Trúc Tâm Nhã vào trong phòng phỏng vấn, thấy bên trong có ba người ngồi, một người ở giữa là đạo diễn Phùng Nhược Hồng, hắn là một nam nhân trung niên mảnh khảnh, giữa chân mày có một chút dáng vẻ thư sinh, thoạt nhìn có chút thanh cao, không dễ tiếp cận.
Bên trái Phùng Nhược Hồng là phó đạo diễn Phương Lược, bên phải là biên kịch Thang Ngôn Ngôn.
Ba người thấy Trúc Tâm Nhã đi vào, đôi mắt đồng thời sáng ngời.
Ở trong giới giải trí mỹ nữ trải rộng, mặt Trúc Tâm Nhã cũng thực có thể gây ấn tượng.
"Chào Phùng đạo, chào Phương đạo, chào Thang biên." Sau khi Trúc Tâm Nhã tiến vào khuôn mặt mỉm cười lễ phép khom lưng chào hỏi.
Phùng Nhược Hồng lấy tư liệu Trúc Tâm Nhã ra, mắt nhìn nói: "Trúc Tâm Nhã đúng không, lúc trước đã từng tham gia Phương Đình Di Mộng, lần này tới phỏng vấn nhân vật nào?"
"Phùng đạo, tôi muốn phỏng vấn Lưu Khuynh."
Phùng Nhược Hồng kinh ngạc mà cùng liếc nhìn Phương Lược một cái, "Đất diễn của Lưu Khuynh không có nhiều lắm đâu."
Trúc Tâm Nhã nghiêm túc nói: "Kinh nghiệm diễn xuất điện ảnh của tôi không đủ, hi vọng có thể tích lũy một chút kinh nghiệm, bù đắp vào."
Thang Ngôn Ngôn bỗng nhiên nói: "Vai chính có thể tích lũy thêm càng nhiều kinh nghiệm, cô chọn tới phỏng vấn nữ số 7, có phải cảm thấy kỹ thuật diễn của mình chỉ có thể phỏng vấn được nữ số 7 hay không?"
Thang Ngôn Ngôn lời nói thực sắc bén, dẫn tới Phùng Nhược Hồng và Phương Lược đều nhìn qua, sắc mặt Thang Ngôn Ngôn như thường, đôi mắt nhìn chằm chằm Trúc Tâm Nhã.
Các đoàn phim đều là lấy đạo diễn làm chủ đạo, biên kịch không dám bao biện ở trước mặt đạo diễn đặt câu hỏi, nhưng Thang Ngôn Ngôn là khác biệt, nàng còn có một thân phận quan trọng, chính là vợ của Phùng Nhược Hồng.
Phùng Nhược Hồng chính là điển hình của vợ quản nghiêm trong giới giải trí.
Trúc Tâm Nhã không có bị Thang Ngôn Ngôn doạ đến, sắc mặt này như thường nói: "Không phải như vậy Thang biên, bởi vì kịch bản lần phỏng vấn này không có bao gồm nữ chính, người đại diện tôi nói nữ chính đã được chọn trong nội bộ, cho nên trong các nhân vật nữ khác được đề cử cho tôi nữ số 7 Lưu Khuynh là tốt nhất."
Theo Trúc Tâm Nhã biết, nữ chính không chỉ có chọn từ trong nội bộ, người được chọn còn là người đã cùng Phùng Nhược Hồng có tai tiếng nhiều năm ảnh hậu Nghê Tâm.
Trúc Tâm Nhã nói xong, Phùng Nhược Hồng trong mắt chợt lóe tia xấu hổ.
Phương Lược giật giật mông, khụ một tiếng không nói chuyện.
Thang Ngôn Ngôn nghiêng đầu liếc Phùng Nhược Hồng một cái, trong lời có ý nói với Trúc Tâm Nhã: "Kịch bản của tôi cũng không có chọn nữ chính trong nội bộ, chỉ chọn người có năng lực. Nữ chính Hứa Vấn Đình chỉ mới 18 tuổi, diễn viên vẫn là tuổi càng gần càng tốt."
Nghê Tâm năm nay đã 36 tuổi.
