Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 335: Hủy Thiên Diệt Địa




Chương 335:
Hàn Vũ Thiên híp mắt lại khóe môi cong lên một nụ cười tràn đầy ý vị sâu xa, hắn hướng tới phía Bích Ly lão tông chủ hơi niệm chú liền thấy trận pháp xuất hiện bên dưới chân lão, trận pháp khắc họa khổng tước lại là con thứ ba thực lực ngang với Chuẩn Thần hiện thế, tước âm vang trời rúng động thiên địa chỉ duy mình nó là di chuyện tự do trong lĩnh vực của Hàn Vũ Thiên.
"Minh Tước Dung Hợp."
Hàn Vũ Thiên lần nữa hợp thể cùng với con khổng tước cuối cùng hòa làm một đoàn hắc ám âm u tịch mịch, đến khi hắc ám tan đi lông vũ bay đầy trời mới thấy được bóng dáng hắn lần nữa lại thay đổi nhanh chóng, lục dực sau lưng xòe ra tràn đầy uy nghiêm cùng với chiếc đuôi khổng tước đang thu lại, hắn nhìn lên Ma Thiên Trấn Ngục Đạo bàn tay chậm rãi giơ lên ngưng tụ năng lượng hủy diệt kinh người.
Từ trong luồng năng lượng kia phóng ra bốn đạo xiềng xích ghim thẳng vào trong Ma Thiên Trấn Ngục Đạo vốn là cánh cổng duy nhất có thể thông tới Thế Giới Bất Diệt, xiềng xích kéo căng từ từ mở ra một con đường dẫn tới Thế Giới Bất Diệt, ở bên trong chỉ toàn là một màu tử sắc kì quái, Mị Dung vốn đang chậm rãi bước đi bên trong thì lập tức quay đầu nhìn lại trong mắt tràn đầy không thể tin, đây chính là thế giới mà thần linh lưu lại mà một kẻ phàm trần như tiểu tử kia lại có thể dễ dàng mở ra như vậy, nàng ta trầm mặc tu vi bạo khởi vậy mà chưa đầy hai canh giờ đã là Chuẩn Thần cảnh giới, tốc độ tăng tiến này phải nói vượt qua tu sĩ bình thường vạn lần.
"Ngay từ đầu kẻ ta nên triệt tiêu là tiểu tử ngươi mới phải! Tử Vong Chu Yếm! Diệt Vong Tử Quang!"
Mị Dung xoay tròn lười hái trong tay chém ra một đạo năng lượng tử sắc kinh người, Hàn Vũ Thiên không nói lời nào hắc ám ngực tụ vung ra một cái ma trảo cự đại để đối cứng, hắn cười nhạt nói:
"Dựa vào ngươi còn chưa đủ tư cách, U Minh Thất Sát."
Hắc quang đại phóng lao thẳng tới Mị Dung phía bên này, nàng ta hừ lạnh tử yếm trong tay lần nữa lấp lánh chém ra bốn đạo tử quang sắc bén, rầm rầm một tiếng không gian bị xé mở lại từ từ khép lại, Hàn Vũ Thiên kéo một cái bốn đạo xiềng xích lại căng ra giữ cho cánh cửa Thế Giới Bất Diệt không thể khép lại được, Mị Dung cau mày vẻ mặt tràn đầy thần sắc tức giận nói:
"Ngươi cứ chờ ta đột phá thành Thần rồi sẽ lần nữa cùng ngươi chiến đấu, Bất Diệt Chi Thân, Tử Cực Thánh Hồn."
