Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 96: Điều Kì Lạ




Quay về bờ, Sở Tiên nhìn thấy xung quanh không có ai, lập tức khôi phục thành hình dáng cá, hưng phấn nhặt quần áo lên.
- Ối rách rồi!
Trong lúc hắn gấp rút mặc lại quần áo, mới dùng sức một chút, áo khoác đã bị xe rách rồi.
Sở Tiên nhất thời ngẩn ra, nhìn quần áo của mình chỉ cười cười không nói gì.
Quần áo của hắn bây giờ đều là hàng hiệu, chất liệu tốt, độ đàn hồi cũng tốt, thế mà vẫn bị hắn xé rách dễ dàng.
" Tăng tận 10 cấp, thể chất cũng vì thế mà tăng mạnh, cái kiểu tăng này thật giống như con thuyền kia lúc mới bắt đầu vậy!!" Sở Tiên hơi vặn mình thì lập tức một loại cảm giác không phối hợp lan truyền toàn thân.
Sờ sờ cơ bắp, hơi dùng lực một chút, toàn bộ đều cứng như đá, Sở Tiên nhìn bên cạnh có một cái cây gỗ, bèn nắm chặt nắm đấm giáng xuống một đòn!
" Bụp!" Cả cái cây rung lên, trên thân cây còn hằn rõ cú đấm vừa rồi của hắn.
Sở Tiên trợn mắt ngoác mồm nhìn đòn đấm của mình, lẩm bẩm: "Lực này mà một quyền xuống chắc là có thể đánh gần chết người chứ?"
"Xem ra ta cũng sắp thành siêu nhân được rồi!" Sở Tiên trên mặt lộ rõ vẻ kích động, mặc quần áo vào, vui sướng đi ra bên ngoài.
Đi ra đến đường lớn, Sở Tiên nhìn xung quanh không một bóng thì ngẩn người, lập tức vỗ vỗ đầu: _ ạch, ở đây thì bắt xe đâu ra.
- Bỏ đi, hình như cách không xa chỗ này có một trung tâm thương mại thì phải. Sở Tiên nhớ lại cùng với niềm yêu thích, nhanh chóng gia tăng bước chân, đi về phía trước mặt.
"Tăng tốc!" Sở Tiên dùng sức đôi chân, nhanh chóng gia tăng tốc độ, chạy hết sức mình.
- Tốc độ này thật là sảng khoái! Sở Tiên nghe rõ từng tiếng gió thổi qua bên tai, tốc độ của hắn lúc này chắc chắn đạt 70-80m/s, thêm nữa năng lực bộc phát của hắn còn có thể duy trì được trong thời gian rất lâu.
Tầm mười mấy phút sau, Sở Tiên nhìn thấy xa xa có một vùng sáng, hắn khẽ cười rồi giảm dần tốc độ.
Gần một ngày không có ăn cơm, Sở Tiên đi tới một tiệm Kentucky để ăn tối, rồi tìm một khách sạn để nghỉ lại.
Buổi tối, David gọi điện cho hắn, hỏi qua loa một lúc, Sở Tiên bèn nằm trên giường rồi ngủ mất.
Sáng sớm hôm sau, ăn xong bữa sáng, đi mua thêm mấy bộ đồ và cái khăn xong, Sở Tiên lại đi ra chỗ con sông.
Đi tới bên bờ, nhìn thấy bao nhiêu là cá trong nước, hắn mỉm cười rồi lao thẳng xuống nước.
Liên tục trong ba ngày, Sở Tiên tăng tới mức hơn ba mét, số cá hắn nuốt đã đạt đến bốn, năm trăm tấn, cũng may mà nơi này là nơi nhiều cá ở Mĩ, chứ nếu như chỗ khác, không biết bao nhiêu cái vựa cá mới có thể khiến cấp bậc của hắn đạt tới mức hiện tại.
Đến ngày thứ tư, Sở Tiên quay lại chỗ ngày hôm qua một lần nữa, dùng góc nhìn thứ ba quan sát số cá trong nước, khẻ nhíu mày.
Sau một khoảng thời gian điên cuồng cắn nuốt thì số cá trong phạm vi mười mấy km cơ bản đã bị hắn xử lí kha khá, cho dù ở đây vẫn còn không ít, nhưng mật độ cũng đã giảm mạnh, mà nguyên nhân chính là do hắn bây giờ dã đạt mức 3 mét, có ăn mấy con mười mấy cm tác dụng cũng không cao, giờ hắn phải ăn 30-40 tấn mới tăng được một cấp.
