Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 249: Hai Vị Khách




Mấy người Đoàn Khoa vẫn còn chưa đến nên Sở Tiên và Tiểu Dĩnh ngôi đợi trong đại sảnh.
Lúc này, Sở Tiên nhận được một cuộc điện thoại của David.
- Các cậu đã đến thành phố Kinh Hải rồi sao? Nhanh thật! Vậy các cậu tới luôn nhà hàng Lôi Trạch tổ chức sự kiện quốc tế đi, đúng, tham gia một cuộc họp báo, các cậu tới đây luôn đi. Sở Tiên nói với David.
- Ai vậy anh? Sau khi Sở Tiên cúp điện thoại, Tiểu Dĩnh hiếu kì hỏi.
- David cùng một tên quý tộc nước Anh. Sở Tiên vừa cười vừa nói.
- Quý tộc nước Anh sao? Anh quen một quý tộc nước Anh từ khi nào? Tiểu dĩnh giật mình nhìn hắn.
- Ở Thái Lan, nhắc đến mới nhớ bọn họ còn thiếu anh một cái nhân tình lớn, lần này đến đây có lẽ cũng là để trả nợ lại khoản ân tình này mà thôi.
Sở tiên cười nói, mấy ngày trước hắn cùng David nói chuyện đã biết được thân thể của cha Grace Cornwall đã dần dần hồi phục.
Hắn cũng có thể được coi như ân nhân của gia tộc Grace Cornwall, lần này đến có lẽ là có một chút lợi ích đưa cho hắn, nhưng dù sao hắn cũng không quá quan tâm đến vấn đề báo đáp này.
- Nợ anh một ân tình sao? Tiểu Dĩnh kinh ngạc nhìn hắn.
- Ư, một công tước Anh mắc bệnh nặng cần độc dược đặc thù của rắn biển để chế thuốc, vừa đúng lúc công ty rắn biển của anh ở Thái Lan lại phát hiện được loại rắn biển này, mà một lát nữa con trai của vị công tước kia, cũng là bạn của David sẽ tới đây. Sở Tiên cười nói.
- Ồ, là một công tước sao? Tiểu Dĩnh kinh ngạc hỏi.
- Ừ, nghe nói gia tộc của bọn họ ở nước Anh thế lực cường đại vô cùng. Sở Tiên gật đầu, cười nói.
- Ồ! Tiểu Dĩnh gật đầu, lại gần hỏi:
- Vậy anh nói xem bọn họ sẽ mang gì sang để báo đáp anh nhỉ?
- Anh cũng không biết, mấy hôm trước David có hỏi anh là có hứng thú làm đại diện của Whiskey Scotland không, có thể xếp cho anh làm tổng đại lý của nhãn hàng này ở Trung Quốc, nhưng anh đối với mấy thứ này vốn cũng không có hứng thú gì. Sở tiên cười bảo:
- Báo đáp hay không báo đáp cũng không quan trọng, nhưng có nhiều thêm một người bạn cũng tốt hơn.
- Đúng, dù sao bây giờ anh cũng đã rất giỏi rồi, không cần làm chính mình bận rộn thêm, quá mệt mỏi! Tiểu Dĩnh cười cười dựa vào vai hắn.
- Đúng rồi! Sở Tiên cúi đầu nhìn Tiểu Dĩnh:
- Không thiếu tiền xài, cũng không thiếu mỹ nhân, haha, đúng là thỏa mãn.
Khi Sở Tiên cùng Tiểu Dĩnh đang vui vẻ trò chuyện thì ngay cửa nhà hàng dừng mấy chiếc xe, mấy người Đoàn Khoa từ trên xe bước xuống.
Lúc này các ký giả đứng chờ xung quanh lập tức lao tới, tíu tít hỏi đủ loại vấn đề.
- Mọi người đừng vội, có vấn đề gì lát nữa chúng tôi sẽ trả lời trong buổi họp báo, nửa giờ nữa các vị có thể thoải mái hỏi rồi, không cần gấp như vậy. Đoàn Khoa lớn tiếng nói với các kí giả xung quanh.
Các ký giả xung quanh cũng dừng lại, Đoàn Khoa, Diêm Văn Văn cùng Nghiêm Trạch Khôn lập túc đi qua, bên cạnh họ còn có thành viên của tổ chiếu phim, phía sau là vợ Đoàn Khoa cùng vài người bạn hắn mời tới.
- Đi thôi, chúng ta qua đó gặp hắn một chút! Sở tiên nắm tay Tiểu Dĩnh đi qua.
- Sở Tiên huynh đệ, em dâu, hai người tới rồi. Đoàn Khoa nhìn thấy bọn họ đi qua, lập tức nghênh đón, mặt tràn đầy vui vẻ dang tay ôm Sở Tiên một cái.
- Khí phách ghê nha! Sở tiên cũng dang tay ôm lại hắn, cười trêu ghẹo nói, sau đó gật đầu với máy người Diêm Văn Văn đứng bên cạnh.
- Haha, cũng nhờ có cậu! Đoàn Khoa vô cùng vui vẻ nói:
- Đi thôi, chúng ta đi kiếm chỗ nào nói chuyện.
- Được! Sở Tiên gật gật đầu, đi theo bọn hắn về khu phòng họp vip trong nhà hàng.
- Có không ít người đến đây! Sở tiên nhìn người xung quanh nói ra.
