Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 252: Thịnh Yến




Lời nói của nhân viên lại khiến cho người xung quanh kinh ngạc. Cổ tổng? Họ Cổ? Đây không phải là tên trong tập đoàn Cổ thị sao?
Mẹ nó, một cái tiệc chúc mừng nho nhỏ vậy mà có bao nhiêu nhân vật lớn, hơn nữa còn là bạn bè của người thanh niên kia, quá là khủng bố rồi.
- Cái tên người Mỹ kia chắc hẳn cũng có địa vị không nhỏ! Mọi người thấy mấy người bọn họ, trong lòng nghĩ thầm.
Rất nhanh mười bảo an từ bên ngoài chạy vào, không nói hai lời lập tức lôi Phong Bắc Xuyên cùng mấy người bên cạnh ra ngoài.
Cho tới khi ra đến cửa, mặt Phong Hỏa vẫn tràn ngập sự kinh ngạc không thể tin nhìn bọn họ, ánh mắt ngơ ngác, nhìn như một tên thiểu năng trí tuệ.
- Tốt rồi, mọi chuyện đã được giải quyết, tiếp tục đi! Sở tiên vỗ vỗ vai Đoàn Khoa cười cười.
- Haha, haha, tôi biết ngay Sở tiên huynh đệ không tầm thường mà, không nghĩ tới cậu lại có thể giải quyết một cách thoải mái như vậy. Đoàn Khoa hưng phấn nói ra.
Đoàn Khoa cười tươi vô cùng, lúc ấy hắn để ý Sở Tiên từ lúc dám đánh giáp lá cà với cá mập hung ác, sau đó tìm đến để thảo luận chuyện phim điện ảnh cũng có thể nhìn ra Sở tiên là người tương đối hào sảng, không có quá nhiều tâm cơ. Nhìn thấy chuyện vừa rồi phát sinh, hắn kích động vô cùng, có người bạn như thế này đúng là đáng kiêu ngạo.
Sở Tiên cười cười không nói gì.
Tiệc rượu tiếp tục tiến hành, thỉnh thoảng có người đến cạnh Sở Tiên chào hỏi, muốn nhân cơ hội làm quen với vị quý tộc người anh kia.
Nhưng bọn họ cũng chỉ có thể ở đó đứng ngây ngốc một lúc rồi đi ra, thân phận bọn họ chênh lệch quá lớn, Grace chỉ gật đầu với bọn họ, không có ý định nói chuyện.
Sở Tiên, Cổ Lực, Davida và Grace ngôi cùng một chỗ trò chuyện với nhau, Tiểu Dĩnh ở bên cạnh cười tủm tỉm nhìn bọn họ.
- David, các cậu định ở lại Trung Quốc bao lâu? Sở Tiên tò mò.
- Ở lại chơi mấy ngày, chủ yếu là Grace muốn đến cảm ơn cậu, mấy ngày này chúng tôi bàn bạc tốt chuyện công ty xuất nhập khẩu xong, tháng một sang năm sẽ chính thức đưa vào vào hoạt động.
- Được, Grace, David, đợi lát nữa cùng đi thành phố Hải Thanh với tôi, tôi chuẩn bị chút đồ ngon chiêu đãi hai cậu. Sở Tiên vừa cười vừa nói.
- Vậy thì tốt quá, Sở Tiên huynh đệ, lần trước cá khô cậu đưa cho tôi đã bán hết rồi, bây giờ cậu cũng phải chuẩn bị thêm cho tôi một chút đi, cậu không biết cá khô của cậu ở chỗ tôi được hoan nghênh đến mức nào đâu, tôi còn dự tính mở một cửa hàng cá khô nữa đó.
- Thật vậy sao? Sở Tiên huynh đệ còn biết làm cá khô à? Vậy thì nhất định phải nếm thử rồi. Grace cười cười.
- Không có vấn đề gì, đến chỗ của tôi tuyệt đối các cậu sẽ ăn mỹ thực đến no bụng, lưu luyến không nỡ về.
Sau khi tiệc rượu kết thúc, Sở tiên tạm biệt mấy người Đoàn khoa, đưa David và Grace lên máy bay về thành phố Hải Thanh, Cổ Lực nhìn hắn cười cười, cũng đi theo.
Sở tiên biết hắn muốn kết bạn với Grace, nhưng cũng không để ý, dù sao quan hệ giữa hắn và Cổ Lực cũng không tệ.
