Tà Đế Cuồng Thê Phế Vật Cửu Tiểu Thư

Chương 4: Yêu Nghiệt Nam Nhân





Trăng tròn ,sao trời, tỏa ra ánh sáng mờ ảo xuống hồ nước lung linh phản chiếu hình ảnh nàng, hiện lên khuân mặt nhợt nhạt và không chút máu của nàng và một vẻ đẹp khiến người ta hít thở không thông.
Có lẽ, nàng cũng không nhận ra điều đó.
Nhưng trong mắt người nam nhân ẩn mình trong bóng tối.
Nàng giống như một nàng tiên sa đọa đẹp đến nghẹt thở , làm máu huyết trong người sục sôi.
Bên tai, nàng văng vẳng cơn gió đêm từ trên núi từ từ thổi.
Trực giác của nàng cảm thấy hình như có một tầm mắt kì dị đang nhìn chằm chằm vào nàng.
Ba ngày.
Cảm giác bị nhìn chằm chằm bí mật này đã 3 ngày rồi , vừa mới bắt đầu, nàng còn tưởng rằng là mình bị ảo giác, nhưng ba ngày qua, nếu vẫn còn cảm thấy chỉ là ảo giác ,thì nàng thật sự là ngốc.
Nhai thảo dược trong miệng đắp lên vết thương cuối cùng,Vân Vũ nhanh tay nhanh chóng túm lấy quần áo rách nát của mình mặc lên trên người.
Ngay lúc nàng đứng dậy, tay còn lại của nàng đã cầm chắc một viên đá sắc nhọn.

Bỗng nhiên, lỗ tai Vân Vũ khẽ động , hơi nghiêng đầu, chỉ thấy một luồng khí tức kịch liệt im lặng lao nhanh.
Bóng dáng của nàng nhanh chóng lóe lên, trong lúc tránh né ,mũi đá tẩm độc trong tay nàng đã xé toạc không khí và đánh vào mục tiêu phía sau một cách thô bạo.
Chỉ cần người đó cử động, dù có che dấu khéo léo đến đâu cũng sẽ xuất hiện hơi thở sơ hở thôi.
“Xoạt!”Tiếng quần áo bị xé rách.
Ở vị trí phía sau nàng , chỉ thấy một thân ảnh quỷ dị lướt qua giống như một bóng ma, bay lên không trung , rồi lại biến mất vào khu rừng tối.
Đòn công kích của nàng chỉ chạm vào góc áo của người đó.
Thân thủ thật tốt.
Lúc này, từng đạo ánh sáng xanh mang hơi thở lạnh lẽo ẩn hiện và một tràng những tiếng gầm thét của ma thú vang lên xung quanh.
Có phải mùi máu trên người nàng đã thu hút đám ma thú đó không ?có phải vì người đó không?.
Mặc kệ là nguyên nhân gì, chỉ cần tới gần, giết!Vân Vũ lập tức lé ra sau một tảng đá lớn bên cạnh hồ nước tay cầm một hòn đá sắc nhọn ,giống như ma thú ,khom người ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng.
Từng nhất cử nhất động của nàng , tất cả đều bị đôi mắt quỷ dị kia thu vào, khóe môi mím chặt, chậm rãi nhếch lên một tràng cười khát máu thú vị.
Hắn biết, ba ngày qua, nàng đã phát giác ra hắn đang âm thầm nhìn chằm chằm nàng trong bóng tối.
Chẳng qua, nàng chưa tìm được vị trí của hắn , nhưng hắn cảm thấy, vật nhỏ này sẽ sớm phát sáng và trở nên nóng bỏng“Thật là một vật nhỏ thú vị.
” Từ Phong lẩm bẩm nói và thoát ra khỏi bóng tối.
.
Đó là người đẹp nhất mà Vân Vũ từng thấy trong đời.
Tóc bạc đẹp mê hồn ,đôi mày sắc sảo quyến rũ, đôi mắt đen láy như sao như , cơ bắp như tuyết phù dung , đôi môi mỏng gợi cảm khẽ nhếch lên ……Dường như có một thứ gì đó cuốn hút trên người nam nhân đó, chỉ cần nhìn vào hắn một cái, liền sẽ đoạt đi tầm mắt của chính mình.
Ngay cả là Vân Vũ, cũng có vài giây thất thần.

