Tà Đạo Tu Tiên Lục

Chương 227: Thuấn gian vĩnh hằng




Trong lúc quái diện nhân cùng Ngọc Lan chiến đấu, bây giờ lại xuất hiện thêm hai nữ tử cùng một lão nhân. Hai nữ tử này, một trong đó là mẫu thân Ngọc Lan, người còn lại từ miệng bọn họ gọi là Long cô cô, kỳ danh gọi là Hương nhi, lão nhân kia là ông nội Ngọc Lan, cũng chính là phụ thân quái diện nhân trước mắt. Bọn họ nhận được thông báo của Tử Điệp, bằng tốc độ nhanh nhất, cùng Tử Điệp một đường đến đây. Lúc trước đạo bạch quang đánh gãy đại đạo trong tay lão quy, chính là do Tử Điệp phát ra, nàng sau khi cứu người, trong lòng cho rằng Trần Nhược Tư bọn họ tự tiện xông vào hải vực, bị bắt được nhất định sẽ bị giết chết, nên không chút do dự , thừa lúc những người khác không có chú ý, cứu đi Trần Nhược Tư.

Khi Tử Điệp cứu đi Trần Nhược Tư, quái diện nhân vốn định đuổi theo, nhưng đột nhiên lại xuất hiện hai nữ tử cũng một lão nhân ngăn cản hắn, hắn liếc mắt một cái liền nhận ra bọn họ, sửng sốt trong chốc lát, lại nghĩ đến Trần Nhược Tư hiện tại bị pháp thuật của mình khống chế, trừ hắn ra, không ai có thể đem pháp thuật cầm thân đó cởi bỏ, hắn cho rằng dưới tình huống vô vọng, phải đến cầu hắn. Vì thế, hắn cũng không có vội vã đuổi theo nhóm người kia. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

Ngọc Lan di chuyển đến bên cạnh mẫu thân của nàng, sắc mặt ngưng trọng nói: "Nương, quái vật này rất lợi hại, cũng không biết dùng cái pháp thuật gì, có thể đem kiếm người cấp cho con chặt đứt, mọi người ứng phó cẩn thận một chút, con đi đem Tử Điệp bọn họ gọi trở lại.

Mẫu thân của Ngọc Lan gật gật đầu, không nói gì, hai mắt tập trung lên người quái diện nhân.

Ngọc Lan chào cô cô và gia gia rồi mang theo mười mấy tên binh tướng tôm cua, hướng về phía Tử Điệp rời đi đuổi theo.

Không khí như ngưng đọng lại.

Quái diện nhân đã lâu không có trở về, hôm nay đột nhiên trở về, gặp được những thân nhân trước mắt, trong lòng có một loại tình cảm kích động mãnh liệt không nói nên lời, kích động nhất với hắn chính là thân nhân mình trước mặt, lại không biết nên nói cái gì mới tốt.

Mặt khác ba người này, cũng cảm giác được thân hình nam tử trước mắt hình như có chút quen thuộc, khí chất, thần thái, ánh mắt, cơ hồ giống người thân thuộc của bọn họ, chẳng qua diện mạo lại kém xa mười vạn tám nghìn dặm, điều này làm cho bọn họ cảm thấy rất là kỳ quái, trong lòng buồn bưc thầm nhủ: "Điều này sao có thể, trên đời này như thế nào có người giống người đó như thế?"

Quái diện nhân bản thân vốn là long thái tử, hắn vốn nên ở dưới nước sinh sống, nhưng hắn lại sinh sống ở bên ngoài nhiều năm, hơn nữa ngày đêm tu hành, vì muốn đạt tới loại cảnh giới siêu việt không người có được, hơi thở long nhân trong thân thể, cũng theo thời gian lâu dài mà giảm đi, chậm rãi nhạt dần, mà bản thân hắn, cũng dần bị yêu hóa. Tuy rằng long nhân hơi thở nhạt đi, nhưng cũng không có nghĩa là không còn hơi thở của long nhân, chẳng qua là mỏng manh, chỉ cần hắn không cố ý làm cho hơi thở long nhân của chính mình phóng xuất ra, cho dù là bản lĩnh cao tới đâu, cũng không thể nhận biết được hắn là long nhân.

