Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 312: Trảm Trần Trung Hải.




Chương 312: Trảm Trần Trung Hải.
Hàn Vũ Thiên một bước đi lên lập tức có bốn thân ảnh sau lưng xuất hiện, Hỷ, Nộ, Ai, Ố đồng thời hiện thế lại còn hóa thành bốn đạo quang sắc xoay vòng quanh hắn, hắc lôi hóa thành cự long quấn quanh cơ thể Hàn Vũ Thiên, Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm hóa thành đóm lửa bọc lấy tay phải hóa thành giáp tay phải, Thủy Thiên Thương hóa thành thủy lưu bám vào tay trái hóa thành giáp tay trái, Lôi Mã Thương chập chờn tử lôi bám vào chân trái hóa thành giáp chân trái, Cửu Hàn Kiếm lóe lên hàn quang cùng với chân phải đồng dạng dung nhập tạo thành giáp chân phải, Lôi Linh gầm lên long âm hóa thành mảnh ghép cuối cùng trở thành giáp thân cho Hàn Vũ Thiên.
Bạch sắc lấp lánh chiếu rọi thương khung một vòng tròn bạch quang liên tục xoay tròn phía sau lưng, hắc ám túa ra như biển cuộn sóng trào bám vào mái tóc trắng của hắc tạo ra thêm phần ma mị, kim quang từ trong lòng ngực bắt đầu hóa thành khí tức bọc lấy chiến giáp quấn quanh cơ thể của Hàn Vũ Thiên, Sáng Thế Thần Kiếm lần nữa rung động làm cho không gian lập tức vỡ ra giam cầm Trần Trung Hải vào trong không thể di chuyển được.
"Tu vi bản tôn không đạt Thần Cảnh, nhưng sẽ cho ngươi thấy được thần đạo và thần uy là như thế nào, để khi chết còn không cần phải hối tiếc."
Bốn luồng sáng của Hỷ, Nộ, Ai, Ố bay thẳng lên trời phá tang tầng mây giáng xuống pháp tắc chí cao vô thượng, một đại đạo thần thánh hạ xuống thiếu niên tuyệt thế bên dưới làm cho hắn mang lấy phong thái thần linh, một ánh nhìn toàn bộ chúng sinh trên khắp bốn đại lục lớn đã lập tức quỳ xuống nhìn về hướng này mà dâng lên lòng kính phục trước thần, ngay cả Bán Thần như ba vị đại lão cũng đã không tự chủ quỳ xuống khuất phục, kẻ không quỳ duy nhất ở đây chính là Thất Bảo Thần Chủ, Thất Bảo Linh Kiếm bên cạnh là thần khí mấy chục vạn năm cũng là tản ra thần uy muốn tranh phong với Sáng Thế Thần Kiếm, nhưng lại được hắn khống chế không cho bạo phát linh tính tùy tiện để Hàn Vũ Thiên kết liễu tên ngu xuẩn kia.
Trần Trung Hải nhìn lấy thần đạo lưu chuyển xung quanh Hàn Vũ Thiên như là một vị Thần thực thụ đang hiện thế, hắn lại không hề sợ hãi ngược lại còn ngửa đầu cười nói:
"Tốt, ngươi đã cho bản tọa cảm nhận thần đạo vậy thì đáp lễ lại người, đợi bản tọa đột phá Thần Cảnh sẽ cho ngươi chết thống khoái, ha ha ha ha!"
Lôi vân ầm vang phá tan không khí yên lặng của bầu trời bên trên uy lực lôi kiếp mạnh mẽ có thể xóa bỏ cả Thiên Vực đại lục bắt đầu hình thành trên khắp bầu trời của Thiên Vực, Trần Trung Hải vậy mà thực sự tham ngộ được thần đạo chuẩn bị độ kiếp lột xác thành Thần Cảnh chân chính, Thất Bảo Thần Chủ chấp hai tay sau lưng lại cười nói:
"Ngươi tham ngộ thần đạo đúng là rất nhanh cũng là một thiên tài tuyệt thế, nhưng ngươi có biết điều này không nhỉ?"
Trần Trung Hải nhìn tới tên Đạo Tổ thượng kì tràn ngập kiểu ngạo phía bên kia thì cau mày, hắn giờ mới phát giác ngay cả sinh linh Bán Thần còn không chịu được uy lực thần đạo Hàn Vũ Thiên phát ra, vậy mà tên Đạo Tổ tầm thường kia lại không hề hấn gì như chẳng bị ảnh hưởng bới thần đạo, Thất Bảo Thần Chủ cười nói:
"Kẻ nắm bắt thần đạo như quân chủ thế gian, hắn muốn cho ngươi độ kiếp thành Thần thì không ai cản được, cũng ngược lại hắn chỉ cần dùng một ý niệm thì vĩnh viễn người không thể nào thành Thần được."