Cơ thể của Mị Dung bạo phát một cổ sức mạnh kinh người tử quang và huyết quang nồng đậm tới cực độ làm cho thế giới bên trong bất giác hỗn loạn dâng lên từng đợt hủy diệt kinh người làm cho xiềng xích của Hàn Vũ Thiên không còn trụ nổi một trực tiếp đứt đoạn, không gian khép lại Hàn Vũ Thiên nhìn thấy được một ánh mắt tràn ngập sát ý của Mị Dung nhắm vào chính mình, hắn thở dài một màu tóc trắng lại từ từ hóa thành màu hoa răm, tước vĩ xòe ra từng cái hoa văn hình mắt bắt đầu ngưng tụ tử quang hủy diệt phóng thẳng tới Ma Thiên Trấn Ngục Đạo, nàng ta đã sinh sát ý mãnh liệt đối với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không để nàng ta đạt được một bước Thần Cảnh kia dễ dàng như vậy.
"Tiểu tử ngươi dám!"
Bên trong truyền ra một thanh âm thét gào cùng với tiếc ho vô cùng thống khổ hẳn là đã thổ huyết trọng thương, Mị Dung hừ lạnh nói:
"E là chiêu này của ngươi chỉ dùng được một lần duy nhất, đáng tiếc nếu dùng nó sớm hơn thì ta đã có thể bỏ mạng tại đây rồi, nhưng hiện tại ta đã hoàn toàn lĩnh hội được Bất Tử Chi Thân, những kẻ dưới cấp độ Thần Cảnh đều không thể hoàn toàn tiêu diệt được ta, ngươi cứ đợi sự trả thù của ta đi, ha ha ha ha ha."
Tiếng cười tà ác truyền khắp thiên địa sau một lúc yên ắng trở lại thì Ma Thiên Trấn Ngục Đạo cũng bắt đầu ảm đạm rồi hư ảnh con ngươi cũng từ từ khép mắt lại, nàng ta hiển nhiên đã thực sự bước vào trong truyền thừa, Hàn Vũ Thiên hừ lạnh nhắm tới một vị Bán Thần mà đánh tới, Hoàng Khương bị ngưng kết cũng không thể làm được gì là người đầu tiên bị hắn nhắm tới, không thể dùng ra pháp tắc, huyết mạch, lĩnh vực hay là thần quang hộ thân khiến cho Hoàng Khương không khác gì một con gà chờ được giết mổ, ma trảo xuyên qua lồng ngực trực tiếp bóp lấy nguyền thần của hắn kéo ra khỏi cơ thể, Hàn Vũ Thiên làm ra hành động này xong thì cũng phun ra một ngụm máu tím, không gian ngưng kết lập tức kết thúc, toàn bộ bọn họ đã có thể cử động tự do, nhưng chờ đợi bọn họ chính là cơn mưu tinh vốn còn ngưng đọng giữa hư không cũng bắt đầu lao xuống kinh người, lông vũ như xạ tiễn tồn đọng cũng bắt đầu lao đi như bay làm cho sáu người còn lại toàn lực ngăn cản không có thời gian để lơ là cảnh giác.


Hàn Vũ Thiên cũng không chừng chừ thôn phệ nguyên thần trong tay trực tiếp khôi phục lại một màu tóc trắng mà tu vi thực tế lại trực tiếp trở thành Đạo Tổ thượng vị, với chiến lực đột ngột tăng Hàn Vũ Thiên nhắm tới chính là Từ Đạo một kích thi triển hắc lôi chớp nhoáng nhất thời không ai bắt kịp tốc độ của hắn, Từ Đạo vừa ngăn cản một đạo lưu tinh thì thấy tiểu tử này đã ở trước mắt toàn thân căng cứng thi đốt cháy sinh mệnh không hề do dự dùng ra sát chiêu của Ma Linh Cung, Tử Cực Khai Tâm.
Tử quang bùng nổ liên tục 32 đạo hình liên hoa tử sắc tuyệt đẹp mà mang tới cho người khác cảm giác kinh hãi không thôi, Hàn Vũ Thiên trực tiếp đón nhận vụ nổ là kẻ phải ăn thiệt thòi lớn nhất, nhưng không ai ngờ tới một bóng ngươi bay ngược ra ngoài lại là Từ Đạo toàn thân be bét máu lao thẳng xuống đất kéo một vệt dài mới dừng lại, nhìn kỹ thì ở ngực của hắn có một ấn ký lôi điện hắc ám, vụ nổ tử liên giữa không trung dừng lại chỉ thấy Hàn Vũ Thiên cũng không khá hơn toàn thân thương thích lỏm chỏm không toàn vẹn.
