Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 110: Diêm Ma Trượng.




Hàn Vũ Thiên thu lại 12 hộp gỗ rồi đánh bay lão ma đế ra ngoài, cũng vào lúc đó Giao lão đã nắm lấy vai ma đế kéo vào trong không gian, khiến lão quay trở lại vị trí của ma tộc.
Hàn Vũ Thiên xoay người bước vào trong động phủ, hắn dựng lên vài trận pháp phong tỏa mới an tâm được.
Hình ảnh vừa nãy hắn thấy được là một thanh hắc trượng, khả năng rất cao là dùng để tạo ra trận pháp cường đại.
"Dùng xương rồng làm gậy quả nhiên chỉ có nàng ta mới dám làm vậy."
Hắn cầm một khúc xương rồng trong tay xem qua xem lại nó được bảo quản vô cùng tốt.
Dường như được lấy trực tiếp từ sinh mạng một con hắc long còn sống vậy, hắn mở 12 hộp gỗ ra là 12 viên hắc ngọc.
Mỗi viên đều tản ra khí tức hắc ám thuần túy, nhưng lại không thuần túy bằng thanh Hắc Long kiếm của nàng ta.
Hàn Vũ Thiên thở ra một hơi bắt đầu vào việc luyện chế của mình.
Thời gian trôi qua cũng đã 1 tháng, tang lễ của Tiêu Nhiên đều đã làm xong, hiện tại đã là tổ chức tân viện chủ Đoạn Tình viện, vậy mà Hàn Vũ Thiên bế quan vẫn chưa ra khỏi.
"Ma đế, ngài có chắc tên cung chủ đó tạo ra được thứ ma thần cần không?"
Thanh niên ma vương lúc trước ngáp dài lười biếng hỏi.
Một câu này của hắn đã dẫn tới sát khí của 2 vị ma vương khác, khiến cho thanh niên ma vương rụt cổ lại không dám mở lời tiếp.
"Ma thần tin tưởng hắn thì ta cũng không còn cách nào khác, ngồi chờ đi."

Ma đế thản nhiên ngồi ở giữa không trung, Giao lão cũng ngồi ở một gốc cây phía dưới, tưởng như không thèm để ý tới đám ma tộc, nhưng thật ra lão vẫn luôn cảnh giác cao độ.
Tiếp tục là 1 tháng trôi qua, ở trong động phủ của Hàn Vũ Thiên truyền ra ma khí khổng lồ, khiến cho Vạn Niên cung ai cũng khϊế͙p͙ sợ không thôi.
Nhưng rất nhanh ma khí đã được thu hồi, Hàn Vũ Thiên cầm lấy một cây cốt trượng đầu rồng có khảm 12 viên ngọc, hắn ném cốt trượng về phía ma đế.
Ma đế bắt được nở ra một nụ cười tà ác nói:
"Đây chính là Diêm Ma Trượng của ma tộc, hóa ra ma thần nhờ chúng ta tới đây một chuyến đều là có lý do, ha ha ha."
Ma đế dồn pháp lực vào trong cốt trượng sau đó cắt một giọt máu nhỏ lên trêи đó, hắc ám tà ác hiện lên rất nhanh đã biến mất.
"Cái gì? Tại sao lại không thể để nó nhận ta làm chủ?"
Ma đế kinh ngạc nhìn vào trong cốt trượng, một giọng nói quen thuộc vang lên từ cốt trượng:
"Bởi vì hắn đã nhỏ máu của bản ma thần vào sau khi hoàn thành Diêm Ma Trượng rồi, Liệt Na ngươi là một trong tam đế dưới chướng bản ma thần, vậy mà dám có ý định cướp đi Diêm Ma Trượng, xem ra chẳng cần giữ ngươi lại làm gì."
Lời nói thâm độc vừa dứt 3 ma vương đã tích lực từ một tháng trước cuối cùng cũng xuất thủ về phía ma đế.
Tích lực một tháng đã là dòn nén tới cực hạn mà một ma vương có thể làm, một kϊƈɦ này bại thì pháp lực tiêu hao sạch sẽ, dễ dàng bị ma đế bẻ cổ ngược lại.
Còn thành công hao tổn pháp lực chỉ là chuyện nhỏ, đem bảo vật về cho ma thần sẽ được trọng thưởng, nói không chừng sẽ được chỉ điểm.

Ma đế xoay người Ma Luân Kiếp chuyển động chặn được 3 đòn toàn lực kia, cũng vào lúc này cánh cửa động một rộng một người thanh niên tóc xanh lục lao ra, một kiếm xẻ đôi ma đế trước mắt.
"Hoàn Liêm, ngươi..."
Thân thể bị xẻ đôi kia trước lúc mất đi ý thức chỉ kịp nói ra tên của người trước mắt, người tên Hoàn Liêm cơ thể chớp động chợp lấy Viêm Ma Trương trong tay.
"Hoàn Liêm đại nhân."
Ma vương và mấy ma tộc phía sau cung kính cúi đầu, người trước mắt là vị đại ma vương duy nhất trong thập ma vương của ma tộc.
Lam Huyền là ma thần, phía dưới ma thần là tam vị ma đế, một ma đế thống ngự tam vương và hai trăm vạn ma binh, nhưng mà đại ma vương lại không thuộc quyền thống ngự của tam đế.
Có thể nói người được phong đại ma vương chính là ma đế trong tương lai, nếu một trong 3 ma đế kia chết thì đại vương sẽ được thay thế vào, tân ma đế vì thế cũng được sinh ra.
"Liệt Na, tuổi ngươi đã cao thì sao không ngoan ngoãn trung thành với ma thần đi chứ, ít ra còn có trăm năm để sống."
Hoàn Liêm tóc xanh tung bay mỉa mai nhìn thi thể của Liệt Na.
Thánh Nhân và Vũ Cảnh của Tô Lăng giới tuy nói là tuổi thọ vượt xa tiên giới tu sĩ Hóa Thần và Nguyên Anh, nhưng lại không có phân thân làm sinh mạng thứ hai và nguyên thần thoát xác.
Chỉ một mạng duy nhất chết rồi không thể chết lại, tu luyện có nhiều cách và muôn hình vạn trạng, được cái này nhưng lại mất cái kia, đây chính là thiên đạo cân bằng của thế gian.
Toàn bộ ma tộc được lệnh của Hoàn Liêm chui vào Ma Luân Kiếp, hắn dùng Ma Luân Kiếp như phương tiện di chuyển bay về ma tộc.
Hàn Vũ Thiên cũng thở ra một hơi bước vào trong bí cảnh, hắn lần này đánh lên vài tầng phong ấn để cho Kiều Nguyệt Nga không còn vào được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.