Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 238: Bào Ngư Loại 1 Cân/1 Con




Thế nhưng lúc này lại khiến cho Sở Tiên sững sờ một phen, hắn nhìn thấy ở gần chỗ hòn đảo kia, một con rận biển thế mà lại bơi tới bên cạnh một con bào ngư, vươn chân của nó ra bắt gọn lấy con bào ngư rồi bỏ vào trong miệng ăn ngon lành.
- Ôi má ơi, con rận này lẽ nào thành tinh rồi?
Nhìn thấy con rận biển ăn sạch con bào ngư, gương mặt Sở Tiên lộ ra thần sắc kinh ngạc, hắn nhớ, rận biển bình thường chỉ ăn xác của các loài sinh vật dưới đáy biển, từ lúc nào mà nó lại bắt đầu ăn cả bào ngư thế này?
“Biển lớn quả nhiên là thần kì. Số lượng bào ngư ở đây không tràn lan khắp nơi, nhất định là do bị con rận kia ăn mất rồi, hơn nữa, bào ngư lại mang trong mình một nguồn năng lượng dồi dào, làm cho con rận kia dài tới 1m.
Sở Tiên cảm thán trong lòng, nhìn con rận biển đang xử lý con mồi mà phỏng đoán.
- Hình như trong thôn tính, đây là năng lượng tăng trưởng cơ thể, khiến cho nó có thể đột phá, nếu như qua vài năm nữa hoặc mười mấy năm nữa, không chừng nó có thể dài đến 2, 3m, trở thành một con quái vật thật sự.
- Có điều “anh bạn này” cũng quá là đen đủi đi, đụng phải ta rồi thì ta nào có thể bỏ qua mi chứ.
Sở Tiên nhìn máu tươi ở trên đầu mình, tràn ngập sát khí lao tới chỗ con rận biển.
Sở Tiên hiện nay, lực tấn công đã đạt tới 3500, còn lực tấn công của con rận biển này ít hơn hắn khoảng 3,4 trăm, hơn nữa xét cả về thiên phú thì vẫn cách một khoảng rất lớn.
Thấy Sở Tiên tấn công về phía mình, con rận ôm theo con bào ngư, mấy cái chân trên cơ thể không ngừng cử động, sau đó dưới ánh mắt kinh hãi của hắn liền từ từ vươn thẳng ra. Hai cái chân trước sắc bén dài nửa mét lộ ra, dưới đáy biển tối thui tỏa một luồng sáng bóng của kim loại, giống như một lưỡi liềm, “gặt hái” lấy các sinh mạng.
- Má nó, giờ mà bị chém cho một nhát thì đảm bảo chịu không nổi.
Sở Tiên nhìn con rận biển dường như đang phình to ra cũng thấy có chút ngứa ngáy không yên, có điều hắn không hề dừng cơ thể mình lại, chuẩn bị quả bóng nước trong miệng, cái đuôi quẫy một cách mãnh liệt, há to cái miệng như cái chậu, sau đó chuẩn bị phát ra một đòn trí mạng, hai cái kìm ở trên đầu mạnh mẽ bật mở.
" Cạch!
Sở Tiên trực tiếp xông qua đó, thế nhưng mấy cái chân của con rận biển đột nhiên lại vươn dài hết ra, chớp mắt một cái liền biến thành một con quái vật dài 2m.
"Cầu nước! Sở Tiên đối diện với con rận biển đang tới gần cùng với quả bóng nước trực tiếp tấn công.
"Xẹt!
Con rận biển không hề né đòn, nó còn trực tiếp vươn chân tóm lấy quả bóng nước. Quả bóng nước mang theo sức ép lớn trong nháy mắt liền chặt đứt một chân của nó.
Thế nhưng con rận biển bị mất đi một chân dường như lại càng trở nên hung hãn, mười mấy cái chân còn lại của nó không ngừng vùng vẫy tấn công vào phần đầu của hắn.
- Pặc!