"Giết!"
Năm vị còn lai không chút do dự lập tức động thủ kèm theo thần quang đại phóng từ trên bầu trời giáng xuống thêm hai đạo công kích của Chuẩn Thân cường giả, Hàn Vũ Thiên hơi hạ thấp người lục dực xòe ra vỗ một cái đã phá vỡ hư không chui vào bên trong, mấy đạo công kích kia đánh vào chỗ trống ầm ầm nổ tung, lần nữa Hàn Vũ Thiên xuất hiện chính là trước mặt Từ Đạo, không gian xé mở ma trảo chộp tới bắt lấy hắn rồi vặn cổ bắt lấy nguyên thần, hắc ám thôn phệ lần nữa nuột chửng thực lực của hắn lần nữa bạo khỏi gần đạt tới viên mãn.
"Xem ra đi theo con đường thôn phệ của Âm Sát Thất Hồn vẫn là nhanh hơn nhiều so với tu luyện thông thường, đáng tiếc phải mang nhiều sát nghiệp trên thân như vậy, sau này phải tìm cách giải trừ sát nghiệp lập ra đạo quả để tránh gặp phải nghiệp đạo."
Hàn Vũ Thiên hít một hơi thật sâu cánh lần nữa đập mạnh bay về hướng của một tên Đạo Tổ sơ kì của ma giáo lập tức một trảo xuyên thủng ngực thôn phệ thêm một tên, hắn lần nữa chuyển động đã tới một tên khác cũng trong một chớp mắt lại thêm người của ma giáo nằm xuống dưới ma trảo, Nhậm Thanh Hoa và Lâm Vũ Đồng sắc mặt khẽ biết lập tức hạ lệnh nói:
"Không được để hắn thôn phệ thêm, truy sát!"
Mất đi hai vị Bán Thần đã là tổn thất lớn đối tam giáo mà hiện tại Hàn Vũ Thiên lại không ngừng sát hại Đạo Tổ của tam giáo làm cho bọn họ đứng ngồi không yên phải lập tức truy quét tên này trước khi quá muộn, dưới sự truy kích của chín vị cường giả thì Hàn Vũ Thiên không có một chút sợ hãi nào ngược lại tốc độ bạo phát xoay người vung trảo một con hắc lôi đại phóng lao tới kẻ đứng trước nhất, cũng may tên kia tay chân nhanh nhẹn đã kịp thời vung ra bảo vật ngăn cản được một kích này rồi tiếp tục truy sát.
"Vạn Kiếm Sát Phạt."
Nhậm Thanh Hoa vung tay trường kiếm hóa ra vạn kiếm lập tức lao tới Hàn Vũ Thiên, hắn quay đầu Sáng Thế Thần Kiếm trong tay lập lánh hào quang cũng phân ra vạn kiếm cùng nhau đói chọi, Lâm Vũ Đồng hai tay kết ấn chưởng ra một đầu huyết long càn quét mọi thứ, bảy vị khác cũng đồng loạt dùng ra công kích không để cơ hội lần bị vụt mất như lần trước.
Đột nhiên mặt đất trồi lên một cái rễ cây quấn lấy chân của Hàn Vũ Thiên rồi kéo hắn xuống lòng đất đã trong một khắc tránh thoát được mấy đạo công kích kinh khủng kia, Nhậm Thanh Hoa cau mày thần niệm đại phóng lập tức ngưng trọng nói:
"Không còn cảm nhận được khí tức của hắn, chuyện này là sao?"
Vũ Lâm Đông bên cạnh cũng có một chút nghi hoặc đôi mắt ánh lên huyết sắc nhìn xuyên xuống lòng đất thì tràn đầy kinh ngạc nói:
"bên dưới chi chít rễ cây toát ra khí tức hỗn loạn bởi vậy chúng ta mới không phát hiện ra được hắn, tấn công thẳng xuống đi."
