Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 246: Ảo Tưởng




Chiếc thuyền này so với chiếc thuyền số hiệu Lysa lúc nãy còn to hơn, xứng đáng được gọi là thuyền buôn lớn nhất trên biển, vị trí ở nơi này tương đối sâu, cũng có rất nhiều thực vật, nên trên thuyền đã mọc đầy san hô, rong biển.
Chiếc thuyền buôn này vớt lên khó khăn vô cùng, không thể dùng dụng cụ hay máy móc, tuy nhiên dưới sức kéo của hơn mười con cá Dunkleosteus, cuối cùng cũng chậm rãi lôi được chiếc thuyền lên trên mặt biển.
Một con Dunkleosteus dài năm mét đã là khổng lồ rồi, tương đương với kích thước một chiếc thuyền nhỏ, mười con cá xếp cùng một chỗ chính là năm mươi mét.
- Thật là khủng bố, nếu một ngày chúng nó dài đến mười mấy mét thì đúng là quái vật, như vậy giá trị nhất định không thể đo lường được! Cổ lão nhìn mười con Dunkleosteus cảm thán.
- Mười mấy mét sao? Pháp Đại Nguyệt nhìn mấy con Dunkleosteus cảm thán:
- Nếu như có mười mấy con Dunkleosteus cùng dài mười mấy mét tấn công, chỉ sợ là cho dù một chiếc chiến hạm cũng không thể chống đỡ được, tuyệt đối làm bá chủ đại dương.
- Nghĩ cũng thật hay! Lão Thạch vỗ vỗ bả vai hắn:
- Có những con Dunkleosteus này, nhất định là người bất phàm, chỉ cần chúng nó không ở trên khu vực biển của nước ta gây rối, thì đến địa phương khác, tôi cũng không quản.
Sở Tiên cười cười nói:
- Nếu như bọn chúng bị người khác phát hiện ra cũng không sao à?
- Không, tối đa cũng chỉ làm cho dân chúng bình thường chấn kinh thôi, còn những người có năng lực, họ biết tương đối nhiều, cá mực chúa trong lịch sử cũng từng tấn công tàu thuyền, ở nơi khác thường xuyên phát sinh, thủy quái Na-Uy cũng thật sự tồn tại, nhưng chỉ là sinh vật biển có bộ dạng to lớn một chút, mấy con Dunkleosteus của cậu cũng như vậy. Lão Thạch cười nói.
Sở Tiên gật gật đầu:
- Vậy là tốt rồi, tôi còn sợ bị người ta phát hiện ra sẽ có chút phiền phức.
- Hôm nay thu hoạch cũng không tệ, bên trong toàn là thanh đồng, giá trị không nhỏ, hai chỗ có thuyền đắm giá trị cao đều được trục vớt lên, tôi cũng có thể buông lỏng không ít.
- Giá trị ước chừng khoảng hai tỷ, chờ tất cả vật phẩm được định giá xong, tôi sẽ để người cầm tiền về cho cậu. Cổ lão cười nói.
- Haha, vụ làm ăn này thật sự tốt nha, hai ngày kiếm được hơn hai mươi triệu, lão Thạch, sau này có làm ăn lại tới tìm tôi là được. Sở Tiên cười rộ lên.
- Được, được, về sau có chuyện tốt tôi sẽ tìm cậu. Lão Thạch cũng cười vỗ vỗ bả vai hắn.
- Lão Thạch, Pháp đại ca, tôi đi trước.
Sở Tiên tạm biệt bọn họ, leo lên thuyền cá của mình, nhìn chiếc thuyền vừa mới vớt được, trên mặt lộ vẻ trầm tư.
- Lão Mục, đi đến chỗ lần trước phát hiện mỏ vàng đi!
- Vâng, ông chủ!
Lão Mục gật đầu, thuyền cá nhanh chóng chạy đi tới chỗ mỏ vàng.
- Ông chủ, đến rồi! Lão Mục dừng thuyên lại, đi ra khoang điều khiển, nói với Sở Tiên.
- Được! Sở Tiên gật đầu, lập tức nhìn về mấy con Dunkleosteus phía sau.
- Chúng ta xuống biển đi!
Sở Tiên nói với người cá trên thuyền một tiếng, lập tức nhảy vào trong biển.
"Bịch! Bịch! Bịch"
Mười mấy người cá theo sát hắn, bơi sâu về dưới đáy biển, mấy con Dunkleosteus cũng đi theo cách đó không xa.
- Mỏ vàng chính là ở chỗ này! Sở Tiên nhìn một hòn đá nhô lên, lau đi tảo biển che phủ phía trên.
