Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 82: Cá Chép Tam Dương




Sáng sớm ngày thứ hai, Sở Tiên dậy từ 6 giờ sáng, mang bể nước đặt ở cốp sau, lái xe về hướng thành phố Kinh Hải.
Từ thành phố Hải Thanh đến thành phố Kinh Hải đi mất khoảng ba tiếng, xuất phát lúc 6 giờ thì vừa kịp đến khi cuộc thi bắt đầu.
Nhưng Sở Tiên vẫn có một điểm không tính đến, đó chính là Hoa Hạ vốn là một thành phố lớn, dân số rất đông, kẹt xe là chuyện thường xuyên diễn ra.
Sở Tiên liền im lặng nhìn những hàng xe dài phía trước, phát hiện đã đến chin giờ, mà nếu dựa theo tốc độ này chắc hẳn 10 giờ mới tới nơi.
Cuộc thi sẽ bắt đầu lúc 9h30, cuộc thi năm nay có thể nói là đặc sắc nhất trong những năm gần đây, có quy mô lớn nhất, làm cho rất nhiều người tham dự.
Hai cái siêu cấp hắc mã đấu nhau, một người sở hữu Cá Rồng đấu với người đã có kinh nghiệm thi đấu lâu năm, cuộc đánh cược này đã có tiền cược lên tới ngàn vạn, khiến người ta nhiệt huyết sôi trào.
Nơi thi đấu vừa mở cửa, toàn bộ mọi người đều bước vào, mà giờ khắc này bên trong hội trường, những người tham gia thi đấu đều đã tụ tập đông đủ, tuy nhiên bầu không khí có chút lạ thường.
Mọi người đều nhìn về nơi đánh cược.
Tại đó, trừ một bể có 3 con cá chép, bên cạnh còn để một bể nước, tuy nhiên bể nước này bị một miếng vải đỏ che kín.
Mà ở gian bên cạnh lại không có người nào?
Mọi người đều lộ ra thần sắc nghi hoặc: Vị tiểu huynh đệ ngày hôm qua đâu rồi, hôm nay không có đến sao?
- Có phải nên gọi cho Tiểu Tiên báo rằng cuộc thi đắ sắp bắt đầu hay không? Tại sao còn chưa thấy tới? Kingson lo lắng nói.
Kim Hoa gật đầu, lập tức lấy điện thoại di động gọi cho Tiểu Tiên.
- Kẹt xe? Kim Hoa nghe được lí do của Tiểu Tiên liền vô cùng kinh ngạc, trong lúc quan trọng thế này mà lại kẹt xe…
- Được, Tiểu Tiên, tôi thay cậu giải thích một chút vậy, Kim hoa gật đầu nói.
- Haha! Hôm qua vẫn còn rất mạnh miệng mà hôm nay lại không tới, có phải sợ rồi hay không? Matsumoto có chút trào phúng cười lớn:
- Nếu hắn không đến, hai con Cá Rồng này liền thuộc về chúng ta nha!
- Giờ này vẫn chưa tới? Tên tiểu tử kia chẳng lẽ biết sợ rồi?
- Hôm nay quan trọng như thế mà cũng không đến, xem ra thật sự là sợ hãi nên lâm trận bỏ chạy rồi.
Du khách vừa tiến vào nghe được lời Matsumoto nói liền lắc đầu thất vọng.
- Tôi đã gọi điện cho hắn, hiện tại đang bị kẹt xe, khoảng 10 giờ mới có thể tới nơi. Lúc này Kim Hoa đi tới nói với Matsumoto.
- Haha, ta còn tưởng hắn là rùa đen rút đầu, không sao, dù hắn tới hay không kết quả cũng vẫn thua mà thôi. Matsumoto cuồng vọng nói, đồng đội xung quanh cũng cười phụ họa, đối với trận đấu này tự tin mười phần.
Mọi người thấy dáng vẻ tự tin của bọn hắn, nhìn về phía bể cá bị vải đỏ che phủ, một tên du khách hiếu kì hỏi: Mấy vị huynh đệ, có thể đem vải đỏ mở ra cho cúng ta nhìn xem bên trong là loại cá chép gì được không?
