Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 349: Quần Cư Kinh Khủng Của Cá Lam Từ




Dịch: Kem Dâu.
Biên: Cẩu ca
Nhóm: Cá.
Sở Tiên lại thí nghiệm một hồi năng lực của từ trường, cuối cùng trong lòng cũng có được một cách giải thích cặn kẽ, hiệu quả của từ trường sẽ thay đổi tùy theo khoảng cách, đối với khoảng cách càng gần sinh vật thì phát huy hiệu quả từ trường càng thêm rõ rệt.
Lúc cách bốn, năm mươi cây số, hiệu quả đã bị suy yếu vô cùng nhỏ, hơn nữa năng lực từ trường và sức mạnh bản thân có quan hệ giá trị, đối với những sinh vật sức mạnh cao hiệu quả vô cùng thấp thậm chí không có hiệu quả.
Thu hoạch được tương đối khá, Sở Tiên nhìn xung quanh sau đó đi về phía tế đàn cấm địa cuối cùng của bộ lạc người nguyên thủy.
Tế đàn ở phía bên trái của cá lam từ, Sở Tiên đi xung quanh nhìn thấy một người nguyên thủy đang canh giữ nơi này.
- Đêm hôm khuya khoắt lại không ngủ còn ở đây canh gác.
Sở Tiên nhìn người nguyên thủy ở vị trí tế đàn có chút bất đắc dĩ, lặng lẽ đến phía sau hắn trong tay lóe lên tia sáng màu xanh nhẹ nhàng đặt lên người nguyên thủy.
Điện áp mãnh liệt trong nháy mắt khiến cho người nguyên thủy đau đớn ngã trên mặt đất.
Sở Tiên khẽ cười, ánh mắt nhìn về phía tế đàn thần bí kia.
- Vẽ ngược lại rất giống.
Sở Tiên vẻ mặt mỉm cười nhìn hoa văn của cá lam từ trên tế đàn, nét mặt lộ ra vẻ kinh ngạc, nhưng cá lam từ trên tế đàn lại khoảng chừng cỡ năm, sáu mét, không biết là phóng đại hay là thật sự có cá lam từ to như thế.
- Không phải, nếu thật sự chỉ có tế đàn thì sẽ không cấm bọn họ đi vào.
Sở Tiên nhìn xung quanh, không phát hiện có một chút gì là khác thường, dường như chỉ là một tế đàn vô cùng bình thường.
- Thị giác thượng đế.
Trong lòng Sở Tiên khẽ động, tất cả xung quanh xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
- Quả nhiên, ta đã nói mà, không thể đơn giản như thế được.
Trên mặt Sở Tiên lộ ra vẻ mặt tươi vui, ngồi nhìn bên trong văn hoa của cá lam từ ở tế đàn.
Hắn phát hiện, dưới từng lớp hoa văn kỳ thực là trống rỗng, hắn từ từ lần lượt xem hoa văn của cá lam từ, cuối cùng dừng ở vị trí con mắt của cá lam từ.
- Ở đây.
Trên mặt Sở Tiên lộ ra vẻ tươi cười, dùng tay ấn vào mắt cá lam từ.
- Rầm rầm rầm.
Lúc hắn ấn vào mắt cá lam từ thì truyền tới một âm thanh ầm ầm, tiếp theo hắn phát hiện ở vị trí đuôi cá lam từ dần dần lồi ra.
- Ồ, có lẽ là các bộ phận then chốt trong cơ quan, xem ra bộ lạc người nguyên thủy này có lịch sử và văn minh từ rất lâu rồi.
Sở Tiên hơi kinh ngạc, đi tới chỗ lồi ra ở đuôi của cá lam từ.
- Còn có một cái thang đá.
Sở Tiên nhìn xuống phía dưới, làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc chính là phía dưới có một cái thang đá, thang đá trực tiếp thông xuống dưới đáy biển.
Giữa đáy biển có một cái sân, Sở Tiên phát hiện trên bề mặt có một cái tâm hạch ở giữa, hơn nữa xung quanh tâm hạch còn có một đám cá lam từ dầy đặc.
- Chậc chậc, thật đúng là thần kỳ, không biết trước kia đã xảy ra chuyện gì lại làm cho người của bộ lạc nguyên thủy này và đàn cá lam từ kia sinh sống cùng nhau.
Sở Tiên lấy làm kì lạ trực tiếp đi xuống dưới đáy.
Từ vị trí tế đàn đến đáy cũng không xa, chỉ mười mấy mét, hai ba bước nhảy là đến được tận cùng dưới đáy.
- Chít chít.
Đột nhiên một con cá lam từ tương đối lớn nhảy ra khỏi mặt nước kêu lên một tiếng.
Nhưng mà làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc là hắn dường như có thể nghe hiểu ý nghĩa của cá lam từ phát ra là nó đang đói.
