Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 307: Săn Giết




Dịch: Kandy.
Biên: Cẩu ca.
Nhóm: Cá.
Nguồn:
Sở Tiên nhìn thuộc tính của mình, trong lòng có chút phấn khích, hơn 5000 lực công kích tuyệt đối không kém, huống chi trước mắt hắn có 5, 6 loại thiên phú, lực công kích của hắn nếu như tính ra tối thiểu còn phải tăng thêm một cấp.
Sở Tiên vừa xuống hồ, con đỉa không lổ liền cảm ứng được sự tồn tại của hắn, 2 con ngươi trắng bạch lạnh lùng nhìn hắn chằm chằm, lộ ra hàm răng đầy sắc bén.
Trong ánh mắt nhìn chằm chằm của con đỉa, Sở tiên cảm giác da đầu tê dại, nhìn con quái vậy hơn 10 mét này, cắn răng, mở to miệng, một quả thủy cầu xuất hiện trong miệng.
Sở Tiên lạnh run, một quả thủy cầu xanh nhanh chóng tấn công nó.
Con đỉa nhìn thấy tên tiểu tử trước mặt lại dám tấn công nó, nổi giận, vừa rồi vô duyên vô cớ toàn thân đau đớn, bây lại lại còn có một tên dám trêu chọc mình, tồn tại vị trí đứng đầu kim tự tháp, nó chưa bao giờ bị khiêu khích như vậy.
" Vèo vèo". Cơ thể to lớn của con đỉa căn bản không tránh khỏi công kích của thủy cầu, nhưng nó cũng không tránh né, từng quả thủy cầu nó đều không quan tâm, trực tiếp tiến lên nghênh đón.
- Khá lắm, thật đúng là hung mãnh, nhưng thủy cầu của ta không phải đơn giản như bề ngoài đâu. Sở Tiên nhìn nó tiến lên đón nhận, lộ ra ánh mắt lạnh lùng, lắc lư cái đuôi như cái quạt sắt xông thẳng tới.
"Đùng"
" Két két"
Khiến con đỉa không ngờ đến là, thủy cầu rơi trên người nó giống như lửa vậy, loại cảm giác này giống với cảm giác đau đớn nó vừa phải chịu, khiến thân thể màu vàng trong nháy mắt biến thành màu đen.
" Vèo vèo". con đỉa đau đớn lay động cơ thể, nổi giận quất đuôi về phía Sở Tiên.
- Vậy xem cơ thể ai cứng rắn hơn. Sở Tiên nhìn đuôi của mình vẫy vẫy, sau đó quất đuôi nghênh tiếp.
Bàn về cường độ thân thể, Sở Tiên dám nói bản thân tuyệt đối không kém hơn con đỉa khổng lồ này, xương cốt, đuôi kim loại, nếu thân thể con đỉa mà dài 20 mét, thì hắn không dám lấy trứng chọi với đá, nhưng nhìn cơ thể có chút mềm mại này của nó, hắn một không hề sợ chút nào.
- Đùng. Một nửa cơ thể con đỉa va chạm với cái đuôi của Sở Tiên.
- Ta đi.
Va chạm trong nháy mắt, sắc mặt Sở Tiên biến đổi lớn, lực lượng khổng lồ từ con đỉa truyền đến khiến cơ thể hắn lui về sau 5, 6 mét.
"Vèo vèo"
Nhưng khi Sở Tiên nhìn thấy cơ thể của nó liền mỉm cười.
So với hắn lùi về sau 4, 5 mét, con đỉa vẫn không nhúc nhích, nhưng trên cơ thể nó lại loang lổ vết máu, nhất là ở phần giữa, một lượng máu chảy ra.
Lực lượng con đỉa tuy lớn, nhưng độ cứng rắn của thân thể thì kém xa, dù sao mình có thiên phú cơ thể sắt thép của cá Dunkleosteus.
Sở Tiên vui mừng, điên cuồng xông tới.
Con đỉa đau đớn giãy dụa, nhưng khiến nó đau đớn không phải vết thương bên ngoài, mà là thương tích bên trong, vừa rồi va chạm, nó cảm thấy trong cơ thể như muốn tan ra.
Tuy nhiên khi nhìn thấy tên thủ phạm này lại tấn công nó lần nữa, thì con đỉa liền hung ác há miệng chống trả.
Sở Tiên nhìn phía đối diện, con đỉa há to miệng khiến hắn hoảng sợ, nhìn cái miệng há ra tầm 3 4 mét, da đầu đột nhiên ngứa ran.