Trần Trung Hải lập tức ý thức được chuyện gì lập tức nhìn về phía Hàn Vũ Thiên, chỉ thấy hắn giơ ngón tay chỉ lên trời cao nói:
"Cút."
Thần đạo từ ngón tay vọt thẳng lên cửu thiên phá hủy lôi kiếp thành Thần của Trần Trung Hải một cách dễ dàng như đuổi đi một thứ ruồi nhặn không đáng để mắt tới, Trần Trung Hải tràn đầy sợ hãi cùng không thể tin được nhìn lấy thiếu niên trước mắt cũng không còn lời gì để nói được nữa, Hàn Vũ Thiên nắm lấy Sáng Thế Thần Kiếm đơn giản quét qua cổ của Trần Trung Hải, đầu rơi xuống không một giọt máu chảy chỉ thấy sinh cơ tiêu tán, cơ thể cứ vậy bị một luồng ma khí tràn ra từ mái tóc Hàn Vũ Thiên thôn phệ lấy.
Không gian nứt ra một cái bảo tọa máu trắng xuất hiện sau lưng Hàn Vũ Thiên tản ra cửu thải chi sắc, Hàn Vũ Thiên chậm rãi ngồi xuống như quân chủ chúng sinh nhìn lấy ba vị cường giả Bán Thần chậm rãi nói:
"Bản cung chủ hiện tại đã đủ khả năng để đứng đầu bốn vực chưa?"
Thần uy áp xuống làm cho ba người bọn họ không thể ngẩn đầu, Long Bạch âm thanh nặng nề nói:
"Hàn Vũ Thiên, ngươi và ta còn có giao tình, đừng làm chuyện..."
"Câm miệng."
Một chữ hạ xuống lão liền phun máu thụ thương không dám lên tiếng chất vấn, hắn nhìn lấy bao quát toàn bộ sinh linh lại thấp giọng nói:
"Trẫm đã có thể làm hoàng của các ngươi chưa?"


Thần uy tản ra tứ phía ngay cả dị tộc phải khiếp sợ quỳ xuống, toàn bộ sinh linh trong cấm địa nghe được thần uy liền quỳ xuống đồng thanh hô lớn:
"Bệ hạ vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế! Hoàng uy như trời bảo hộ chúng sinh."
Ba vị Bán Thần cuối cùng cũng không thể chống lại được thần đạo mà cúi đầu nói:
"Bệ hạ vạn tuế."
Hàn Vũ Thiên nhìn lấy đám người bọn họ một lúc mới thấp giọng nói:
"Các ngươi về gọi hết những kẻ mạnh nhất trên các đại lục tới Vạn Niên Cung, ta có chuyện cần an bài."
Nói xong thì Hàn Vũ Thiên chui vào vùng không gian mang theo Thất Bảo Thần Chủ cùng nhau trở về Vạn Niên Cung.
Lưng của bốn người bọn họ đều đã ướt đẫm mồ hôi thật không thể tin được Hàn Vũ Thiên lại có thể mạnh mẽ đến mức này, Long Bạch trầm giọng nói:
"Thủ đoạn này ắt phải có cái giá của nó."
Tam Thủ cũng là nghiêm mặt nói:
"Nhưng ta đoán chắc hắn còn có hậu chiêu, bằng không sau khi trả giá tiêu diệt Trần Trung Hải, hắn cũng không dám uy hiếp đến chúng ta."
Vũ Lâm Nhàn bên cạnh cũng có một chút suy tư nhìn Trần Thái Phú nói:
"Nguyên lão, giống như chúng ta suy đoán không?"
Trần Thái Phú sắc mặt lại biến đổi liên tục một lúc mới bình tĩnh nói:
"Thánh nữ, nếu hắn giống như những kẻ mà chúng ta nghĩ tới thì e là hạo kiếp trong truyền thuyết sắp giáng lâm, cần phải nhanh chóng rời khỏi nơi này."
Hai người Điệp Hoa Cung này vốn không phải sinh linh nơi này, chuyện biết được hoặc lời tiên đoán của Thần Linh nắm được khá nhiều thông tin, không phải như Tam Thủ hay Long Bạch bị giam ở nơi này không hiểu biết quá sâu ngoài thông tin trong bí điển tổ tiên lưu lại.
"Người từ khai thiên giáng lâm phàm trần, từ chỗ sâu cùng cực phá giới mà ra, thiện thì chư thiên vĩnh an, ác thì vạn linh tận diệt, thần ma liên thủ không thể ngăn cản."
