với Ma Quỷ Dong Binh Đoàn đây.
Mọi người tiến vào thảo luận.
…
- Cộc cộc cộc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
- Xem ra Dự Báo Thời Tiết đã đến.
Ngoan Ngoãn Long hai mắt tỏa sáng, xông lên mở cửa.
- Mệt chết à, em muốn uống nước.
Dự Báo Thời Tiết vừa vào cửa ngồi phích ngay xuống gần bàn với tay lấy bình trà tu ừng ực.
- Bụng đói rồi, ta không khách khí đâu, ăn cơm ăn cơm thôi.
Bác Đồ Ăn cũng cười với nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên sau đó cùng hai người bạn đằng sau ngồi xuống ăn.
Trên bàn đã bầy sẵn đồ ăn, nhưng nhóm Mộ Dung Tiểu Thiên chỉ uống trà. Cũng không phải bọn họ lo nghĩ cho nhóm Dự Báo Thời Tiết mà là vì nếu không gọi rượu thịt chỉ sợ tên NPC kia sẽ đuổi mọi người ra mất.
Những người ở trong phòng không ai nói gì chỉ mím miệng cười. Hành động không ngại ngùng, không giả tạo của nhóm người Dự Báo Thời Tiết bất chợt kéo mọi người gần nhau hơn.
- Em giới thiệu với mọi người nhá…
Ngoan Ngoãn Long đứng lên mở đầu.
- Giới thiệu cái khỉ mốc! Nick trên đầu mọi người đều có, coi người ta không biết đọc à, hơn nữa giới thiệu không đến lượt mi, ở đây tui mới là người hiểu tình hình nhất.
Dự Báo Thời Tiết chen ngang, đứng lên phủi bụi trên quần áo:
- Chạy hùng hục hùng hục, bẩn hết cả quần áo, đi tong mấy ngàn kim tệ rồi.
Ngoan Ngoãn Long mặt đỏ, thở hồng hộc, xấu hổ lắc đầu rồi bất đắc dĩ ngồi xuống.
Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn Rồng Ngoan Ngoãn, rồi lại đến Thiên Nhai Cô Khách đang ngồi lải nhải bên Lôi Đình Khí Phách âm thầm cười khổ:
- Lại một gã trai rơi vào bẫy tình, bị ngược đãi a!
- Hừm, nhãi ranh thì biết cái gì.
Khí Phách không phục, há mồm là muốn tranh cãi, quên không ngẫm lại, kỳ thực ai nhiều tuổi hơn ai.
- Thật không? Chắc thế thật.
Dự Báo Thời Tiết liếc Khí Phách, xong rồi rút ra khăn một bên lau mặt một bên mở miệng:
- Tuyệt Phong thì nổi tiếng rồi, kị sĩ cấp 2, lv22, xếp thứ 2 khu Trung Quốc;
- Ta Là Một Tên Trộm, chức nghiệp Không Rõ, lv 20, xếp hạng 138.
- Lôi Đình Hiên, chiến sĩ cấp 2, lv 21 xếp thứ 9.
- Lôi Đình Phá, chiến sĩ cấp 2, lv 21, xếp 17
- Lôi Đình Cuồng Chiến, chiến sĩ cấp 2, lv 21, xếp 18
- Lôi Đình Khí Phách, chiến sĩ cấp 2, lv 21, xếp 45.
- Lôi Đình Bách Hợp, chiến sĩ cấp 2, lv 21, xếp 71
- Thiên Nhai Cô Khách, Triệu Hoán sư cấp 2, lv 20 xếp 266.
Mọi người trợn tròn mắt tắc tịt.
- Lợi hại.
Thiên Nhai Vắng Khách vã mồ hôi, người khác thì đã đành nhưng hắn là kẻ xếp ngoài 200 người mạnh nhất a! Trọng yếu hơn bảng top mỗi ngày đều có thay đổi, hắn hôm nay vừa xem xong chính xác cực kỳ.
- Không ngờ mình từ vị trí thứ 3 nhẩy xuống 138 đó.
Mộ Dung Tiểu Thiên lắc đầu, lần trước ở Lam Ẩn bộ lạc một phát nhẩy lên thứ 3, đến bây giờ hắn vẫn chưa xem lại bảng thứ hạng.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng không phải không có lý, những ngày ở chỗ người lùn cũng rất dài, lại chậm thêm nữa vì việc của Tuyệt Phong, một con quái còn chưa kịp đánh không tụt lùi mới là lạ.
- Hừm, coi nhóc lợi hại nhưng vẫn sai rồi, chị xếp 46 không phải 45.
Lôi Đình Khí Phách không có từ bỏ.
- Đó là chuyện ngày hôm qua, hôm nay chị là 45.
Dự Báo Thời Tiết không thèm nhìn lại trả lời rất nhẹ nhàng.
Lôi Đình Khí Phách vội bật bảng xếp hạng lên xem, ánh mắt lướt qua rồi lập tức ngậm miệng.
- Được rồi, nghiên cứu lại sau nhé.
Mộ Dung Tiểu Thiên mở miệng:
Dự Báo Thời Tiết, Ma Quỷ Dong Binh Đoàn hiện tại đang ở đâu?
Dự Báo Thời Tiết trở lại ngồi trước bàn nói với Mộ Dung Tiểu Thiên:
- Theo tốc độ vận chuyển đến Thông Minh Thành sẽ mất 36 phút nữa!
Tình thế đã muốn khẩn cấp rồi, thời gian quá ngắn nếu không có cách nào chỉ có thể đối đầu.
Dự Báo Thời Tiết từ chỗ Ngoan Ngoãn Long hiểu được tình huống, cũng không nghĩ được cách nào tốt.
Trong phòng một lần nữa yên ắng.
Mà dòng cát thời gian vẫn chảy.
Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh
- ---------
Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))