Bọn họ lần nữa ngưng tụ công kích hướng đến tứ phía ở dưới mặt đất mà tấn công, mặt đất vỡ tung vô số cái hố được phá mở làm cho mọi người có một chút không hiểu được đám người này cuối cùng là muốn làm chuyện gì, Hàn Vũ Thiên đứng ở trong miệng một con mộc nhìn Mộc Thiên đã ngưng tụ hình người nói:
"Tới lúc rồi."
Mộc Thiên nam tử ngũ quan đẹp mắt áo bào hoàng kim chói mắt bên trong lòng đất nhẹ gật đầu vung tay mộc long đã đóng chặt miệng lại, tiếp sau đó lại thêm mấy chục con mộc long được ngưng tụ từ rễ cây bắt đầu phá đất mà lên tấn công khắp nơi, mặt đất chui ra vô số mộc long như là ổ giun chi chít từng con đều ngưng tụ trong mình một đạo nguyên tố khác nhau rồi phun ra khắp chiến trường xóa sổ không ít tu sĩ ma giáo và quân đoàn vong linh, Nhậm Thanh Hoa hừ lạnh nói:
"Các ngươi giải quyết mấy cái đầu long này trước, hai bọn ta sẽ truy quét dấu vết của tiểu tử kia."
Bảy vị Bán Thần cũng là động loạt chia nhau ra để đi giải quyết mộc long chi chít, nhưng lại có một đạo thần quang phóng ra quấn lấy bốn kẻ bay về một hướng khác, đến khi nhìn lại thì chính là Bích Ly lão tông chủ vẫn là toàn thân không một vết xước, Tôn Ngọc Âm bên này thì đã có một tay bị cụt toàn thân vết thương thê thảm vô cùng thở dốc nói:
"Ma Thiên Trấn Ngục Đạo đột nhiên cắt ngang liên kết với ta, không lẽ Mị Dung đã bắt đầu một bước dung hợp để trở thành Thần?"
Nghĩ tới chuyện này hắn vô cùng hưng phấn lại nhìn về phía Bích Ly lão tông chủ nói:
"Lão già, ngươi mạnh hơn Chuẩn Thần thì như thế nào? Có mạnh hơn nữa cũng không phải là đối thủ của Thần Linh chân chính, đợi sau khi Mị Dung hoàn thành dung hợp với truyền thừa thì đó là lúc Bích Ly Tông của ngươi nhận lấy diệt vong trước tiên."
Bích Ly lão tông chủ cau mày cũng là có nhận ra được năng lực gia trì trên người Tôn Ngọc Âm đã biến mất là chuyện không hề hay ho gì, lão ta vung tay đánh ra một bích quang chói sáng hóa thành trường kiếm xuyên qua vô vàng pháp tắc đâm thẳng vào con mắt đã khép kín của Ma Thiên Trấn Ngục Đạo, một vụ nổ bích ngọc ầm vang khuếch tán khói bụi lấy thấy trận nhãn kia căn bản vẫn còn nguyên vẹn như lúc đầu.
Một đầu mộc long không biết từ đâu xuất hiện ở sau lưng một tên Bán Thần của Bất Lão Ma Điện, nó há mồm ra liền thấy bóng người ở bên trong bay ra một thương nhắm chuẩn xuyên thủng đầu lâu của tên cường giả Bất Lão Ma Điện này.
"Tử Nghiêm!"
Hai vị Bất Lão Ma Điện khác kinh sợ tốc độ tăng vọt hướng tới phía này công kích điên cuồng ma ra, Hàn Vũ Thiên rất nhanh đã thôn phệ kẻ gọi là Tử Nghiêm này, tu vi đột phá một bước viên mãn cũng không cần phải tránh né bất kì công kích nào nữa, bàn tay nâng lên ma khí phóng ra tứ phía ngăn cản công kích cũng như thổi bay toàn bộ những kẻ nằm trong bàn kính trăm dặm ra ngoài.
