Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 339: Thái Âm lão nhân.




Chương 339:
Vân Chính hừ lạnh nhìn lấy Kinh tướng quân bên cạnh nói:
"Đến biên ải gần nhất, phá hủy nó đi."
Kinh tướng quân chuẩn bị nhận lệnh thì Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Không cần, người của ta đã sớm đến đó rồi."
Khư Hoàn nhướng mày có một chút bất ngờ nói:
"Ngươi lấy tình báo ở đâu ra chứ?"
Hàn Vũ Thiên không trả lời mà thản nhiên nói:
"Không cần phá hủy trận pháp, ta sẽ thay đổi cấu trúc trận pháp đến lúc chiến đấu sẽ mang đến lợi ích không ngờ tới."
Bích Ly lão tông chủ bình thản lên tiếng:
"Lão đệ của ta tu vi tuy thấp, nhưng thủ đoạn của hắn vô cùng tinh xảo ngay cả ta cũng không thể nào không kiên dè được, lần Hắc Ám Náo Động vừa rồi giành chiến thắng phần lớn đều là do lão đệ của ta dùng ra thủ đoạn khiến cho tam đại ma giáo bất ngờ không trở tay kịp, nếu hai vị có ý định cầu hòa thì e là phải mất đi lượng lớn đất đai, còn nếu chiến đấu tuy nói là có hao tổn nhưng nếu chiến thắng thì sẽ không còn Mộng Thiên Quốc trên bản đồ, những quốc gia xung quanh cũng vì vậy mà biết được ai mới là kẻ mạnh nhất."
Vân Chính tu vi bạo phát nét mặt trầm xuống nhìn lấy Bích Ly nói:
"Bích Ly, ngươi muốn lấy tính mạng bách tính và cơ nghiệp vạn năm của Mãn Châu Quốc ra đánh cược hay sao?"
Khư Hoàn cũng triển lộ tu vi nét mặt không hề dễ chịu cũng cất tiếng nói:
"Những quốc gia xung quanh đã chọn quy thuận về Mộng Thiên Quốc rồi, số lượng Chuẩn Thần của bọn chúng đông hơn, nếu thực sự chiến đấu thì hậu quả nặng nề không thể gánh vác, lão tuy sống đã rất lâu nhưng cũng không thể làm ra quyết định mạo hiểm."
Bích Ly lão tông chủ ngửa đầu cười lớn rồi đột nhiên sức mạnh bộc phát trầm giọng nói:
"Vậy quyết định của hai vị, là chiến? Hay là hòa?"
Vân Chính và Khư Hoàn nhìn nhau ba ánh mắt va chạm vào nhau đột nhiên cười phá lên nói:
"Chiến!"
"Chiến!"
"Chiến!"
Sức mạnh của ba vị cường giả mạnh nhất Mãn Châu Quốc bạo phát cùng một chỗ làm cho toàn bộ mọi người nơi đây đều khiếp hãi không thôi, thời gian đã bao lâu rồi bọn họ mới lại thấy được ba vị cường giả hội tụ lại cùng chung một ý chí quyết liệt đến vậy, Hàn Vũ Thiên đứng ở nơi đó mặc cho khí tức thổi quét như không ảnh hưởng gì đến hắn dù chỉ là một chút.
Bên ngoài Tô Lăng giới ở một không gian vô định không biết rõ vị trí lại có một cánh cổng tọa trấn tản ra khí tức kinh người giữa hư không, Thiên Hoàng đứng gần cổng chấp tay sau lưng nhìn lấy ba kẻ đang ở ngoài không xa vẻ mặt ngưng trọng nhìn lấy lão ta, nữ tử trong đó tử y xinh đẹp nở nụ cười khuynh thành nói:
"Thiên Hoàng, ngươi hà tất phải nhúng tay vào chuyện này, bọn ta tới chỉ để tiêu diệt nàng."