- Cái này? nguyên nhân gì, chẳng lẽ là tâm hạch?
Nét mặt Sở Tiên lộ ra thần sắc kinh ngạc.
- Người của đoàn hải tặc Đầu Lâu Trắng nghe không hiểu tiếng của cá lam từ, mà người của bộ lạc nguyên thủy và ta lại có thể nghe hiểu, chắc là bọn người nguyên thủy này nuốt chửng cả viên tâm hạch mà người của đoàn hải tặc chỉ uống được một chút canh.
Đó cũng là bởi vì loại câu thông đặc thù của tâm hạch, khiến cho người của bộ lạc nguyên thủy và cá lam từ này cùng sinh tồn với nhau.
Sở Tiên nghĩ tới vừa rồi thi triển từ trường cảm thụ được những điểm sáng màu xanh với độ sáng khác nhau, nét mặt lộ ra vẻ trầm tư.
Hắn không biết làm sao lại có thể giao tiếp được với cá lam từ này, nhưng hắn cũng không để ý tới quá nhiều, đến vị trí trung tâm để lấy tâm hạch.
- Binh.
Đột nhiên một con cá lam từ từ trong nước nhảy ra, há mồm cắn vào tay hắn.
Sở Tiên sững sờ rụt tay lại, lúc đó con cá lam từ lại một lần nữa kêu lên, vẫn là ý nó đói rồi.
- Xem ra cần phải dùng cá để làm vật đổi chác với những con cá làm từ này.
Sở Tiên nhìn xung quang cá lam từ trong lòng nghĩ.
Ánh mắt nhìn về phía không xa, Sở Tiên thi triển sóng âm điều tra, nhìn đám cá lam từ này do dự một chút, lực khống chế trong nháy mắt thi triển.
- Rầm rầm!
Vậy mà điều khiến cho Sở Tiên không ngờ tới là lúc hắn vừa mới bắt đầu khống chế thì số cá lam từ cách đó không xa đã điên cuồng tập trung lại.
Sở Tiên đột nhiên phát hiện, một luồng từ trường đặc thù từ trong cơ thể bọn chúng phát ra, loại từ trường này hình như có thể bóp méo không gian, làm cho toàn bộ không gian ảo mộng hơn, hơn nữa hắn phát hiện lực khống chế của bản thân bị ngăn chặn lại hoàn toàn.
Sau đó Sở Tiên cảm nhận được một khối từ trường hoàn toàn bao quanh hắn, khối từ trường này hàm chứa sự công kích, loại bỏ và mê huyễn...vvv… Đủ các loại hiệu ứng.
Cả người Sở Tiên lờ mờ, bên mình truyền đến các loại hiệu ứng tiêu cực, hơn nữa hắn đột nhiên phát hiện trước mắt hắn một khoảng không tối tăm mờ mịt, không nhìn thấy cái gì cả.
- Đây?
Sắc mặt Sở Tiên biến đổi lớn, dần dần biến đổi trở nên méo mó.
- Từ trường, bài xích.
Sở Tiên vội vàng mở ra từ trường, giữ khoảng cách chặt chẽ xung quanh mình, bài xích tất cả.
- Vù vù.
Lúc từ trường bao quanh mình, Sở Tiên cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cái cảm giác đó thật là vô cùng khó chịu, cảm giác thống khổ biến mất, hình ảnh trước mắt được khôi phục lại.
- Thật là kinh khủng.
Sở Tiên nhìn xung quanh những con cá lam từ dày đặc, lau mồ hôi trên đầu. Nếu không có từ trường thiên phú thì có lẽ đã bị lật thuyền trong mương rồi.
Nếu cho dù như vậy, hắn vẫn còn có thể cảm nhận được đám cá lam từ này loại trừ mình.
Vội vàng thu lại năng lực khống chế của bản thân, Sở Tiên cảm thấy cá lam từ dừng công kích thì thở phào nhẹ nhõm.
- Khái niệm đoàn của đám cá lam từ này khá mạnh, lúc có kẻ địch thì sẽ cùng lúc công kích, nếu như là người bình thường nhất định có thể trực tiếp bị từ trường nghiền nát.
Sở Tiên đầy khiếp sợ nhìn đám cá lam từ kia.
- Xem ra ý tưởng muốn khống chế đã bị thất bại.
Nét mặt Sở Tiên lộ ra vẻ thất vọng.
- Nếu như có thể khống chế đám cá lam từ kia thì có thể lợi dụng bọn chúng làm rất nhiều việc, nhưng mà không sao, bây giờ đã có gen của cá lam từ rồi thì bản thân mình có thể tự bồi dưỡng.
Sở Tiên có một cách, nếu như bản thân có mười mấy vạn con có lam từ, hắn hoàn toàn có thể chế tạo hàng trăm bức màn từ trường hoàn toàn tự nhiên, như thế thì thật quá khủng khiếp rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.