Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 351: Thần Cá




Dịch: Vô Hạn.
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Nghĩ đến thần cá, Sở Tiên trên mặt lộ ra sự giảo hoạt mỉm cười, rồi lập tức nhảy vào trong biển, cưỡi trên thân cá cờ.
Hai ngày tiếp theo, ngày nào Sở Tiên cũng dẫn hơn mấy ngàn con cá đi về khu hải vực, hắn cùng bọn cá lam từ đã trở nên quen mặt.
Hắn có thể cảm nhận được cá lam từ đối với hắn hắn càng ngày càng hữu hảo, phi thường thân mật, điều này làm cho hắn cực kỳ cao hứng.
Đến ngày thứ ba Sở Tiên không chỉ dẫn về mấy ngàn con cá, còn mang về thêm một quái vật khổng lồ.
Đó là một con cá mập lớn khoảng năm mét, nó ở trong nước biển xanh nên hiện lên có màu xanh nhạt, sau khi Sở Tiên thống trị nó, hắn luyến tiếc cắn răng đưa Tâm hạch trong tay ra cho nó ăn hết.
Cá mập ăn hết Tâm hạch liền đi theo Sở Tiên tiến vào khu vực cá từ lam, Sở Tiên mặt mũi tràn đầy mỉm cười nhìn xung quanh, con cá mập trước mắt giờ không còn là cá mập, ít nhất bây giờ nó là một con cá mập mang bề ngoài là cá lam từ.
Một con cá lam từ ngụy trang cực kỳ siêu cấp.
Lúc Sở Tiên tiến vào khu vực cá lam từ, từng con cá lam từ nhanh chóng vây quanh hắn, hưng phấn bơi xung quanh người hắn.
Liên tục mấy ngày Sở Tiên cho đàn cá lam từ ăn, cho nên những con cá lam từ vừa nhìn thấy hắn đến biết hắn đưa đồ ăn đến cho chúng nó.
Sở Tiên nhìn lấy bọn chúng cười cười, sau đó dẫn từng con, từng con cá từ bên ngoài bơi vào khu vực vòng tròn.
Đám cá lam từ hưng phấn bắt đầu xử lý thức ăn, chúng không hề để ý ở bên cạnh có con cá khổng lồ có hình thù giống chúng nó.
Bởi vì từ trường khác nhau nên những con cá này biết con cá khổng lồ này không phải là đồng loại của bọn chúng, nhưng trên thân nó lại tỏa ra khí tức của bọn chúng.
Sở Tiên nhìn lấy đám cá lam từ ăn hết tất cả những loài cá mà hắn dẫn về, sau đó hắn về vị trí trung tâm, chú cá mập ngụy trang thành cá lam từ bơi sát phía sau lưng hắn.
- Hắc hắc, đã đến lúc biểu diễn kỹ thuật chân chính rồi.
Sở Tiên nhìn thấy một đám cá lam từ hiếu kỳ ở xung quanh hắn, vỗ vỗ lên thân thể cá mập.
Cá mập ngụy trang thành cá lam từ bắt đầu lắc lư thân thể mình, sau đó nhanh chóng hướng lên trên mặt biển nhảy lên.
- Phiu!
Cá mập nhảy ra khỏi mặt nước hơn ba bốn mét, sau đó nặng nề rơi xuống mặt biển, cú nhảy của hắn phát ra thanh âm vô cùng lớn.
Lúc này, những người nguyên thủy đang ngồi trước Tế Đàn đột nhiên phát hiện cá lam từ đang nhảy, trợn mắt hốc mồm nhìn lấy con cá lam từ khổng lồ kia.
- Tiếp tục nhảy.
Sở Tiên cảm nhận được những biểu cảm của người nguyên thủy bên trên Tế Đàn, hắn mỉm cười, rồi điều khiển để cá mập nhảy lên lần nữa.
- Phanh!
Lần này, lúc cá mập vừa nhảy ra khỏi mặt nước, những người nguyên thủy kia thình thịch quỳ xuống trên mặt đất, không ngừng hướng về phía cá mập dập đầu, trong miệng nói lẩm bẩm.
- Ha ha, cuối cùng đã thành công.
Sở Tiên nhìn lấy động tác của bầy người nguyên thủy, trên mặt lộ ra thần sắc hưng phấn, lẳng lặng quan sát.
