Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 57: Điên Cuồng Hắc Điếm (Hạ)




Sở Tiên lấy điện thoại di động ra liên hệ với mấy chục tài khoản Microblogging. Sau khi bàn giao hết mọi chuyện cần làm cho các tài khoản đó, Sở Thiên cười mỉm nhìn về cửa hàng đang tràn ngập khách của mình.
Cùng lúc đó, ở trên Microblogging, hơn mười tài khoản được rất nhiều người quan tâm đang bắt đầu đăng tin.
Nam Hoa tiểu cư sĩ: Tin tức mới, tin tức mới, có người bạn trên mạng phát hiện ở phố Cổ Ốc thành phố Hải Thanh có một cái hắc điếm bàn cá vàng, trên Microblogging đang có ảnh chụp và video, ta cảm thấy sẽ có một trận náo loạn diễn ra, mọi người đón xem nào.
Thần bí gia: Ta có người bạn đang livestream tình cảnh ở phố Cổ Ốc, mọi người mau tới vây xem a!
Chuyên phun bất bình: Ngày hôm nay ngoài ý muốn phát hiện Microblogging ở phố Cổ Ốc, ta không thể đánh giá được chuyện này, cầu nhân sĩ chuyên nghiệp tiến hành giám định.
....
Mười mấy tài khoản lớn đều đăng một cùng một loại tin là chỉ tình cờ thấy một cái Microblogging, mà tên Microblogging bất ngờ lại là Cá Kiểng Ở Tiên Cảnh.
Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Microblogging Cá Kiểng Ở Tiên Cảnh này đã được vô số người xem qua, rất nhiều người sau khi vào xem đã chuẩn bị sẵn tư thế phê phán bôi nhọ cái hắc điếm này.
Nhưng khi bọn họ thấy những con cá vàng rất dễ thương trong từng hình ảnh và video, tất cả mọi người đều sửng sốt, các hành động bôi nhọ, phê phán ngay lập tức được dừng lại. Từng người đều từ từ lướt nhìn từng bức ảnh, xem chầm chậm từng cái video.
- Đây đúng là hắc điếm ở phố Cổ Ốc sao? Lão tử hao tốn mười mấy tiếng đồng hồ nghĩ ra vô số bình luận chửi mắng tên chủ tiệm, nhưng khi thấy đám cá vàng này thì lại không thể viết ra được. Mặc dù ta không biết chủng loại của những con cá vàng này là giống quý hiếm gì, nhưng chỉ với mức độ xinh xắn của chúng thì hai nghìn đồng tiền không tính là mắc đâu!
- Trên lầu ngươi bị mù phải không? Giá bây giờ là ba nghìn đồng một con ở đâu còn hai nghìn nữa? Đậu má, cá vàng mà lại đắt như vậy, chủ tiệm thực sự là phát rồ, hắc điếm danh xứng với thực, sau này lão tử có tiền sẽ mua một lần mười con.
- Ba mươi giây trước, lão phu đã mài sẵn đao chuẩn bị chém tên chủ tiệm ác ôn này, nhưng mà bây giờ hình thấy ảnh và video thì ta chỉ có thể buông bỏ đồ đao, rửa tay gác kiếm.
- Ta mặc kệ cá vàng đẹp cỡ nào, ta chỉ muốn nói hắc điếm, hắc điếm, hắc… hạ giá đi mà, xếp hàng ngồi đợi hạ giá!
- Cá vàng gấu mèo, thập nhị hồng, chu sa thủy phao nhãn, hoàng quan trâu châu lân. Toàn bộ đều là chủng loại quý báu, những con cá vàng này đều rất khó kiếm được, mỗi một con đều có giá trị xa xỉ, ở thành phố Kinh Hải Lục có một cửa hàng bán cá vàng cao cấp, mỗi một con có giá thấp nhất là năm nghìn, nếu mà cá vàng trong ảnh và video là thật thì ba ngàn một còn thật sự không đắt.
- Ta là quần chúng hóng chuyện thôi không có ý kiến gì, bất quá có thể thấy được lần này các báo truyền thông đã bôi nhọ hắc điếm lần trước chuẩn bị mất mặt nha!
- Ta ở nông thôn không có internet, không có WIFI, vì trả lời Microblogging này mà ta đi hết mấy chục ngọn núi tới thị trấn. Chân ta nổi rất nhiều bọng nước, giày cũng rớt đế rồi. Ta vốn định đem mấy chục cân bắp trong nhà đi bán lấy tiền vào quán net để khen thưởng Microblogging này. Xui xẻo quá năm nay vụ mùa không tốt, thu hoạch lương thực chỉ đủ ăn. Trải qua qua vô số kiếp nạn, ta rốt cục thu được 60 chai nước khoáng vô cùng quý giá. Bán ve chai được hơn ba mươi đồng để trả tiền net, rốt cuộc cũng thấy được Microblogging này. Chủ tiệm có thấy được sự vất vả của mình không, vô cùng khổ sở đó, huhu! Chủ tiệm làm ơn làm phước cho mình mấy con cá vàng làm phúc đi mà.
