Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 52: Hắc Điếm?




Mặc dù bây giờ báo chí đã không còn thịnh hành nhưng toà soạn báo thành phố Hải Thanh vẫn rất bận rộn.
Buổi sáng trên các tuyến xe buýt, tàu điện ngầm, đều sẽ để sẵn rất nhiều báo miễn phí, thế nên vẫn có rất nhiều người lấy xem, dùng để giết thời gian trên đường đi rất hiệu quả.
Mà hôm nay, một cái tin tức được toà soạn báo Hải Thanh phát sóng trên ti vi khiến cho rất nhiều người chú ý tới.
“Trong phố Cổ Ốc có một cửa hàng bán cá vàng, trong đó mỗi một con cá vàng liền có giá 2000 tệ. Lại thêm một cái sự kiện chặt chém khách hàng.”
Chỉ vừa mới đăng tiêu đề, trong chớp mắt đã hấp dẫn rất nhiều người quan tâm, đồng thời cũng làm cho dư luận cảm thấy phẫn nộ.
"Sự kiện Thượng Đảo bán tôm giá trên trời chắc hẳn mọi người cũng đã biết, 380 tệ một con tôm trong khi ở thị trường giá cả chỉ có 38 tệ, cái tin tức này vừa được côn bố ra, trong chớp mắt làn truyền khắp cả nước, tuy cuối cùng chủ tiệm bị phạt chín vạn tệ, thế nhưng hình tượng Thượng Đảo bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
Tất cả các toà soạn báo trên khắp cả nước liên tục cập nhật tin tức, phản ánh loại thủ đoạn kinh doanh tiêu cực này, kêu gọi tẩy chay hải sản ở Thượng Đảo.
Thật sự không khoa trương mà nói, cơ hồ trong vòng một đêm, không riêng gì tôm, mà giá cả các loại hải sản khác trên Thượng Đảo tụt giảm nghiêm trọng, lúc này chính quyền Cai Tỉnh-Thượng Đảo đã phải hao tổn mấy ức của cải xây dựng lại hình tượng "Hiếu khách" cho địa phương.
Đây là một kiện vô cùng nổi tiếng, từng cái thành phố đều lấy đó làm gương, nhất là những thành phố du lịch.
Nhưng hôm nay, tại thành phố Hải Thanh, vậy mà lại xuất hiện một sự việc tương tự.
Phố Cổ Ốc ở thành phố chúng ta mới vừa được khai phá, bên trong là một khung cảnh phố phường với lối kiến trúc cổ trang, có những con đường tràn ngập không khí cổ đại, đi đến nơi này chúng ta như được xuyên không về quá khứ.
Trước mắt, chính phủ đã chuẩn bị toàn lực phát triển phố Cổ Ốc thành một khu du lịch, tương lai không xa sẽ được chọn làm danh lam thắng cảnh, là biểu tượng của thành phố chúng ta.
Nhưng mà ở chỗ này, phóng viên của chúng tôi Tiểu Biên, phát hiện một sự việc rất đáng quan ngại, cần phải được lên án ngay tức khắc.
Phố Cổ Ốc đường 108 đang tồn tại một cửa hàng bán cá kiểng, tất cả giao dịch mua bán bên trong toàn bộ đều là cá vàng, nhưng mà, lúc phóng viên Tiểu Biên đi vào bên trong tham quan, liền kinh ngạc phát hiện, nơi đây một con cá vàng có giá bán lên tới 2000 tệ.
2000 tệ có ý nghĩa gì, là một tháng tiền lương của người công nhân lao động, là hai tháng tiền sinh hoạt của một học sinh, nhưng mà ở chỗ này một con cá vàng liền có giá 2000 tệ?
Thật không phủ nhận dưới cái nhìn của Tiểu Biên cá vàng nơi đây thực sự vô cùng xinh đẹp, thế nhưng xinh đẹp cũng không có nghĩa được phép bán với giá gấp mấy chục lần, thậm chí mấy trăm lần giá trị của đồ vật.