Lúc này, những người nguyên thủy bên trên Tế Đàn không còn thấy thần của bọn hắn nhảy lên nữa, lập tức đứng lên, nhanh chóng chạy về hướng bộ lạc của mình
Sở Tiên trên mặt lộ ra mỉm cười, quay lại nhìn về phía cá lam từ bên cạnh, hắn vươn cánh tay ra, nhẹ nhàng địa kéo thân thể của nó.
- Nào, nhảy lên khỏi mặt nước.
Sở Tiên ra hiệu cho nó rồi nâng nó lên phía trên.
Con cá lam từ hướng về hắn lắc lắc cái đuôi, sau đó hưởng lên trên nhảy ra mặt biển, miệng nó phát ra âm thanh vui vẻ.
- Tốt lắm.
Sở Tiên lần lượt đi trước mặt các con cá lam từ, nhìn bọn chúng ra hiệu bảo làm những động tác tương tự như con cá vừa rồi.
Mấy con cá lam từ rất phối hợp với hắn, liền lần lượt nhảy lên khỏi mặt nước.
- Ha ha, loài cá này thật sự quá thông minh, đợi lát nữa các ngươi phải phối hợp với ta cùng nhau làm màu nhá!
Sở Tiên phá lên cười.
Rất nhanh, dưới sự cảm ứng của hắn, tất cả mọi người trong bộ lạc nguyên thủy kinh hoảng cùng nhau chạy về phía Tế Đàn, đi đầu làt lão già nhất mặc chiếc áo trắng, hắn trực tiếp quỳ trên mặt đất, rồi lẩm bẩm cầu nguyện.
Một đám người nguyên thủy theo sau cũng đến quỳ theo trên mặt đất.
Sở Tiên vỗ vỗ đầu con cá mập, cá mập nhanh chóng hướng lên mặt biển nhảy lên.
Cùng lúc đó, Sở Tiên hướng phía cá lam từ chung quanh làm ra thủ thế hành động, ra hiệu bọn chúng nhảy lên khỏi mặt nước.
Cá lam từ chung quanh rất biết phối hợp, liền nhảy lên khỏi mặt nước.
Lúc này một đám người của bộ lạc nguyên thủy quỳ ở Tế Đàn trợn mắt há mồm nhìn cảnh cá lam từ khổng lồ nhảy lên khỏi mặt nước theo sau là một đám cá lam từ bình thường, tất cả cùng đồ thanh hô lên, mặt mũi tràn đầy kích động dập đầu liên tục
- Phanh! Cá mập rơi xuống biển, nhưng mà đám người nguyên thủy ở Tế Đàn vẫn quỳ ở đó, trong miệng cứ lẩm bẩm không ngừng thứ ngôn ngữ mà Sở Tiên nghe không hiểu.
- Thành công!
Sở Tiên nhìn thấy cảnh kia liền mỉm cười, hắn trực tiếp bơi trên đỉnh đầu cá mập, sau đó hướng phía đàn cá lam từ chung quanh ra hiệu nhảu thêm lần nữa.
Thế là đàn cá lam từ lại lần nữa nhảy lên khỏi mặt nước, đúng lúc đó Sở tiên đứng trên đầu cá mập cũng ra lệnh cho nó nhảy lên, Sở Tiên trên mặt diễn ra thánh khiết của thần linh mỉm cười nhẹ nhàng. Trên người hắn tản ra điện quang màu lam nhàn nhạt che kín cả thân thể đang trần truồng, hắn giống như thần linh nhìn về đám người nguyên thủy đang quỳ ở Tế.
Hành động của hắn khiến những người nguyên thủy kia ngẩng đầu lên, họ nhìn thấy một màn trước mắt, trên mặt càng thêm kích động, càng kêu hô to hơn, không ngừng quỳ lạy.
Sở Tiên hướng về bọn họ khẽ gật đầu, thế là bọn họ dùng ánh mắt sung báo nhìn về phía thần linh của mình.
- Bộp!
Sở Tiên dùng sức đạp một cái lên thân thể cá mập, sau đó nhảy cao lên mười mấy mét, đi đến trước mặt đám người nguyên thủy kia, cánh tay hắn vẩy vẩy đầy nhẹ nhàng, hắn không để ý bọn họ có thể nghe hiểu tiếng anh hay không liền nói:
- Đứng lên đi, ta là Thần sứ cá thần.