- Không sai, để cho chúng ta nhìn xem, nếu các ngươi đã tự tin như vậy, mở ra xem một chút cũng không sao nha!
Matsumoto nghe được lời của du khách, lập tức tràn đầy kiêu ngạo nói:
- Tất nhiên, nếu các vị đã muốn nhìn như vậy, chúng ta liền thuận theo, haha, các vị hãy mở to mắt mà chiêm ngưỡng.
Matsumoto nói xong, liền đi tới chậm rãi kéo mảnh vải đỏ lên.
- Cái này…Cá Chép Tam Dương, lại là Cá Chép Tam Dương.
- Thật xinh đẹp! Vải đỏ vừa mới xốc lên, một tên yêu thích cá chép liền la thất thanh đứng lên, chen lấn đi qua.
- Cá chép Tam Dương. Người chung quanh cũng là một hồi chấn động.
Cá chép Tam Dương có những chấm đỏ vô cùng xinh đẹp, hình dáng giống như dải ngân hà uốn lượn, từ đầu kéo dài tới đuôi. Màu sắc dù không đồng đều, nhưng đều phân phối một cách hài hòa trên cơ thể, đồng thời phát ra ánh sang ba màu phong nhã, thật sự là có một không hai.
Cá Chép Tam Dương cũng được xưng là một trong mười loại cá hiếm có còn sót lại, khi nó xuất hiện liền được coi là quốc bảo, con cá trước mắt này dù là màu sắc hay hình thể không thể nghi ngờ gì chính là một mặt hàng cực phẩm.
- Thật xinh đẹp, không hổ là loài có giá trị cao nhất trong các loại Cá Chép, màu sắc này, hình dáng này tuyệt đối không ít hơn ngàn vạn. Kim Hoa hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nóng rực nhìn về phía Cá Chép Tam Dương.
Không chỉ riêng Kim Hoa, mọi người ở đây đều dán ánh mắt nóng rực về phía Cá Chép Tam Dương, quả nhiên là trân bảo khiến người ta yêu thích không rời mắt.
- Như vậy Tiểu Tiên chẳng phải là xong rồi sao? Kim Hoa mấy ngày nay đối với cá cảnh cũng có chút hiểu biết, nhìn thấy biểu tình du khách xung quanh lộ ra vẻ điên cuồng, có chút đắng chát nói.
- Haiz! Kim Hoa thở dài: Muốn thắng vô cùng khó khăn, trừ khi là xuất hiện kì tích, nhưng hai con Cá Rồng của Tiểu Tiên vốn đã là kì tích, đáng tiếc lại gặp phải Cá Chép Tam Dương, thua cũng coi như xứng đáng.
- Haha, các vị thấy Cá Chép Tam Dương này thế nào? Giá trị tuy không trân quý, nhưng tuyệt đối là đệ nhất, chúng ta đã mất năm năm bồi dưỡng, dù là hình thể hay màu sắc đều là cực phẩm nha.
Matsumoto vẻ mặt đắc ý nhìn xung quanh: Cho nên ta mới nói, trận đấu này chúng ta thắng chắc rồi.
- Đồng thời cũng muốn nhắc nhở tiểu tử không biết sống chết kia, nói về cá cảnh, cá của chúng ta mới xứng đáng là vương giả, không loài cá nào có thể sánh vai. Vương giả vừa ra, ai dám tranh phong?
Matsumoto ngông cuồng liếc xung quanh, khóe miệng nhếch lên đầy kiêu ngạo.
Đài Loan, Đức, Singapore nghe được lời nói này sắc mặt đều vô cùng khó chịu, lời này của Matsumoto ý tứ rất rõ rang, cái gì mà tứ đại bá chủ, bọn họ khinh thường, đối phương vốn dĩ không có tư cách cùng bọn hắn thi đấu sao?
Tuy nhiên dù khó chịu, nhưng nhìn thấy Cá Chép Tam Dương kia, cũng đành bất lực thở dài.
- Haha, thật xin lỗi, tôi đến muộn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.