Vô số loại bình luận xuất hiện, kiểu người nào cũng có, mà ở trên Microblogging còn là địa bàn của rất nhiều giáo sư, trên gia tự phong, từng chuyên gia hiện thân phân tích chủng loại, giá cả, đặc điểm của những con cá vàng này, thậm chí có nhiều giáo sư còn phổ biến tập tính và cách nuôi cá vàng cho dân chúng biết, tất nhiên là những cách này phần lớn là vô dụng.
Bây giờ thì có rất ít bình luận phê phán hắc điếm mà ngược lại số bình luận ủng hộ lại có rất nhiều.
Theo thời gian trôi qua,
Ngày càng có nhiều người quan tâm đến hắc điếm ở phó Cổ Ốc và Microblogging Cá Kiểng Ở Tiên Cảnh.
Sở Tiên cũng không biết được tiến triển trên internet lúc này, lúc này Sở Tiên còn đang tươi cười mà thu tiền, lại thêm một vị khách móc ra hơn một vạn đồng tiền mua năm con cá vàng.
Vừa lúc đó có vài người mặc đồng phục màu xanh da trời, chính là nhân viên của cục công thương đang đến xử lí hắc điếm!
- Cho hỏi ai là chủ cửa hàng này?
Một nhân viên hỏi.
- Là ta!
Sở Tiên nghe được, sau đó lập tức trả lời:
- Các vị đại ca đến tiểu điếm này có chuyện gì không?
- Có người tố cáo cửa hàng này chặt chém khách hàng, bán hàng vượt quá giá thị trường quá nhiều, cho nên chúng tôi đến xác định chuyện này.
Một nhân viên nữ đưa ra giấy công tác của mình rồi giải thích nguyên nhân tới đây cho Sở Tiên.
- Là vậy sao?
Sở Tiên không hề thấy ngoài ý muốn, cười nói:
- Vậy thì khổ cực mấy vị rồi, các anh chị có thể xem hết cửa hàng rồi đánh giá xem tôi có vi phạm gì không.
- Nhìn cái gì mà nhìn, đều là thuận mua vừa bán, hơn nữa cá vàng ở đây đều xứng đáng với giá tiền này.
Một thanh niên đang ôm trong tay một cái hồ cá vừa mới mua ngay lập tức xen vào.
- Hắc hắc! Nếu đã tới đây rồi thì nên để các anh chị xem qua, thuận tiện giúp ta bác bỏ tin đồn thất thiệt bấy lâu.
Sở Tiên không thèm để ý nói, lập tức chỉ vào người mua bên cạnh rồi tiếp tục nói:
- Các vị đại ca đại tỷ, các người xem, đây chính là cá vàng ta bán, ba nghìn đồng tiền một con, vị khách này mới vừa mua năm con cá vàng hết một vạn năm ngàn đồng, tất cả những người có mặt ở đây đều có thể làm chứng, các vị có thể hỏi một chút tôi có ép buộc khách hàng phải mua không.
Những nhân viên cục thông thương sững sờ, sao hiện trạng và tố cáo lại chênh lệch quá nhiều như vậy đây.
- À...
Người nhân viên nữ kia vừa muốn mở miệng, chợt thấy cá vàng trong tay vị khách bên cạnh thì rất kinh ngạc, không nhịn được phải thốt lên:
- Cá vàng thật là đẹp!
- Hắc điếm, hắc điếm, mấy vị cục công thương xem cho kĩ hắc điếm này a! Phải cưỡng chế chủ tiệm hạ giá cá vàng xuống, hạ giá xuống năm trăn. À không, xuống một nghìn là được rồi!
- Không sai, phải bắt buộc hạ giá xuống, một ngìn đồng một con vẫn còn đắt, phải hạ xuống một trăm đồng ta mới mua được.
Vài khách hàng ở bên cạnh đùa giỡn muốn chủ tiệm giảm giá.
Nhân viên cục công thương cũng hiểu được chuyện gì xảy ra nên chỉ cười xòa rồi nói:
- Ngượng ngùng tiểu huynh đệ, quấy rầy việc làm ăn rồi!
- A, các vị đại ca đại tỷ từ từ hãy đi, trước hết hãy minh oan cho tiệm của tôi đã, hiện tại trên internet truyền bá nói cửa hàng của tôi là hắc điếm, điều này ảnh hưởng lớn tới danh dự cửa hàng, mong anh chị giúp đỡ!
Vài nhân viên cục công thương nhìn nhau, sau đó gật đầu.
Cám ơn các bạn đã xem truyện. Để đền bù lại việc drop truyện thời gian qua, mình xin đảm bảo sẽ giữ giá 5 TLT / chương cho tới chương 100.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.