Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 160: Khí Tức Va Chạm






Hàn Vũ Thiên xuất hiện với một bộ y phục màu đen thuần túy, bên cạnh lại theo sau một cái lão già áo bào tro rộng thùng thình phiêu bay trong không gian.
"Vậy kẻ đó là ai?"
Hoàn Thi Long nhìn về phía Ố với khí tức y hệt Hàn Vũ Thiên khẽ cau mày, Hàn Vũ Thiên phất tay Ố hóa thành đoàn sáng dung nhập vào cơ thể hắn, trở lại với vật chứa.
"Là một đạo phân thân của ta thôi.
"
Hàn Vũ Thiên khẽ cười ngồi xuống vị trí của Ố, Giao lão đứng ở sau lưng vẻ mặt điềm tỉnh tới lạ thường.
Dù không tản ra khí tức, nhưng ai cũng cảm nhận được lão ta không hề tầm thường như vẻ bề ngoài.
"Vừa nãy bản cung chủ có việc bận, nên đã để đạo phân thân ở lại đây, không ngờ tới 4 ngày rồi vẫn không phân thắng bại sao?"
Hàn Vũ Thiên thờ ơ nhìn xuống Tru Nhạn và Đằng Khê, cả 2 đều rất thê thảm nhưng không ai chịu bỏ cuộc, 2 đạo thi nô và 2 đầu khổng tước giao thủ có chút kiệt lực.
"Đằng Khê, ngươi không cần thắng vội, cứ tiếp tục câu giờ đi.
"
Đằng Khê nhếch môi côn trong tay vẻ ra một vòng tròn thổ hoàng sắc, tạo ra một lớp thổ thuộc tính, cũng vào lúc đó lôi điện giáng xuống phá tan thổ thuẫn.
Hàn Vũ Thiên lấy ra mấy gốc linh dược thản nhiên ngồi đó luyện đan, thần sứ ai cũng là trố mắt nhìn tới, không ngờ lại có kẻ thản nhiên luyên đan như vậy.
"Muốn chết à?"
Hải Thu lật đinh ba muốn đánh tới thì đột nhiên bị không gian vô hình trói chặt trên ghế, Giao lão nhìn Hải Thu mỉm cười nói:
"Đừng có quấy rầy công tử đang luyện đan, một cái nhấc tay của lão phu, ngươi cũng rất nhanh sẽ bỏ mạng đấy.

"
Giao lão nét mặt hiền từ nhưng lời nói đe dọa khiến ai cũng đựng tóc gáy, ngay cả Cao Phong hay Trần Uẩn cũng là kiên kỵ Giao lão.
Chỉ trong một nháy mắt thôi mà Hải Thu đã bị không gian giam cầm, bọn họ phản ứng kịp cũng là lúc Hải Thu tính mạng treo trên vạn cân.
"Kệ hắn.
"
Hoàn Thi Long phất tay pháp tắc cấp cao ẩn hiện rồi biến mất, muốn đánh tan không gian của Giao lão, nhưng Hoàn Thi Long lại nhận ra không gian mà lão già này biến ra không chút tâm thường.
Không gian không bị xé tan, mà chỉ với đi vài phần thôi, Giao lão mỉm cười ngoắc ngón tay liền thả tự do cho Hải Thu.
Tru Nhạn một giao đâm tới mang theo lôi đình phá đất mà lên, Đằng Khê xoay côn quật ngang làm lệch hướng ngọn giao, lôi điện bắn ra vậy mà hướng phía lò luyện đan của Hàn Vũ Thiên, Giao lão chỉ là một tay bắt vào hư không, lôi điện chui vào không gian, từ trên trời giáng xuống sàn đấu một đạo lôi điện y như vừa rồi.
"Cự Côn Thánh Tôn.
" — QUẢNG CÁO —
Đằng Khê đạp không bay lên côn trong tay hóa lớn chục trượng nện xuống, Tru Nhân đạp xuống mặt đất lôi điện liền hội tụ vào trong giáo.
"Thiểm Lôi Xà.
"
Một giao đâm tới cùng côn va chạm ầm ầm chấn động, sàn đấu đã tan tát chỉ còn 2 mảnh nhỏ dưới chân 2 người đang đứng, chỉ khoảng 2 bước chân.
"Thời gian trôi qua rất nhanh rồi, còn không phân ra thắng bại sao? Trẫm sẽ phán thắng cho kẻ nào đẩy đối thủ của mình xuống sàn đấu trước.
"
Tru Nhạn như đã mất đi sự điềm tĩnh vốn có, liền điên cuồng nhắm tới mảnh đất dưới chân Đằng Khê mà công kích.
Đằng Khê mỉm cười một côn điểm lên đống đất đá vỡ vụn, liền lựa ra mấy cái mảnh dàn đấu chưa vỡ hoàn toàn mà nhảy lên.
Tru Nhạn hết lần này tới lần khác tấn công những khối đá mà Đằng Khê nhấc lên, một cách điên cuồng mất kiểm soát.
