Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 241: Phát Triển




Thời tiết hôm nay mưa nhỏ kéo dài, hơn 6 giờ trời vẫn tối, Sở Tiên nói với tiểu Dĩnh một tiếng tối nay có thể về muộn rồi đến vựa cá luôn.
Mưa ngày càng to, Sở Tiên nhảy xuống vựa cá biến thành hình cá bơi nhanh ra phía xa.
Hồ Phong Đài nối tiếp với biển, ở vị trí cửa ra tạm thời vẫn chưa có lưới bao ngăn cản, có thể trực tiếp bơi ra biển, hai bên cửa vào có 3 vựa cá, trong đó có một chỗ là của Tần Dahai.
Không giống với bên trong vựa cá hồ Phong Đài, xung quanh có đất liền bao quanh, xung quanh vựa cá Tần Dahai đều là biển, tất cả dựa vào lưới bao ngăn lại.
Diện tích so với hồ Phong Đài khác biệt rất lớn, thậm chí không bằng một nửa vựa cá của hắn lúc đầu.
Là do Sở Tiên chặn mất tiền tài của hắn, vì vậy Tần Dahai không tiếc tiêu hao rất nhiều sức lực lấy được 9 con cá Alligator gar, chỉ có điều hắn không biết kết quả hoàn toàn là giúp Sở Tiên.
Vựa cá Tần Dahai rất cạn, nước vô cùng trong, xa cũng có thể nhìn thấy quái vật khổng lồ bơi chầm chậm trong vựa cá.
Vì nuôi cá croaker và cá thiểu bạc, năng lượng Sở Tiên giảm đi 600, khôi phục lại hình thể lần nữa khoảng bốn mét rưỡi, nhưng ngay cả như vậy, trong đại dương này cũng là một loài cá khổng lồ.
Đi tới xung quanh vựa cá Tần Dahai, một cái lưới đánh cá kiên cố chặn hắn ở ngoài.
_Nhìn cái kìm của ta. Nhìn thấy cá lưới đánh cá này, Sở Tiên cười hà hà, liền lấy hai cái kìm ra, chầm chậm cắt từng sợi một.
- Muốn để Alligator gar cắn nuốt cá của ngư trường ta, vậy ta cũng vô lễ đến cắn nuốt cá ngư trường của ngươi.
Sở Tiên lập tức phát huy góc nhìn toàn năng, khống chế cá bốn phía.
- Đều là cá nhỏ? Tiến vào bên trong vựa cá Sở Tiên cảm ứng được xung quanh đều là cá nhỏ, tất cả cá trong vựa cá Tần Dahai đều lớn chừng bằng móng tay, một con to cũng không có.
Xem ra chỗ cá này họ cũng vừa đưa vào không lâu. Sở Tiên nghĩ trong lòng:
Đúng lúc cá croaker và cá thiểu bạc của ta cần ăn những loại cá nhỏ, thật sự là người tốt giúp người khi gặp nạn nha!
Sở Tiên nhanh chóng vây quanh một vòng vựa cá Tần Dahai, rồi khống chế từng con ở xung quanh, mang chúng đến hồ Phong Đài.
Cá nhỏ rất nhiều, khoảng mấy vạn con, thả ở vựa cá của hắn đầy chi chít, nhưng thả vào hồ Phong Đài lại không hiện lên nhiều.
Bơi đến bình đài trước vựa cá, Sở Tiên biến thành hình người, mở cửa khu vực nuôi cá croaker đưa vào, từng con từng con đưa vào trong.
- Lớn nhanh thật, theo tốc độ này, nửa tháng có thể lớn đến 2 cân rồi. Sở Tiên nhìn thấy hình thể một con croaker, đã lớn gần 1 cm, mặt cười cười.
Toàn bộ cá bé trong vựa cá Tần Dahai đều đưa vào vựa cá của mình, Sở Tiên lại nhảy xuống nước, biến thành hình cá bơi ra biển.
Bơi dưới biển, cá lân cận thành phố Hải Thanh hoàn toàn không thể so sánh với đảo Lamma, nhưng Sở tiên không để ý nhiều như vậy, hắn tăng tốc độ, rất nhanh, xung quanh hắn tập trung mấy nghìn loại cá.
Trong đó có cá chiên bé, cá thu, cá threadfin, cá Nibea, cá lặc, cá trích Thái Bình Dương, cá chim, cá tuyết, nhiều loại, không chỉ chủng loại không giống nhau mà kích thước cũng không giống nhau, nhưng thời gian 1 tiếng đồng hồ lên đến nghìn con, ít nhất 3 4 nghìn cân, bán ra cũng có 3 4 trăm vạn.