Vũ Lâm Nhàn trong vô thức lại thốt ra lời này đưa tới sự chú ý của hai vị Bán Thần còn lại, Long Bạch không khỏi cau mày nói:
"Thiên thì chư thiên vĩnh an, ác thì vạn linh tận diệt là ý gì?"
Tam Thủ cũng là không nhịn được mà nói:
"Thần ma liên thủ không thể ngăn cản là khái niệm gì? Xưa giờ ma và thần thế bất lưỡng lập không thể kết minh."
Vũ Lâm Nhàn nhìn Trần Thái Phú nói:
"Nói cho họ cũng không sao, dù gì cũng đã trên cùng một con thuyền."
Trần Thái Phú vung tay một màn hiện ra phiến đá cổ xưa khắc lên từng phù văn từ rất xa xưa, tựa như cổ ngữ viện cổ lưu lại cho hậu thế, lão thấp giọng nói:
"Từ thuở thế giới này được khai sinh và thế hệ tu sĩ đầu tiên xuất hiện, tổ tông nhân tộc đã trả đại giới tiên đoán được một sự kiện làm cho toàn cõi lúc đó kinh động."
Hai vị Bán Thần chăm chú lắng nghe và nhìn lên bia đá phía trên màn ảnh, Trần Thái Phú tiếp tục nói:
"Người từ khai thiên giáng lâm phàm trần, trở thành ác thần tận diệt sinh linh, thần ma liên thủ không thể ngăn cản, không lâu sau ma tộc cũng lại có sấm truyền, Người từ khai thiên giáng lâm phàm trận, trở thành Kim Thần chúng sinh vĩnh an, thần ma không thể ngăn cản, từ đó hai tộc nhân ma cùng nhau tìm hiểu lời sấm truyền cuối cùng đã ghép thành một lời tiên đoán hoàn chỉnh để truyền lại hậu thế."
Tam Thủ lại hơi cau mày nói:
"Ngươi đặt nghi vấn lời sấm truyền viễn cổ là nhắm tới Hàn Vũ Thiên?"
"Thật có hơi quá mức."
Long Bạch cũng là nghi ngờ không thôi, Vũ Lâm Nhàn bước lên nói:
"Từ chỗ sâu cùng cực phá giới mà ra chính là ám chỉ nơi xuất thân của hắn, nơi Hàn Vũ Thiên quật khởi cũng từng là một nơi tồi tàn, cùng nhìn vào những chuyện hắn đã làm gộp lại với biểu hiện rồi, há có phải một thiếu niên tuyệt thế có thể làm được."
Bọn họ lại đưa mắt nhìn nhau một lúc thì Trần Thái Phú cất giọng đầu tiên nói:
"Chỉ có hai sự lựa chọn, thứ nhất thông báo tin tức sự tồn tại của Hàn Vũ Thiên cho những vị Thần Cảnh kia biết để diệt trừ hậu họa tránh hắn tương lại trở thành ác thần tận diệt sinh linh."
Bạch Long cũng là nhẹ gật đầu nói:
"Cách hai thì thế nào?"
"Cách hai là chọn cùng hắn gia nhập chiến tuyến, về sau hắn thành ác hay thiện thì chúng ta vẫn lưu lại được một con đường sống, may mắn hơn sẽ được cơ duyên ít kẻ đạt được."
Hai người ở đây đều sống rất lâu tư duy định tình huấn cũng là nhanh nhạy, Tam Thủ nói:
"Ý ngươi là nếu cách một thông tri cho Thần Cảnh phía trên mà bị Hàn Vũ Thiên phát giác thì tất cả chúng ta sẽ bị hắn giết? Dựa vào lực lượng dễ dàng giết đi Trần Trung Hải ở Bán Thần hơn ngàn năm thì so với bẻ đầu chúng ta còn dễ hơn?"
"Nếu chúng ta chọn cách thứ hai thì tương lai hắn thực sự quật khởi thì bốn người chúng ta ắt sẽ có được lợi lộc rất lớn."
Bạch Long tiếp lời toàn bộ bọn họ như có cùng một đáp án đều là gật đầu rồi hóa thành lưu quang tản ra mà đi.
Vạn Niên Cung, Hàn Vũ Thiên ngồi ở bảo tọa đã trở lại bộ dáng như cũ, ở bên dưới là toàn bộ cao tầng của Vạn Niên Cung, Hải Hoàng Cung, Vân Linh Tông và cả Thái Hòa Tông cũng dẫn theo chiến lực mạnh nhất tới, Nham Sơn dẫn theo người mạnh nhất của Kim Ngạc tộc tới, Hỏa Linh Chí dẫn theo Hỏa Vân tộc tới bái kiến, từng cái dị tộc từ khắp nơi trên Thiên Vực đều tới đây, thế lực nhân tộc cũng tụ hợp dẫn đầu là Điệp Hoa Cung.
