Ta Có Thể Biến Thành Cá

Chương 228: Bí Mật Của Đại Dương (Phần 2)




Sở Tiên tiếp tục lật giở đọc những trang trước của quyển sách, Hồng Thành Hải ở bên cạnh thấy vậy cũng liền bước tới xem, sau đó ngồi nghiêm chỉnh lại, hắn là một cán bộ nhà nước, tinh thần không được nhàn nhã như Sở Tiên.
_Xin chào các vị thủ tướng!
Vài phút sau, Hồng Thành Hải đang ngổi ở bênh cạnh đột nhiên đứng phắt dậy, lớn tiếng nói với vài người đang bước vào trong gian phòng.
Sở Tiên lập tức ngẩng đầu lên, nhìn thấy ba ông lão có vẻ đứng tuổi cùng một người trung niên bước tới, cũng đứng dậy gật đầu:
_Xin chào thủ tướng.
_Được rồi, không cần câu nệ nghi thức quá như vậy đâu, hôm nay hãy để chúng tôi lấy danh nghĩa của người dân thường để cảm ơn hai vị, do thân phận của chúng tôi hơi đặc biệt, nên không thể tự mình tới tận nơi cảm ơn, mong hai vị bỏ qua cho. Ông lão đứng ở giữa cười ha hả nói, khiến cho người đối diện cảm thấy rất có khí thế.
Hồng Thành Hải nhìn thấy người đàn ông đứng ở giữa đó liền kích động vô cùng, gật đầu lia lịa.
_Vị này là Sở Tiên, cậu bạn họ Sở đây phải không? Lần này biết ơn cậu quá. Lúc này ông lão đứng bên cạnh nhiệt tình tiến tới đưa tay ra chào hỏi:
_Nếu như không có cậu phát hiện ra và kịp thời thông báo cho tổ chức, thì mấy người chúng tôi giờ đây đã vĩnh viễn nằm ngủ sâu dưới lòng biển rồi.
_Phải vậy, lần này mời cậu tới là để đặc biệt tỏ lòng biết ơn của chúng tôi.
_Xin chào, tôi là Phát Đại Nguyệt, là người lái con tàu bị đắm đã được cậu tìm thấy trước đó, đa tạ ơn cứu mạng.
Hai ông lão cùng một người trung niên dồn dập đưa tay ra đòi bắt lấy bắt để tay cậu.
_Không cần cảm ơn, tôi chỉ là tình cờ gặp được thôi. Sở Tiên nhìn họ cười.
_Lần tình cờ này của cậu đã cứu được mạng ba người bọn tôi một cách ngoạn mục, tránh lấy tổn thất không thể nào mà bù đắp lại được, anh bạn trẻ cậu không phải là người trong nhà nước nên chúng tôi cũng không biết trọng thưởng cho cậu như thế nào, nếu tặng tiền thì chắc cậu cũng không cần, nếu vậy thì sau này cậu có khó khăn muốn giúp đỡ ba chúng tôi luôn sẵn lòng, chỉ cần nói ra là được. Ông lão đứng ở giữa mở lời.
_Cậu bạn trẻ, cậu là một ngư dân à? Ông lão đứng bên cạnh cười hỏi.
_Cũng được coi như là một ngư dân, có một khu nuôi cá và một thuyền đánh cá của riêng mình. Sở Tiên gật đầu trả lời lại, giữa bọn họ chẳng có chủ đề gì để nói nên Sở Tiên cũng chẳng biết nói gì thêm.
_Ố, vậy thu nhập hiện tại thế nào? Tài nguyên ở gần Hoàng Hải ngày một ít đi, tôi nhớ hồi xưa ngồi tàu lặn xuống biển còn thường xuyên được mình thấy đàn cá bơi lội, bây giờ thì hiếm vô cùng. Ông lão vừa cười nhẹ vừa lắc đầu.
_Cũng bình thường, tôi không phải là dựa vào đánh bắt cá để kiếm kế sinh nhai, chủ yếu là tìm kiếm một ít loài san hô ở dưới đại dương để bán đi mà thôi. Sở Tiên vừa cười vừa đáp.