Sở Tiên mang bầy cá bơi về hồ Phong Đài, mở lực khống chế, bầy cá tản ra ở hồ Phong Đài, lại tiếp tục bơi ra biển, 3 giờ liên tiếp, Sở Tiên đi đi về về 3 lượt.
4 lần như vậy, cá trong ngư trường nhanh chóng đạt tới trên vạn cân, Sở Tiên nhìn thời gian, liền biến thành hình cá bơi về bờ.
- Dùng lưới lấp kín vị trí cửa vào hồ Phong Đài. Sở tiên mặc áo, dặn dò lão Tầm.
- Được ông chủ.
Trên vạn cân các loại cá, nói thế nào cũng có thể bán đến mười mấy vạn, mà đây chỉ là 4 5 tiếng bận rộn của hắn.
Đây mới là vận dụng đúng đắn vựa cá.
Về nhà đã 12 giờ, Sở Tiên tắm rồi ôm Tiểu Dĩnh ngủ.
Ngày hôm sau, Sở Tiên đưa nhóm người Phong thúc đến vựa cá.
_Tối qua chúng tôi lấy ít cá ở biển, về phần làm sao mà lấy được không nói được với các người rồi, khoảng trên vạn cân, các ngươi đi đến vựa cá xem, bắt tất cả các loại cá trưởng thành, Phong thúc thúc tìm người bán cá đi, loại có thể lớn nữa thì tiếp tục nuôi ở vựa cá. Sở tiên nói với họ.
Phong thúc cùng đám ngư dân đi phía sau mặt đầy kinh ngạc, nhìn các loại cá trong ngư trường, trong đầu đầy nghi ngờ.
Sở Tiên nhìn họ cười, gọi nhiều người đến như vậy không phải mỗi ngày bảo họ nuôi cá, mà là để họ duy trì vệ sinh vựa cá, vựa cá của hắn, yêu cầu về môi trường cực kỳ cao, nhất định phải phòng ngừa các loại tảo tăng nhanh, các vấn đề cá sinh bệnh, thứ hai là lúc thường có thể làm bể cá, một công đôi việc.
Mà lúc này, trong vựa cá Tần Daihai, vài tên ngư dân nhìn vựa cá trống rỗng như vậy, bỗng nhiên có một loại cảm giác quen thuộc, loại cảm giác này lại không phải hồi ức tốt đẹp.
- Cá con đâu? sao một con cũng không có?
- Đúng vậy, rốt cuộc là chuyện gì? lẽ nào lại xuất hiện việc kỳ dị như lần trước?
Mấy người công nhân nghĩ đến chuyện xảy ra lần trước, lúc đó cá trong ngư trường mỗi ngày lại giảm bớt, cuối cùng không tìm thấy bất kỳ hung thủ nào.
Mà hôm nay, vựa cá lại thêm triệt để, đến một con cá bé cũng không có, trống rỗng như vậy, cho dù bọn họ tung thêm nhiều thức ăn cũng không thấy một con cá nhỏ.
- Đây... chúng ta nhanh báo cho ông chủ! Một gã ngư dân cuống quít lấy điện thoại di động ra, bấm điện thoại gọi Tần Dahai.
Trong hồ Phong Đài, Phong thúc đưa mấy ngư dân đi bắt đầu bận rộn, Sở tiên ngồi trên con thuyền nhỏ đi ra giữa, trong lòng kẽ động, khống chế từng con cá croaker và cá thiểu bạc bơi lên trên mặt nước.
Nhìn chúng rõ ràng lại tăng trưởng, Sở Tiên mỉm cười.
Mấy ngày tiếp, Sở Tiên hoàn toàn nhàn rỗi, ban ngày không có việc đến vựa cá xem hai loại cá trưởng thành, chiều cùng Tiểu Dĩnh đi dạo phố ăn cơm xem phim, cuộc sống nhàn nhã khiến người ta ngưỡng mộ.
Hắn mặc dù nhàn rỗi, nhưng sản nghiệp của hắn lại vận hành nhanh chóng, đầu tiên, bể cá ở Kinh Hải, bận rộn mười mấy ngày cuối cùng ổn định rồi, mười mấy ngày đã đạt hơn 2700 vạn, một con số vô cùng kinh khủng.
Ban đầu, Trương Tiêu Hoa chuẩn bị bắt đầu tuyển dụng các đại lý, Sở Tiên bảo cô dừng lại, mọi thứ đợi phim hắn diễn vai chính chiếu xong rồi nói.
Ở cuối phim, Sở Tiên bảo Đoàn Khoa tăng thêm thông tin liên quan đến bể cá Tiên Cảnh.
