Ta Là Chí Tôn

Chương 998: Nhóm đệ tử đầu tiên




Đối với những quy định đệ tử áo trắng áo đen áo xanh gì gì đó của tiểu mập mạp, cực kỳ rườm rà phúc tạp, Vân Dương chau mày huỷ bỏ hết, không để ý tới nữa.
Phương án mà tiểu mập mạp đề ra căn cứu theo lệ cũ của các tông môn, trông mèo vẽ hổ, bắt chước lung tung khắp nơi. Nếu toàn bộ đều rập khuôn chỉ sợ tác dụng ngược, chi bằng trực tiếp ứng đối biến cố trước mắt rồi mới tính tiếp. Cửu Tôn phủ tất cả đều mới, cũng không cần thiết phải cố gắng mô phỏng lệ cũ của Huyền Hoàng giới.
- Giờ Cửu Tôn phủ chỉ thu nhận đệ tử nội môn, chỉ mặc áo trắng, lại từ trong đó chọn những đệ tử có thể chiến đấu, chuẩn bị cho trận chiến đoạt cờ. Còn lại tạm thời phân chia theo tuổi tác, đợi sau khi chiến đấu dựa theo chiến lực, công tích sắp xếp lớn nhỏ, luận thứ tự. Người tu vi mạnh nhất, chiến công cao nhất chính là đại sư huynh đương đại của Cửu Tôn phủ.
Thiết lập như vậy quả thật đơn giản thô bạo.
- Về phần sau này, trở thành đệ tử nhập thất của Cửu Tôn đương nhiên do sư trưởng của mình luận định phân công.
- Còn những thứ phức tạp liên quan cũng lưu lại để ngày sau thống nhất giải quyết.
- Trước mắt đang cần kíp, chỉ có thể cố gắng nâng cao tu vi, nâng cao chiến lực, ứng phó với trận chiến đoạt cờ sắp tới, những thứ còn lại đều tạm gác sang một bên.
...
Thông báo này khiến toàn bộ hài tử trong sơn cốc Cửu Tôn phủ đều sôi trào.
Hiển nhiên trong mắt bọn họ, thông báo này là cơ hội để cá chép vượt long môn!
Chưởng môn sư tôn rốt cuộc cũng thu nhận chúng ta vào môn phái!
Lần này xuất chinh tham gia trận chiến đoạt cờ, cũng là thời cơ để chúng ta chính thức bại nhập môn hạ!
Trong tiếng hét hiệu lệnh của quản sự, bọn nhỏ xếp thành từng hàng chỉnh tề đi tới, ai nấy ưỡn ngực nghiêm trang!
Từng gương mặt nhỏ đều rất sạch sẽ, rất hưng phấn.
Mỗi người đều đang đợi được chọn lựa, trông ngóng mình được trúng tuyển.
Thần thức Đổng Tề Thiên quét qua Cửu Tôn phủ, từ trên trời giáng xuống, bao phủ tất cả hài tử trong thung lũng.
Chỉ trong chớp mắt, thần uy như ngục, phách tuyệt thiên địa!
Ba ngàn đứa bé ở đây run rẩy từ tận đáy lòng, không hẹn cùng hiện vẻ khẩn trương lo lắng thấp thỏm.
Bắt đầu rồi.
Ta… Có được chọn không?
Thần thức Đổng Tề Thiên tăng vọt chưa từng có, quan sát tình huống tất cả hài tử tại đây, không bỏ sót một ai. Nhìn những gương mặt căng thẳng đó, Đổng Tề Thiên lại nảy sinh cảm giác muốn bật cười.
Thật ra không cần động viên, không cần xếp hàng, tất cả đều chỉ là hình thức, chỉ là một sân khấu.
Cho dù đám trẻ ở lại trong phòng ngủ mình cũng có thể lựa chọn chính xác, bỏ yếu lấy mạnh, lưu lại tinh anh.
Gióng trống khua chiêng như vậy chẳng qua là suy nghĩ cho tương lai môn phái, cố gắng tạo một nghi thức, một cảm giác trang nghiêm túc mục.
Ngược lại có vẻ giống bịt tai trộm chuông, áo gấm đi đêm.
Đổng Tề Thiên quan sát từng hàng một, trước nhìn tinh khí thần, chỉ cảm thấy những đứa trẻ này tinh khí thàn đều không tệ, cơ hồ mỗi người đều có tinh thần phấn chấn ngất trời… cùng cảm giác liều mạng.
Cảm giác liều mạng này khiến hắn rất ngạc nhiên, cũng rất rung động.
- Đám trẻ này đều không tệ, chỉ riêng chỗ tinh khí thần này đã phù hợp yêu cầu cơ bản của ta, quả thật xuất sắc.
Đổng Tề Thiên lẩm bẩm, lập tức lựa chọn người căn cốt tương đối tốt trong đó cùng những người gần nhất đột phá cực hạn khiếu huyệt.