"Ông cảm thấy sao, Phùng đạo?" Thang Ngôn Ngôn hỏi Phùng Nhược Hồng.
Phùng Nhược Hồng lấy ra một cái khăn tay, thong thả ung dung mà lau lau mồ hôi lạnh không tồn tại trên thái dương, bình tĩnh nói: "Đương nhiên, tuy rằng kỹ thuật diễn có thể bù đắp một ít chênh lệch tuổi tác, nhưng nếu có thể tìm được diễn viên tuổi thích hợp kỹ thuật diễn lại tốt, vậy thì không thể tốt hơn."
Thang Ngôn Ngôn nghe vậy lộ ra nụ cười vừa lòng gật gật đầu nói: "Phùng đạo, tôi cảm thấy tiểu cô nương này tuổi cùng vẻ ngoài đều rất phù hợp, cũng không biết kỹ thuật diễn thế nào, ông tới xem thử?"
Trúc Tâm Nhã chớp chớp mắt, ai? Nàng sao lại từ phỏng vấn nữ số 7 biến thành phỏng vấn nữ chính rồi?
Phùng Nhược Hồng nói: "Trúc Tâm Nhã, tôi cho cô chọn một đoạn kịch bản, cô đến phòng trống bên cạnh chuẩn bị 15 phút, 15 phút sau lại phỏng vấn, có vấn đề gì không?"
"Phùng đạo, không thành vấn đề!" Trúc Tâm Nhã nghĩ thầm mình mà cự tuyệt mới là có vấn đề.
Trúc Tâm Nhã đi qua đưa một nửa kịch bản của mình để tới trước mặt Phùng Nhược Hồng, ngẩng đầu cười cười với Thang Ngôn Ngôn, Thang Ngôn Ngôn thần thái ôn hòa gật gật đầu với nàng.
Phùng Nhược Hồng thấy kịch bản đều bị Trúc Tâm Nhã đọc đến giấy hơi tróc ra, biểu tình có chút lạnh hòa hoãn một chút, "Cô xem kịch bản rất nhiều lần?"
Trúc Tâm Nhã gật đầu, "Phỏng vấn phim của Phùng đạo, nhất định phải bảo đảm một tia sai lầm cũng không có, tôi phải nỗ lực hết sức mới được."
Phùng Nhược Hồng để kịch bản của nàng qua một bên, lấy ra một kịch bản hoàn chỉnh, từ đoạn sau chọn một đoạn lấy bút đánh dấu, đưa kịch bản cho Trúc Tâm Nhã, "Cô đi chuẩn bị một đoạn này."
Phùng Nhược Hồng thực rõ ràng là đang làm khó Trúc Tâm Nhã, trong lòng Trúc Tâm Nhã nhảy dựng, từ trong tay Phùng Nhược Hồng nhận kịch bản, "Thang biên, Phùng đạo, Phương đạo, tôi đi chuẩn bị."
Phương Lược có ấn tượng khá tốt với Trúc Tâm Nhã, cảm thấy trên người nàng có một loại khí chất không màng hơn thua, trấn an nói: "Không cần lo lắng, không phỏng vấn được nữ chính thì còn có thể tiếp tục phỏng vấn nữ số 7."
"Cảm ơn Phương đạo." Trúc Tâm Nhã lộ ra một nụ cười, cầm kịch bản đi ra khỏi phòng phỏng vấn.
Nàng mới vừa đi ra, Lăng Tiểu Tiểu liền đi tới hỏi: "Nhã Nhã, thế nào? Phùng đạo nói như thế nào?"
Trúc Tâm Nhã thở dài, lắc lắc đầu.
Tâm Lăng Tiểu Tiểu đều lạnh, nàng an ủi Trúc Tâm Nhã nói: "Không sao, còn không phải chỉ là một buổi phỏng vấn nho nhỏ sao? Lần sau chị lấy cho em một nhân vật miễn phỏng vấn, chúng ta không để cho người khác chọn lựa."
Công ty giao đại tiểu thư cho nàng, đại biểu là coi trọng và tín nhiệm nàng, nếu nàng không thể làm đại tiểu thư nổi tiếng, thì thực có lỗi với công ty.