Thiên Hoàng khoanh tay vẻ mặt bất định cười nói:
"Dựa vào ba tiểu oa nhi các ngươi sao? Bản long xưa giờ không thích tranh bá, nhưng mà các ngươi đã tới Thái Cổ Yêu Sơn để gây chuyện thì bản long cũng không ngại một lần nữa xuất thế, nếu có thể hãy tới đây cùng với lão long ta đấu một trận thì thế nào?"
Nói rồi hư ảnh Địa Nguyệt Thần Long bộc phát sau lưng gầm lên long âm tràn đầy uy áp có thể nói là vượt xa cả ba người bọn họ đứng ở đây liên thủ lại, thanh niên ở giữa vẻ mặt có một chút băng lãnh nói:
"Được, hay cho một lão long sống lâu năm còn chưa biết chữ chết viết như thế nào, hôm nay dù có bỏ ra đại giới cũng phải để lão chôn thây tại đây cùng với ả ma nữ kia, Sáng Tạo Chi Thế."
Hào quang lưu chuyển ngưng tụ vô vàn tinh tú hội tụ thành một quả cầu năng lượng cực kì chói mắt, Thiên Hoàng cũng là hừ lạnh chân đạp mạnh ngưng tụ nhật nguyệt hóa thành trường thường hừ lạnh nói:
"Tới đây, Nhất Nguyệt Thần Thương."
Hai đòn công kích lao tới thì ở giữa đột nhiên hiện ra một vòng bạch quang hấp thu hết hai đòn công kích của bọn họ vào bên trong, hư không chấn động ba nữ tử xuất hiện ở giữa toàn thân y phục màu vàng kim chói mắt sau lưng là lục dực trắng buốt không nhiễm bụi trần, nhìn qua hẳn là Thiên Sứ Tộc.
"Các ngươi đều đã có được Thần Vị, cớ sao lại đứng trước khảo hạch Thần Cách gây huyên náo?"
Nữ tử tuổi đã cao nhưng vẫn giữ được nét đẹp mịn màn ai nhìn vào cũng có thể thấy lúc còn trẻ nàng là bậc tuyệt sắc mỹ nhân đến cỡ nào, Hoàng Thiên thản nhiên nói:
"Ta là đang ngăn cản những kẻ quấy rối người tham gia Thần Cách mà thôi."
Thiếu phụ lập tức nhìn về phía ba vị nhân tộc trẻ tuổi nét mặt đã có một chút khó coi nói:
"Các ngươi có ý đồ gì?"
Nam tử hắc ý bên trong ôm quyền nói:
"Tiền bối, bọn ta và một người có thâm thù đại hận nhất định không chết không thôi mới truy sát tới tận đây, xin tiền bối đừng nóng giận."
"Thâm thù đại hận của các ngươi không liên quan đến ta, việc các ngươi làm chính là gây rối Thần Cách nhất định phải trừng phạt, Thánh Quang Luận Tội!"
Ba cái vòng quang minh được nàng ta vung ra ý đồ bắt lấy ba tên nhân tộc trẻ tuổi, không gian chân động lại có một cái cây đại thụ vươn ra cành cây quật bay hết ba đạo quang minh kia ra ngoài, âm thanh đại thụ có một chút chán ghét nói:
"Thiên Y Thần Nữ, ngươi thân là tiền bối lại đối với vãn bối ra tay không hề lưu tình như vậy, đúng là làm người khác phải thấy ngứa mắt."
"Bất Tử Minh Thụ, Minh Xích Thiên, ngươi bao che kẻ quy phạm quy tắc Thần Cách muốn gây chiến sao?"