Liếc mắt nhìn lại, đột nhiên phát hiện không dưới trăm người phù hợp yêu cầu lựa chọn.
- Nhiều như vậy ư? Sao lại như vậy?
Đổng Tề Thiên giật mình trước phát hiện này, quan sát cẩn thận lại, xác nhận là thật, lại có cảm giác không bỏ nổi, bỏ người này không được, bỏ người kia cũng không được. bản thân lựa chọn theo tiêu chuẩn đệ tử của Cực Thiên môn… Vậy mà không loại được mấy người? Tình hình là sao?
Nhất là những đệ tử đã chọn, gần như người người đều hợp cách, ai nấy đều là thuần kim ngọc thô, có thể bồi dưỡng đào tạo!
- Cho dù không nỡ đến đâu cũng chỉ có thể chọn ưu tú nhất.
Đổng Tề Thiên cố gắng đè nén suy nghxi trong đầu, căn cứ theo yêu cầu của Vân Dương gia tăng hạn chế lựa chọn, lấy ra chín mươi chín người, đây là nhân số Vân Dương đã nói từ đầu.
Nhưng chính số lượng chưa đủ trăm người này cũng khiến kẻ quyết đoán như Đổng Tề Thiên khó khăn khi lựa chọn.
Sau bao khó khăn trắc trở, cuối cùng cũng lựa được 99 người, hồng quang loé lên, 99 đứa trẻ được chọn ra trong đoàn thể, lơ lửng giữa không trung, lặng lẽ bay ra phía ngoài, hạ xuống đại quảng trường bên ngoài.
- Tuyển chọn hoàn tất.
Bốn chữ vừa thốt lên, hơn hai ngàn đứa bé còn lại ai nấy mân môi, nước mắt lấp loé, hốc mắt đã sớm đỏ bừng.
Nhưng bọn chúng vẫn kiên cường đứng vững, nhìn chăm chăm lên chỗ cao của môn phái, ánh mắt lặng lẽ cầu khẩn.
Chẳng lẽ bị loại như thế sao?
Chúng ta không cam tâm!
Chúng ta không cam tâm!
- Lần tuyển chọn đầu tiên của Cửu Tôn phủ đến đây là kết thúc!
Giọng nói Vân Dương ung truyền tới:
- Một tháng sau sẽ tiến hành tuyển chọn lần hai. Mỗi lần tuyển chọn chỉ chọn ra chín mươi chín người.
- Bọn nhỏ, nỗ lực cố gắng của các ngươi bản tôn đều đặt trong mắt, ghi tạc trong lòng. Lần tuyển chọn này không phải chỉ trích các ngươi không bằng người được chọn, chỉ là vì… danh ngạch có hạn, hy vọng lần sau các ngươi cố gắng thê, tranh thủ tiến vào môn hạ Cửu Tôn phủ trong lần tuyển chọn tiếp theo!”
Câu nói này thốt lên, bọn nhỏ mới buông lỏng một chút.
Nhưng còn xa mới là hoàn toàn buông lỏng, những đứa trẻ đến từ tầng chót xã hội này cực kỳ kiên nghị, thông minh, cần cù, đồng thời cũng rất mẫn cảm. Bọn chúng hiểu rõ chân ý trong lời trưởng môn, là đang an ủi bọn chúng.
Lần này tuyển chọn chín mươi chín người là những người ưu tú nhất, chắc chắn mạnh mẽ hơn mình một bậc, thậm chí không chỉ một bậc. Mặc dù không xác định được là phương diện nào nhưng tóm lại có chỗ mạnh hơn mình!
Như vậy việc mình phải làm sau này là càng cố gắng tu hành luyện công, làm việc càng nghiêm túc, lĩnh ngộ càng dụng tâm!
Lần tiếp theo, ta nhất định sẽ trúng tuyển!
...
Một bên khác.
Sử Vô Trần đối mặt với 99 đứa trẻ vượt qua tầng tầng lựa chọn, giọng nói cũng cực kỳ nặng nề.
- Các ngươi đã trổ hết tài năng nhưng không phải vốn liếng để các ngươi kiêu ngạo tự mãn. Các ngươi chỉ là nhóm đầu tiên tạm thời được lựa chọn làm môn hạ đệ tử Cửu Tôn phủ mà thôi. Cửu Tôn phủ từ Vân Tôn trở xuống luôn là cường giả vi tôn, đạt giả vi tiên, nếu không cố gắng hơn nữa, bị các sư đệ phía sau đuổi kịp, vị trí của các ngươi sẽ bị người sau thay thế. Nếu bị thay thế liên tục thậm chí sẽ phế bỏ tư cách đệ tử môn phái, trục xuất môn hạ. Ta không hy vọng chuyện như vậy phát sinh trên bất cứ người nào trong số các ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.