Lệ Lệ lúc này từ trong phòng phỏng vấn đi ra, cười nói với Lăng Tiểu Tiểu: "Chúc mừng a Lăng tỷ, Phùng đạo nói em mang nghệ sĩ của chị đi vào phòng trống bên cạnh chuẩn bị phỏng vấn nữ chính."
"A?" Lăng Tiểu Tiểu ngốc ngốc không kịp phản ứng lại.
Trúc Tâm Nhã nhịn không được cười ra, vỗ vỗ vai Lăng Tiểu Tiểu, nói: "Chị yên tâm Tiểu Tiểu, không phỏng vấn được nữ số 7 không quan trọng, em khẳng định có thể phỏng vấn được vai nữ chính."
Lệ Lệ mang theo Trúc Tâm Nhã đi đến một căn phòng nhỏ bên cạnh, sau khi đi ra sắp xếp diễn viên tiếp theo đi vào phỏng vấn xong, đi đến bên cạnh Lăng Tiểu Tiểu nói: "Lăng tỷ, ánh mắt chị thật không sai, Trúc Tâm Nhã vốn là phỏng vấn nữ số 7, kết quả lại lấy được cơ hội phỏng vấn nữ chính."
Lăng Tiểu Tiểu hỏi: "Em biết chuyện gì xảy ra sao? Nữ chính không phải là đã chọn ảnh hậu Nghê Tâm trong nội bộ rồi sao?"
Lệ Lệ lôi kéo Lăng Tiểu Tiểu đi đến góc, nhỏ giọng nói: "Thang Ngôn Ngôn đang giận dỗi Phùng Nhược Hồng bởi vì chuyện của Nghê Tâm, Nghê Tâm là Phùng đạo chọn, Thang biên chính là hoàn toàn không biết chuyện, hôm nay vừa biết thiếu chút nữa bùng nổ, chờ lát nữa Trúc Tâm Nhã chỉ cần biểu hiện ổn, nữ chính này khẳng định chính là cô ấy."
Lăng Tiểu Tiểu nói: "Thì ra Phùng đạo gạt Thang biên, chị còn tưởng rằng Thang biên biết."
"Nếu Thang biên biết, Nghê Tâm tuyệt đối không được chọn, hôm nay tới phỏng vấn nữ chính không biết sẽ có bao nhiêu người đâu. Nói cho cùng vẫn là hai người vận khí quá tốt."
15 phút thực nhanh trôi qua, Trúc Tâm Nhã từ phòng nhỏ đi ra, Lệ Lệ một lần nữa đưa nàng đi vào phòng phỏng vấn.
Lăng Tiểu Tiểu nghe được diễn viên tới phỏng vấn bên cạnh bàn luận Trúc Tâm Nhã là tình huống như thế nào, vì sao có thể đi vào đến hai lần.
Lăng Tiểu Tiểu khẩn trương nắm chặt tay chờ kết quả phỏng vấn của Trúc Tâm Nhã.
Nếu Trúc Tâm Nhã có thể trở thành nữ chính phim điện ảnh của Phùng Nhược Hồng, cho dù không lấy được giải nữ chính tốt nhất, ít nhất cũng có thể được đề cử nữ chính tốt nhất!
Qua 10 phút, Trúc Tâm Nhã từ trong phòng phỏng vấn đi ra, Lăng Tiểu Tiểu nhìn thấy tươi cười trên mặt nàng, trong lòng buông lỏng, cười đi qua hỏi: "Thành công?" Chỉ có thanh âm run rẩy biểu lộ ra không bình tĩnh nơi đáy lòng nàng.
Trúc Tâm Nhã đắc ý nhướng mày: "Đương nhiên."
Lệ Lệ chạy lại tìm Lăng Tiểu Tiểu xin phương thức liên hệ, để tiện đoàn phim liên hệ Trúc Tâm Nhã ký hợp đồng.
Trúc Tâm Nhã đi qua một bên gọi điện thoại cho Khuyết Hàn Phù, bây giờ nàng gấp không chờ nổi mà muốn chia sẻ tin tức tốt này với Khuyết Hàn Phù!