"Đi ra hồ phía trước xem xem vậy!" Sở Tiên thầm nghĩ, lập tức đi về phía đó.
Ở phía trước mặt tầm mấy km có một hồ nước rất lớn, tên là hồ Nacies, theo lời của dân nơi đây thì mực nước hồ này rất sâu, chắc phải tầm hơn 30 mét.
Mọi năm thì chính quyền địa phương đều phải tốn số lượng lớn về người và của cải để tiêu diệt các chép ở đây, nhưng vì mực nước quá sâu, mỗi lần đều có rất nhiều cá lọt lưới, chính quyền thì lại không quan tâm lắm về việc này. Dù sao thì cũng diệt không hết, giết không sạch được lũ cá chép này, thế nên bọn họ chỉ cần ngăn chặn một chút là được rồi.
" Quả nhiên chỗ này phải sâu hơn chỗ khác mười mấy mét.' Sở Tiên tới bên bờ, cảm giác được độ sâu của nó, bèn cởi quần áo, nhảy xuống.
"Phù phù!" Sở Tiên nhảy xuống nước, lập tức biến thành cá bơi về hướng sâu hơn, lúc này, hắn đã dài hơn ba mét thân hình nhìn qua càng thêm khủng bố, xương cốt to lớn, thô kệch, phía trên trắng bềnh bệch, có một cái đầu lớn chừng 1 mét, trên đỉnh đầu còn có hai cái kiềm lớn, bộ dáng trông vô cùng đáng sợ.
Đang bơi xuống sâu hơn, Sở Tiên đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng, nơi hồ sâu lại không có cá từng đàn như hắn tưởng tượng, trái lại mật độ vô cùng thấp.,
- Hử, sao mà nước chỗ này lại khó ngửi vậy? Đi tới chỗ nước sâu, Sở Tiên đột nhiên nhíu nhíu mày.
"Không đúng, dưới đáy này.... " Dưới góc nhìn thứ ba, hắn mập mờ nhìn thấy bên trong có một ống nước vô cùng lớn, hơn nữa toàn bộ bùn bên trong đều lộ ra màu trắng nhạt nhạt.
" Mặt đất sao lại có màu trắng? Chẳng lẽ trong đó là nhà máy gì, còn có cái mùi vị khó chịu này hình như từ dưới đáy truyền lên.
- Hả? Đây là... Ở trong tầm mắt, hắn đột nhiên cảm nhận được một con cá mè dài hơn một mét chui ra từ bên trong ống nước, hắn hiếu kỳ bơi tới, ánh mắt dán chặt vào cái con cá mè kia.
"Kiểm tra thuộc tính!" Sở Tiên đọc thầm.
Nhưng mà làm hắn kinh hãi chính là ở trong đầu của hắn không xuất hiện thông tin chi tiết về nó, mà chỉ xuất hiện: cá mè????
Một loạt dấu hỏi phía sau khiến Sở Tiên trong lòng đầy căng thẳng, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ gặp tình huống như thế, lẽ nào hệ thống xuất hiện vấn đề?
Sở Tiên sắc mặt thay đổi nhanh chóng, cấp tốc bơi lên phía trên.
Cá chép: cấp 22
Lực công kích: 88
Năng lực đặc biệt: không
"Không có vấn đề ư? Tại sao lại không thấy được thuộc tính của con cá mè đó?" Sở Tiên bơi tới tầng nước trên, nhìn thấy một con cá chép, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, trên mặt tràn ngập nghi hoặc.
"Đi xem xem!" Sở Tiên mang theo lòng hiếu kỳ bơi xuống lần nữa.
"Hửm? Vẫn ở đó!" Sở nhìn thấy con cá mè đang nghỉ ngơi kia, lập tức bơi tới, hệ thống quản trị lập tức mở ra.
- Vô dụng, hệ thống quản trị vẫn không có tác dụng? Sở Tiên ngày càng nghi ngờ, nhìn thấy con cá mè có vẻ ké hơn cấp bậc của hắn, liền bơi ngay tới, mở miệng cẳn thẳng tới nó.
Con cá kia cảm giác nhận được nguy hiểm, vừa nhìn thấy Sở Tiên thì bơi nhanh về phía đường ống, tốc độ của nó đặc biệt nhanh.
Sở Tiên trong lòng kinh ngạc, lập tức tăng tốc, đuổi sát theo nó thì lại chui vào trong đường ống.
Nhưng mà điều làm hắn vô cùng ngạc chính là, trong cảm nhận của hắn, ống nước dài hơn mười mét này dẫn hắn tới một không gian xa lạ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.