- # $%% $%# $.
Ông già đứng đầu tiên nghe xong cũng nói lại gì đó mà Sở Tiên không hiểu, nói xong gương mặt đỏ bừng rồi lập tức đứng lên.
Sở Tiên đứng ở trước mặt bọn họ nhìn động tác của ông lão cũng choáng váng, đây là lần đầu hắn đóng giả làm thần sống, cho nên hắn thật sự không biết nên trả lời như thế nào, trên mặt hiện lên vẻ mơ màng.
Rất nhanh, ông lão liền đoán ra là Sở Tiên nghe không hiểu lời hắn nói nên vội vàng thật sâu cung kính khom người tử, làm ra một tư thế xin mời.
Bây giờ Sở Tiên đã hiểu ý của ông lão, hắn nhìn về phía ông già mỉm cười và gật đầu, sau đó cất bước đi về phía trước.
Đám người nguyên thủy thấy vậy cũng đi theo phía sau hắn, không ai dám mở miệng nói chuyện, ông già dẫn đường phía trước thì tỏ ra hết mực cung kính.
- Nên làm ra vài động tác thể hiện sức mạnh của thần mới được.
Sở Tiên trong lòng hơi động, hắn dùng sóng âm dò xét xung quanh, phát hiện có con gấu đen to lớn cách đó tầm 2km, trên mặt lộ ra nụ cười thần bí, một đạo lực đẩy từ trường lập tức rơi xuống thân con gấu đen này.
Nhưng Sở Tiên thi triển lực đẩy kia mục tiêu là phía sau lưng con gấu, hắn lợi dụng phương pháp để đẩy con gấu hướng về phía hắn chạy đến.
Quả nhiên dưới lực đẩy của từ trường, con gấu đen có chút hoảng sợ hướng về phía bọn hắn chạy tới.
Sở Tiên nhìn nhìn ông già bên cạnh rồi mỉm cười.
- Hú! Năm phút sau, một con gấu đen to lớn đột nhiên từ trong bụi cỏ bên cạnh hiện ra trước mắt của bọn hắn.
Lúc này gấu đen vô cùng nổi giận, cặp mắt nó đỏ như máu, mặt mũi tràn đầy bạo lực nhìn chằm chằm vào đám người trước mặt, lúc vừa nãy, nó bị Sở Tiên dùng lực đẩy tra tấn khiến thiếu chút nữa nó đã phát điên.
Trên mặt ông già kia hiện lên vẻ phẫn nộ nhìn con gấu đen vừa đột nhiên xuất hiện, con gấu này thật đáng chết, nó không biết tự lượng sức mình dám đến trước mặt thần của bọn họ mà khiêu khích.
Lão già hướng về phía sau lưng hô một tiếng, mười thanh niên lập tức chuẩn bị đi xử đẹp con gấu đen kia.
Lúc này, Sở Tiên trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hướng phía lão già áo trắng khoát khoát cánh tay áo, lắc lắc đầu.
Trong lúc tất cả mọi người trong bộ lạc đang ngơ ngác nhìn thần của mình, thân thể Sở Tiên liền chấn động, khí thế cường hãn tản ra, hắn hé nhỏ miệng của mình, một quả cầu nước từ từ xuất hiện trước mặt hắn.
Người nguyên thủy đứng chung quanh cảm nhận được uy lực và khí thế trên người Sở Tiên, họ thấy năng lực cường đại kia liền lập tức quỳ xuống mặt đất, trong miệng không ngừng kêu lên cái gì đó.
- Gấu đen, vất vả cho ngươi rồi
Sở Tiên nhìn thấy tình huống này rất hài lòng, quả điện cầu trong miệng nhanh chóng bay về vị trí con gấu đen.
- Phanh!
Con gấu bị khí thế của Sở Tiên làm khiếp sở, dưới sự phong tỏa của từ trường con gấu không thể động đậy chút nào, mặt mũi tràn đầy sợ hãi nhìn Sở Tiên. - Bụp!
Quả cầu nước bay đến người con gấu mang theo lực công kích cường đại trực tiếp xuyên qua cơ thể của con gấu xấu số.