"Tỷ tỷ!" Trúc Tâm Nhã đè thấp thanh âm cũng không che giấu được hưng phấn.
Khuyết Hàn Phù buông bút đứng lên đi đến trước cửa sổ sát đất, nhìn cảnh vật thu nhỏ bên ngoài, trên mặt lộ ra một chút nhẹ nhàng, "Phỏng vấn thành công? Muốn ăn mừng như thế nào?"
Tiếng cười đắc ý của Trúc Tâm Nhã từ trong di động truyền ra, "Không chỉ có vậy, em phỏng vấn được vai nữ chính phim điện ảnh của Phùng Nhược Hồng!"
Khuyết Hàn Phù kinh ngạc, "Sao lại thế này?" Cô xác định mình không có lén lút hành động.
Trúc Tâm Nhã kể hết tiền căn hậu quả một lần, tuy rằng nguyên nhân gây ra là Thang biên ăn giấm của Phùng đạo và Nghê Tâm, cho nên muốn đổi nữ chính, nhưng nếu em không có thực lực, khẳng định cũng không thể từ trong tay Nghê Tâm đoạt lấy vai nữ chính này, tỷ tỷ, có phải em siêu lợi hại hay không?"
"Ân, Nhã Nhã trong lòng chị vẫn luôn là lợi hại nhất." Khuyết Hàn Phù khích lệ Trúc Tâm Nhã vô điều kiện.
"Hắc hắc, tỷ tỷ, bây giờ chị đang ở công ty sao? Lát nữa em đi tìm chị a, thừa dịp em còn chưa có tiếng tăm, chúng ta cùng đi ra ngoài ăn bữa cơm trưa đi ~"
"Được, không cần chị đi đón em sao?"
"Không cần không cần, chị làm việc thật tốt trước, em nói Tiểu Tiểu đưa em đi là được."
Khuyết Hàn Phù trước đó không lâu đã trực tiếp mua một đống tầng lầu trong toà nhà 99 tầng, chấn kinh tới tất cả người giàu Long Thành.
Ở Long Thành tài lực có thể cùng Khuyết Hàn Phù ganh đua cao thấp phòng chừng chỉ có nhà giàu số một Long Thành Trúc Âm, mấy ngày nay luôn có người ở bên tai Trúc Âm nhắc tới tên Khuyết Hàn Phù, có tán thưởng, có ghen ghét, thậm chí còn có người muốn châm ngòi Trúc Âm mua một đống nhà ở toà 101 tầng bên cạnh kia, cho Khuyết Hàn Phù một cái ra oai phủ đầu.
Trúc Âm trực tiếp cho người nọ vào sổ đen.
Buồn cười, so tiền bạc với con gái của chính mình có đáng giá sao?
Trúc Tâm Nhã từ chỗ Trúc Âm nghe thấy không biết bao nhiêu lời ông ca ngợi Khuyết Hàn Phù, đã sớm đối với toà nhà Khuyết Hàn Phù mua thập phần tò mò.
Lăng Tiểu Tiểu nghe được địa chỉ Trúc Tâm Nhã muốn đi, hiếu kỳ nói: "Đó không phải là toà nhà Duyệt Nhã mà tập đoàn Duyệt Nhã mua sao? Em đi tập đoàn Duyệt Nhã có việc?"
Tổng bộ của tập đoàn Phương Âm với tập đoàn Duyệt Nhã một nam một bắc, căn bản không ở gần.
"Em đi tìm người ~"
Lăng Tiểu Tiểu cảnh giác nói: "Tìm ai? Nhã Nhã, em chính là người phải làm ảnh hậu, phương diện kết giao nhất định phải cẩn thận mới được, không thể để nhóm phóng viên đào ra vấn đề."
"Yên tâm Tiểu Tiểu." Trúc Tâm Nhã nói.
"Em nói thật cho chị biết nha, em là đi tìm tổng tài tập đoàn Duyệt Nhã."
Lăng Tiểu Tiểu không hiểu quan hệ giữa các nhà giàu, nghe vậy cũng không có hoài nghi, nói: "Mọi người đều cho rằng tập đoàn Duyệt Nhã là xuất thế ngang trời, không nghĩ tới hai người đã sớm quen biết, thì ra tổng tài tập đoàn Duyệt Nhã lúc trước cũng là một nhà giàu ẩn mình."