Chuyện liên quan đến điện ảnh đã không còn bất kì trở ngại nào, sau khi phát sinh chuyện hôm nay, không nói đến kết cục của Phong Bắc Xuyên, mà bốn ông chủ rạp chiếu phim hôm nay cũng biết nên lựa chọn như thế nào. Phong Bắc Xuyên có hứa hẹn cho bọn hắn chỗ tốt thì cũng đều đã đổ xuống sông xuống biển, như vậy bọn họ không có lý do gì lại gây khó dễ cho một bộ phim điện ảnh hot như thế.
Nói cách khác, trong một tháng bộ phim sẽ được công chiếu, bởi vì sức hút của nó vô cùng mạnh nên giờ chiếu cũng sẽ rất nhiều.
Ba giờ chiều, mấy người đi đến thành phố Hải Thanh, lão Tầm mang theo Kiếm Nhị, Kiếm Tam cung mười mấy người cá khác ở sân bay đứng đợi.
Vừa nhìn thấy mấy người thân thể cường tráng đứng xếp hàng ai cũng biết bọn họ không dễ chọc vào.
- Ông chủ! Nhìn thấy mấy người Sở tiên đi ra, Lão Tầm lập tức đi qua, bây giờ lão Tầm giống như quản gia, quản lý tất cả mọi chuyện.
- Mọi người lên xe đi! Sở tiên cười cười, ba chiếc Mercedes, hắn đang suy nghĩ xem có nên mua thêm một chiếc xe dài hơn nhiều chỗ hơn không, về sau sẽ chuyên dùng để tiếp đãi khách khứa cho thuận tiện.
Xe vừa đến biệt thự, Sở Tiên dẫn bọn họ đi vào.
- Nào, đến đây, David, cậu còn nhớ lần trước tôi ra biển bắt được bào ngư không? Sở Tiên cười nhìn hắn.
- Cậu nói là bào ngư hai đầu sao? Sở Tiên huynh đệ lại tìm được bào ngư hai đầu à? David kinh ngạc nhìn hắn.
- Haha, xem chút là biết ngay, buổi tối hôm nay tôi nói rồi tôi sẽ chiêu đãi các cậu thật tốt mà! Sở Tiên cười nói, dắt bọn họ đi vào một căn phòng bên trong biệt thự.
Căn phòng này chuyên dùng để cất giữ bào ngư, mười bảy con bào ngư hai đầu, một con một đầu.
- Nhiều bào ngư như vậy, lại có một con một đầu, Sở Tiên huynh đệ, cậu từ đâu tìm ra nhiều bào ngư cực phẩm như vậy?
Cửa phòng vừa mở ra, mấy người không tin được nhìn bào ngư bên trong.
Bào ngư hai đầu mười bảy con, lại có một con bào ngư một đầu, đây chính là bào ngư trị giá bốn năm trăm vạn một con nha.
Grace hơi kinh ngạc nhìn bào ngư bên trong, loại bào ngư một đầu hắn chỉ mới ăn hai lần, hơn nữa cũng là do đi cùng cha hắn.
Thứ này không phải cứ có tiền thì có thể ăn được.
Sở Tiên ở đảo Nam Kỷ bắt được mười tám con bào ngư hai đầu, hắn cùng Tiểu Dĩnh ăn một con nên bây giờ còn có mười bảy con.
- Haha, vận khí tốt mà thôi, có hứng thú ăn con bào ngư một đầu này hay không?
Sở Tiên cười ha hả cầm con bào ngư một đầu trong tay.
- Người anh em, có phải hơi quý giá một chút hay không? David nhìn con bào ngư trên tay hắn, trong mắt lóe ra tia sáng.
- Haha, bắt được mấy thứ này tôi cũng không dám ăn, mà vật hiếm như vậy thì lại không nỡ bán, hôm nay vừa vặn dùng chiêu đãi hai cậu nha!
Hiện giờ Sở Tiên không phải nghèo rớt mùng tơi như hồi xưa nữa, một con bào ngư bốn năm trăm vạn hắn cũng dám bỏ tiền ra ăn.
- Vậy thì tốt, cậu đã nói thế tôi cũng không khách khí nữa. David liếm liếm đầu lưỡi, hưng phấn nói ra.
- Không cần khách khí, chờ một chút, trong ngư trường của tôi còn có đồ tốt, tôi để cho người vớt lên đã. Sở Tiên cười cười.