Sau khi cái đuôi kim loại to lớn của Sở Tiên quẫy một cái thật mạnh về phía con rận biển, nháy mắt 4,5 cái chân đã bị đuôi của hắn chặt đứt.
- Cạch!
Lúc mà Sở Tiên tấn công, mười mấy cái chân còn lại của con rận biển vẫn lay động không ngừng, vung vẩy giống như cái liềm “chết”, rơi ở phía trên đầu hắn, các vết tích lần lượt xuất hiện.
Đến cả hai cái kìm của hắn cũng hiện lên những vết dài màu đỏ của máu.
- Chết đi!
Sở Tiên mặc kệ sự tấn công của rận biển và vết thương trên đầu, cơ thể nhanh chóng lại gần, trên mặt lộ ra tia hung ác, há cái miệng to 1m với hai hàm răng nhọn hoắt hung tợn cắn một phát lên người con rận biển.
Một dòng máu tanh ngòn ngọt truyền vào miệng hắn, cảm nhận được sức kháng cự dữ dội của con rận biển truyền tới, Sở Tiên dùng răng cắn thêm vài nhát, một khối thịt lớn dần dần bị hắn gặm nát.
Hai gọng kìm trên đỉnh đầu trực tiếp kẹp chặt lấy miệng vết thương của con rận biển, đồng thời dùng lực xé mạnh ra.
Hai phút sau, cảm thấy con rận biển đã hoàn toàn không còn khả năng sống sót, Sở Tiên liền thở phào một hơi, sau đó há miệng nhả nó ra.
- Thật là một con quái vật đáng sợ, biển lớn quả nhiên không thể sử dụng cách giống như bình thường được.
Sở Tiên nhìn xác con rận biển, thở hắt ra rồi bơi tới bên cạnh nghỉ ngơi một lát.
Vết thương trên người dưới sự tiêu hao năng lượng để cải tạo của hắn rất nhanh đã hồi phục lại, nhìn cái hố sâu hoắm gần đấy có liền có chút do dự.
- Ở đây không phải là vẫn còn con quái vật nào nữa đấy chứ? Bên trong liệu có báu vật không nhỉ?
Sở Tiên ngẫm nghĩ một lát, loài quái vật như con rận biển này không biết quanh đây có còn hay không, với lại cái hố sâu đến 8m này không biết là còn thứ gì khác bên trong không.
- Vậy thì ném thử con tảo đơn bào hai roi này xuống xem sao.
Sở Tiên bỗng dưng nhìn thấy cách đó không xa có mấy sinh vật đang phát sáng. Sau đó liền đi qua, vươn tay bắt lấy một nhúm rồi đi tới bên cạnh cái hố sâu, trực tiếp ném vào trong.
Ném liên tục 4, 5 lần liền, bên trong hố sâu dần dần xuất hiện một chút ánh sáng. Từ góc nhìn toàn năng của Sở Tiên đã có thể nhìn rõ bên trong là như thế nào.
- Cũng may, chỉ có một con rận biển, chứ không phải là một con đực một con cái.
Sở Tiên cười cười sau đó chầm chậm bơi vào bên trong.
Hắn muốn xem xem, với tư cách là hang ổ của loài rận biển lớn mạnh, trong này sẽ có những báu vật gì đây, như thường lệ, sau khi giết Boss xong sẽ có được báu vật.
Xuyên qua tia sáng yếu ớt, Sở Tiên có thể nhìn rõ trên hai vách đá xiêu vẹo ở bên trong có từng vệt từng vệt như là dấu chân. Hắn cúi thấp đầu nhìn kĩ thêm chút nữa, vách đá hai bên trái phải giống y hệt nhau.
Trong cái hố này quả nhiên là con rận biển đó, suýt chút nữa thì đã lôi nó ra ngoài rồi, thật là đáng sợ mà.
Nhìn thấy những dấu vết đó, Sở Tiên lập tức đoán được, sâu hơn 8m, đường kính khoảng 3m, thế mà chui ra lại là một con rận biển, tin này mà công bố ra ngoài chắc chắn sẽ chẳng ai tin.