Cổ Lâm đại lục lấy Long Nhân Tộc làm đầu sau hai ngày đã ồ ạt tiến tới lãnh hải Vạn Niên Cung, tiếp đến U Minh đại lục lấy Tam Thủ và Ngọc Lan làm người chủ sự từ phía ma vực thâm hải mà tới, Yêu Hoàng đại lục không còn yêu hoàng, lấy yêu đế làm chuẩn dẫn đầu chúng yêu tộc.
Tứ đại lục cường giả đỉnh tiệm đều đã tập hợp lại ở đây, khí tức xung quanh Vạn Niên Cung nặng nề trước giờ chưa từng có, Hàn Vũ Thiên ngồi ở chủ chậm rãi đưa mắt nhìn tới đám người, hắn thấp giọng nói:
"Bản đế gọi các ngươi tới là có hai chuyện muốn bàn với bách tộc."
Toàn trường yên lặng cũng không ai có phát biểu gì mà chỉ chờ đợi câu nói tiếp theo của hắn, Hàn Vũ Thiên đứng dậy chấp tay sau lưng nói:
"Chuyện thứ nhất chính là bản đế sẽ thống toàn bộ thuộc địa, bao gồm cả các đảo nhỏ ngoài kia, lập truyền tống trận vạn tộc đều có cơ hội để đạt được cơ duyên."
Hưng Vinh ôm quyền nói:
"Cung chủ cân nhấc kĩ một chút, tài nguyên tứ đại lục căn bản đã không đủ cộng thêm dị tộc giáng lâm, nếu thêm truyền tống trận dẫn dắt những kẻ từ đảo khác tới đây, hẳn là sẽ làm cho tứ đại lục càng thêm hao hụt tài nguyên."
Lời này của hắn vừa ra không ít người trong tứ đại lục đều là rất đồng tình với Hưng Vinh, Hàn Vũ Thiên cười nói:
"Các ngươi có thật sự biết được những đảo nhỏ mà các ngươi xem thường lại có lưu giữ truyền thừa Thần Cảnh không? Bản đế tính toán mọi chuyện là giúp cho bách tộc phát triển chứ không phải làm cho bách tộc suy yếu, đối với những đảo nhỏ kia đến được đại lục cũng là cơ duyên, đối với các ngươi truyền thừa cổ xưa ở các đảo nhỏ cũng là cơ duyên, hai bên song hành bù vào chỗ thiếu của nhau trong tương lai không xa thì tứ đại lục sẽ lại phát triển vượt xa trước đây."
Long Bạch thấp giọng nói:
"Tứ đại lục xưa nay không tìm được nổi một tổ địa Thần Linh lưu lại, khiến cho nhiều đời cũng không thể phát triển toàn lực được, nhưng ở những đảo nhỏ kia thì loại hoàn toàn khác, truyền thừa vô số chỉ là bọn họ không có tài nguyên để tu luyện mà thôi, nếu như làm theo cách của Hàn Vũ Thiên thì hai bên đều có lợi, tương lai đúng là sẽ có cơ hội xuất hiện Đạo Tổ nhiều hơn lúc này."
Những người ở đây đều là trụ cột của các thế lực tư duy và trí tuệ cũng phải nói không phải dạng tầm thường, suy nghĩ sâu sắc hơn một chút cũng không phải là không thể cùng với người của những đảo khác liên thủ, Hàn Vũ Thiên vung tay một cái lệnh bài hiện ra ở ngay trước mắt, đây chính là lá bài tộc trưởng của Hàn gia, hay nói đúng hơn là hàng mô phỏng với lệnh bài Hàn gia.
"Nếu các ngươi đồng ý hãy ngưng tụ linh lực điểm vào lệnh bài này, đây chính là đại diện cho khế ước của toàn bộ thế lực, một ngày nào đó các ngươi không muốn hợp tác có thể tới đây rút lấy linh lực của thế lực mình ra, lệnh bài này bị rút hơn nửa linh lực thì xem như kế hoạch giữa chúng ta chấm hết."
Bọn họ ngưng tụ linh lực chuẩn bị điểm tới thì Bạch Yêu Vương lên tiếng nói:
"Nếu lệnh bài này rút cạn hơn nửa thì chuyện gì sẽ xảy ra."
Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Huyết tẩy tất cả lập ra những thế lực mạnh nhất."
main cực kỳ bá đạo, phong cách cơ bắp dùng lực phục người, tay xé hằng tinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.