Cây Bất Tử Minh Thụ kia từ từ co lại thu nhỏ thành một khúc gỗ khô sau đó vỡ tung lộ ra hình người là một trung niên nam tử vẻ mặt lãnh đạm, nếu không phải cơ thể hắn tản ra sinh mệnh lực cường đại của một yêu thụ thì sẽ rất nhiều kẻ nhầm lẫn hắn chính là nhân tộc thực thụ, Minh Xích Thiên hừ lạnh nói:
"Dựa vào mình ngươi có thể cùng ta so chiêu sao? Nếu ta muốn bảo hộ ba tên tiểu bối này, ngươi cũng không thể làm gì được, tu vi chúng ta đơn giản là ngang nhau, Thiên Y."
Thiên Y Thần Nữ cười nhạt nói:
"Ngươi là Bất Tử Minh Thụ cũng là một loại yêu thụ hiếm thấy thiên phú cũng không tầm thường, nhưng đừng nghĩ ta không động vào ngươi thì tự cho bản thân có thể so bì với Thiên Sứ tộc! Thiên Sứ Thánh Ca!"
Thiên Y Thần Nữ biến ra một quyển kinh sách mang theo quang minh thuần khiết mở mang theo âm thanh như một bản nhạc hào hùng, liền thấy mấy trăm hư ảnh thiên sứ xuất hiện cùng với đó là một cung điện hoành tráng tản ra quang minh chính đại chiếu rọi thương khung nhật nguyệt đều phải lưu mờ, Thiên Ý Thần Nữ ngồi xuống thần tọa khải giáp ngưng tụ nhập vào cơ thể nàng ta, khiến nàng ta bộ dáng như là chiến binh Thiên Sứ.
"Đáng ghét, vừa xuất động đã liền là Thiên Sứ Thánh Ca, ta ghét các ngươi ở chỗ ra tay lúc nào cũng vô cùng quyết đoán không nghĩ tình nghĩa, Sinh Mệnh Chi Địa."
Minh Xích Thiên hừ một tiếng không gian xung quanh bắt đầu hiện ra vô số cây cổ thụ hóa vùng đất xung quanh thành rừng rậm sâm lâm tràn đầy sinh mệnh, Thiên Y Thần Nữ ngón tay điểm tới nói:
"Thiên Sứ Giáng Lâm!"
Trăm đạo hư ảnh thiên sứ bay vụt lên không trung tay mỗi người cầm mỗi một binh khí khác nhau lập tức lao tới bạo phát tu vi Thần Hoàng bộc phát mạnh mẽ không thể so bì, nhưng thực lực chân chính chỉ có thể so với Thần Hoàng chưa có Thần Vị vẫn là yếu hơn bản thể rất nhiều, nhưng trăm vị Thần Hoàng không có thần vị vây công thì ngay cả Minh Xích Thiên cũng phải cẩn trọng mà đối đãi, hắn hất tay mấy cây đại thụ như có ý chỉ lập tức vươn ra rễ cây cùng với trăm thiên sứ đối oanh liên tục không dứt.
"Quang Minh Tinh Trụy."
Thiên Y Thần Nữ búng ngón tay mấy chục đạo quang minh ngưng tụ phía trên nàng ta, từ bên trong phóng ra từng tia quang minh mang theo sức mạnh kinh người ngưng tụ pháp tắc quang minh thuần túy thanh tẩy vạn vật, Minh Xích Thiên dùng vuốt vồ tới hư không một cây đại thụ khác lại trồi lên với vô số bông hoa to lớn ở trên ngưng tụ từng tia lực lượng bắn ra nghênh đón.
Hai bên tia sáng một quang một hắc chuẩn bị va chạm thì lần nữa hư không rung chuyển một cái bát quái trận luân chuyển lập tức hấp thụ hết toàn bộ hai đạo công kích này vào bên trong, Thiên Y Thần Nữ và Minh Xích Thiên đều là nhướng mày kinh ngạc đồng thanh nói:
"Thái Âm lão nhân!"
Một lão già màu tóc hoa râm chấp tay sau lưng vẻ mặt hiền từ đứng giữa hai vị Thần Hoàng cười nói:
"Đây là nơi tham gia Thần Cách của vãn bối, hai người các ngươi làm vậy là không hợp quy cũ, dừng lại được rồi."