Cơ thể mềm dẻo của nó bỗng nhiên há miệng to đến cực độ, hoàn toàn có thể nuốt chửng hắn, thêm tốc độ của nó, quả thực đầy sát khí.
Sở Tiên phát hiện mình đã đánh giá thấp năng lực con quái vật này, nhất là tốc độ của hắn, cũng chỉ kém hắn một chút mà thôi.
- Nhưng nếu há miệng to như vậy thì ăn một cái thủy cầu của ta trước đi! Sở Tiên lập tức tấn công, nhanh chóng phun ra một thủy cầu.
Ăn một lần lập tức ngậm miệng, thủy cầu rơi vào hàm răng to lớn của con đỉa khiến nó bị đau đớn vô cùng.
"Vèo vèo". Đau đớn trong miệng không thể ngăn cản nó hành động, cái miệng to lớn bao trùm cả cơ thể Sở Tiên.
May mà tốc độ hiện tại so với vừa rồi ngay cả một nửa cũng không bằng, nếu như đây là thời kỳ đỉnh phong của con đỉa thì ngay cả năng lực phản kháng hắn cũng không có.
Sở Tiên nhìn con đỉa tấn công mình thì không hề hoảng hốt, khẽ lay động đuôi của mình, khi nó tới gần thì nhanh chóng quấn quanh cơ thể nó.
Hình thể con đỉa rất lớn, nhưng thân hình Sở Tiên cũng không ngắn, dài hơn 3 mét vừa đủ quấn quanh nó một vòng.
"Vèo vèo"
Con đỉa há miệng táp tới đầu hắn.
Nhìn cái miệng lớn đầy máu chỉ cách mình nửa mét, nếu như bị cắn trúng thì đầu Sở Tiên có thể nói lời vĩnh biệt với cơ thể rồi.
Nhưng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, Sở Tiên dùng toàn lực quấn quanh cơ thể nó.
Sở Tiên cười, quấn quanh cơ thể nó hoàn toàn có thể làm mưa làm gió.
- Đi chết đi. Sở Tiên hưng phấn há miệng ra, cắn lên lưng nó, lực lượng cường đại xé rách mấy chục cân thịt.
- Ha ha, lấy được gen rồi. Sở Tiên kích động, nuốt chửng một miếng thịt con đỉa, lập tức lấy được gen của nó.
"Vèo vèo". Con đỉa đau đớn hét lớn một tiếng, cảm thấy toàn thân đau nhức.
- Cũng không mạnh như trong tưởng tượng. Sở Tiên mừng rỡ, lại há miệng to cắn con đỉa.
Đột nhiên, Sở Tiên cảm thấy con đỉa bỗng nhiên biến nhỏ.
Hắn ngạc nhiên, nhanh chóng dùng góc nhìn thị giác thượng đế, khi hắn còn đang ngẩn người, đột nhiên nhìn thấy cả người con con đỉa đang biến nhỏ lại và dài ra.
- Hỏng rồi, quên mất thiên phú của nó. Quan niệm ban đầu khiến Sở Tiên nghĩ cơ thể của nó lớn nhất chỉ có 8, 9 mét, bỏ quên thiên phú co rút tế bào cơ thể nó.
Tế bào cơ thể co lại, có thể khiến cơ thể biến to thu nhỏ, đồng thời tình trạng 8, 9 mét cũng không phải cao nhất.
Bây giờ con đỉa ít nhất là 12, 13 mét, Sở Tiên ban đầu quấn quanh đầu nó, lúc này cách đầu nó còn 2 3 mét nữa.
- Không được rồi!
Trong nháy mắt biến thành dài, nó lập tức xoay đầu rồi trực tiếp cắn vô đầu Sở Tiên.
Sở Tiên kinh ngạc, trong nháy mắt há miệng, một cái thủy cầu tấn công con đỉa, đồng thời dùng lực mạnh hơn quấn quanh khóa chặt cơ thể nó.
"Vèo vèo". Con đỉa nhìn có vẻ điên cuồng, không quan tâm thủy cầu tấn công, há to miệng cắn đầu hắn, muốn nuốt chửng hắn.
Sắc mặt Sở Tiên thay đổi, nhanh chóng buông đuôi đang quấn quanh nó ra, tiến thẳng tới đầu nó.
"Đùng"
Đuôi Sở Tiên đón lấy cái miệng khổng lồ của con đỉa.