- Tới đây!
Sở Tiên vẫy tay với một con Dunkleosteus, nó nhanh chóng bơi tới, Sở Tiên sờ thân thể cường tráng của nó, ra lệnh:
- Thử một chút, đánh vỡ hòn đá này đi!
Dunkleosteus chậm rãi di chuyển, lắc mình một cái, trực tiếp dùng đầu đâm vào tảng đá.
"Ken két!""
Một tiếng vang rất nhỏ truyền đến, mỏ vàng cao hơn một mét đã bị Dunkleosteus đánh vỡ. Sở Tiên lập tức đi qua kiểm tra đầu nó, cũng không thấy vết thương gì đặc biệt, trong lòng buông lỏng một hơi.
- Không hổ là mình đồng da sắt!
- Quả nhiên là mỏ vàng! Sở Tiên kinh ngạc nhìn chỗ mỏ vàng vừa bị đánh vỡ.
Một mỏ vàng bình thường, cứ một tấn tinh luyện ra được mấy chục chỉ vàng đã là khá cao cấp rồi, nhưng ở mỏ vàng này có cấp độ tinh khiết khiến người ta vô cùng kinh ngạc, bởi vậy Sở Tiên mới quyết định đến gần kiểm tra.
- Hả? Sở Tiên bất ngờ nhíu mày, hắn nhìn mỏ vàng lớn bên cạnh, lấy tay xoa xoa, vậy mà lại có cảm giác giống như bụi cát bám vào tay hắn.
- Đây là bụi vàng sao? Sở Tiên kinh ngạc.
Bụi vàng chính là do vàng để lâu ngày bị phong hóa, vàng trôi theo cát bùn lắng xuống, hình thành một lớp trầm tích. Đặc điểm của bụi vàng chính là hạt lớn hạt nhỏ không đồng đều, có thể to bằng hạt đậu, cũng có thể mịn như cát biển, hình dáng khác biệt vô cùng.
Sở Tiên dùng sức gẩy mạnh, một lớp vàng tươi bên trong bị hắn thu vào trong tay.
- Thể nào Dunkleosteus có thể dễ dàng đánh vỡ chỗ này như vậy, thì ra là thế, thì ra lại là bụi vàng, thật đúng là niềm vui ngoài ý muốn.
Sở Tiên hung phấn nói, hắn vốn định tới đây kiểm tra một chút, xem có thể dùng người cá cùng Dunleosteus khai thác mỏ vàng một chút không, nhưng không ngờ vận khí hắn lại tốt như vậy. Hắn đã tính toán nếu như ở đây có khối lượng vàng lớn, đành phải dung bom phá, sau đó dùng Dunkleosteus vận chuyển lên thuyền, cách thức này thì phải hợp tác cùng với bên quân đội của Pháp Đại Nguyệt. Nhưng bây giờ ở đây chỉ là bụi vàng, khai thác cũng dễ dàng hơn, chủ yếu là ở đây mật độ bụi vàng tinh khiết vô cùng, đạt đến tận 50%.
- Haha, vận khí thật tốt! Sở Tiên lộ ra thần sắc vui vẻ.
Cầm một khối vàng lên trên thuyền, Sở Tiên nhìn một lúc, lấy tay ấn mạnh ra, bên trong toàn bộ đều là bụi vàng.
- Xem ra đúng là có thể thu hoạch, chỉ cần có đủ người cá và Dunkleosteus thôi.
Sở Tiên vui vẻ, hiện giờ hắn cũng có thể lập tức thu hoạch, nhưng chỉ mang theo mười mấy người cá, muốn vớt toàn bộ bụi vàng lên cần tốn quá nhiều thời gian.
Sở Tiên tất nhiên sẽ không đem theo toàn bộ người cá và Dunkeosteus đi theo quân đội vớt thuyền, bởi vì quá mạo hiểm, chỉ riêng Dunkleosteus chính là loài cá đã bị tuyệt chủng, sau này chúng nó còn có thể phát triển đến chiều dài mười mấy mét, chính là quái vật khổng lồ nha!
Việc có thể dùng người cá và Dunkleosteus khai thác vàng làm cho hắn vô cùng kích động, nếu như có thể, hắn có thể biến Dunkleosteus thành công nhân, cải tạo chúng nó thành hình người sau đó cùng hắn đi làm việc, hình tượng nhất định khủng bố vô cùng. Hoặc là lắp trên người bọn chúng một ít thiết bị, khi chúng phát triển lên mươi mấy mét tuyệt đối không thua một chiếc cơ giới hạng nặng.