Thiên Y Thần Nữ ôm quyền nói:
"Thái Âm tiền bối, chính là bọn chúng làm trái quy tắc gây náo loạn ở thí luyện Thần Cách, ta ra tay trừng phạt nhưng tên Minh Xích Thiên lại ra ngăn cản ta chấp pháp, điều này có đáng bị kết tội không?"
Thái Âm lão nhân liếc mắt nhìn về phía Minh Xích Thiên thấy sắc mặt hắn không tốt đã hiểu được lời của Thiên Y Thần Nữ nói không sai, lão liền vuốt râu cười nói:
"Đúng là đáng tội, nhưng mà cũng không cần quá hà khắc luật lệ, phạm lỗi lần đầu có thể bỏ qua, Thiên Y Thần Nữ thấy thế nào?"
Thiên Y Thần Nữ cũng là hơi thở dài nói:
"Theo ý của tiền bối."
"Được rồi, thời gian đã không còn nhiều, sớm bắt đầu Thần Cách thí luyện được rồi."
Thái Âm lão nhân vừa dứt lời thì có thêm mấy trăm đạo thân ảnh khác xuất hiện tại đây, tu vi so sánh thì đều băng với Thiên Hoàng, Thiên Y Thần Nữ cùng với Minh Xích Thiên, chỉ duy nhất một mình Thái Âm lão nhân chính là Kim Thần chân chính trong đám người, sở hữu địa vị cực cao ở giữa đám người, mà những Thần Hoàng này không phải cùng một nơi mà tới, bọn là từ tinh cầu khắp nơi trong vũ trụ này mà hội tụ đến, mang theo tiểu bối tâm đắc nhất đến tham gia thí luyện Thần Cách trở thành thần chân chính.
"Các vị đều đã biết được Thần Cách tham gia giới hạn chỉ là Đạo Tổ đã đạt tới ngưỡng cực hạn sắp đột phá mới được quyền tham gia Thần Cách, còn lại bất luận tu vi là gì cũng sẽ bị thí luyện tự đào thải, hãy để tiểu bối của các vị đứng ra lão phu sẽ mở Thần Cách thí luyện."
Những thế lực xung quanh bắt đầu để tiểu bối của mình đứng ra phía trước cổng không gian tham gia thí luyện Thần Cách có đến mấy chục vạn người tu vi đều là Đạo Tổ chạm ngưỡng có thể đột phá thành Thần Cảnh, Thái Âm lão nhân bước tới đột nhiên thấy cổng không gian lóe ra hắc ám vô tận, cánh cổng đột nhiên hiện lên lục dực đen kịt cùng với một cái ấn ký lục dực khảm trên cửa lập lòe hắc quang đáng sợ, Thái Âm lão nhân lập tức cau mày nói:
"Đã có tiểu bối vào bên trong trước lại còn đang tiến hành thí luyện cuối cùng để bước vào Thần Vị, Thiên Sứ Ma Thần tộc."
"Cái gì?"
Thiên Y Thần Nữ sát cơ triển lộ lập tức bạo phát tu vi nhìn chằm chằm vào trong cổng không gian thí luyện, Thiên Sứ Quang Minh vốn cùng Thiên Sứ Hắc Ám thế bất lưỡng lập, lại không ngờ được đại địch lại dẫn người vào trước phá vỡ quy tắc thí luyện, Thái Âm trưởng lão như nhận ra điều gì liền cười nói:
"Không sao, thí luyện vẫn có thể tiếp tục, chỉ là do tiểu bối kia có được thiên địa chấp thuận đặc cách được bước vào trong Thần Cách thí luyện."