"Két két". Đột nhiên Sở Tiên cảm thấy đau kịch liệt, trong chốc lát hiện lên vẻ mặt hoảng sợ.
"A" Sở Tiên kêu thảm thiết, phát hiện đuôi của mình bị cắn, đồng thời bị con đỉa nuốt vào trong bụng.
Sở Tiên run lên, không tiếc tiêu hao năng lượng to lớn cải tạo ra một cái đuôi, nhưng trong nháy mắt năng lượng của hắn giảm xuống 1000, lực công kích giảm 2000.
- Không xong rồi! Sở Tiên hoảng sợ, hắn không ngờ trong thời gian đấu tranh ngắn ngủi đã đảo ngược lớn như vậy, thiếu chút nữa đánh mất tính mạng.
Ngay cả như vậy, tình huống trước mắt cũng nguy hiểm.
"Ào" Đuôi bị nuốt chửng, lực công kích của Sở Tiên giảm xuống, không do dự chút nào, hắn bơi bạt mạng lên trên mặt nước.
" Vèo vèo". Thấy Sở Tiên muốn chạy, con đỉa sao có thể tha cho được, vẫy đuôi tấn công.
Con đỉa lúc này mười mấy mét, Sở Tiên bơi với tốc độ rất nhanh, nhưng vẫn không nhanh bằng đuôi của nó.
"Bính!". Năng lượng khổng lồ hất Sở Tiên ra xa mười mấy mét.
- Tiêu rồi. Sở Tiên phun ra một ngụm to máu tươi, trong lòng tuyệt vọng.
- Không được, không thể chết ở đây. Sở Tiên không cam lòng, cố nén đau đớn trên cơ thể chạy tới phía cửa động.
"Bính". Vừa thoát ra khỏi lỗ hổng, Sở Tiên nhanh chóng biến thành hình người, vẻ mặt thảm hại nằm trên tảng băng.
Đã chạy được, Sở Tiên bỗng cảm thấy may mắn, vốn tưởng rằng theo tốc độ của con đỉa thì mình sẽ bị nó giết chết, nhưng không ngờ đột nhiên chạy được ra ngoài.
"Vù!" Sở Tiên đứng dậy lau máu trên miệng, cảm thấy toàn thân đau nhức.
Cái giá này quá lớn rồi. Mười mấy giây sau, Sở Tiên cảm thấy thoải mái hơn một chút, thở dài một hơi.
- Đúng rồi, con đỉa tại sao không đuổi theo? Sở Tiên nghi ngờ, theo lý mà nói với tốc độ của con đỉa hoàn toàn có thể ngăn cản hắn chạy thoát, nhưng lại không đuổi theo.
Do dự một lúc Sở Tiên cẩn thận đi về phía cửa động, sau đó dùng góc nhìn toàn năng nhìn xuống dưới.
- Ủa? Chuyện gì vậy? Sở Tiên nhìn cảnh tượng phía dưới bỗng nhiên giật mình.
Lúc này, cơ thể con đỉa dưới hồ lại hồi phục lại trạng thái 8, 9 mét, giãy dụa, nhìn giống như sắp chết, sức sống đang dần biến mất.
- Chuyện gì xảy ra vậy? Sở Tiên hoảng hốt nhìn con đỉa hình như muốn chết đi.
5 phút sau, trong ánh mắt kinh ngạc của Sở Tiên, con đỉa ngừng giãy dụa, lẳng lặng nằm dưới đáy hồ, đã thực sự bỏ mạng.
- Đây...lẽ nào là sóng âm khiến nó bị thương nặng sau đó đánh một phen với mình, vết thương bùng phát chết rồi? Sở Tiên nghĩ thầm.
- Mẹ nó, nếu đã chết rồi, bây giờ ta sẽ ăn ngươi. Sở Tiên nảy sinh sự ác độc, lại biến thành hình cá bơi xuống.
Thân hình Sở Tiên lúc này chỉ có hơn 3 mét, cuộc chiến lần này có thể nói là khiến hắn tổn thất nặng nề.
Bơi đến bên cạnh thi thể con đỉa, Sở Tiên há miệng nuốt chửng.
- Ồ? Ta hiểu rồi, hóa ra là do thiên phú độc tố thân thể.
Lúc cắn nuốt nó, Sở Tiên đột nhiên phát hiện trong cơ thể nó tích chứa độc tố quen thuộc, thầm nghĩ trong lòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.