Nếu như có thể, hắn cũng muốn mở một công ty khai quật tài nguyên biển. Nhưng đây đều là ảo tưởng của một mình hắn, muốn hoàn thành cũng không dễ dàng, thậm chí có lẽ hắn vĩnh viễn cũng sẽ không làm. Sở Tiên cảm thấy hẳn là do hắn bị bảo tàng trong thuyền đắm kích thích nên mới muốn dùng phương pháp này kiếm tiền.
Lúc này, điện thoại của hắn vang lên. Sở Tiên cầm điện thoại di động lên xem, thấy Đoàn Khoa gọi tới, hẳn là liên quan tới công việc bên điện ảnh.
- Có chuyện gì sao? Sở Tiên hỏi.
- Sở Tiên, bên nhà phát hành đã sớm tìm tới, tôi nói chuyện với cha vợ tôi, nhờ hắn tìm cho một nhà phát hành có thể ngăn cản được áp lực của cha con Phong Hỏa, nhưng không nghĩ tới bên rạp chiếu phim lại báo bận, để cho chúng ta một đống phiền phức.
Bên trong điện thoại, âm thanh Đoàn Khoa tức giận:
- Tôi biết mà, bọn họ sẽ không để cho phim của chúng ta được phát hành thuận lợi, bên nhà phát hành đã có cha vợ tôi giúp đỡ, nhưng bên rạp chiếu phim thì tôi cũng không muốn ảnh hưởng ông ấy, độ nguy hiểm quá lớn.
Sở Tiển nghe được lời hắn nói, Sở Tiên yên lặng một lúc, hắn sớm biết hai cha con Phong Hỏa tuyệt đối sẽ không cam tâm để cho hắn dễ dàng phát hành phim điện ảnh.
- Chẳng lẽ chúng ta không thể đem phim của chúng ta tạo ra một làn song dư luận, tôi nghĩ thời điểm bên rạp chiếu nhìn được sức hút phim điện ảnh của chúng ta, sẽ không ngốc đến mức không cần đến tiền nha! Sở Tiên nói.
- Cũng khó nói lứm, cha con Phong Hỏa có quan hệ vô cùng tốt với bên rạp chiếu phim, nếu như là một phim điện ảnh của đạo diễn lớn thì bọn họ cũng không dám trắng trợn làm trò như này, nhưng là… Đoàn Khoa chưa nói hết, nhưng Sở Tiên hiểu rõ ý tứ của hắn.
Một tên đạo diễn nho nhỏ mà thôi, tôi không muốn cho anh chiếu phim thì không cho anh chiếu phim, anh cũng làm gì được tôi nào, loại chuyện này cũng không phải chưa từng phát sinh.
- Không sao, bây giờ chúng ta bắt đầu tuyên truyền, đến lúc đó có chuyện gì cứ để cho tôi giải quyết. Sở Tiên đáp.
- Sở Tiên, cậu chắc chắn chứ? Nếu như chúng ta đem tuyên truyền mà không được công chiếu thì coi như là lỗ mất máy trăm vạn đó. Đoàn Khoa sững sờ nói.
- Tôi biết, cứ tuyên truyền đi, tôi có phần nắm chắc! Sở Tiên xác nhận.
- Được! Vậy bây giờ tôi sẽ bắt đầu tuyên truyền. Đoàn Khoa gật đầu.
- Tốt nhất trong một tháng có thể công chiếu, một tháng sau tôi cũng có đầy đủ bể thủy sinh, đúng lúc cần nhờ điện ảnh tuyên truyền, sau đó bể thủy sinh có thể làm mưa làm gió rồi.
Sở Tiên mỉm cười, sở dĩ hắn bảo Trương Tiêu Hoa ngừng việc đem bể thủy sinh đi gia nhập liên minh, bởi vì hắn đã có phương pháp khác. Hắn sẽ tích lũy đầy đủ bể thủy sinh, sau đó tạo thanh một chuỗi, cứ như vậy tới hôm khai trương sẽ cung đồng loạt khai trương một ngày, mười mấy thành phố cùng hoạt động, tuyệt đối tạo ra hiệu ứng không nhỏ.
Phối hợp với điện ảnh tuyên truyền, có thể khiến cả nước rung động.
Mà những thành phố không có cửa hàng bể thủy sinh, nhất định sẽ vô cùng mong chờ. Đến lúc đó hắn có thể không cần bất cứ tuyên truyền nào, cứ tiện tay mở một cửa hàng ở thành phố khác, cũng nhất định buôn bán vô cùng tốt.
Cứ xoay vòng như vậy, có thể tiết kiệm được rất nhiều chi phí tuyên truyền nha!
- --------------------------------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.