Trước mắt phim đã hoàn thành chế tác, Đoàn Khoa đang chuẩn bị tìm kiếm phát hành, tạm thời mọi thứ đều thuận lợi.
Ở Thái Lan, rắn biển Tiên Cảnh đã bắt đầu vận hành chính thức, theo báo cáo của Lão Mục, gần 1 tháng họ bắt được hơn nghìn con rắn biển.
Hơn nghìn con rắn biển sau khi chế biến xong lợi nhuận đạt tới 5 ngàn vạn trở lên, mà khoản thu này đạt được chưa đến 1 tháng, theo lão Mục nói, sau này mỗi tháng lợi nhuận có thể đạt tới 3 tỷ, một năm có thể bắt 6 tháng, thu nhập khoảng 18 tỷ, so với trước đây dự đoán nhiều hơn 9 tỷ.
Mặc dù có thể bắt được gấp bội rắn biển, chủ yếu là công lao của cá mập, cá mập có năng lực bắt rắn biển đặc biệt, dưới sự hướng dẫn của nó thường thì làm ít công to.
Sở Tiên lần nữa dặn dò Lý Long, rắn biển Tiên Cảnh tự mình hoàn toàn có thể nghiên cứu một số tác dụng của rắn biển, không cần phải luôn luôn làm một nhà cung cấp.
13 ngày, những con cá croaker và cá thiểu bạc đột nhiên lớn tới hơn 1 cân thật là kinh khủng!
- Đúng vậy! Mọi người nhìn cá croaker và cá thiểu bạc, toàn bộ không có gì khác biệt so với sống hoang dã trong đại dương, rốt cuộc ông chủ làm bằng cách nào?
- Kỳ lạ, thật sự kỳ lạ, mấy ngày nay mấy loại cá khác trong ngư trường lúc đầu chỉ có hai ba vạn cân, khi chúng ta bán ra liền ba bốn vạn cân, bây giờ ở đây đều là cá bé rồi.
- Đúng vậy, cá gì cũng có, đây quả thực quá kỳ lạ, ông chủ nói bắt từ biển về, mỗi lần đều là trong đêm xuất hiện mấy nghìn cân cá, thật sự khiến người ta kinh ngạc.
- Mọi người có nhìn thấy trong biệt thự phơi bào ngư không, trời ạ, bào ngư to như vậy, tôi nhìn thấy trên mạng bé hơn một chút, 1 con phải mấy trăm vạn.
- Mọi người nói xem ông chủ có phải dùng năng lực đặc biệt gì, nếu không sao lại có thể có chuyện quái dị vậy?
Sáng sớm trong vựa cá, một nhóm công nhân trên bình đài nhỏ giọng trò chuyện, hơn mười ngày làm việc, khiến họ càng ngày càng cảm thấy kinh ngạc, mỗi ngày trong vựa cá bỗng nhiên gia tăng các loại cá, hòa toàn trái với định luật sinh trưởng của cá croaker và cá thiểu bạc, đủ loại chuyện khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.
- Được rồi, mọi người đừng nói lung tung nữa, làm việc chăm chỉ, chuyện gì cũng đừng nói, ông chủ đối với chúng ta tốt như vậy, chúng ta giữ gìn bí mật là được rồi. Phong thúc ở bên nghe thấy họ bàn luận ở bên nhắc nhở.
Thực ra Phong thúc cũng cảm thấy kỳ quái hơn bất kỳ ai, chỉ có điều ông không hỏi, cũng không nói cho người khác.
- Ông chủ, mấy người công nhân đang suy đoán về hiện tượng kỳ lạ ở vựa cá chúng ta, tôi sợ chuyện này sẽ bị truyền ra ngoài.
Trên đường đi đến vựa cá, lão Tầm cau mày nói với Sở Tiên, bên cạnh họ, ngoài Nhị Kiếm Tam Kiếm còn có mấy người thanh niên cường tráng, cũng là bọn Nhất Sấu đến Cửu Sấu.
- Ừm, Sở Tiên gật đàu, tình hình này hẵn cũng sớm đoán ra, chỉ cần vựa cá hắn tuyển nhận công nhân nhất định sẽ khiến người khác biết được một vài việc, có điều hắn không hề để ý.
Lúc đầu có thể nói thông tin dunkleosteus cho Pháp Đại Nguyệt nói cho bọn người lão Thạch, cũng là để làm nền cho hiện tượng kỳ lạ bây giờ.
Như vậy cho dù để vài người cảm thấy kỳ lạ, hắn có thể đem tất cả chuyện này đẩy lên người dunkleosteus.
Suy cho cùng sinh vật trong truyền thuyết, tất cả mọi người đều không biết chúng có năng lực gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.