_Haha, đã có nghe nói qua, cậu bạn trẻ đây là người rất có đầu óc kinh doanh, tài nguyên biển cả bạt ngàn như vậy, tìm thấy một cơ hội kinh doanh kiếm tiền cũng không khó.
Sở Tiên cười theo, sau đó liền nhìn vào quyển sách trên bàn hiếu kì hỏi:
_Thủ tướng, quyển sách này ghi chép lại sự việc đều là thật chứ ạ?
_Haha, không cần gọi tôi là thủ tướng đâu, gọi là Thạch gia gia là được, cậu không phải người trong nhà nước, không cần gò bó câu nệ vậy đâu, cứ gọi tự nhiên vậy thôi.
Nói rồi ông lão cười và nhìn theo hướng quyển sách trả lời cậu:
_Sao cậu lại cho rằng những ghi chép đó là thật?
Sở Tiên gật đầu:
_Đúng vậy, tôi cho rằng những điều ghi chép trên đó đều là sự thật, đều có ảnh chụp lại rõ ràng như vậy mà.
Ông lão cười ồ lên:
_Là thật đấy, đều là do cục nghiên cứu hải dương của nước ta phát hiện ra, có những loài tôi còn tận mắt gặp rồi, cậu có vẻ rất tò mò về những điều này nhỉ?
_Vâng. Sở Tiên gật đầu:
_Dù sao thì tôi cũng thường xuyên ra biển, hơn nữa cũng hay lặn xuống đáy đại dương thăm thú, nên thực sự rất tò mò về những loài đó, Thạch gia gia có thể kể cho tôi nghe một số được không?
_Đương nhiên là được rồi. Ông lão gật đầu đồng ý luôn:
_Tôi yêu thích biển cả vô cùng, một lòng hướng về biển cho nên mới trở thành một hải quân, muốn được bơi lội thoả thích trong đại dương bao la, bây giờ nghĩ lại thì, haha, cũng đã lăn lộn trên biển hơn mười năm rồi.
_Biển cả rộng lớn lắm, lớn hơn nhiều so với địa cầu, sinh vật cũng phong phú không kể xiết, những quái vật to lớn cũng nhiều không đếm xuể, như những loài Pliosauroidea hay cá mập Megalodon, vân vân, các nhà khoa học tuyên bố chúng đã tuyệt chủng nhưng trên thực tế vẫn còn tồn tại.
_Đại dương sâu như vậy, có những góc không được biết tới thì làm gì có ai biết được những quái vật biển đó không tồn tại chứ, quyển sách này ghi chép lại những quái vật biển mà chúng tôi đã bắt gặp được, nhưng những điều đó chẳng qua chỉ là một phần rất nhỏ trong thế giới đại dương rộng lớn, thi thoảng mới gặp được vài con mà thôi.
_Ngoài việc đáy đại dương có vô số những quái vật biển ra, còn có cả lục địa Atlantis truyền thuyết tồn tại trong lòng biển nữa, nhưng có nhiều nhà khoa học đặt giải thiết rằng đó chỉ là một thành phố bị chìm dưới đáy biển mà thôi, còn có cả tam giác Bermuda [1], chúng tôi đã phái người đi do thám, nhưng ở đó chỉ là một màu đen, tàu thuyền chỉ cần đi qua nơi đó là lập tức mất tín hiệu, xém chút nữa là đã một đi không trở lại rồi.
_Những người đi do thám may mắn trở về cho hay, bọn họ ở đó nghe thấy tiêng u u làm u mê thần trí con người, haha, chắc là ở khu đó có quái vật biển phát ra sóng âm đặc biệt đấy, chúng tôi phỏng đoán tam giác Bermuda có tồn tại một sinh vật đặc biệt.
_Tóm lại đại dương vô cùng huyền bí, con người ngay tới một phần mười sự bí ẩn của nó còn chưa thể lí giải được nữa là.
Sở Tiên gật đầu tán đồng, rất tò mò hỏi:
_Vậy chúng ta không đánh bắt một ít sinh vật dưới lòng biển về để tiến hành nghiên cứu sao?
_Cái này chắc viện sĩ Cổ hiểu rõ hơn tôi, ông ấy đã từng có một thời gian nghiên cứu về lĩnh vực đó. Ông lão cười rồi liền hướng ánh mắt về phía ông lão đeo kính ngồi cạnh.