Tất cả các cửa hàng cá kiểng khắp trên cả nước cũng đều có bán những con cá vàng vô cùng xinh đẹp, thế nhưng giá cả chỉ mới bao nhiêu? Chắc hẳn cũng chỉ có vài tệ, nhiều nhất liền chỉ hơn mười tệ a?
...
Thấy vậy Tiểu Biên lập tức đối với hạng thương gia lòng dạ hiểm độc này biểu thị bất mãn cùng khiển trách, bán đứng đạo đức nghề nghiệp để kiếm tiền, ảnh hưởng đến chỉnh thể hình tượng của thành phố Hải Thanh chúng ta.
Hiện tại toà soạn đã báo cáo sự việc cho bộ công thương, đề nghị tiến hành trừng phạt nghiêm khắc đối với loại gian thương này, đồng thời cũng mong muốn toàn thể người dân của thành phố, chung tay loại trừ những hành vi gian lận thương mại.
Kịp thời thông báo cho cơ quan chức năng khi phát hiện trường hợp tương tự, góp phần xây dựng hình ảnh về một thành phố Hải Thanh xinh đẹp, hiếu khách.
Cũng mong muốn các vị thương gia lấy đó làm gương, đừng vì cái lợi trước mắt mà làm ra hành vi trái pháp luật, bán đạo đức đổi tiền tài."
Rất nhiều diễn đàn, trang mạng đăng lại tin tức này, cũng được chia sẽ rộng rãi trên khắp mạng xã hội.
Chưa đầy vài tiếng đồng hồ, lượt xem tin tức này trên trang chủ toà soạn báo Hải Thanh tăng đến gần trăm vạn.
“Ta khinh! Lão bản cửa tiệm này tưởng chỉ có mình hắn bán cá vàng sao, một con cá 2000 tệ, đây là cá vàng thành tinh chắc, hay được đúc bằng vàng, những thành phần gian thương không có lương tâm như thế này, sớm muộn gì cũng được chết tử tế.”
“Cá vàng trên trời sao? Thật là lợi hại a, hôm nay vừa vặn đi tham quan phố Cổ Ốc, sẵn ghé xem thử cửa hàng bán cá kiểng này có trâu như lời của Tiểu Biên nói hay không nha!”
“Thật là hồi hộp, có khi nào đi vào xem liền bị ép mua hay không? Ta chỉ là một thằng nam sinh đẹp trai thôi, không biết chủ tiệm ưa thích nam hay nữ, nếu như hắn ưa thích nam hài thì chắc ta chết mất!”
“Móa nó, loại gian thương lòng dạ hiểm độc như thế này nên cho người đập nát tiệm của hắn ra!"
Tại phía bên dưới mục bình luận, có rất nhiều người phẫn nộ, chỉ trích, đương nhiên, trong đó cũng có một số ít tỏ ra thắc mắc, tỷ như cá vàng với tôm là hai mặt hàng khác nhau, thấy giá cao như vậy không mua cũng có sao? Giá cả mắc như vậy làm sao có thể bán đi?
Người mua cũng không phải người ngu, đâu phải ai cũng bỏ ra 2000 tệ để mua một con cá vàng? Nhưng chắc hẳn đây là giống cá vàng quý hiếm.
Nhưng những dòng bình luận này rất nhanh liền bị bao phủ bên trong nước bọt của đông đảo người tức giận.
Thậm chí nhiều người còn chuẩn bị đi tới cửa hàng này nhìn xem.
Không chỉ vậy, một số khách hàng đã từng mua cá của Sở Tiên khi thấy được tin tức này liền cảm thấy mình bị lừa gạt, có vài người còn muốn trở lại tìm hắn để đòi tiền.
Quay lại Sở Tiên, cả ngày hôm nay một mực ở trong cửa hàng tìm kiếm các loại tư liệu, cũng không biết trên mạng xã hội cùng báo chí đang bàn luận rất nhiều về hắn.
Bên ngoài lúc này trời mưa râm râm, nên con đường phía trước cửa tiệm của Sở Tiên rất vắng vẻ.
Chớp mắt đã đến chạng vạng tối, bên ngoài trời cũng đã tạnh mưa, Sở Tiên dụi dụi con mắt, trong đầu ong ong vì nhồi nhét một đóng tin tức suốt cả ngày trời.