Một khối đá về sau đập xuống chân của Tru Nhạn, mảnh đất nhỏ phía dưới vỡ vụn khiến hắn rơi xuống đất, nhưng làm mọi người kinh ngạc ở chỗ, Tru Nhạn cũng là dùng lôi điện của mình, kích thích địa lôi xem đất đá như nam châm mà hút những mảnh sàn đạp lên.
Trong nguy nan hiện ra sáng kiến cũng là làm các vị thần sứ thở phào nhẹ nhỏm.
Rơi vào tình thế này e là hai người lại phải tốn thêm thời gian một ngày nữa, Hàn Vũ Thiên luyện đan vẫn là không thèm chú ý tới mọi diện biến xung quanh.
Hoàn Thi Long thì nhìn chằm chằm vào Hàn Vũ Thiên không dời tâm mắt dù chỉ là một khắc, hắn muốn xem thử ruốt cục tên này lại dở trò yêu thuật gì.
Thời gian trôi qua một nén nhang, vẫn là cảnh tượng đánh qua đánh lại nhàm chán, Đằng Khê sau cùng kiệt lực khụy xuống.
Hàn Vũ Thiên lúc này mới mở mắt ra, sau đó hơi híp lại một bộ dáng chờ mong, Hoàn Thi Long nhếch lên một ý cười trong đầu.
"Xem ra thần sứ thắng rồi.
"
"Đan đã sắp thành rồi.

"
Hàn Vũ Thiên cũng là nhìn Hoàn Thi Long mỉm cười, hoàng đế Hoàn Thi cảm nhận điều gì không ổn liền đông cứng lại.
Chỉ thấy Hàn Vũ Thiên nhấc lò luyện ném lên không trung rồi phi thân lên chưởng vào đó liên tiếp mấy đạo hỏa diễm.
Hoàn Thi Long cũng là một cổ khí tức ngân sắc đánh vào lô đỉnh, cả 2 liên tục vỗ chưởng lên lò luyện đan.
Phía dưới Tru Nhạn và Đằng Khê vung ra một đòn toàn lực, giao côn va chạm rầm một tiếng cả 2 văng ra xa.
— QUẢNG CÁO —
Phía sàn đấu người rớt xuống đại chính là Tru Nhạn, bởi vì Đằng Khê đã dùng côn ghim vào một mảnh sàn còn dư lại.
Lò luyện đan cũng là bị áp lực 2 bên đè ép liền vỡ ra, một quả đan dược lục sắc và lam sắc hòa hợp, Hàn Vũ Thiên pháp tay thu về đan dược ngồi lại khán đại.
"Ha ha ha, Hoàn Thi Long, ngươi vừa giúp bản cung chủ một việc khá lớn đấy.
"
Hàn Vũ Thiên nuốt quả đan dược vào trong miệng, dược lực bạo nộ trong cơ thể, toàn thân khí lực hao tổn và trọng thương liền cấp tốc khôi phục.
Một cổ Âm Sát Thất Hồn phóng xuất từ tử sắc và hắc ám đã hóa thành tử kim và hắc xám.
4 màu sắc không hòa hợp cứ vậy riêng biệt va chạm nhau, một lần nữa Âm Sát khí tức lại đột phá ngoài dự tính của hắn.
Giai đoạn đột phá này ngay cả hắn cũng không thể lý giải được, Âm Sát Thất Hồn lấy diệt vong mà kiến tạo, cũng có thể nghĩ là do trận chiến ở Vạn Niên cung, bốc lên tử khí nồng đầm khiến Âm Sát Thất Hồn vô hình là hấp thu lấy.
Về sau hắn trọng thương nên lực lượng này đã bị ẩn đi, cho tới hiện tại thì phóng xuất cho hắn một cái kinh hỉ.
"Ám Dạ Minh Châu.
"
Một quả minh châu tràn đầy hắc ám xuất hiện giữa không trung, Hàn Vũ Thiên không chút do dự một lần nữa nuốt lấy.
Ám Dạ Minh Châu tự thân lực lượng hình thành là thuần túy hắc ám chi lực, mỗi một lần Âm Sát Thất Hồn tích đủ lực lượng sẽ là tạo ra một viên ám dạ.
Ám Dạ Minh Châu sau khi nuốt vào lại như là kinh mạch thứ 2, dùng để chuyên tu hắc ám thuộc tính, việc này sẽ không ảnh hưởng gì tới việc hắn tu luyện một pháp môn khác như Dương Thiên Thập Linh pháp.
32 viên Ám Dạ Minh Châu đại diện cho 32 đạo kinh mạch hắc ám, mỗi một viên tự hành lực lượng là siêu cấp trong siêu cấp.
Năm đó Chân Ma Đế mất đến trăm vạn năm để có thể lấp đầy hắc ám vào trong 32 Ám Dạ Minh Châu, cũng vì vậy mà toàn thân hắc ám thuần túy cực hạn, cùng với Ác Long tranh hùng không rơi vào hạ phong.