Hàn Vũ Thiên nhấc chân ma khí hội tụ xông thẳng lên cửu thiên hóa nơi đây thành ma vực sâu thẩm, Bích Ly lão tông chủ cau mày nói:
"Thứ sức mạnh mà ngươi nói lại chính là hắc ám, lão đệ ngươi đúng là quá mạo hiểm."
Hàn Vũ Thiên tóc trắng rối loạn tung bay trong không trung lại đột nhiên được những cánh hoa chải chuốc lại sau đó búi gọn thành đuôi ngựa rồi ngưng tụ thành trâm cài đầu, hắn trong mắt đột nhiên lóe lên một tia ấm áp cười nói:
"Nàng vẫn luôn bên cạnh ta sao?"
Mọi người đột nhiên cảm nhận được ma khí lạnh lẽo lại phát ra một tia ấm áp không nói được thành lời, nhưng rất nhanh đã không còn cảm nhận được sự ấm áp đó nữa, Hàn Vũ Thiên búng tay giọng âm trầm nói:
"Còn không quay về?"
Thanh Tuyền và Uy Lân cùng với Mộc Thiên vốn là tung hoành chiến trường ngay khi nghe thấy lời này cũng không tiếp tục ra tay mà hóa thành ba đạo năng lượng vọt tới chỗ hắn, Hàn Vũ Thiên nhìn lấy ba đoàn năng lượng vây quanh bản thân cũng là cười nhạt một tiếng nói:
"Hủy Thiên Diệt Địa Lĩnh Vực."
Hắc lôi từ trong cơ thể Hàn Vũ Thiên cũng chui ra cùng với ba đạo khác tiến hành dung hợp phóng xuất ra lĩnh vực tạo thành cơn bão khuếch tán vạn dặm xung quanh, lôi đình giáng xuống rễ cây sắc nhọn từ mặt đất xông thẳng lên xuyên thấu, mưa nặng hạt ầm ầm trút xuống tạo thành từng cơn sóng dữ, mặt đất nứt toát nham tương sâu thẩm vọt thẳng mà ra làm cho thiên địa như đang bị hủy diệt.
Ma trảo tung hoành khắp nơi làm cho cảnh tượng càng là hãi hùng, Hàn Vũ Thiên đứng ở nơi đó không khác nào ma thân ung dung tự tại không bị bất kì ảnh hưởng nào của thời tiết xung quanh, duy chỉ có một nơi an toàn chính là Bích Ly Tông không bị lĩnh vực ảnh hưởng, mọi người cũng đã sớm rút vào bên trong cũng không bị ảnh hưởng, còn bên tam giáo thì rất nhiều kẻ bỏ mạng trước lĩnh vực đáng sợ này của hắn.
Hàn Vũ Thiên lườm một cái vô số Đạo Tổ muốn chạy trốn lập tức cảm thấy không ổn, tu vi đều giảm xuống một nửa không thể dùng ra Tổ Huyết nâng cao thực lực bản thân lên, đối phó với từng đợt thiên tai lại càng thêm khó khăn hiểm trở, mà các Bán Thần và Chuẩn Thần thì đang vô cùng sầu não khi phải liên tục bảo hộ cho hậu bối quan trọng trong thế lực của mình, Bích Ly lão tông chủ đã tới bên cạnh Hàn Vũ Thiên vẻ mặt ngưng trọng nói:
"Lão đệ, ngươi đang tính hủy diệt vùng đất này thật sao?"
Hàn Vũ Thiên nhìn khung cảnh hoàng tàn lại thản nhiên nói:
"Có sinh thì có diệt, có diệt thì mới có sinh, phá hủy cũng là cách tái tạo nhanh nhất cho vùng đất sắp lụi tàn này, trước mắt thứ chúng ta cần giải quyết chính là Ma Thiên Trấn Ngục Đạo."
main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.