- Ừ, ở đây có người quen của cha vợ tôi, có bạn bè tôi, vợ tôi cùng vài người bạn của cô ấy, tóm lại tầm hơn bốn mươi người, đúng rồi, tôi có mời Cổ lực, chờ một lúc nữa chắc là anh ta cũng tới.
- Ồ, anh ta không phải đi Châu Âu sao? Nhanh vậy đã trở về rồi?
Sở Tiên hiếu kỳ hỏi, lần trước lúc chuẩn bị khai trương của hàng bể thủy sinh hắn đã mời cả nhà Cổ Lực đến, nhưng biết được anh ta đi Châu Âu nên không mời nữa.
- Trở về rồi, nghe nói mới trở về hôm trước, nhà hàng này cũng là sản nghiệp của nhà bọn họ mà. Đoàn khoa gật gật đầu.
- Nào, tới đây, mọi người, tôi giới thiệu cho mọi người một chút.
Đoàn Khoa vỗ vỗ tay, hiện giơ trong đại sảnh cũng toàn là người quen của hắn, hắn chỉ vào Sở tiên giới thiệu nói:
- Vị này là người đầu tư cho bộ phim này của chúng ta, cũng là diễn viên chính Sở tiên, nếu như không có Sở Tiên huynh đệ đây thì cũng sẽ không có bộ phim này, ở đây tôi xin cảm ơn Sở Tiên huynh đệ có thể cho tôi cơ hội này, hôm nay chúng ta nhất định không say không về.
- Người đầu tư? Diễn viên chính? Mọi người hiếu kì nhìn Sở tiên, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Bọn họ biết được bộ phim này có số tiền đầu tư khoảng tám ngàn vạn, Đoàn Khoa tự mình bỏ ra một ngàn vạn, bảy ngàn vạn còn lại chẳng lẽ do người thanh niên trước mặt này lấy ra sao?
Sở Tiên nhìn mọi người gật đầu cười, Đoàn Khoa dẫn một thiếu phụ bên cạnh đến nói:
- Sở Tiên huynh đệ, đây là vợ của tôi, Minh Tịnh.
- Chào chị dâu! Sở Tiên gật đầu.
- Cảm ơn cậu đã giúp đỡ lão Đoàn nhà tôi! Thiếu phụ cười nói.
Đoàn Khoa long trọng giới thiệu Sở Tiên, ngươi xung quanh cũng thêm hiểu biết về tầm quan trọng của người thanh niên này.
Cùng mọi người chào hỏi qua một chút, Sở Tiên dắt Tiểu Dĩnh sang chỗ mấy người Diêm Văn Văn trò chuyện.
Cũng không lâu sau, Cổ Lực đi đến, Đoàn Khoa vội vàng chào đón.
Cổ Lực vốn có thân phận không đơn giản, có thể nói dựa vào địa vị xã hội của Cổ Lực cũng có thể ngồi ngang hàng xưng huynh gọi đệ với cha vợ của hắn, cho nên thân phận của Đoàn Khoa đối với Cổ Lực có chênh lệch lớn vô cùng.
Lần này có thể mời được hắn ta là do lần trước có chuyện du thuyền, hai là hôm nay cũng mở họp báo trong nhà hàng của hắn, đương nhiên chủ yếu nhất vẫn là vì Sở tiên đầu tư bộ phim này nên hôm nay hắn ta chắc chắn sẽ đến.
- Cổ đại ca! Sở tiên nhìn thấy Cổ lực, lập tức đi qua.
- Tiểu Tiên, thật xin lỗi, hôm cậu khai trương cửa hàng bể thủy sinh tôi lại không đến được. Cổ Lực đi đến áy náy nói.
- Chuyện nhỏ thôi mà! Sở Tiên lắc đầu.
- Tiểu Tiên, lần này cậu đầu tư vào điện ảnh lại vô cùng hot nha, khi phim được công chiếu tuyệt đối có thể kiếm lời gấp bội. Cổ Lực cùng bọn họ ngồi xuống trò chuyện.
Ở đây có vài người nhận ra thân phận của Cổ Lực, mặt mũi cũng tràn đầy kinh ngạc nhìn bọn họ.
- Lão Đoàn, anh có thể lôi kéo quan hệ với người thừa kế tập đoàn Cổ thị à, thật tốt quá! Vợ Đoàn Khoa kinh ngạc nhìn Cổ Lực đang nói chuyện với Sở Tiên cách đó không xa.
- Anh nào có thể diện lớn như vậy, Cổ Lực là vì nể mặt Sở tiên huynh đệ nên mới tới thôi, quan hệ hai người họ tương đối tốt. Đoàn Khoa lắc đầu.
- Vị Sở tiên huynh đệ kia có năng lực lớn như vậy sao? Thật không tưởng tượng được, một ông chủ cửa hàng cá mà thôi, sao có thể lợi hại như vậy? Minh Tịnh kinh ngạc nói ra.
- Vị Sở Tiên huynh đệ kia ở thành phố Hải Thanh cũng có thể nói là một tay che trời rồi, tiền thì hắn có thể không nhiều, nhưng quan hệ thì tuyệt đối rộng, bộ phim này nếu như cha không giải quyết được, thì hắn cũng sẽ giải quyết. Đoàn Khoa cười cười.
- Được rồi, bên ngoài cũng đã sắp xếp ổn thỏa, chúng ta cũng nên bắt đầu họp báo rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.