Nhưng ngay sau đó, ánh mắt đày sự tự tin của Vân Vũ đã khôi phục lại sự bình thường trên người nàng đã nhiễm sát khí lạnh lẽo.
“Ngươi không sợ nhiếp hồn chi thuật?”Cái loại cảm giác quỷ dị lúc nãy cô đã từng nhìn thấy ở các quốc gia hẻo lánh ,khi chấp hành nghiêm vụ ở đó, nghe nói, là thuật thôi miên tăng lên thành nhiếp hồn chi thuật.
Trực giác nói cho nàng biết, người nam nhân này, quá mức nguy hiểm.
Đôi môi mỏng của người nam tử cong nên thành nội tư nụ cười sâu hơn, “Ta là lần đầu tiên gặp được, nữ nhân không có bị ta mê hoặc ,vật nhỏ, ngươi tên gì?”Mắt thấy nam nhân từng bước đi tới, Vân Vũ cảnh giác trong lòng , hừ lạnh một tiếng : “Đừng tới gần ta, bằng không, ta sẽ giết ngươi.
!”“Ha ha,có quá nhiều người muốn mạng của ta ,nhưng đáng tiếc không ai có thể lấy được nếu như vật nhỏ ngươi có năng lực, ta không ngại đem tính mạng của ta cho ngươi…”Đối với lời uy hiếp của nàng nam nhân này mắt điếc tai ngơ mặc kệ , từng bước tới gần,đôi mắt híp sâu và mê hoặc.
.
…“Bá!”Thanh âm của một vũ khí sắc bén cắt qua không khí.
Một mùi máu tươi, tràn ngập trong không khí.
Những con ma thú xung quanh ngửi thấy mùi máu tươi cũng không nhào tới, ngược lại giống như ngửi thấy hơi thở gì đó sợ hãi , nhanh chóng rút lui đi.
Vẻ mặt không thể tin được lóe lên trong mắt Vân Vũ nhìn người nam nhân đó không trốn cũng không né, cứ như vậy lòng bàn tay trắng nõn bị đâm qua.
Chất độc không có hại gì cho hắn.
Hắn chấp nhận bị thương ,dòng máu đỏ sẫm chảy dưới ánh trăng một cách mê hoặc hoa cỏ dính máu lập tức héo úa ngay.

“Xem ra, ngươi không thể lấy đi mạng sống của ta như vậy……Bắt đầu từ đêm nay , ngươi chính là của ta.
” Giọng nói từ tính nhiễm một chút độc đoán.
Vân Vũ trợn to hai mắt , trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, vừa nghĩ tới, ý thức của hắn lập tức bị hắc ám đánh vào.
“Ngươi……”Vào giây phút cuối cùng khi hắn bất tỉnh ,Vân Vũ dường như đã nhìn thấy người nam nhân này mỉn cười mê hoặc.
Vòng tay qua eo nàng ,đôi môi mỏng gợi cảm rơi về phía đôi môi mỏng của nàng ! Nàng chưa bao giờ từng nghĩ đến ,một ngày nào đó, nàng sẽ thua ở trong tay một người nam nhân ……Ngày đêm trao đổi.
Kể từ đêm hôm đó , nàng đã không biết bao nhiêu ngày trôi qua.
Cảm giác nóng và tê dại cảm giác cực kỳ ngứa đem ý thức của Vân Vũ từ vực sâu thức tỉnh.
Vào thời điểm khi nàng mở mắt, vô thức lấy móng tay cào vào thân thể của mình một cách nghiêm túc.
Lúc này, Vân Vũ mới phát hiện,hai tây bị trói mở ở hai bên, cố gắng giãy giụa, nhưng phát hiện cả người cực kỳ ngứa đến mức không có sức lực nhấc ngón tay ra.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.