_Tôi cũng đã có nghiên cứu, nhưng không sâu, chỉ là nghiên cứu một chút thôi. Viện sĩ Cổ gật đầu:
_Chúng tôi muốn nuôi dưỡng một vài quái thú dưới đáy biển, nhưng không thể sử dụng máu để nhân bản số sinh vật đó, nhưng chúng tôi đã có gợi ý dẫn dắt từ việc thuần hóa voi.
_Một số sinh vật biển có IQ rất cao, phải kể đến như cá heo, bạch tuộc, cá voi sát thủ [2], chó biển, chúng tôi đã từng tiến hành thuần hoá chúng, kết quả rốt tốt, có thể tương tác cùng rất nhuần nhuyễn.
_Thậm chí chúng tôi còn bắt được một lần con trai của bạch tuộc vua và tiến hành nuôi dưỡng nữa, bọn chúng vô cùng thông minh, chỉ tiếc là đoản mệnh nên cũng không thu hoạch được gì.
Sở Tiên suy ngẫm lời ông lão đó nói liền gật đầu, sau đó cười rồi nhìn viện sĩ Cổ:
_Vậy điều đó chứng tỏ rằng một số quái vật biển có thể được thuần hoá phải không?
_Đúng vậy, một số quái vật biển có thể được thuần hoá, nhưng mà phải nuôi từ nhỏ, hơn nữa chuyện này không phải ngày một ngày hai mà được luôn, hơn nữa một số loài quái vật biển chỉ thân thiện với người thuần phục chúng mà thôi. Viện sĩ Cổ cười nói.
_Vậy ở chỗ các ngài bây giờ còn loại sinh vật to lớn nào đang được thuần hoá không? Sở Tiên rất hiếu kì hỏi.
_Có đấy, cá voi sát thủ chúng tôi đang nuôi thuần bảy tám con, nhưng cũng chưa thấy có tác dụng gì lớn, dù sao thì giao tiếp với chúng cũng là một vấn đề khá khó, chẳng nhẽ lại có thể nhờ chúng làm việc gì sao? Viễn sĩ Cổ cười khà khà.
Sở Tiên gật đầu, trong lòng hắn như có lửa nhe nhóm lên vậy, rạo rực đến lạ khi biết quái vật biển hoá ra lại có thể được thuần hoá, hơn nữa lại có tiền lệ từ trước rồi, vậy liệu có thể đem con cá Dunkleosteus của mình tiết lộ ra bên ngoài?
Chuyện này có khả năng rất lớn.
Nếu mà như vậy, những chuyện về sau này rất dễ giải quyết, hơn nữa rất nhiều thứ cũng không cần thiết phải che che giấu giấu nữa, mà tất cả có thể phơi trắng ra để làm một cách quang minh chính đại rồi.
Sở Tiên chìm vào dòng suy tư.
[1] Tam giác Bermuda (Tam giác Béc-mu-đa), còn gọi là Tam giác Quỷ, là một vùng biển nằm về phía tây Đại Tây Dương và đã trở nên nổi tiếng nhờ vào nhiều vụ việc được coi là bí ẩn mà trong đó tàu thủy, máy bay hay thủy thủ đoàn được cho là biến mất không có dấu tích. Cho đến ngày nay vẫn còn có một số biến cố chưa được giải thích dứt khoát và vì thế đã trở thành cơ sở cho nhiều tác phẩm văn học và phim. Suốt 70 năm qua, ở dưới đáy vùng này vẫn còn hàng trăm xác máy bay và tàu thủy và đến nay ta chỉ tìm lại được khoảng 10% số xác máy bay và tàu thủy đó.
[2] Cá voi sát thủ, hay còn gọi là cá hổ kình (danh pháp hai phần: Orcinus orca) là một loài cá voi có răng thuộc họ cá heo đại dương, họ mà nó là loài cá voi lớn nhất. Ngoài ra, nó còn có một số tên gọi ít phổ biến hơn như Cá heo đen (Blackfish), cá heo lớn (Grampus) hay Sói biển (Seawolf). Cá voi sát thủ sống tại tất cả các đại dương trên thế giới, từ Bắc Băng Dương và vùng châu Nam Cực cho đến các vùng biển nhiệt đới ấm áp.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.