- Nhiều vỏ bào ngư quá.
Bơi sâu vào bên trong, Sở Tiên phát hiện trên mặt đất có rất nhiều vỏ bào ngư, ít nhất cũng phải vài trăm cái. Có lẽ con rận biển này ăn bào ngư cũng phải đến 2, 3 năm rồi.
- Đây là?
Đột nhiên, đồng tử của Sở Tiên không kìm được mà co rút lại. Trên mặt đất thế mà lại có một cái vỏ bào ngư to như cái chậu rửa mặt.
- Vỏ bào ngư to quá, ôi mệ nó chứ, con bào ngư này đảm bảo phải nặng đến 3, 4 cân.
Bào ngư nặng 3, 4 cân không phải là không có, theo ghi chép thì hình như con bào ngư lớn nhất nặng khoảng 5 cân. Loại bào ngư này sau khi phơi khô thì trọng lượng sẽ còn khoảng hơn 1 cân, thuộc loại bào ngư 1 cân/1 con, giá bán khoảng 3,4 triệu.
- Bào ngư loại 1 cân/1 con đó, là loại bào ngư ít thấy trên thế gian này, thế mà lại bị “cái con chết tiệt kia” ăn mất.
Sở Tiên có chút thương xót nhìn cái vỏ bào ngư, bất lực lắc lắc đầu.
- Ồ?
Vào lúc Sở Tiên đang hết lời ca thán thì trên vách đá lại có thứ gì rất to dán lên trên.
Sở Tiên sững sờ, sau đó trên mặt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn, nhanh chóng bơi qua đó, đôi mắt mở to nhìn chăm chú.
- Vẫn còn một con, haha, thế mà lại vẫn còn một con, thật sự là quá may mắn luôn mà.
Sở Tiên nhìn con bào ngư to cái chậu rửa mặt, vội vàng đưa tay ra tóm lấy.
- Với trọng lượng như này, sau khi phơi khô tuyệt đối phải còn hơn 1 cân, bào ngư loại 1 cân/1 con, chính xác là loại bào ngư loại 1 cân/1 con.
Sở Tiên phấn khích, ước lượng thử, thứ này, cho dù không bán mà để tự mình ăn thì cũng vô cùng sảng khoái.
Tất nhiên, tự ăn thì quá là xa xỉ, hắn vẫn là chuẩn bị bán nó đi.
Cầm chắc con bào ngư trong tay, Sở Tiên kiểm tra xung quanh một lượt nữa, cơ mà lại chẳng phát hiện ra có thêm con bào ngư cỡ lớn nào nữa. Bơi ra khỏi cái hố sâu, Sở Tiên lại tiếp tục sục sạo tìm kiếm quanh hòn đảo.
Điều khiến hắn thất vọng là chỉ có một cái hố sâu, loại bào ngư 1 cân/1 con cỡ bự này hắn không thể tìm thấy được nữa, thế nhưng hắn lại phát hiện ra mười mấy con bào ngư loại 1 cân/2 con. Bởi vì chẳng có thứ gì trong tay, cho dù có bắt được thì cũng chẳng có chỗ để, thế nên hắn ngồi im không hành động.
- Bắt đầu tìm cá quý thôi!
Cầm con bào ngư cỡ đại, Sở Tiên tiếp tục đi lượn xung quanh, mục tiêu của hắn đang đặt trên một số loài cá, vì thế mà không ngừng tìm kiếm, thế nhưng loài cá quý một chút thì lại chẳng tìm được.
- Xem ra, cho dù là ở quanh khu bảo tồn sinh vật biển thì loài cá Bahaba taipingensis này cũng khó mà thấy được.
- Có điều thu hoạch cũng được tương đối rồi, thôn tính được đống cá với chỗ bào ngư này đã là bội thu rồi.
Sở Tiên mỉm cười hài lòng rồi bới về phía bờ biển.