Mọi người vốn là sát cơ kinh người nghe thấy lời này cũng lập tức thu liễm lại, thí luyện Thần Cách mở ra vạn năm nếu có kẻ dám hất tay trên ngay khi bước ra khỏi không gian Thần Cách nhất định sẽ bị bách thần phanh thây chết không thể chết lại, Thiên Y Thần Nữ hừ lạnh nói:
"Hắc ám không được tồn tại, nhất định phải giết kẻ đi ra từ thí luyện."
Thiên Hoàng nghe thấy lời này liền cất giọng nói:
"Đó là người của ta, ngươi thử động vào xem."
Bọn họ lập tức đưa mắt nhìn tới Thiên Hoàng lại là tràn đầy kinh ngạc không thôi, Thiên Y Thần Nữ thì là sắc mặt chuyển dời sát ý lên người Thiên Hoàng nói:
"Ngươi tiếp tay cho hắc ám lộng hành, bổn thiên sứ thay mặt quang minh sẽ thanh trừng ngươi."
Thiên Hoàng hừ lạnh nói:
"Bằng vào ngươi e là không thể."
Tu vi hai bên ma sát vào nhau làm cho không gian xung quanh nổi lên gợn sóng, đột nhiên Minh Xích Thiên đứng bên cạnh của Thiên Y Thần Nữ nói:
"Ta rất ghét ngươi, nhưng mà để diệt trừ tai họa thì lần này chúng ta liên thủ."
Thiên Y Thần Nữ không nói cũng đã là biểu thị cho sự đồng ý, Thiên Hoàng triển lộ hư ảnh Địa Nguyệt Long Thần gầm lên giận dữ, long âm khuếch đại làm cho rất nhiều thế lực nơi đây cảm thấy bức bách, Thái Âm lão nhân thì nhướng mày nói:
"Không ngờ tới Địa Nguyệt Long tộc vẫn còn tồn tại."
Thiên Y Thần Nữ hừ lạnh nói:
"Một mình ngươi có thế đấu lại hai người sao? Giơ tay chịu trói đi."
Thiên Hoàng cười nói:
"Đừng nhiều lời, chiến! Địa Nguyệt Thiên Tinh!"
Xung quanh hiện ra vô số nguyệt tinh bao trùm không gian, mỗi quả nguyệt tinh đều có thể so với trái đất, Thiên Hoàng vừa mở ra thần vực thì hai người cũng đã chuẩn bị xong, ba người lao tới chiến đấu kịch liệt giữa hư không, giao thủ trăm chiêu bất phân thắng bại, Thiên Y Thần Nữ triệu hội trăm đạo hư ảnh thiên sứ lần nữa tiến hành vây công mới dồn Thiên Hoàng vào thế bị động.
"Sâm La Bạo Ngược!"
Minh Xích Thiên từ phía xa đã ngưng tụ xong lực lượng một kích mang theo lục quang u ám đâm tới, từ nơi khác lao ra một vệt hắc quang ngăn cản công kích của Minh Xích Thiên làm hắn cau mày không thôi, khí tức này đối với hắn lại vô cùng quen thuộc cũng là khắc tinh mấy vạn năm nay của bản thân.
Bầu trời liền có bảy vị Thiên Sứ lục dực xuất hiện với bộ dạng trái ngược với Thiên Sư Quang Minh thì chỉ có Thiên Sứ Ma Thần tộc mà thôi, người dẫn đầu ở đám người được phủ một lớp vải che kín đầu, nhưng hơi thở của hắn làm cho tất cả mọi người đều nghi kị không thôi, Minh Xích Thiên ngẩn đầu nhìn thấy một dáng người quen thuộc liền hừ lạnh nói:
"Nghiêm Sùng Khánh, ngươi muốn làm gì?"
Kẻ tên Nghiêm Sùng Khánh là một trung niên thuộc về Thiên Sứ Ma Thần, nhưng thiên phú của hắn không chỉ có hắc ám mà còn có hỏa diễm, lục dực phía sau có rất nhiều hỏa diễm màu tím chập chờn.
main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.