Trước mắt hắn lúc này đều là long tộc nhân chính thống, hơi thở long nhân trong thân thể cũng không hề giữ lại phiêu ra bên ngoài cơ thê, làm cho quái diện nhân trước mặt, cũng chính là long thái tử, cảm thấy phi thường thân thiết, cũng cảm giác được loại cảm giác ấm áp trước nay chưa từng có. Dù sao,thời khắc người nhà ở trước mặt chính mình cảm thấy ấm áp, so với những khi khác phải nhiều hơn nhiều lắm. Tình là căn bản trong cuộc sống của vạn vật, mặc cho là ai cũng không trốn tránh được, những người trước mắt, tuy rằng đều là long nhân siêu phàm thoát tục, cũng đều là như thế.

Bốn người lẳng lặng nhìn lẫn nhau, đều ở trong lòng tự tìm kiếm đáp an, muốn hiểu được là xảy ra chuyện gì. Thời gian yên lặng trôi qua hồi lâu, lão nhân không kiên nhẫn được nữa, nhìn quái diện nhân trước mặt, trong mắt lộ ra một tia phẫn nộ, chậm rãi mở miệng nói: "Ngươi là ai, vì cái gì xông vào hải vực, đả thương người long cung ta?"

Quái diện nhân ngẩn người, hồi phục thái độ bình thường, cũng về với sự thật, cười nhẹ nói: "Phụ thân, ngay cả ta cũng không nhận ra sao?

Hai nữ tử cùng lão nhân đồng thời ngẩn người, giống như trí nhớ nổi lên một chút gì đó, mặt lộ vẻ kinh ngạc, ánh mắt hoảng hốt, hiển nhiên là một vẻ mặt cực kỳ phức tạp. Lại là một mảnh yên lặng, qua một hồi lâu, lão nhân giận dữ hết: "Ngươi nói cái gì, ngươi là long nhi, ngươi không cần ở đây nói hươu nói vượn, long nhi của ta sao có thể có gương mặt xấu xí như vậy, hơn nữa ngươi một thân yêu khí, cũng chứng mình rằng ngươi đang nói dối."

Quái diện nhân lắc lắc đầu, cười cười, không nói gì,mà là giật giật tay, hét lên một tiếng, từ trong cơ thể hắn bắn ra vô số bong bóng, nhát mắt dung nhập vào trong nước, nhanh chóng hướng về phía hai nữ tử cùng lão nhân

Ba người sửng sốt, còn tưởng rằng quái diện nhân đột nhiên tập kich, nhanh chóng lui về phía sau, tránh được bọt khí hơi nước đang vọt tới kia. Đồng thời, bọn hộ ngầm tụ linh lực, năng lượng trong hơi nước, rất nhanh hướng về thân thể ba người bọn họ, tụ tập lại. Nhưng mà, những phần tử tụ tập này, ẩn ẩn chưa đựng loại hơi thở quen thuộc mà đã rất lâu bọn họ không có ngửi qua. Ba người trong lòng đồng thời sửng số, thầm nghĩ: "Điều này sao có thể, hơi thở hắn như thế nào đột nhiên lại như vậy, chẳng lẽ vừa rồi hắn đem long khí của bản thân thu vào, không có phóng xuất ra ngoài, điều này không có khả năng, hắn như thế nào có thể làm được điều ấy đây?"

Lại là một trận nghi hoặc, nhưng ba người cũng không có bởi vậy mà buông lỏng cảnh giác, ngược lại đôi mắt lại nhìn quái diện nhân hoài nghi hơn. Bọn họ cho rằng, hắn thực có thể đã đem thân nhân chính mình giết chết, mà đưa hơi thở người đó bằng cách nào đó bảo tồn, sau đó đến long cung lừa gạt suy nghĩ mọi người, dù sao quái diện nhân trước mặt, tuy rằng phóng xuất ra long khí, nhưng trên người hắn lại có yêu khí, như thế nào cũng không che dấu được. Điều này cũng làm cho bọn họ nhìn thân phận quái diện nhân, cảm thấy khả nghi. Long nhân trên người có yêu khí, vốn long nhân chính là một thân chính khí, như thế nào có thể nhận thức được chuyện xảy ra trước mắt là chuyện thực đây?.