Ngược lại là Dương Thiên Thập Linh của Thượng Thần Đế cũng là 32 đạo Dương Hỏa Quang Châu, tác dụng y như Ám Dạ Minh Châu nhưng thuộc tính là quang minh, Dương Hỏa Quang Châu khai mở cần có đại lượng linh hồn cầu phúc, khó khăn hơn việc chém giết của Ám Dạ rất nhiều.
Cả 2 tương đồng mà cũng khác biệt, hắc ám và quang minh vốn không cách nào cùng chung một thể, nhưng trong cơ thể Hàn Vũ Thiên lại là tồn tại hài hòa không tương sinh, cũng không khắc.
Một bí mật mà hắn vẫn luôn chôn dấu chính là Niên Nhân Châu, chính 32 đạo kinh mạch như Ám Dạ và Dương Hỏa, nhưng nó lại là thứ kết nối khiến cho 2 cổ lực lượng này không thể bài xích lẫn nhau.
Cộng toàn bộ lại chính là 96 đạo kinh mạch, Hàn Vũ Thiên thức tỉnh một mạch liền là khí lực tăng mạnh, 95 cái còn lại về sau thức tỉnh, không biết sẽ đem hắn làm ra cái bộ dạng cường đại gì.
Năm đó hoàn chỉnh Thiên, Địa, Nhân Tam Sát Kiếm là do Hàn Vũ Thiên, Lưu Hiền và Ma Quân cùng nhau nghiên cứu, ròng rã mấy trăm vạn năm mới bù vào chỗ khuyết.
Cuối cùng là tự thân 3 khối lực lượng hoàn chỉnh như một vòng luân hồi.

— QUẢNG CÁO —
Thiên đại diện cho thiện niệm, Địa đại diện cho ác niệm, Nhân là đại diện cho lòng người.
Hàn Vũ Thiên căn cứ vào nhân tâm để tạo ra một bộ kiếm pháp cường đại, trong tâm có thiện ác cân bằng, mới có thể tu luyện Thiên Địa Nhân hoàn chỉnh.
Hàn Vũ Thiên hai tay hóa trảo kéo qua 2 bên liền có một cổ khí tức muốn phá nát lục phủ ngũ tạng mọi người truyền tới.
Âm Sát Thất Hồn trải dài 30 dặm khiến ai ai cũng là thất khiếu chảy máu lăn lộn trên đất.
Tu vi thánh nhân dưới viên mãn đều phải ôm đầu mà gào lên đau đớn, thần sứ dù có lực luộng gia thân vẫn là bị ảnh hưởng tới.
Hoàn Thi Long hoàng khí phóng xuất một cổ pháp tắc huyền ảo va chạm tới, cả 2 khí thế này tranh phong với nhau càng khiến mọi người xung quanh phải thống khổ.
"Giao thủ thì ta không chắc mình sẽ thắng, nhưng nếu là khí thế thì ta đây hoàn toàn áp đảo.
"
Hàn Vũ Thiên trảo liên tục cào vào trong không khí, tử kim và hắc xám ào ào va chạm, hoàng khí kia bắt đầu thu nhỏ lại, dù chỉ là thu nhỏ lại một khoảng ngăn, nhưng vẫn là để các vị thần sứ thấy được.
"Giúp hoàng đế.
"
Cao Phong vung tay phong hệ áp sát bổ trợ hoàng khí, tiếp theo đó 4 cổ khí tức khác.
Hàn Vũ Thiên bị áp đảo liền lui về sau 2 bước, hắn lật tay vỗ vào hư không liền thấy một đầu ma thú xuất hiện.
Đầu rồng thân hổ, 2 chi trước là vuốt ưng, 2 chi sau là chân quy, 2 vây lưng trải dọc sống lưng với gai sắc bén, từng lớp da cứng cáp hình ngũ giác, đuôi lại sắc nhọn như trường thương.
Đây chỉ là hư ảnh, nhưng lại gào thét mang theo uy thế kinh người của bậc chúa tể, nó gọi là Ma Linh.
Giao lão thừa nước đục thả câu, được cơ thể Hàn Vũ Thiên che mất tầm nhìn liền rạch ra một vết nứt.
Tru Nhạn phía dưới chuẩn bị phóng xuất khí tức thì đã bị lấy mạng, chết mà không có một dấu hiệu báo trước.
Bên trong cơ thể hắn thật chất đã có một bàn tay khô phắc như móc câu, nắm lấy quả tim một lần bóp nát, dù là tu sĩ dưới tình huống không đề phòng bị phá đi quả tim nhất định phải chết.
Giao lão thu tay về đã không thấy bất kì giọt máu nào dính lại ở trên tay, lão cũng đột nhiên đứng bên cạnh chủ nhân của mình, bàn tay nhất chuyển đánh ra mây trắng phụ trợ.
Đột nhiên phía xa giáng xuống 2 đòn công kích, Thi Tố và Thi Lam sóng vai ở trên không trung đã tạm thời ngăn cản được khí tức va chạm của 2 phe.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.