- Còn có đồ tốt nữa sao? Sở Tiên huynh đệ, chúng tôi cũng muốn đi xem ngư trường của cậu một chút.
David nghe xong, lập tức nói ra, Grace và Cổ Lực bên cạnh cũng hiếu kì muốn qua xem.
Sở tiên cười gật gật đàu, cùng bọn họ đi về phía ngư trường.
- Ở ngay phía trước rồi! Đi vào khu vực Phong Đài hồ, Sở tiên chỉ tay về phía trước.
- Ngư trường thật lớn, Tiểu Tiên cậu ở đây nuôi loài cá gì? Cổ Lực giật mình nhìn Phong Đài hô.
- Không nuôi nhiều lắm! Bây giờ trong Phong Đài hồ chỉ nuôi chút ít cá biển, bây giờ Sở tiên cũng lười đi vào biển thống trị cá để mang về ngư trường, cho nên cá trong ngư trường này cũng không phải nhiều lắm.
Cá lớn cũng không có nhiều, chỉ có khoảng hai trăm con.
- Tôi nuôi một ít cá có giá trị thôi, nào lên thuyền đi, tôi mang các cậu đi xem cá tôi nuôi một chút.
Sở Tiên dẫn bọn họ lên thuyền nhỏ, cho thuyền chạy về phía trung tâm ngư trường.
Sau đó hắn dùng năng lực khống chế mấy con cá dạ đỏ bơi lên, Sở Tiên lập tức quăng lưới bắt mấy con cá dạ đỏ nặng hai cân vớt lên.
- Ồ, cá dạ đỏ, một con cá dạ đỏ nặng hai cân này cũng khoảng năm sáu ngàn đó, vô cùng hiếm thấy nha! Cổ Lực giật mình nhìn con cá dạ đỏ này.
Gia tộc của hắn có một nhà hàng kinh doanh ăn uống, đối với một chút nguyên liệu nấu ăn cao cấp hắn cũng vẫn nắm rõ giá cả, cũng có thể phân biệt một chút giữa các nguyên liệu này, con cá dạ đỏ này cùng với cá dạ đỏ đánh bắt tự nhiên hoàn toàn giống nhau.
- Không sai, cam đoan con cá này cùng cá tự nhiên không có bất cứ điều gì khác nhau, chờ một chút, tôi lại vớt thêm một con Bahaba.
- Cá Bahaba giá cũng khoảng bảy tám trăm một cân, với lại người bán sẽ lấy bong bóng của nó ra bán riêng, cũng có thể chế biến thành đồ ăn ngon.
Cổ Lực nhìn thấy hắn vớt một con Bahaba lên, giật mình nói ra.
- Tôi tạo hoàn cảnh giống môi trường biển để nuôi dưỡng cá, nếu như thành công thì thu nhập cũng không tệ. Được rồi, đi thôi! Sở Tiên cười nói.
- Sở Tiên huynh đệ thật sự quá nghĩa khí, có một con bào ngư, sau đó thêm một con cá đỏ dạ, chậc chậc, đủ lòng thành nha! David cười cười.
Một con bào ngư, một con cá đỏ dạ, một con Bahaba, mấy loại này xem như hải sản cấp cao, một bữa ăn này thực sự là xa hoa.
- Tôi đi tìm người tới làm. Sở Tiên ngẫn nghĩ, lập tức gọi điện thoại cho Kim Hoa, Kim Hoa có một khách sạn năm sao ở thành phố Hải Thanh, thuận tiện bảo hắn đưa cho đầu bếp chế biến luôn. Sở Tiên không dám bảo lão Tầm vào nấu ăn, quá lãng phí nguyên liệu đẳng cấp như thế này.
- Kim đại ca, hôm nay tôi muối mở tiệc chiêu đãi khách, tôi sẽ mang một chút nguyên liệu tươi sống qua đó, Kim đại ca có thể giúp tôi tìm một đầu bếp cao cấp nấu hộ được không? Kim Hoa vừa nhận điện thoại, Sở Tiên trực tiếp nói.
- Đương nhiên không có vấn đề gì, tối nay tôi cũng đang rảnh rỗi, cậu cứ trực tiếp qua là được.
- Ồ, đúng rồi, nếu như Kim đại ca không có việc gì cũng đến đó đi, tôi sẽ mời thêm Hồng đại ca. Sở Tiên nói thẳng, dù sao năm người ăn cơm cũng dư dả, không sợ thiếu thốn nguyên liệu.