Quái diện nhân thấy chính mình phóng xuất ra long khí, bọn họ vẫn là không thể tin thân phận chính mình, nhưng lại không cảm thấy có chút hoang mang nào, trầm mặc, nói: "Phụ thân, tỷ tỷ, lão bà, ba người không cần đối với ta cảnh giác như vậy, ta thật vất vả trở về một lần, các ngươi lại đối đãi với ta như là đối với quái vật. Có lẽ bởi vì trên người ta có yêu khí, cho nên các ngươi không thể nhận ta. Nhưng ta cũng không nói gì là không đúng, ta xác thực chính là long thái tử ra đi năm đó từ long cung."

Lão nhân một vẻ biểu tình phẫn nộ, kêu to nói: "Nói hưu nói vượn, long nhân chúng ta như thế nào trên người lại có yêu khí? Ngươi cũng không phải ở trong này nhắc lại chuyện xưa, nói mau, ngươi đã làm gì long nhi của ta rồi?"

Quái diện nhân cười khổ một tiếng, nói: "Ta nói rồi, ta chính là long thái tử năm đó, vì cái gì các ngươi không tin đây?" Nói xong, bỏ đi ác khoác, trần trụi thân trên, chỉ một vết sẹo dài chừng mười cm trên vai, nói: "Nhìn cá này, mọi người có thể nhớ tới cái gì đó. "

Nhìn vết sẹo trên vai quái diện nhân, lão nhân tựa hồ nhớ tới cái gì đó, tư tưởng trở về quá khứu. Nguyên lai, vết sẹo này là vào một lần long thái tử ở long cung, có một lần tỷ thí kiếm thuật với phụ thân, lúc ấy có thể là đánh nhau quá mức kịch liệt, nhất thời cũng quên chỉ là tỷ thí, phụ thân nhất thời lỡ tay, chém vào trên bờ vai của hắn. Một kiếm kia, năm đó cơ hồ làm cho long thái tử mất đi một cánh tay, sau lại trải qua nhiều chỗ chữa trụ, rốt cục mới bảo trì được cánh tay kia của hắn. Chuyện này, hiện tại lão nhân nhớ lại vẫn còn cảm thấy có chút hối hận, cũng chứa đựng thật sâu hổ thẹn.

Ký ức này hãy còn như chuyện tình mới mẻ, bọn họ như thế nào không nhớ rõ đây?

Hai nữ tử cũng không biết bởi vì quá mức cao hứng hay bởi vì nguyên nhân khác, thế nên vẫn chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, không có tiến lên từng bước, có lẽ các nàng thật sự không thể tin được trước mắt hết thảy là thật. Bất quá, linh lực khí tức tụ tập trên người các nàng, đang dần dần tan đi.

Lão nhân nhanh chóng bơi tới, đỡ lấy bả vai quái diện nhân, đánh giá cẩn thận quái diện nhân, lão nhìn vòa trong mắt quái diện nhân, nhìn ra ánh mắt quen thuộc, cũng thấy được trong mắt hắn kích động lệ quang. Chân tình biểu lộ này, không có khả nặng giả bộ. Hai người lẳng lặng nhìn đối phương, qua hồi lao, lão nhân một tay ôm lấy quái diện nhân vào trong lồng ngực, trong mắt chảy xuống nước mắt kích động.

Tất cả hết thảy đều đình chỉ, vây trong trạng thái yên lặng, giờ khắc sung sướng hạnh phúc này dường như vĩnh hăng, cũng giống như là đột nhiện vui mừng quá mức, cũng làm cho người ta cảm thấy có chút khó có thể tiếp nhận. Tuy rằng như thế, cảm giác hưng phấn kích động, vẫn còn hơn hết thảy, nước mắt, tràn ngập trên mặt mọi người.

Tình, chân tình, đây là chân tình biểu lộ, nước mắt chân tình mặc cho ai cũng vô pháp giả tạo. Tiếng lòng thăng hoa, cảm giác hạnh phúc mà ấm áp đang chảy trong cơ thể mỗi người, không ngừng chảy……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.