Bơi đến bờ đã thấy Kiếm Nhị Kiếm Tam đợi sẵn ở đó. Sở Tiên đi tới, ném con bào ngư cho bọn chúng, sau đó bảo bọn chúng tìm một cái lưới.
Sở Tiên lại lần nữa lặn xuống biển, nhanh chóng bơi đến vị trí hòn đảo kia. Lần này, hắn phải tóm toàn bộ chỗ bào ngư loại 1 cân/2 con ở xung quanh đảo kia vào lưới. Tổng cộng mười mấy con, giá trị khoảng 5, 6 triệu.
Khi hắn lên bờ, nhìn thấy con bào ngư trong tay Kiếm Nhị Kiếm Tam, gương mặt liền lộ ra nét hưng phấn. Ra biển một buổi tối thôi mà thu được khoảng 10 triệu, tốc độ kiếm tiền đáng sợ này, so với đi cướp ngân hàng còn nhanh hơn nhiều.
Trở về phòng, Sở Tiên nằm dài trên giường, chìm vào giấc ngủ.
Lúc hắn tỉnh lại đã là buổi chiều. Đám người Sở Tiên ăn tối xong liền kéo nhau đi dạo quanh quần đảo Nam Kỷ.
Đi tới đỉnh núi cao nhất của quần đảo Nam Kỷ, có thể ngắm nhìn toàn bộ cảnh sắc của nơi đây. Nhìn bóng cây xanh trên đảo và biển lớn ở phía xa xa, Sở Tiên có chút kì vọng.
Giống như lúc đầu hắn hi vọng mình có thể có một vựa cá, còn bây giờ lại mong muốn mình có thể có một hải đảo thuộc về riêng mình.
Đáng tiếc, cái ước vọng này quá ư là xa vời. Một vựa cá chỉ cần mấy triệu hoặc mấy chục triệu là có thể có được rồi. Thế nhưng muốn có một hải đảo thì cần phải bỏ ra vài trăm triệu, thậm chí là tiền tỉ.
Mua hải đảo chỉ là vấn đề thứ yếu, quan trọng nhất là xây dựng và phát triển đảo. Chi phí này cho dù là ông trùm đẳng cấp thế giới cũng chưa chắc đã chịu bỏ ra.
Đây không phải là chuyện chỉ mấy trăm triệu là có thể hoàn thành được.
Lắc đầu, xua tan cái suy nghĩ không thực tế trong đầu đi, Sở Tiên lại tiếp tục đi dạo xung quanh.
Thời điểm hiện tại, du khách ở quần đảo Nam Kỷ không quá đông. Ở đây không phải là đảo Bali nổi tiếng, hay là những hòn đảo du lịch nổi tiếng thế giới như Maldives và đảo Phuket, người tới đây du ngoạn không nhiều, phần lớn cũng đều là người bình thường.
Đêm đó, Sở Tiên một lần nữa lặn xuống biển, lúc này hắn đang tìm kiếm loài cá nổi tiếng và quý giá hơn, thế nên cũng không tiến hành thôn phệ cá.
Có điều, tìm cả một đêm Sở Tiên vẫn không thấy được bóng dáng của cá Bahaba taipingensis, có lẽ muốn tìm được loài cá này thực sự phải đến Myanmar một chuyến.
Sở Tiên nghĩ nghĩ một chút... vẫn là bỏ đi.
Không tìm được cá Bahaba taipingensis thế nhưng hắn lại bất ngờ gặp được một loài cá có năng lượng tương đối cao.
Cá thiểu bạc (Culter alburnus), là con cá mà Sở Tiên phát hiện được ở một vùng biển tương đối nông, lúc đó con cá thiểu bạc nặng vỏn vẹn có 3 cân này có năng lượng khoảng hơn 900 đã khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Sau đó Sở Tiên lập tức thôn tính và có được gen của con cá thiểu bạc này.
Sau khi lên bờ, Sở Tiên qua điều tra nghe ngóng cũng biết được vì sao cá thiểu bạc lại có mức năng lượng lớn đến như vậy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.