Sở Tiên hơi nhíu chân mày nhìn đồng hồ, lúc này cũng đã 6 giờ chiều, liền đứng dậy làm vài động tác căng cơ, cầm điện thoại di động cất vào túi, lập tức đi đến bên cạnh con cá Ma Khách, trong nội tâm tỉ mỉ tự hỏi.
“Nhà này, chính là nhà này!”
Đột nhiên lúc này, bên ngoài truyền đến âm thanh ồn ào làm Sở Tiên bừng tỉnh, dẹp suy nghĩ trong đầu qua một bên, hắn nghi hoặc ngước nhìn ra ngoài cửa thấy được bốn năm người khuôn mặt giận dữ bước vào trong tiệm, trong đó có một người thanh niên trên tay ôm một cái hồ cá.
“Lão bản, lão bản có ở đây không?” Vừa tiến vào bên trong, một người trung niên trong đó lớn tiếng hô.
Sở Tiên thấy đám người này hùng hổ tiến vào liền vội vàng đi tới, hơi nhíu mày đối với bọn họ hỏi:
"Có chuyện gì?”
“Chuyện gì? Ngươi còn dám hỏi có chuyện gì?” Thanh niên đem hồ cá đang ôm trên tay đặt mạnh xuống bàn.
"Thì ra ngươi chính là tên gian thương lòng dạ hiểm độc lừa gạt khách hàng! Mấy ngày hôm trước bà nội ta trong tiệm của ngươi mua năm con cá vàng đúng không?”
Sở Tiên nghi hoặc nhìn mấy con cá bên trong hồ, cũng không có phát hiện vấn đề gì, ánh mắt nhìn về người thanh niên, trong đầu hơi suy nghĩ liền nhớ lại:
"Đúng rồi, mấy ngày hôm trước bà nội của ngươi tới nói là mua quà cho cháu gái.”
“Ngươi thừa nhận là tốt rồi!” Một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi trong nhóm nhìn hắn nói:
"Có phải ngươi lấy giá 2000 tệ mỗi con bán cho mẹ ta?”
“Ừ!” Sở Tiên gật gật đầu.
“À à! Thì ra ngươi đúng là tên lừa đảo, 2000 tệ một con cá...Ha ha! Ngươi đường đường là một thanh niên, vậy mà thấy bà nội của ta không rành giá cả liền đi lừa gạt. Này này ngươi xem này, hiện tại cái hắc điếm này của ngươi đã bị công bố ra bên ngoài, ta cảnh cáo ngươi, bây giờ lập tức trả tiền lại cho chúng ta, bằng không, hôm nay chúng ta tự đòi lại công đạo.”
Thanh niên cướp lời quát lên, lập tức đem một tờ báo trong tay vung lên người Sở Tiên.
Sở Tiên nhíu mày, đưa tay bắt lấy tờ báo, nhìn nội dung bên trên, sắc mặt lập tức khó coi hai nắm tay siết chặt.
“Ha ha! Tiểu tử, hiện tại hắc điếm của ngươi đã nổi tiếng, khắp thành phố Hải Thanh ai cũng biết tới, chúc mừng chúc mừng.” Thanh niên mặt mũi tràn đầy mỉa mai nhìn hắn:
"Gian thương lòng dạ hiểm độc, bán đạo đức đổi tiền tài nha, người như ngươi sẽ không được chết tử tế.”
Sở Tiên nhìn về phía hắn chân mày nhíu lại: “Như thế nào, muốn tới đây kiếm chuyện?”
“Ha ha! Chúng ta đâu có thời gian cùng một cái cửa hàng sắp phá sản kiếm chuyện.” Thanh niên mặt mũi tràn đầy khinh thường nhìn hắn:
"Cá chúng ta đã đưa tới, lập tức đem tiền trả lại đây, bằng không, đừng trách chúng ta không khách khí.”
Sở Tiên liếc nhìn bọn họ, xong lại quay sang nhìn mấy con cá vàng bên trong hồ, đột nhiên tươi cười: “Được, một vạn tệ đúng không? Trả lại cho các ngươi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.