Sở Tiên hài lòng gật đầu, nhưng trong lòng vẫn có chút tiếc nuối, nếu như mình có được khả năng phun lửa thì có thể dùng quả cầu điện đánh giết rồi dùng thêm quả cầu lửa đốt cháy thi thể con gấu kia, nghĩ đến cũng cảm giác bá đạo rồi.
Trong nháy mắt xung quanh khói mù mịt.
Sở Tiên chỉ xuất thủ một chiêu lập tức khiến đám người bộ lạc nguyên thủy càng thêm cung kính và e ngại.
- Đứng lên đi.
Sở Tiên hướng về bọn hắn giơ tay ra hiệu đứng lên rồi nói.
Đám người nguyên thủy chậm rãi đứng lên, lão già áo trắng lần nữa cúi khom người, đi trước dẫn đường bảo hắn đi vào bên trong, đám người nguyên thủy đứng đằng sau ánh mắt sùng bái nhìn hắn.
Đi vào nơi ở của bộ lạc người nguyên thủy, lão già áo trắng lập tức phân phó hai người đi vào trong phòng đưa một bộ bàn ghế tới, sau đó đem một ít đồ ăn và đá quý để lên trên bàn.
Sau đó lão già áo trắng dẫn theo tất cả người nguyên thủy quỳ trước mặt hắn, giống như đang cử hành nghi thức gì đó.
Sở Tiên cũng không ngăn cản bọn hắn, việc bất đồng ngôn ngữ làm hắn vô cùng nhức đầu, hắn chỉ có thể giả bộ bằng cách mặt mũi tràn đầy uy nghiêm nhìn bọn họ.
Nửa giờ sau đám người kia mới hoàn thành nghi thức, khiến cho Sở Tiên ngồi lâu cũng có chút vô vị.
- Lấy cho ta một bộ quần áo.
Sở Tiên nhìn thấy bọn họ đứng lên, hướng phía lão già áo trắng vẫy vẫy tay, bây giờ hắn đang khỏa thân trước mặt đám người kia nên rất xấu hổ, hắn cũng không thể cứ duy trì điện áp xung quanh người, nhìn thấy chiếc ghế dưới mông mình đang chuyển dần sang màu đen khiến hắn không dám dựa vào ghế nữa.
Lão già áo trắng nhìn nhìn Thần đang nói, mặt mũi tràn đầy mơ màng, một lúc sau lão già áo trắng rốt cuộc cũng hiểu ra ý Sở Tiên. Hắn nhanh chóng gọi mấy người nguyên thủy đi lấy một ít thứ gì đó, sau đó lão già liền dẫn hắn vào trong một căn phòng. Rất nhanh, mấy người con gái trong bộ lạc trên ta mang theo quần áo đi tới, thận trọng đi đến trước người hắn, ra hiệu muốn mặc quần áo cho hắn.
Sở Tiên nhìn những cô gái tuổi con trẻ trước mắt rồi nhìn nhìn thân thể và khuôn mặt của các nàng, khóe miệng không nhịn được nở nụ cười.
Như vậy thì phô trương quá.
Hắn khoát tay áo ra hiệu bọn họ rời đi, Sở Tiên mặc xong quần áo, quần áo làm bằng da thú mặc lên đưa đến cho hắn một cảm giác thoải mái dễ chịu.
Sở Tiên mặc quần áo tử tế liền đi ra ngoài, hướng phía lão già áo trắng vẫy tay.
Lão già áo trắng nãy giờ vẫn đứng chờ sẵn ở cửa phòng, vừa nhìn thấy hắn vẩy tay lão vội nhanh chân chạy tới, cung kính cúi đầu.
Sở Tiên cũng bất lực lắc đầu, đợi ông già ngẩng đầu lên, hắn liền dùng động tác tay trao đổi cùng ông ta.
Về phần giao lưu chuyện gì, tất nhiên là Sở Tiên muốn lão già dạy hắn ngữ ngôn mà bộ lạc đang nói, học được ngôn ngữ này sau này giao lưu sẽ thuận tiện hơn nhiều. Sở Tiên không có ý định dạy bọn họ học tiếng anh hay là tiếng hán, để bọn họ biết nhiều quá, đôi khi cũng có chút bất lợi.
Với IQ hiện tại của hắn học môn ngôn ngữ khác hoàn toàn không có vấn đề gì quá lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.