"Ân, siêu cấp có tiền, nuôi em cả đời cũng không thành vấn đề." Trúc Tâm Nhã gật đầu nghiêm túc nói.
Lăng Tiểu Tiểu biết tổng tài tập đoàn Duyệt Nhã là nữ nhân, căn bản không hoài nghi quan hệ của Trúc Tâm Nhã với cô, "Tiền của Trúc đổng đã đủ nuôi em cả đời, không cần dùng của người khác."
Lăng Tiểu Tiểu đưa Trúc Tâm Nhã đến toà nhà Duyệt Nhã, Trúc Tâm Nhã xuống xe gọi điện thoại cho Khuyết Hàn Phù: "Tỷ tỷ, chị tan tầm chưa?"
"Em tới rồi?" Khuyết Hàn Phù tăng nhanh tốc độ xem xong một phần văn kiện cuối cùng, ký tên đưa cho trợ lý phát xuống, đứng dậy nói: "Bây giờ chị đi tìm em."
Trợ lý cầm văn kiện Khuyết Hàn Phù đã xử lý tốt phân phát đến các ban ngành, nhịn không được nhiều chuyện nói: "Khuyết tổng vừa rồi không biết nhận điện thoại của ai, thế mà lại về sớm!"
"Có phải bạn trai hay không a?" Mọi người đối với việc nhiều chuyện trên người lạnh như băng sương cao không thể với như Khuyết Hàn Phù cảm thấy rất hứng thú. . truyện ngôn tình
"Không biết là dạng nam nhân nào có thể chiếm được tâm Khuyết tổng."
"Tôi cảm thấy trên thế giới không có một người nam nhân nào có thể xứng đôi với Khuyết tổng."
Lúc này một nữ đuôi ngựa hấp tấp chạy vào, thấy mọi người đang chụm đầu với nhau, hỏi: "Mọi người đang nói cái gì đấy?"
"Đang nói chuyện Khuyết tổng về sớm, không biết cô ấy hẹn ai."
"Này, vừa rồi tôi đi xuống lầu lấy chuyển phát nhanh nhìn thấy, là một tiểu cô nương đặc biệt xinh đẹp, tôi còn nghe thấy cô ấy gọi Khuyết tổng là tỷ tỷ."
Mọi người tức khắc không còn hứng thú nhiều chuyện, "Thì ra là muội muội Khuyết tổng tới tìm ngài ấy a."
"Giải tán giải tán, tôi đã nói Khuyết tổng không có khả năng coi trọng những nam nhân tục tằng đó."
Trúc Tâm Nhã với Khuyết Hàn Phù giữa trưa cùng nhau ăn cơm, buổi tối Khuyết Hàn Phù mở bình rượu vang đỏ để Trúc Tâm Nhã ăn mừng, Trúc Tâm Nhã uống say, rót rượu vang đỏ lên người để cho Khuyết Hàn Phù uống, Khuyết Hàn Phù không có khách khí, lăn qua lộn lại uống hết.
Sáng sớm Trúc Tâm Nhã tỉnh dậy, trên người thoải mái nhẹ nhàng, khẳng định tối hôm qua Khuyết Hàn Phù tắm cho nàng rồi.
Trúc Tâm Nhã không thể tin được bản thân lớn mật như vậy, thế mà lại rót rượu vang đỏ lên người, càng làm cho nàng không thể tưởng tượng được đó là, Khuyết Hàn Phù thật sự uống.
Nàng đỏ mặt lấy di động qua nhìn thời gian, đã là 10 giờ sáng.
Chỗ icon điện thoại hiện lên 10 cuộc gọi nhỡ, Trúc Tâm Nhã chưa kịp nhấn mở, Lăng Tiểu Tiểu đã điện thoại đến.
Sau khi Trúc Tâm Nhã bắt máy, thanh âm nôn nóng của Lăng Tiểu Tiểu từ bên trong truyền đến, "Nhã Nhã, vai nữ chính của em đã bị Nghê Tâm đoạt lại rồi!"