- Hả? Được rổi, tối nay tôi sẽ đến! Kim Hoa lập tức gật đầu.
Hiện giờ Sở Tiên quan hệ với Hồng Thành Hải vô cùng tốt, bây giờ nghe nói Hồng Thành Hải chuẩn bị thăng quan tiến chức, thậm chí có khả năng được điều đến thành phố lớn, có cơ hội này cùng nhau ăn cơm, hắn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
- Được, chuyện ăn uống coi như giải quyết xong, lát nữa có lẽ sẽ có thêm 2 người bạn tới. Sở Tiên nói với mấy người bọn họ.
- Không sao, thêm người thêm náo nhiệt! Grace cười cười.
Sở Tiên gọi điện thoại cho Hồng Thành Hải, sau đó dẫn bọn họ đi đến nhà hàng của Kim Hoa.
Xe đứng ở cửa nhà hàng, bọn họ vừa đi vào Kim Hoa đã nhiệt tình chào đón.
- Tiểu Tiên, đến đây, phòng của cậu tôi đã chuẩn bị tốt rồi, vào trong nói chuyện! Kim Hoa nhiệt tình chiêu đãi.
Sở tiên gật đầu:
- Kim đại ca, đây là nguyên liệu chúng tôi mang đến nấu ăn, làm phiền anh bảo đầu bếp tốt nhất nấu một chút.
- Được, không vấn đề! Kim Hoa nhận cái túi Sở Tiên đưa, mở ra nhìn bên trong, kinh ngạc hỏi:
- Đây là bào ngư một đầu, cá dạ đỏ lớn cùng với cá Bahasa sao?
Sở Tiên cười gật đầu:
- Vâng, may mắn lấy được một con bào ngư một đầu.
- Tiểu Tiên cậu mời khách đúng là đủ xa xỉ! Kim Hoa chấn kinh nhìn hắn.
- Mấy người bạn của tôi lặn lội từ Châu Âu tới đây, đương nhiên phải chiêu đãi của ngon vật lạ rồi.
Vào trong phòng, Sở Tiên trò chuyện cùng bọn họ, không lâu sau, Hồng Thành Hải cũng tới nơi.
- Tiểu Tiên! Hồng Thành Hải nhiệt tình đi tới, hiện giờ đối với quan hệ giữa hai người, hay là đối với bối cảnh của Sở tiên đều đáng giá để hắn nhiệt tình đối đãi. Dù chính mình không lâu nữa cũng sẽ xưng bá một phương nhưng không thể khinh thường người thiếu niên này. Huống chi lần thăng quan tiến chức này cũng là có quan hệ với Sở tiên, hai người bọn họ vốn đã không phải là bạn bè xã giao bình thường nữa rồi.
- Haha, Hồng đại ca đến rồi, tôi giới thiệu cho mọi người một chút, ba người này là bạn tôi, David, Grace, Cổ Lực. Sở tiên giới thiệu bọn họ với nhau.
Sau đó mọi người giao lưu hỏi han một chút, hai bên đều có vẻ biết đến đối phương, điều này khiến Kim Hoa và Cổ Lực cảm thấy kinh ngạc vô cùng.
Kim Hoa kinh ngạc về thực lực của mấy người bọn họ, ở đây hắn liền trở thành người có thân phận thấp nhất, mà Cổ Lực lại có chút kinh ngạc đối với thân phận của Hồng Thành Hải.
Sau khi đồ ăn được bưng lên, Kim Hoa cùng Hồng Thành Hải lại tặc lưỡi một trận, đây chính là bữa ăn giá trị bốn năm trăm vạn nha.
Một bữa cơm tốn hết bốn năm trăm vạn, không phải người nào cũng có gan tiêu phí.
Từ đầu đến cuối Tiểu Dĩnh đều im lặng ngồi cạnh Sở Tiên nhìn mọi chuyện, trong lòng tràn đầy tự hào. Đánh giá qua mấy người kia gồm có một ông chủ lớn tài sản mấy tỷ, có quan chức cấp cao quyền lợi ngập trời, có quý tộc Anh Quốc… Mỗi một người ở đây đều là ngưỡng vọng của người bình thường, ai cũng muốn đặt một chút quan hệ với bọn họ. Mà bây giờ trên bàn ăn này mấy người bọn họ lại dùng thái độ hòa nhã kính nể nói chuyện với bạn trai mình, cái này thật sự không muốn tự hào cũng không được nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.